Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Thần - Chương 0510

Đan Thần
Trọn bộ 1047 chương
Chương 0510: Thành Đại Đế
0.00
(0 votes)


Chương (1-1047)

Siêu sale Lazada


Một đường bay qua, thần niệm của Trình Cung không ngừng xem xét, phát hiện Man tộc này vẫn là dùng hình thức bộ lạc tồn tại, từng bộ lạc loại nhỏ, trải qua hơn ngàn dặm sẽ xuất hiện một bộ lạc lớn, có được mấy vạn người chung sống. Chiến đấu cùng Man tộc, cho tới nay đều là phòng thủ làm chủ, cũng không phải nói không muốn chủ động xuất kích, nhưng Man tộc ở bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, phân tán như thế, một khi đại quân tiến công, bọn hắn liền lui về phía sau, bên trong Yêu Thú Sâm Lâm này tràn ngập vô số nguy hiểm, không thích hợp đại quân tác chiến, không đợi đi vào sâu đã chết hơn phân nửa, căn bản không có biện pháp đánh.

Lại bay gần vạn dặm về sau, cuối cùng Trình Cung phát hiện một tòa thành trì bên trong Yêu Thú Sâm Lâm, đây mới thực là thành trì, chung quanh hoàn toàn là dùng cự thạch kiến tạo, hơn nữa ở trong thành thị hiển nhiên có trận pháp. Nhân khẩu bên trong cũng vượt qua ba mươi vạn, chỉ là khiến cho Trình Cung ngoài ý muốn chính là, trong này đa số đều là người già yếu, phụ nữ và trẻ em, còn dọc theo con đường này, những bộ lạc loại nhỏ bên ngoài kia hoặc là vài thành thị chung quanh, thì cơ bản không có phát hiện phụ nữ trẻ em hoặc là lão nhân, đều là nam nhân cường tráng có thể chiến đấu.

Mà ở bên trong thành trì này, người già yếu, phụ nữ và trẻ em đều đang bận rộn, những tiểu hài tử hơi lớn thì theo một ít người lớn chém giết dã thú.

Bên trong tòa thành trì Man tộc này, Trình Cung phát hiện tồn tại mạnh nhất cũng chỉ là tương đương với Vạn Tượng Nhất Long, cũng không có phát hiện Nhân Anh kỳ, cũng phải, nghe nói trải qua trận chiến mười mấy năm trước ấy, hình như Man tộc chỉ còn lại có một vị trấn quốc thần tiên. Bọn hắn không giống như Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình, sau lưng bọn hắn không có thế lực cường đại ủng hộ, cũng không có thể đơn giản bồi dưỡng ra Nhân Anh kỳ.

Trên đường đi, Trình Cung vừa bay vừa nhìn, mặc dù nói phụ thân mình chiến đấu cùng Man tộc nhiều năm như vậy, các loại tư liệu đều có, nhưng dù sao cũng không bằng tai nghe mắt thấy. Hơn nữa dùng thần niệm bây giờ của Trình Cung, rất nhiều tư liệu phụ thân sưu tập nhiều năm cũng không bằng hắn tùy ý bay trên không trung nhìn vài canh giờ.

Hai ngày sau Trình Cung cùng Tiểu Phong Tử mới đuổi tới thành Đại Đế, nghe nói tòa thành trì này là tòa thành cuối cùng mà Man Hoang Đại Đế xây dựng, ai cũng không hiểu vì sao năm đó Man Hoang Đại Đế lại xây dựng tòa thành trì này, tất cả xem qua tòa thành trì này đều có một nhận thức, cho dù xây dựng thành trì này ở trong Nam Chiêm Bộ Châu, kiến tạo bên cạnh Vân Ca thành của Lam Vân đế quốc, Lam Vân đế quốc cũng không làm gì được, từ đó có thể biết tòa thành trì này to lớn đồ sộ đến cỡ nào, hoàn toàn không phải Vân Ca thành có thể so sánh.

