← Ch.0028 | Ch.0030 → |
Huấn luyện trường ở hậu viện Lý Gia, lúc này tiếng người ồn ào huyên náo tới cực điểm.
Là một trong những gia tộc có danh thế trong Vạn Triều Thành, Đại hội Tông tộc của Lý Gia, năm nào trong Vạn Triều Thành cũng là một chuyện vô cùng quan trọng. Không những tộc nhân của Lý Gia đều chuẩn bị nhiều thời gian cho ngày này, mà những thế lực khác trong Vạn Triều Thành, đều rất xem trọng Đại hội Tông tộc của Lý Gia.
Dù gì, đại hội Tông tộc của Lý Gia này ngoài việc khảo nghiệm thành tựu của lớp trẻ trong gia tộc, còn có vị đạo muốn tạo áp lực với các thế lực khác trong đó. Dù gì trên Đại Lục Đấu Thần, mấu chốt tồn tại sự không ngừng thịnh vượng của một gia tộc, chính là trong gia tộc đó có cường giả thật sự hay không.
Và những người được gọi là cường giả này, phần lớn đều là khi còn niên thiếu đã có thể bộc lộ ra thiên phú kinh người.
Trong huấn luyện trưởng, những thiếu niên thiếu nữ tràn về từ sản nghiệp khắp nơi của Lý Gia, số lượng đạt gần hai trăm người. Những nhân vật tinh anh lớp trẻ trong Lý Gia, người nào người nấy cũng lần lượt treo lên biểu tình cao ngạo vút trời trên mặt.
Dù gì những nhân vật có thể được chọn ra tham gia Đại hội Tông tộc lần này, cũng chính là những nhân tài kiệt xuất trong các hệ tộc Lý Gia. Còn về một số nhân vật bình thường, cũng thật sự không có gan đến tham gia vào đại hội này, tránh mất mặt xấu hỗ.
Ở ngay trước mặt huấn luyện trưởng, có một đài cao được dựng bằng đá xanh, xung quanh đài cao là một số nhân vật cao cấp của Lý Gia. Chính giữa đài cao ấy, lại là vị trí thượng đãng thật sự. Người ngồi ở đó, ngoài Lý Hàn và bốn vị trưởng lão của Lý Gia ra, còn lại đều là nhân vật có máu mặt trong Vạn Triều Thành.
Chỉ là so với mọi năm, quý khách đến năm nay, lại nhiều hơn rất nhiều. Rất nhiều gia tộc vốn dĩ quan hệ không được tốt với Lý Gia, năm nay cũng chường mặt đến tham dự lễ. Nguyên nhân không vì lý do khác, chỉ có điều mấy tháng trước Lý Gia đã truyền ra một tin tức, vị Thiếu gia phế vật muốn tham gia Đại hội Tông tộc lần này, bên trong còn liên quan đến việc hắn có thể trở thành người kế thừa Gia chủ của Lý Gia hay không.
Điểm này, tất cả mọi người ở đây không một ai dám bỏ qua, Lý Gia xưng bá một phương trong Vạn Triều Thành này, thế lực trong gia tộc cho dù không thay đổi gì, nhưng đối với họ mà nói cũng là một chuyện đáng chú ý.
Vì vậy khách đến năm nay ngoài những người có ý muốn xem kịch ra, còn lại đều là muốn xem xem, thế lực của Lý Gia, sau Đại hội Tông tộc lần này sẽ có thay đổi gì, vẫn là lấy Lý Hàn vi tôn, hay là bốn vị trưởng lão của Lý Gia bắt đầu đoạt quyền.
Giống như vậy, tầm quan trọng của Đại hội Tông tộc lần này, những thành viên cao cấp trong nội bộ Lý Gia người nào cũng có tính toán riêng. Nhân mã các hệ đêu có vẻ mặt khác nhau, chỉ có điều Đại hội Tông tộc lần này còn chưa kết thúc, ai cũng không thể nào biết kết cục sẽ ra sao.
Lý Hàn ngồi ở vị trí chính giữa bàn quý đẳng, vẻ mặt không biết là đang mừng hay đang lo lắng. Bên cạnh ông, vẻ mặt của Tam trưởng lão lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:
- Gia chủ đại nhân, ta thấy Đại hội Tông tộc này có phải nên bắt đầu rồi không? Các vị khách mời, có lẽ đã đợi đến sốt ruột rồi?
Nghe vậy, nhãn thần của Lý Hàn chỉ chợt lóe, quét mắt nhìn bàn khách quý. Những nhân vật nhỏ khác Lý Hàn không cần để ý, nhãn thần của ông chỉ nhìn về bên Long Ngạo Thiên. Thiếu gia của Long Gia, còn cả vị Mạc Nhị gia của Mạc Gia, cuối cùng nhìn về hai tên mặc bạch bào đang đứng trong góc.
Sao lại lần này ngay cả địa phương đó cũng có người đến rồi?
