← Ch.316 | Ch.318 → |
Cảm nhận được sức mạnh thần kỳ đang chảy trong huyết mạch, Trịnh Thần Không không thể không hưng phấn. Nguồn sức mạnh này, cho dù trong lòng Trịnh Thần Không biết được chính là sức mạnh hắc ám tà ác, thế nhưng cho dù là vậy đi nữa, cho dù là bất cứ ai cũng không thể từ chối. Thế giới này, sức mạnh chính là chân lý, cho dù là tà ác đi nữa, thì vẫn có khối người sẵn sàng từ bỏ tất cả để có thể đạt được sức mạnh vô song.
Hắc ảnh Đế hồn đỉnh cười lạnh nói:
- Hắc hắc, đây chỉ là món quà nhỏ mà bản tọa tặng cho ngươi. Sau này, chỉ cần nghe theo lời bản tọa thì bản tọa sẽ giúp ngươi tịnh tiến tu vi nhanh hơn nữa.
Lúc này Trịnh Thần Không đã áp chế được sự hưng phấn lại, trở về với bộ dạng trước đây, có điều so với lúc trước thì bây giờ sự ngạo nghễ của hắn tăng thêm vài phần. Mục quang nhìn hắc ảnh Đế hồn đỉnh cực kỳ sùng bái, nói:
- Được, chỉ cần ra khỏi đây thì yêu cầu của ngươi ta sẽ hoàn hảo đáp ứng.
- Nhất ngôn cửu đỉnh. Bây giờ bản tọa phải trở về nghỉ ngơi, thời gian này sẽ không xuất hiện. Khi nào gặp nguy hiểm đến tính mạng thì bản tọa sẽ tương trợ.
Hắc ảnh Đế hồn đỉnh nói. Chỉ thấy sau đó hắc ám trong bán kính trăm trượng dần thu liễm vào trong Đế hồn đỉnh, chỉ vài hơi thở đã không còn tung tích. Còn Trịnh Thần Không chỉ còn một bước nữa thì đặt chân vào Truyền tống trận tầng thứ sáu Phệ hồn ngục. Vừa bước vào chính giữa Truyền tống trận, một luồng quang mang rực sáng lên, bên dưới mặt sàn bay lên những dòng cổ ngữ bay xung quanh Truyền tống trận. Sau đó vài giây liền không thấy nhân ảnh Trịnh Thần Không đâu nữa.
Khi hắc ám tan biến, Trịnh Thần Không tiến lên tầng thứ sáu Phệ hồn ngục thì quỷ mị Tà Phong mới dám tiến lại gần. Nơi này vẫn còn lưu lại cỗ tà khí kinh người, quả nhiên là bất thế hung vật trong truyền thuyết, quỷ mị Tà Phong nghĩ lại cảnh tượng lúc đó mà trong lòng vẫn còn khiếp hãi.
Đế hồn đỉnh xuất hiện, Huyền thiên giới sau này có lẽ sẽ trải qua một trận đại huyết phong rồi. Chẳng biết thời kỳ hắc ám trong lịch sử nhân loại sẽ lại một lần nữa xảy ra không nữa? Quỷ mị Tà Phong đứng một chỗ trầm tư suy nghĩ. Sau một hồi thì liền thở dài một tiếng. Hắn bây giờ không thể tham gia những chuyện đó nữa, đã là người xưa rồi.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Tầng thứ tư, Luyện kim ngục. Đây chính là tầng mà Tinh Hồn và Tàng Tử Đan đang muốn tiến lên để bắt kịp với Trịnh Thần Không. Hiện tại không nói đến hai người Tinh Hồn, bởi vì hiện tại họ đang đến chỗ của Cực băng thiềm thừ để tìm Truyền tống trận.
Trong một hang động, bỗng một hắc ảnh từ bên trong đi ra. Đương nhiên người này không phải là quỷ mị Tà Phong, chỉ có điều phong cách ăn mặc thì có vài phần trùng hợp. Người này cao khoảng một thước tám, từ trên xuống dưới bận một bộ y phục dạ hành, ngay cả khuôn mặt cũng đeo khăn, chỉ để lộ ra đôi mắt tinh anh phi phàm.
Vừa bước ra khỏi hang động, chỉ thấy hắn lấy ra từ trong người một cuộn giấy cũ kỹ, có vài phần giống như một cái địa đồ. Ánh mắt nhìn lướt qua vài lần, sau đó nhìn xung quanh, có lẽ là để xác định vị trí của bản thân. Sau một hồi thì quay người sang hướng tây, tốc độ như thiểm điện chạy thật nhanh về hướng đó.