Cho dù so với thành Song Long ngăn cản thú triều cũng không kém bao nhiêu, thành Song Long dùng hai sơn mạch hội tụ, rồi lại dùng vô số lực lượng cường đại ngưng tụ, hơn nữa đến lúc đó dùng là trận thế thiên địa, dẫn động thiên địa chi khí.

Thành Đại Đế này cũng là như thế, thành trì to lớn hơn ngàn dặm, chung quanh là dãy núi dựa vào, ngăn trở Huyết Luyện Ngục ở phía sau. Cả tòa thành trì to lớn dị thường, Trình Cung mang theo Tiểu Phong Tử vừa mới đi vào phạm vi này, cũng bị kiến trúc to lớn này chấn trụ, mịa nó, thủ bút thật lớn ah.

Thành thị này tương đương với một quốc gia nhỏ, nếu thật kiến tạo ở bên trong Lam Vân đế quốc, dùng lực lượng cường đại hoàn toàn phòng thủ mà nói, thật đúng là đã thành nước bên trong nước, Lam Vân đế quốc sẽ không làm gì được Man tộc này.

Hơn nữa số lượng người Man Tộc trong này cũng vượt qua nhiều so với trong tình báo, chỉ là người Man Tộc trong thành Đại Đế này đã vượt qua hai trăm vạn, phải biết rằng thân thể người Man Tộc to lớn, hơn hai trăm vạn người tụ tập lại một chỗ có thể nghĩ đồ sộ đến cỡ nào.

Hơn hai trăm vạn người này, chí ít có trên trăm vạn người có thể chiến đấu. Mịa, còn không chỉ là những thứ này, bên trong thậm chí có rất nhiều yêu thú, những yêu thú này đều là yêu thú phục tùng, yếu nhất cũng có cấp bảy, yêu thú cấp tám, cấp chín thì khắp nơi có thể thấy được, yêu thú trình độ Yêu tu, Yêu tướng cũng nhiều vô cùng.

Mịa nó, nếu Man tộc bên trong thành Đại Đế này giết ra ngoài, khẳng định phụ thân mình ngăn không được. Đây không phải vấn đề năng lực của lão tía, mà hoàn toàn là sức chiến đấu có vấn đề, trên trăm vạn tướng sĩ Man tộc là khủng bố bực nào, cuộc chiến đấu quy mô nhất mà lão tía đánh cùng Man tộc đại cũng chỉ là đối kháng mười vạn người Man Tộc. Hơn nữa đều là những người Man Tộc có sức chiến đấu bình thường bên ngoài, chỉnh thể thực lực bên trong thành Đại Đế này so với bên ngoài cường đại hơn vài lần, hơn nữa cơ hồ mỗi người đều có khống chế yêu thú.

Cổ lực lượng này cộng cùng một chỗ, liền tương đương với ba trăm vạn đại quân, nếu như Man tộc lại tập hợp chiến sĩ phía dưới, toàn diện chiến đấu mà nói, sợ rằng Lam Vân đế quốc tập hợp lực cả nước cũng chưa chắc có năng lực chiến một trận.

Trách không được không ai dám chém tận giết tuyệt Man tộc, loại thực lực này muốn chém tận giết tuyệt bọn hắn, cho dù tất cả quốc gia Nam Chiêm Bộ Châu liên hợp lại cũng đại thương nguyên khí. Trách không được lúc trước Man Hoang Đại Đế có thể dẫn đầu người Man Tộc thống nhất Nam Chiêm Bộ Châu, nếu không phải bản thân hắn xằng bậy, sợ rằng bây giờ Nam Chiêm Bộ Châu còn ở dưới sự thống trị của người Man Tộc, người Man Tộc này cũng quá cường đại a. Ít nhất lực lượng thế tục của bọn hắn đầy đủ cường đại, cường đại đến mức làm cho người ta không dám chọc bọn hắn.

Về phần thành Đại Đế này, thời điểm Trình Cung sử dụng thần niệm điều tra cũng phát hiện, nơi này có một cổ lực lượng kỳ quái, khiến cho Trình Cung cũng cảm giác không đúng. Cả tòa thành thị này, giống như một kiện pháp bảo, đây cũng không phải là tình huống bình thường, trách không được ngay cả Tiểu Phong Tử cũng đánh mất tin tưởng trước kia.