Lý Hàn khẽ nhíu mày lại, sau đó bất động thanh sắc cười một tiếng, nhàn nhạt nói:
- Vội gì chứ? Thời gian còn chưa đến. Chư vị khách quý có lẽ cũng biết quy củ của Lý Gia chúng tạ nếu thời gian chưa tới. Đại hội Tông tộc cũng sẽ không bắt đầu được.
Bị lời châm biếm của Lý Hàn châm chọc, sắc mặt của Tam trưởng lão có mấy phần khó coi, hắn chợt âm hiểm cười một tiếng, thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Cho dù tên phế vật đó có thể đến, lẽ nào ngươi thật sự mong chờ sau ba tháng hắn trở biến thành một Đấu Giả thật sao?
Nghe vậy, sắc mặt của Lý Hàn chợt biến đổi. Lời nói của Tam trưởng lão cũng không nhìn trường hợp, tuy rằng người ở đây có lẽ đều hiểu nội bộ Lý Gia bất hòa, nhưng đem chuyện này nói ra lộ liễu như vậy, cuối cùng người mất mặt không chỉ là một mình bản thân ông.
Chỉ có điều Lý Hàn rốt cuộc cũng biết dưới hoàn cảnh này, không cần thiết phải tức giận với những kẻ như Tam trưởng lão, chỉ hừ một tiếng, rồi không nói gì thêm.
Nhưng Tam trưởng lão lại nhìn thấy bộ dạng của Lý Hàn như vậy, trong lòng lại có phần đắc ý, khuôn mặt không nén được lộ ra một nụ cười âm mưu đắc thắng.
Lý Hàn à Lý Hàn! Ngươi dù gì tuổi cũng đã cao rồi, sớm đã không phải nhân vật có sự cuồng vọng, hung hãn đến cực điểm của năm xưa nữa rồi!
Nghĩ rồi, nhãn thần của Tam trưởng lão chầm chậm hướng về huấn luyện trưởng, nhưng nhãn thân vừa quét qua, trong mắt hắn đã vụt qua một tia lãnh ý.
Ở phía viền huấn luyện trưởng, Lý Dật thân mặc bạch bào, đang nheo mắt hứng chí chậm rãi bước tới. Nhìn thấy sự xuất hiện của hắn, đám đông vốn có mấy phần huyên náo xung quanh ngay lập tức yên ắng đi phần nào.
Đối với vị Lý Dật Thiếu gia trước nay nỗi tiếng vì ngang tàng hống hách, tham hoa háo sắc này, thiếu niên thiếu nữ ở đây đều có cảm xúc phúc tạp, đố kỵ xen lẫn với sự khinh miệt. Đặc biệt là một số tộc nhân không sống ở trong Vạn Triều Thành, khi nhìn thấy Lý Dật xuất hiện, sự khinh thường trên mặt cơ hồ không cách nào có thể che đậy.
Nếu như ngươi không phải kẻ sinh ra ở dòng chính, với thiên phú này của ngươi, sớm đã bị đuổi khỏi gia môn rồi!
Trong lòng của tất cả mọi người cơ hồ đều nảy ra suy nghĩ như vậy.
Tộc nhân Lý Gia trong Vạn Triều Thành này, nhớ lại chuyện xảy ra cách đây hai tháng, mọi người tuy rằng vẫn còn khinh thường Lý Dật, nhưng không biết vì sao, nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt của Lý Dật, lại khiến họ cảm thấy trong lòng khẽ co lại.
Thấy tộc nhân xung quanh vì sự xuất hiện của mình mà lộ ra các thần sắc khác nhau, Lý Dật lại không có điệu bộ gì. Nhãn thân của hắn đảo quanh một vòng về bốn phía, cuối cùng mới nhìn về trên đài cao ở chính giữa huấn luyện trường. Nếu như mình dự liệu không sai. Đại hội Tông tộc này, có lẽ chính là để cho đám hậu bối của Lý Gia này, đi lên biểu diễn một phen.
Nhãn thần của Lý Dật đảo quanh một vòng trong sân, cuối cùng lại nhìn về phía trên đài cao phía trước mặt. Nhãn thần của hắn điểm qua từng vị khách quý, cuối cùng nhìn về Long Ngạo Thiên. Nhìn thấy thân tình khẽ nhíu mày của Long Ngạo Thiên Thiếu gia. Lý Dật trong lòng lại thấy vui, xem ra Long Ngạo Thiên này, những ngày này sống không được thoải mái a. Chỉ là không biết Dong binh đoàn Huyết Lang đã gây phiền phức thế nào. Thật là tội lỗi... tội lỗi a...
Đang định thu ánh mắt lại. nhưng đúng lúc này, khóe mắt của Lý Dật lại chợt nhướng lên. Nhãn thần của hắn vụt chuyển, một lần nữa lại nhìn về hai bạch bào nhân vừa rồi cơ hổ đã bị hắn bỏ qua.
