← Ch.0409 | Ch.0411 → |
Đương nhiên, cho dù hiện giờ không bị phát hiện, chuyện của Man Thần Giáo sớm muộn cũng phải giải quyết.
Sau khi nghe Sắc Quỷ nói vậy, thần niệm Trình Cung khẽ lay động, liền cảm nhận được cơn cuồng nhiệt, kích động bên dưới. Đây là thế lực do mình khai sướng, bọn họ là người theo mình chiến đấu, cũng tốt, để trong lòng họ có chỗ dựa tinh thần cũng tốt.
Nghĩ đến đây, thần niệm Trình Cung khống chế một cái, lượng lớn nguyên dịch trong ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương đỉnh tít tốc trào ra, tuy không tới nửa phần nguyên dịch bên trong không gian ngoại đỉnh, nhưng cũng đã tương đối khủng bố rồi.
- Huyết Y, toàn lực giúp ta.
- Vâng.
Huyết Y Lão Tổ thân ở trong không gian ngoại đỉnh, không biết Trình Cung muốn làm gì, nhưng chẳng ngừng ngại lên tiếng dạ vâng, tiếp đó không ngừng truyền sức mạnh ào ạt vào cơ thể Trình Cung.
Trình Cung vận chuyển Luyện Thần Quyết, chớp mắt sức mạnh thần niệm tăng vọt, điên cuồng gia tăng sức vận hành làm phân giải nguyên dịch lấy ra từ không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương đỉnh, không ngừng dùng thần niệm va chạm. Lượng nguyên dịch này dưới sự khống chế từ thần niệm của Trình Cung, thoắt chốc tản ra tứ phía, dưới sự va chạm của thần niệm, số nguyên dịch này hình thành từng cái xoáy nước nhỏ, điên cuồng hấp thụ nguyên khí trời đất chung quanh.
Vô số xoáy nước dạng nhỏ, trên mấy chục ngàn cái, cho dù là Nhân Anh Kỳ đỉnh phong như Trình Lão Gia Tử mà trông thấy thao tác vận hành thế này, thế nào cũng sẽ bị giật mình một phen. Bởi vì trong đó ngoài sức mạnh ra, còn cần có sức khống chế khéo léo đỉnh phong, đòi hỏi có sự thấu hiểu đối với nguyên khí và sức mạnh, mới có thể làm được như vậy.
Mà trong mắt Man Ngưu Vương Lý Hằng và cả mấy chục ngàn người hạ phương, những xoáy nước li ti được khống chế bởi thần niệm đều trở thành những ánh sao lấp lánh, chớp mắt Trình Cung cứ như đang ở giữa không gian ngàn sao. Những ngôi sao ngoài vực tinh không, lúc này đều đang xoay quanh lấy hắn, hắn chính là tâm điểm của thiên địa, là tồn tại sáng chói nhất.
- Đúng thế, ngôi sao đang vây lấy Đại Thiếu, Đại Thiếu quả không hổ danh là Văn Khúc Tinh hạ phàm.
- Đâu chỉ có thế, Đại Thiếu văn võ song tài, chúng ta không theo lầm người.
- Đại Thiếu.....
Không ít người thậm chí còn quỳ rạp xuống, lúc này trừ phi có Lục Địa Thần Tiên ở đây, bằng không căn bản không tài nào nhìn thấu được. Thậm chí cho dù là Lục Địa Thần Tiên thông thường có mặt ở đây, cũng rất khó nhìn ra Trình Cung đang thao tác biến đổi nguyên dịch.
- Bổn Đại Thiếu làm việc tùy hứng quen rồi, nghĩ ra cái gì là làm cái đấy, kiếp này chẳng hứng thú làm anh hùng, nhưng tuyệt đối không thể để người nhà, bằng hữu, thủ hạ của ta gặp phải bất kỳ uất ức, tủi nhục nào. Càng không để những ai theo ta phải chịu thiệt thòi. Tuy rằng bổn Đại Thiếu hiện giờ vẫn chưa thể đạt tới cảnh giới " một người đắc đạo thì gà chó thăng thiên", nhưng nếu hôm nay các người cùng ta gần dựng sự nghiệp trên đất Nam Hoang Bách Chiến này, tạo lập một "Bất Hữu Đan Thành" lưu danh vạn kiếp. Bổn Đại Thiếu tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi, các ngươi chính là những vì sao sáng bên cạnh Bổn Đại Thiếu đây.
