← Ch.0762 | Ch.0764 → |
Trên đỉnh núi, Trình Cung hạ xuống nơi kim quang vừa lóe lên, sau đ ó không thấy gì nữa, chỉ có trên một tảng đ á bằng phẳng trên đỉnh núi, Đông Phương Kim Đan đang ngồi trên đó, trong tay cầm một kim sắc đan đỉnh đang xoay tròn, giống như một món đồ chơi nhỏ bé, nhưng bên trong có đan khí lượn lờ, liên tục thay đổi, nếu có người luyện đan nào nhìn thấy chắc chắn sẽ khiếp sợ, bởi vì thủ pháp luyện đan này không thể tưởng tượng nổi.
- Đáng tiếc ah, hỏa lực không đủ, lại không dám đi tổn thương hỏa long của gia tộc để rèn luyện, chỉ sợ đan đỉnh cũng phế đi.
Đông Phương Kim Đan rất tiếc hận thở dài.
- Móa, còn có người dám ăn cướp bản đại thiếu, nếu không có ta giúp đỡ, đến lúc đó ngươi vĩnh viễn bị khốn chết ở cảnh giới Thiên Anh đỉnh phong, vĩnh viễn không thể trở về Tiên Giới được.
Đông Phương Kim Đan đương nhiên biết rõ mình đạt được một phần lực lượng của hỏa long, nhưng lại muốn một ít, điểm ấy Trình Cung đã sớm chuẩn bị tâm lý. Trước kia chính mình thu những lực lượng hỏa long này, tuy Đông Phương Kim Đan đã cho kim đan rời đi, nhưng Trình Cung cũng có thể cảm nhận được, mạnh nhất bên trong Đông Phương gia tộc, cũng không phải Đông Phương Suất nắm giữ truyền thừa đan đỉnh, cũng không phải là những tên thái tôn kia, ngược lại chính là vị có được tám mươi mốt phân thân này, dùng chúng trấn áp kim đan, Đông Phương Kim Đan.
Cho nên chuyện vừa rồi không thể lừa được hắn, đây cũng là chuyện rất bình thường.
Lần trước Trình Cung nói chuyện với hắn, đã biết rõ thằng này là từ Tiên Giới chuyển thế trọng sinh, cũng bởi vì như thế, cho nên hắn mới trâu bò như thế này. Nhưng chờ hắn đến cảnh giới Thiên Anh đỉnh phong, lại bởi vì một ít nguyên nhân cho nên không thể chuyển Thuần Dương, chỉ có thể không ngừng cô đọng phân thân, mà kim đan của hắn vốn có vài vấn đề, cho nên hắn không thể không sử dụng phân thân trấn áp, hắn giống như đang lâm vào một cái vòng tuần hoàn chết, mà hiện giờđã tới cực hạn.
- Đại thiếu đã tiến vào Càn Khôn Đan Tông, lại từ linh núi chuyển thế trọng sinh, nhưng đối với một số việc lại có hứng thú, kể cả bí mật của linh núi và Tiên Giới, cộng thêm nguyên nhân Càn Khôn Đan Tông bị diệt vong. Ta là tội nhân của Tiên Giới, Trình đại thiếu cũng là người không được Tiên Giới hoan nghênh, cho nên ta nhất định phải đi tới chỗ này, bởi vì ta có thể từ trên người của đại thiếu cảm nhận được khí tức của lôi phạt, nhưng cũng không phải là lôi phạt bình thường.
- Đi, cảm giác đ úng là quá lợi hại, mà ngươi nên nói ra một chút, ta có thể giúp ngươi, nhưng ta được lợi gì?
- Đại thiếu trước tiên có thể giúp ta, sau khi giúp ta ta sẽ nói ra.
- Tùy tiện, dù sao ta cũng không nôn nóng, thời điểm ngươi muốn nói thìđi tìm ta.
- Cũng tốt, lúc này đại thiếu có thể giúp ta thìđi tìm ta!
- Chẳng phải muốn chúng sao, chúng đây!
Trình Cung nói xong, trực tiếp khoát tay rút ba thành lực lượng hỏa long mà mình đạt được đưa ra ngoài, lập tức hội tụ thành một đầu hỏa long phóng tới Đông Phương Kim Đan.
Bàn tay của Đông Phương Kim Đan mở ra, mà tiểu đan đỉnh màu vàng trong tay của hắn biến hóa, hút lực lượng hỏa long vào bên trong đỉnh.
Sau đó Trình Cung từ từ rời đi, Đôg Phương Kim Đan cũng không ngăn cản, tùy ý cho hắn rời đi.