Không biết vì sao, hai bạch bào nhân nhìn như rất đỗi bình thường này, trong khoảnh khắc lại mang đến cho Lý Dật một cảm giác nguy hiểm.
- Là họ sao?
Một tiếng kinh ngạc vang lên trong đầu Lý Dật.
Lý Dật bất động thanh sắc thu lại ánh mắt, mới thấp giọng nói:
- Lão quỷ, chuyện gì vậy?
Xà Tôn Giả im lặng trong chốc lát, rồi lạnh lẽo nói:
- Tiểu tử, không ngờ Lý Gia các ngươi còn có mấy phần thực lực, thân phận của hai bạch bào nhân đó không đơn giản một chút nào a.
Lý Dật nhíu mày nói:
- Không đơn giản? Là ý gì?
Xà Tôn Giả cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói:
- Ngươi cảm thấy có nhân vật nào có thể khiến Bản tôn liếc nhìn như vậy không? Hai bạch bào nhân đó là Thần Côn của Đấu Thần Điện. Tuy rằng chỉ là loại đẳng cấp thấp nhất, nhưng nếu như ta đoán không nhầm, họ chí ít cũng là cấp bậc Đấu Sư... Chỉ có điều nhân vật này lại xuất hiện trong gia tộc các ngươi. Tiểu tử, hôm nay ngươi phải cân thận một chút đấy, nếu như bị họ phát hiện ra điểm gì đó, hai chúng ta coi như xong rồi!
Nghe thấy ba chữ Đấu Thần Điện, Lý Dật trong lòng cũng có chút run rẩy, thấp giọng nói:
- Vậy hiện giờ làm thế nào?
- Làm thế nào ư?
Xà Tôn Giả cười lạnh liên hồi:
- Cứ quan sát trước đi, tóm lại không thể phá hoại kế hoạch của chúng ta. Nếu như ngươi mất đi thân phận thừa kế Gia chủ, cũng là một phiền phức, còn về hai nhân vật kia... Nếu như hai tên đó chỉ là đến quan sát, vậy thì nghĩ cách tạo quan hệ với họ. Nếu như hai tên đó là đến gây phiền phúc cho chúng ta, thì tìm cơ hội giết đi, bằng không nếu như để họ dẫn ra những cường giả cấp cao khác đến, vậy thì phiền phức càng nhiều rồi.
Lý Dật chần chừ trong chốc lát, mới trầm giọng nói:
- Nhưng cường giả cấp bậc Đấu Sư đó...
Xà Tôn Giả hừ một tiếng nói:
- Tiểu tử, đừng có phí lời nữa, nếu như ta nói có thể giết được họ, vậy thì dĩ nhiên có thể khiến ngươi tạm thời có thực lực đó... Ngươi tốt hơn hãy yên tâm suy nghĩ chuyện Đại hội Tông tộc cho ta. Chuyện Đấu Thần Điện tạm gác lại sau... Tiểu tử, hình như kẻ đối đầu của ngươi đến rồi, ngươi hãy im lặng cho ta...
Giọng nói của Xà Tôn Giả vừa dứt, đã nhìn thấy một đám người cười lớn bước về phía Lý Dật, người đứng đâu chính là vị Lý Tiều Đại biểu ca đó.
Hai người mấy tháng không gặp, sắc mặt của vị Lý Tiều Đại biểu ca này dường như càng tiều tụy hơn. Chỉ có điều nụ cười của hắn cũng ân cần hơn chỉ là trong sự ân cần ấy lại không thể che giấu được một luồng sát ý lành lạnh. Hắn bước đến trước mặt Lý Dật. giả như cười chắp tay, nhàn nhạt nói:
- Lý Dật biểu đệ a, đã nhiều ngày không gặp, biểu đệ ngươi dường như đã lợi hại hơn nhiều a... Xem ra lát nữa, còn phải xin biểu đệ ngươi thủ hạ lưu tình, đừng lại khiến đại ca ta mất mặt nữa...
Giọng nói tuy rất bình thản, nhưng vị đạo đay nghiến buốt ruột bên trong cho dù thế nào cũng không thể che giấu được.
Lý Dật cũng hiểu rất rõ, với tính tình của hạng người như Lý Tiều, hai cái tát của mình hắn có thể quên đi mới là chuyện lạ. Ngay lập tức hắn cũng lộ ra một nụ cười phù hợp nhất với thân phận hiện này của mình, khẽ giọng nói:
- Đại biểu ca ngươi đừng đùa nữa, biểu đệ ta há lại là đối thủ của Đại biểu ca ngươi? vẫn mong Đại biểu ca ngươi thủ hạ lưu tình mới phải.
Hai người đối mắt nhìn nhau, trong không khí cơ hồ tóe ra những tia lửa va chạm, sau đó hai người cùng nhau cười phá lên ha hả...
← Ch. 0028 | Ch. 0030 → |