Trình Đại Thiếu là nhân vật thế nào, vài câu nói liền truyền đạt vô số tín hiệu đi, hơn nữa trong lời nói còn vận dụng cả thuật Luyện Thần Quyết, có ảnh hưởng rất lớn đối với thần niệm của mọi người. Đương nhiên sức ảnh hưởng này chỉ để gầy dựng hình tượng to lớn, bất di bất dịch trong lòng bọn họ mà thôi.
Hơn nữa trong lúc bất tri bất giác, khiến bọn chúng có một loại cảm giác đây là sứ mệnh của họ, mỗi người ứng với một vì sao, đây là đãi ngộ mà những trước kia những danh tướng cái thế, những nhân tài phò tá đế vương thống nhất thiên hạ có được, giờ phút này trong tâm cảnh của đám người hạ phượng đang bị Trình Cung dùng Luyện Thần Quyết dẫn động, càng trở nên kiên định hơn, tín niệm kiên định khiến cho tâm cảnh bọn họ loại bỏ khá nhiều tạp niệm, nếu nhìn kỹ sẽ thấy thần thái trong mắt họ đã khác trước rất nhiều rồi.
Sau khoảnh khắc Trình Cung dứt lời, phẫy tay xuống phía dưới một cái, nguyên dịch sớm bị thần niệm va chạm hòa tan, hấp thu lượng lớn nguyên khí và rãi ra ngoài, lúc này chúng liền trong tư thế như mưa sao băng bùng phát rơi xuống.
Không chỉ bên này, ngay cả đám Hung Thần Kỳ Binh dưới trướng Bạch Khải Nguyên vừa chạy đến cách đó mười mấy dặm đường, cũng đồng dạng nghe được những lời nói này, cũng trông thấy được cảnh tượng ngày, cũng thấy được các tinh tú đang lao về phía mình.
Bề ngoài của tinh tú, chẳng qua là ảo giác do thần niệm của Trình Cung tạo nên, nhưng trong lòng bọn tướng sĩ này, đó lại là cảm giác sứ mệnh giáng xuống.
Mà số nguyên dịch đã bị Trình Cung cải tạo hòa loãng, dung hòa vào cơ thể các tướng sĩ vừa trải qua một trận đại chiến, trong nháy mắt khiến sức mạnh bọn họ tăng lên điên cuồng. Có một số đạt đến đỉnh phong rồi, sau khi tâm cảnh được tăng lên, loại bỏ tạp niệm thì liền có dấu hiệu đột phá. Lúc này bọn họ lại có được nguyên dịch do Trình Cung dùng Luyện Thần Quyết cải tạo khống chế mà thành, lập tức đột phá tại chỗ.
Phút tiếp theo, trong số mấy mươi ngàn người ở bên dưới liền có trên trăm người được đột phá, khá nhiều kẻ điên cuồng vận chuyển pháp lực của bản thân, khiến cho sức mạnh không ngừng tăng vọt.
- Ta đột phá rồi, cuối cùng ta đã đột phá tới Phạt Mạch Kỳ rồi.
- Pháp lực vô biên, đây chính là pháp lực vô biên, ta cảm nhận được rồi...
- Sức mạnh này còn mạnh hơn ta tu luyện hai năm mà có nữa, ta đã liên tiếp tăng lên ba tầng rồi.
- Ta không chỉ bức phá hai tầng, còn vượt qua được một cảnh giới lớn nữa, quá thần kỳ không thể tin được, chúng ta đều được nâng cấp rồi.
.....................................................................................
Hung hãn không sợ chết, nhưng nếu trong lòng có ý niệm của cái chết, dù sao đó vẫn là một loại áp chế đối với bản thân. Trình Cung nhân cơ hội này, lại bỏ tạp niệm trong lòng bọn họ, đồng thời tích tụ lòng tin của mọi người, cộng thêm thúc đẩy nguyên dịch, trực tiếp tạo ra một hành động điên rồ, độc nhất vô nhị, chưa từng có trước đây.
Một hai người đột phá cũng không nói, nhưng khi đám người này phát hiện ra, người kém cỏi nhất cũng được nâng cao sức mạnh, thần trí mạnh nhất bức phá cảnh giới lớn, dường như tất cả đều nhận được điều tốt, ai nấy đều kích động vô cùng. Lại nghĩ đến tinh tú nhập vào người mình, lúc này nội tâm của họ lại được thăng hoa lần nữa.