Hơn nữa bên ngoài thành Đại Đế này còn có mười mấy cái thành thị, trong mỗi thành thị cũng chừng hơn mười vạn người, nhưng những thành thị này toàn bộ đều là già yếu, phụ nữ và trẻ em, về phần mấy trăm vạn người bên trong thành Đại Đế này đều có sức chiến đấu, còn lại một ít là Man nhân tàn tật, hoặc là đã không có sức chiến đấu gì, phụ trách chăm sóc những yêu thú kia, cung ứng các loại đồ ăn, chế tạo một ít vũ khí các loại...

Vũ khí của Man nhân nơi này cùng Man nhân bên ngoài có khác nhau rất lớn, trình độ luyện khí của Man nhân nơi này so với toàn bộ Lam Vân đế quốc bây giờ cũng cao hơn một cấp bậc, thậm chí so với môn phái tu chân nhị tam lưu bình thường cũng lợi hại hơn.

Thậm chí bọn hắn còn chế tạo trang bị thích hợp cho một ít Yêu tu, Yêu tướng cường đại, nơi này ngay cả luyện đan cũng có, mặc dù không bằng Đan Thần Phủ bây giờ, nhưng so với Vân Đan Tông lúc trước cũng cường đại gấp mười lần.

Tồn tại như vậy, nếu như có một lực lượng đỉnh phong tọa trấn, thì so với Nguyên Thủy Ma Tông, Phong Vân Kiếm Tông chỉ mạnh chứ không yếu, hơn nữa tiềm lực vô cùng to lớn.

- Có ý tứ, không nghĩ tới nhưng tư liệu đối với Man tộc qua nhiều năm như vậy chỉ là da lông, bọn hắn lại vẫn cường đại như vậy, không ngờ thành Đại Đế này thật làm người rung động. Như vậy mới có ý tứ, thu phục bọn chúng sẽ có ý nghĩa hơn, đến lúc đó đối phó với lực lượng sau lưng Đồ Đằng đế quốc, Thảo Nguyên Vương Đình sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Thần niệm điều tra một phen, Trình Cung giống như là chứng kiến một mỏ vàng vậy, phải nói so với chứng kiến mỏ vàng còn hưng phấn hơn gấp mười lần, cho dù lúc trước thấy Nhục Nhục bên cạnh những Nguyên dịch, Chuyển Sinh Đan kia, Trình Cung cũng không có vui vẻ như vậy.

- Tiểu Phong Tử, ngươi tới trước phát ra một chút khí phách đi.

Thần niệm hơi chút điều tra một phen, Trình Cung cười cười nhìn Tiểu Phong Tử nói.

- Ah...

Tiểu Phong Tử há to mồm, thân thể hơi chấn động, thành Đại Đế này đặc biệt như thế, tuyệt đối là pháp bảo siêu cấp, đã không phải là sức mạnh của quốc gia thế tục bình thường. Mặc dù không có cảm nhận được bên trong thành Đại Đế này có nhân vật đỉnh cấp gì tồn tại, nhưng chỉ bằng vừa rồi có vài chỗ mà ngay cả chính mình cùng ân chủ cũng không có biện pháp điều tra đã biết rõ, nơi này tuyệt đối không thể khinh thường. Có lẽ Nhân Anh kỳ ở đây không bằng một ít chi nhánh của Nam Hoang Man Thần Giáo, nhưng thực lực chỉnh thể lại kinh người vô cùng.

Nhất là cấp bậc Vạn Tượng Nhất Long cũng có không ít, mà Yêu tướng bị hàng phục khống chế thì nhiều đến hơn vạn, lực lượng tầng giữa này cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều so với môn phái tu chân bình thường.

- Ah cái gì mà a, bảo ngươi làm thì làm mau đi, nhanh, có phải ngươi bị bệnh hay không, việc như vậy còn lề mề như thế.