Bay ra khỏi Đông Phương gia tộc mấy vạn dặm, Trình Cung mới dừng lại, nghĩđến vừa rồi nói chuyện với Đông Phương Kim Đan, hình như kiếp trước của hắn còn trâu bò hơn cả mình, lại chính là người từ Tiên Giới chuyển sinh. Kỳ thật trong lời nói của Đông Phương Kim Đan, hắn nói cảm nhận được khí tức của lôi phạt trên người Trình Cung, Trình Cung cũng rất khiếp sợ, bản thân mình mượn lôi kiếp luyện thể, thực tế là bản thân mình lợi dụng Hư Không Âm Dương Kiếp của kiếp trước mà tu luyện, loại chuyện này lại có người phát giác ra, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Mà Đông Phương Kim Đan cho Trình Cung một loại cảm giác cao thâm mạt trắc, cho nên hắn cũng có chút đề phòng, vì vậy mỗi lần hai người trao đổi với nhau, đều rất cao thâm mạt trắc.
Nhưng ý tứ câu nói sau cùng của Đông Phương Kim Đan, hình như hắn biết rõ mình bây giờ không có biện pháp giúp hắn. Chẳng lẽ hắn biết rõ bản thân của mình có đệ nhất thần khí Cửu Châu, Hư Không Âm Dương Đỉnh, căn cứ phán đoán của Trình Cung, Đông Phương Kim Đan không dám đột phá là vì sợ Tiên Giới phát hiện, đưa tới lôi phạt. Lần này hắn cũng chỉ để lộ ra một chút mà thôi, tội nhân của Tiên Giới, còn thăm dò chính mình có phải cũng vì lôi phạt mà chuyển thế hay không.
Còn có một khả năng khác, chính hắn cũng không có biện pháp khống chế kim đang đi theo chuyển sinh cùng một chỗ với hắn, nhất định là trong kim đan có bí mật đặc biệt. Hắn yêu cầu mình lực lượng hỏa long, cũng là vì muốn trấn áp kim đan, trước kia hắn là mượn nhờ hỏa long của Đông Phương gia tộc trấn áp, cộng thêm bản thân mình không ngừng phối hợp với trận pháp của Đông Phương gia tộc mà trấn áp. Nhưng sau chuyện Cửu Âm Ma Đế, uy lực hỏa long của Đông Phương gia tộc giảm xuống không ít, nhưng trực tiếp rút uy lực của hỏa long ra cần phải có sức mạnh rất lớn, tuy làm thế có thểđược lợi trước mắt, nhưng cũng có ngày cũng đốn hết câu trong rừng, nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể làm thế.
Mặc kệ như thế nào, Trình Cung cũng cảm thấy Đông Phương Kim Đan là lạ, hơn nữa hắn càng khó hiểu hơn khi ở gần Đông Phương Kim Đan hắn có cảm giác thân cận, loại cảm giác này rất kỳ diệu, trong lòng của Trình Cung rất tinh tường, đây tuyệt đối không phải bởi vì hắn là người của Đông Phương gia tộc, cũng không bởi vì mình vàĐông Phương gia tộc có quan hệ, mà bản thân mình đối với cảm giác này rất kỳ quái, nói không rõ nó là cái gì.
Trình Cung suy nghĩ tới những chuyện này, đều cảm giác được rất rối loạn, rất đau đầu, khẽ lắc đầu không suy nghĩ thêm nữa những chuyện này nữa, thần niệm khẽ động trực tiếp tiến vào trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh. Linh Lung đang mượn lực lượng hỏa long tu luyện ở bên kia, làm cho Trình Cung dở khóc dở cười là, nhục nhục làđồ tham ăn, thậm chí ngay cả thứ này cũng không buông tha, lực lượng của hỏa long hóa thành hai luồn hỏa diễm, không ngừng chui trong miệng của nó.
Trình Cung từ từ ngồi xuống, lần này chiến đấu với Cửu Âm Ma Đế, dẫn động hơn mười vạn đạo thần niệm, đối với Trình Cung mà nói đây là một lần khiêu chiến, lấy được chỗ tốt không nhỏ, hắn cũng cần từ từ tiêu hóa một phen, trực tiếp khống chế thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long đi ra ngoài, mang theo mọi người nhanh chóng xé rách không gian rời khỏi Đông Bắc Đan Châu, chạy tới Bắc Câu Lô Châu.
Hắc Vân Nhai, đây làđịa phương thần kỳ nằm ở tây bắc của Nam Chiêm Bộ Châu, trong vạn dặm chung quanh bị mây đen bao phủ, Tu Chân Giả cũng biết, nhưng Hắc Vân Nhai này làđịa bàn khống chế của Hắc Vân lão tổ làĐịa Anh đỉnh phong. Tuy Hắc Vân lão tổ chưa từng trải qua Thiên Cương Lôi Kiếp, thành tựu tu vi Thiên Anh, nhưng bởi vi nơi này vắng vé lại tu luyện công pháp âm độc, cộng thêm lấy trận pháp ở di tích này làm căn cơ, cho dù Thiên Anh cao cao tại thượng trong giới tán tu cũng không dễ dàng bước vào đây trêu chọc hắn.
← Ch. 0762 | Ch. 0764 → |