Lúc này, Bạch Khải Nguyên dẫn theo đám Hung Thần Kỳ Binh chạy đến, tuy rằng cả gã và Man Ngưu Vương Lý Hằng đều không tài nào nhìn thấu được ảo giác do Luyện Thần Quyết của Trình Cung tạo ra. Nhưng thần niệm bọn họ kiên định, cũng đã đoán ra bảy tám phần rồi. Chỉ có điều cả hai đều là kẻ đã từng chinh chiến nhiều năm, càng hiểu rõ tầm quan trọng của việc mà Trình Cung đang làm, đối với ai cũng đều tốt cả.
- Đại Thiếu thần uy, ta nguyện hóa tinh tú thủ hộ bên cạnh người, bán mạng vì Đại Thiếu người.
Lúc này, Sắc Quỷ người ở trên không, trực tiếp quỳ xuống hành lễ.
- Đại Thiếu thần uy, ta nguyện hóa tinh tú thủ hộ bên cạnh người, bán mạng vì Đại Thiếu người.
- Hóa tinh tú thủ hộ, bán mạng vì Đại Thiếu.
- Bán mạng vì Đại Thiếu.....
- Bán mạng vì Đại Thiếu.....
.......................
Người bình thường sau khi đột phá, đều cần có thời gian để vận chuyển công pháp, ngưng tụ sức mạnh. Bởi vì đột phá tiêu hao quá lớn, kỳ thật sau khi đột phá chính là khoản thời gian hồi phục sức mạnh, tích lũy sức mạnh mới. Đây cũng giống như việc đựng nước trong cái lu nhỏ, mở rộng thành một cái bồn nước lớn, thế nên cần phải có thời gian bổ sung thêm lượng nước mới. Nhưng lúc này, bọn họ đều có được nguyên dịch của Trình Cung, cho dù là bản thân người đột phá cũng không hề có cảm giác lo âu, không có bất kỳ cảm giác suy yếu nào.
Nay lại có Sắc Quỷ tạo thế, Bạch Khải Nguyên và Man Ngưu Vương Lý Hằng cũng cùng phối hợp, thanh thế kinh trời, thoáng chốc mấy mươi ngàn người đều quỳ rạp xuống tung hô, Trình Cung thân ở trên không làm tâm điểm hạt nhân, hình thành khí trận vô cùng kinh người.
Đan Thần Phủ trên đỉnh núi còn chưa xây xong, lúc này đám người Trình Cung đều đã quay về Phủ đệ của Lang Vương.
- Đại Thiếu, ta không chấn giữ tốt Đan Thành, vừa rồi trong lúc chiến đấu còn để cho Bành Dũng....
Trình Cung vừa ngồi xuống, Man Ngưu Vương Lý Hằng bước theo sau lưng lập tức lên tiếng hổ thẹn nói, thần thái nghiêm trọng cứ như đã xảy ra chuyện vô cùng to lớn vậy.
- Đứng lên, đứng lên, khi không đừng làm như vậy, ta vẫn ở đây có bị làm sao. Nếu thật ngươi phạm lỗi thì ta đã xử phạt ngươi rồi, còn để cho ngươi lên tiếng nói sao, ta đã nói rồi, nếu có bất trắc ngươi cứ trì hoãn kẻ địch vậy coi như thắng lợi rồi. Về chuyện chiến đấu thì thôi đừng lộn xộn nữa. Ta nào phải Hoàng đế, ngươi đi theo ta nhưng đồng thời cũng là huynh đệ một nhà, đừng dở bộ dạng vô vị này ra nữa.
Trình Cung chẳng đợi Man Ngưu Vương Lý Hằng nói dứt lời, đã phẫy tay bảo y đứng dậy đừng nhiều lời nữa.
Man Ngưu Vương Lý Hằng cho rằng, nếu đã đi theo Trình Cung, thì y quả thật coi Trình Cung như là chủ nhân của mình, giống như tâm trạng của một đại thần đối với Hoàng đế của mình. Lúc này nghe thấy Trình Cung nói như vậy, ít nhiều gì cũng khiến y cảm thấy bất ngờ, trong lòng mơ hồ có chút cảm động.
- Bảo ngươi đứng lên thì cứ đứng lên, không đứng lên nữa coi chừng ta đạp à.