Làm cho người ta kinh ngạc là, trên đường đi hắc y nhân này tuyệt không gặp bất kỳ một trở ngại nào. Con đường hắc đi, tuy rằng khá trắc trở, thế nhưng lại rất an toàn. Chỉ vài ngày sau, hắn đã tìm thấy một cái Truyền tống trận.
Truyền tống trận này nằm trong một khu rừng, xung quanh không có bất kỳ một hung thú nào trấn giữ. Ngay cả khi hắc y nhân này tiến đến gần Truyền tống trận thì cũng không hề nhìn thấy quỷ mị Tà Phong xuất hiện. Bình thường, chỉ cần tiến vào bán kính gần trăm thước thì quỷ mị Tà Phong tự khắc sẽ xuất hiện để hướng dẫn cho võ giả tham gia Địa ngục tháp này, nhưng chỉ riêng chỗ này thì quỷ mị Tà Phong lại không thấy bóng dáng.
Hắc y nhân tạm thời chưa đi vào Truyền tống trận để tiến lên tầng thứ năm Vô lôi ngục. Chỉ thấy hắn ngồi xuống, lấy ra mấy viên Thuần nguyên đan phục dụng để phục hồi nguyên lực. Trên người có thể mang theo Thuần nguyên đan, chỉ sợ thân phận hắc y nhân này cũng không hề tầm thường. Nếu như Tinh Hồn nhìn thấy người này, có lẽ sẽ nhận ra có vài nét quen thuộc.
Hai khắc sau, nguyên lực đã phục hồi, hắc y nhân liền đứng dậy, lại mở ra địa đồ cũ kỹ. Chỉ thấy ở góc trái của địa đồ có ghi năm chữ kỳ lạ, dường như chính là Tiên thiên cổ ngữ. Ba chữ này thật không ngờ lại là Địa ngục tháp chi đồ, chính là bản đồ của Địa ngục tháp.
Hắc y nhân này đi đến đây, chính là đã đi con đường an toàn nhất, không gặp trở ngại nào. Có lẽ, người duy nhất có được địa đồ Địa ngục tháp chỉ có một mình hắn thôi. Nhìn một hồi, hắc y nhân bỗng lẩm bẩm tự nói:
- Cũng may mà gia tộc có được địa đồ ở đây, nếu không có lẽ ta đã không thể lên được tầng thứ tư này rồi. Để xem nào, tầng thứ năm Vô lôi ngục... gặp chút vấn đề rồi, xuôi xẻo gặp phải lôi phạt Thần hoàng cảnh thì toi. Hy vọng pháp bảo mà phụ thân đưa cho ta có thể giúp ta trong thời gian ngắn đi vào quỹ đạo an toàn.
Đứng một hồi lâu, sau đó hắc y nhân mới bắt đầu đi vào Truyền tống trận. Giống như mọi Truyền tống trận khác, sau khi kim quang lóe lên, vài giây sau, hắc y nhân đã được truyền tống lên tầng thứ năm Vô lôi ngục.
Đây chính là người thứ hai trong số những người tham gia tiến vào tầng thứ năm Vô lôi ngục. Nếu như vận khí tốt, hắc y nhân này sớm muộn gì cũng sẽ bắt kịp kẻ đang dẫn đầu cuộc đua hiện tại là Trịnh Thần Không. Và đương nhiên, quỷ mị Tà Phong không hề cảm nhận được bất kỳ sự tồn tại của hắc y nhân này cho đến thời điểm hiện tại. Không biết trong ba người Trịn Thần Không, Tinh Hồn và hắc y nhân thần bí kia, kẻ này sẽ lên được tầng thứ chín Hoặc tâm ngục.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Trở lại vài ngày trước, cũng chính là khoảng thời gian Tinh Hồn tìm đến chỗ Cực băng thiềm thừ. Hiện tại, Tinh Hồn, Tàng Tử Đan và Thiên tuyết miêu đã tiếp cận địa bàn của Cực băng thiềm thừ.
Nghe Thiên tuyết miêu kể thì Cực băng thiềm thừ này chính là đại yêu mạnh nhất ở đây. Cực băng thiềm thừ tu vi Đại yêu chủ sơ kỳ đỉnh phong, Tinh Hồn thì chiến lực có thể so sánh với võ giả Thần đế cảnh trung kỳ. Xem ra Tinh Hồn đang ở thế hạ phong.