Trình Cung khoát tay áo, làm cho Tiểu Phong Tử chạy nhanh tới trước phát ra khí tức của hắn.

Tiểu Phong Tử sửng sốt một chút, lập tức kịp phản ứng. Đúng vậy, cho dù bọn hắn không hàng phục, không giống bọn người Kình Sơn lập tức quỳ xuống coi mình là thần như vậy, mình cũng không có tổn thất gì. Về phần nói sợ hãi, cho tới bây giờ hắn còn không có sợ hãi qua, ban đầu ở trong Linh Sơn hắn cũng không có sợ ai, huống chi ở loại địa phương này.

Vừa rồi sở dĩ hắn có cảm giác do dự, khó chịu chính là trước kia mình ở trước mặt ân chủ đã nói qua, chỉ cần mình thể hiện ra lực lượng huyết mạch, bọn người Kình Sơn liền coi mình là thần linh. Hơn nữa chính hắn cũng có thể cảm nhận được chênh lệch huyết mạch của hai bên, thời điểm Trình Cung nhắc tới Man tộc cùng hắn, hắn cũng rất có lòng tin. Bây giờ thật sự đến, phát hiện tình huống có chút không giống, cảm giác như mình khoác lác ở trước mặt ân chủ, vạn nhất đám người này không thèm để ý đến mình, chẳng phải mình rất mất mặt sao.

Hiển nhiên Trình Cung cũng đoán được suy nghĩ của Tiểu Phong Tử, câu nói sau cùng thoáng cái điểm tỉnh Tiểu Phong Tử, cần gì chăm chú như vậy, giống như là năm đó đi vơ vét tài sản những Yêu tộc kia cùng ân chủ, dùng cách nói của ân chủ, ta sợ qua ai.

- OÀ.. ÀNH!

Một khi suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, thân thể Tiểu Phong Tử bỗng nhiên biến lớn, biến lớn, lại biến lớn.

Theo thân thể của hắn đột nhiên biến lớn, lực lượng cường hoành phóng thích ra không che dấu chút nào, lực lượng của Thiên Anh vốn là đã khủng bố tới cực điểm, huống chi hắn có thể dùng lực lượng Thiên Anh thúc dục lực lượng trong huyết mạch của bản thân.

Lực lượng huyết mạch của Cự Linh nhất tộc không ngừng phát ra, đã lập tức bao phủ ngàn dặm thành Đại Đế, lần này động tĩnh rất lớn, giống như thoáng cái xuyên phá hư không.

Vốn là Trình Cung cùng Tiểu Phong Tử đều dùng thần niệm dò xét thành Đại Đế, mặc dù bên trong thành Đại Đế cũng có các loại trận pháp, quấy nhiễu thần niệm. Nhưng cả hai đã đi tới trên không, Trình Cung vận dụng đối với thần niệm đã đến một cảnh giới vô cùng cao, dùng cường độ thần niệm Địa Anh tầng thứ ba bây giờ của hắn, những thần niệm quấy nhiễu cùng các loại trận pháp này đối với hắn không có hiệu quả lớn.

Về phần Tiểu Phong Tử, đã là tồn tại Thiên Anh, càng không để ý những thứ này. Mà hai người bọn họ đối với vài chỗ trọng yếu nhất bên trong thành Đại Đế, thì căn bản không có đi tra xét rõ ràng, bởi vậy từ đầu đến cuối cũng không có gây chú ý cùng phiền toái.

Nhưng Tiểu Phong Tử làm thành như vậy đã không giống với lúc trước, thân thể Tiểu Phong Tử lập tức đạt tới hơn trăm mét, cái này cũng chưa tính xong việc, sau đó hắn thi triển Cự Linh Biến. Cự Linh Biến này là hắn lấy được từ truyền thừa trí nhớ của Cự Linh Tộc, Cự Linh Biến sẽ làm cho lực lượng của hắn phát sinh biến hóa, lập tức kích phát ra lực lượng càng cường đại, đồng thời thân thể cũng sẽ có một ít biến hóa.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1047)