Trình Cung giơ chân làm động tác đạp nhẹ một cái, Man Ngưu Vương Lý Hằng gãi đầu đứng lên, nhất thời không biết nói gì hơn.
Trông bộ dạng của y, Trình Cung cười cười, sau đó nghiêm mặt nói:
- Tuy nhiên sau vụ việc lần này đã nhắc nhở chúng ta một điều, trước lúc ta rời khoi, phòng ngự trong Đan Thành vẫn phải được tăng cường, tuy rằng do đây có nhiều người đang tu luyện, nhưng sức mạnh đỉnh phong thiếu hụt cũng là một vấn đề. Lão Ngưu, thế nào, nếu ngươi cảm thấy kha khá rồi thì đột phá trước xem sao, hy sinh một chút, vì lúc này cũng chỉ có ngươi là đột phá hiệu quả nhất, hơn nữa ngươi còn có linh khí trung phẩm Man Vương Phủ, chuyện tu luyện sau này ngươi cũng đừng bận tâm. Đan dược, công pháp thì ta đều có thể cung cấp cho ngươi loại tốt nhất bất kỳ lúc nào cần thiết.
- Đại Thiếu, đầu óc ta xưa nay không phải loại linh hoạt lắm, về mặt tu luyện cũng chẳng phải thiên tài đặc biệt gì. Nhưng ta có một điểm khá tốt, một khi đã tu luyện thì trong lòng không tạp niệm, quyền thế, phú quý, nguy hiểm...bất cứ thứ gì cũng đều bỏ ra sau, vì vậy tốc độ tu luyện cũng khá nhanh. Trước đó có chút lòng tham, muốn tận lực tích lũy sức mạnh trong Thoát Tục Kỳ, bản thân cũng rất hứng thú muốn đột phá sức mạnh "vạn tượng nhất long", nhưng đến sau này, cứ theo đà sức mạnh tăng vọt, kỳ thật bản thân ta đã không tài nào đột phá được Nhân Anh Kỳ. Hiện giờ kỳ thật trong lòng ta cũng rất muốn đột phá, nhưng trừ phi có kỳ ngộ, nếu không sẽ rất khó khăn.
Đột phá vạn tượng nhất long, tích lũy sức mạnh ngày một lớn mạnh, như vậy hiểu quả sau khi đạt tới Nhân Anh kỳ sẽ càng mạnh.
Cũng giống như Trình Lão Gia Tử, tuy rằng lão chưa đột phá "vạn tượng nhất long", nhưng lão có Thần Pháp Tinh Thạch do Vạn Độc Ô Địa Anh tồn tại để lại, còn có Hỗn Nguyên Đan, lại có Chấn Ma Đan do Trình Cung chế luyện. Nhờ đó lão trực tiếp đạt được Nhân Anh Kỳ đỉnh phong tồn tại. Mà rất nhiều nhân tài, lúc Thoát Tục Kỳ đột phá "vạn tượng nhất long", tích lũy sức mạnh mà cứ trì trệ chẳng chịu đột phá, chính là vì muốn sau khi đột phá đến Nhân Anh Kỳ, một bước có được độ cao phi thường.
- Lão Ngưu, ông thật ghê gớm.
Sắc Quỷ đứng một bên cười cười chỉ về phía Man Ngưu Vương Lý Hằng.
- Tam thiếu gia, Lão Ngưu ta ghê gớm chỗ nào?
Tuy thời gian không dài, nhưng Man Ngưu Vương Lý Hằng đã xem mọi người như người nhà, vừa nghe Sắc Quỷ nói thế liền lập tực trầm giọng hỏi lại, không cam lòng nhìn Sắc Quỷ.
Sắc Quỷ trực tiếp bắn cho Man Ngưu Vương Lý Hằng một ánh nhìn khinh bỉ nói:
- Mẹ, ngươi rõ biết trong tay Đại Thiếu có Chuyển Sinh Đan, còn nói những lời rắm rích vừa rồi, ngươi nói xem ngươi không ghê gớm thì là gì hả?
Vừa nghe Sắc Quỷ nói như vậy, lại nhìn sang Bạch Khải Nguyên cùng Trình Trảm, thấy cả hai đều đang nhìn qua y, cũng gật đầu đồng tình với lời nói của Sắc Quỷ, Man Ngưu Vương Lý Hằng cuối cùng đành gượng cười nhìn Trình Cung.
← Ch. 0409 | Ch. 0411 → |