Nếu như có Cơ Dung ở đây thì thật tốt quá. Với tu vi của Cơ Dung, tuy rằng không thể đánh bại được Cực băng thiềm thừ, thế nhưng lại có thể giúp Tinh Hồn giữ chân nó một thời gian để chạy vào Truyền tống trận. Hoặc Tinh Hồn có thể hợp thể với Cơ Dung, tung ra sát chiêu mạnh nhất là Vĩnh thế hàng lâm, chắc chắc Cực băng thiềm thừ sẽ không thể sống sót.
Đáng tiếc, Cơ Dung lại đang ở bên trong Huyền Tiên các, mà Huyền Tiên các bây giờ lại không khác gì Càn khôn trạc cả. Không biết Tinh Hồn sẽ dùng thủ đoạn nào để chống lại Đại yêu chủ sơ kỳ đỉnh phong là Cực băng thiềm thừ đây.
Thiên tuyết miêu thân thể khổng lồ dừng lại một chút, ánh mắt có chút hơi sợ hãi, nhìn Tinh Hồn hỏi lại:
- Chủ nhân, ngươi xác định muốn vào trong đó?
- Nếu như ngươi có cách nào khác giúp ta lên tầng thứ tư thì không cần phải đối diện với Cực băng thiềm thừ.
Tinh Hồn cười lạnh nói. Thiên tuyết miêu nghe xong thì thở dài, nó đương nhiên không biết đường nào khác để lên tầng thứ tư Luyện kim ngục. Nếu bây giờ mà bỏ chạy, chắc chắn sẽ ăn không ít đau khổ dưới tay tên chủ nhân này, mà nếu như tiến vào thì... Thiên tuyết miêu thở dài một tiếng, vẻ mặt hiện lên vẻ buồn bực.
Bỗng lúc này, Tàng Tử Đan leo lên ngồi kế bên cạnh Tinh Hồn, ngọc thủ nhẹ nhàng vuốt đầu Thiên tuyết miêu, giọng nói trong trẻo nhưng ý tứ thập phần tin tưởng nói:
- Tiểu Tuyết, ngươi hãy tin tưởng vào Dạ Quân ca ca. Nhất định Dạ Quân ca ca sẽ chiến thắng con cóc băng xấu xí đó.
Tàng Tử Đan cũng là võ giả, đã gặp qua một vài Thiềm thừ yêu tộc rồi. Thiềm thừ yêu tộc hình dáng xấu xí, tuy rằng thế giới này lấy thực lực vi tôn, nhưng đối với nữ nhân mà nói thì... cái đẹp vẫn xếp trên một chút. Và Tàng Tử Đan chính là ví dụ điển hình.
Tinh Hồn và Thiên tuyết miêu cười khổ nhìn Tàng Tử Đan. Con cóc băng xấu xí đó chính là Đại yêu chủ tồn tại trong truyền thuyết đấy, nếu như là ở bên ngoài Huyền thiên giới thì chính là địa vị cực kỳ cao cường, cho dù là tứ đại đế quốc hay tứ thần điện cũng phải nể ba phần.
Dù sao thì lời nói của Tàng Tử Đan cũng phần nào giúp ta Thiên tuyết miêu nội tâm trấn tĩnh hơn. Thiên tuyết miêu và Tàng Tử Đan cho đến hiện tại vẫn chưa biết thực lực chân chính của Tinh Hồn đang ở bậc nào. Tàng Tử Đan thì tin tưởng Tinh Hồn trăm phần trăm rồi, còn Thiên tuyết miêu thì trong lòng cũng xuất hiện vài tia tin tưởng.
Một lúc sau, Thiên tuyết miêu mới bắt đầu tiến vào địa bàn của Cực băng thiềm thừ. Đi vào được gần trăm mét thì không khí xung quanh trở nên lạnh hơn. Hai người Tinh Hồn và Tàng Tử Đan bởi vì có Thuần dương chi khí và Viêm dương chân khí bảo vệ nên không bị ảnh hưởng bởi hàn khí. Nhưng còn Thiên tuyết miêu thì lại khác.
Có lẽ chỗ này ảnh hưởng bởi sức mạnh của Cực băng thiềm thừ nên mới lạnh hơn mấy chỗ khác. Thiên tuyết miêu là yêu thú cấp Yêu chân, đương nhiên không thể chịu đựng được. Tinh Hồn nhận ra biểu hiện khác lạ, liền vận nguyên lực, truyền vào trong cơ thể nó một tia Thuần dương chi khí, giúp Thiên tuyết miêu bài trừ hàn khí trong cơ thể ra. Tốc độ di chuyển nhờ thế mà trở lại bình thường. Chỉ thấy Thiên tuyết miêu ánh mắt nhìn lên, trong ánh mắt lộ ra một tia cảm kích.
← Ch. 316 | Ch. 318 → |