← Ch.0158 | Ch.0160 → |
Lý Dật bĩu môi nói:
- Lên thuyền đạo tặc thì lên đi. Có điều, kết quả cuối cùng không quan trọng với ta, điều ta cần chỉ là Nạp Lan Gia họ chấp nhận hủy hôn mà thôi. Còn về hiện tại, phải xem thử Nạp Lan Hạ Thiếu gia đó có chỗ nào đặc biệt, tránh lãng phí lòng tốt của ca ca hắn!
Dứt lời, Lý Dật tiện ý lật giở đống sách một lượt, sau đó ném cuốn cuối cùng cho Xà Tôn Già.
Xà Tôn Giả tay phải khẽ điểm, một đạo đấu khí huyết sắc tràn ra, chụp lấy quyển sách, nhanh chóng lật đọc, sau chốc lát hắn cơ hồ có mấy phần kinh ngạc, thoáng hít vào một hơi, lầm bầm nói:
- Nạp Lan Hạ! Tư chất Phong Hỏa song thuộc tính bẩm sinh. Năm tuổi bắt đầu tu luyện, tám tuổi ngưng kết được lốc xoáy đầu khí, thành Đấu Giả. Mười hai tuổi đột phá Ngũ Tinh, sau này mỗi năm một tinh, đến khi mười sáu tuổi, đã là Đấu Giả Đình phong. Gặp thời Phó Viện trưởng Học viện La Lan đi qua Vân Thủy Thành, thấy hắn từ chất kinh người, đã quý chuộng tài năng thu làm môn hạ. Bốn năm sau đó, Nạp Lan Hạ tiềm tu ở Học viện La Lan. Theo một nguồn tin tức nào đó được biết, thứ hắn tu luyện chính là Công pháp Hỏa, Phong thuộc tính hiếm gặp, Hỏa Phụng Liêu Nguyên! Công pháp này tuy chỉ là Chu Tước Trung cấp, thế nhưng vì cùng tu luyện hai thuộc tính, uy lực và đấu khí của nó cơ hồ có thể so sánh với Công pháp Chu Tước Cao cấp bình thường. Nếu luyện thành công pháp, có thể sánh được với Công pháp Bạch Hổ Hạ cấp.
- Ngoại trừ Công pháp ra, Nạp Lan Hạ tu luyện Đấu kỹ rất nhiều. Tuy rằng chủ yếu tu luyện Đấu kỹ hai hệ Phong Hỏa, thế nhưng các Đấu kỹ hỗ trợ cũng biết. Khi đánh với Nạp Lan Hạ, điều cần chú ý nhất không phải là Đấu kỹ Phong hệ với tốc độc cực nhanh hay Đấu kỹ Hòa hệ uy lực cực lớn, mà là Đấu kỹ quỷ dị vô cùng vô tận. Từng có lời đồn, Nạp Lan Hạ thậm chí còn có một Đấu kỹ Huyễn Thuật cực kỳ hiếm có, thế nhưng sự thực thế nào thì không rõ.
- Do hắn là đệ tử của Phó Viện trưởng Học viện La Lan, rất có khả năng sử dụng Đấu kỹ chiêu bài của mình, Đấu kỹ Hỏa hệ Chu Tước Cao cấp, Liệt Nhật Phần Thành. Đầu kỳ này uy lực khủng khiếp, nghe nói lúc toàn thịnh, một chiều có thể hủy diệt một tòa thành, cần phải hết sức cẩn thận.
- Ngoài ra, con người của Nạp Lan Hạ âm hiểm độc địa, xảo trá vô cùng, khi chiến đấu nhất thiết không được có tâm lý buông tha. Người này sở trường nhất chính là trong lúc nghịch cảnh tìm một con đường thoát, trong thập tử tìm được nhất sinh. Bốn năm học ở Học viện La Lan, thì có hai năm trải qua trong giết chóc, kinh nghiệm chiến đấu của hắn vô cùng phong phú, cần phải hết sức chú ý....
Đợi Xà Tôn Giả chậm rãi đọc xong Lý Dật mới thở ra một hơi, trầm giọng nói:
- Nạp Lan Hạ này quả nhiên khủng bố, đúng là ta đã xem thường hắn rồi. Với thiên phú khủng khiếp của hắn, hiện tại cho dù là cường giả Đấu Vương thì ta cũng tin.
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Cường giả Đấu Vương thì chưa đến nỗi, thế nhưng cường giả Đấu Sư là chắc chắn. Về phần rốt cuộc hắn là Đấu Sư mấy tinh, chuyện này thì ta cũng không nhìn ra... Có điều, thực lực thế nào, không phải là việc khó đối phó với Nạp Lan Hạ, sự lợi hại của hắn chính là ở tư chất của hắn.
Lý Dật nhíu mày nói:
- Nghĩa là thế nào?
Xà Tôn Giả suy nghĩ một hồi, rồi nói:
- Đại lục Đấu Thần, đấu khí có chín hệ... Hỏa hệ chủ yếu là để sát phạt, Phong hệ là khinh linh. Thuộc tính của hai hệ đấu khí này, đều là thuộc tính thường thấy nhất, bất cứ loại nào trong đó xuất hiện ở một người thì rất bình thường. Thế nhưng hai loại lại cùng xuất hiện trên cùng một người, thì đã không đơn giản như là vạn người có một nữa rồi. Người phải biết rằng người bẩm sinh có hai thuộc tính cực ít. Cho dù có, thì vì thuộc tính không cần bằng hoặc là xung đột lẫn nhau trong cơ thể, khiến trí năng chỉ tu luyện một thuộc tính đấu khí. Vì vậy từ chất ngược lại còn không bằng người bình thường. Thế nhưng người tu luyện cùng lúc hai thuộc tính như Nạp Lan Hạ, nguyên nhân duy nhất, ngoài việc đầu khí Phong Hóa thuộc tính vốn đã hỗ trợ lẫn nhau ra, điều quan trọng hơn là, hai thuộc tính này trong cơ thể hắn đã đạt đến một điểm thiết hợp. Phong trường Hỏa thế, Hỏa trợ Phong uy!Dưới sự hỗ trợ như vậy, hắn không muốn kinh người cũng khó.
- Huống hồ, Đấu kỹ Hỏa thuộc tính, trước nay đều chú trọng lực sát phạt, được coi là hệ có lực tấn công mạnh nhất trong chín hệ, còn Phong thuộc tính thì là đệ nhất khinh linh. Hắn lại có cả hai thuộc tính, thì có thể đạt đến độ sức mạnh và tốc độ cùng tăng! Đừng nói hắn còn là một đống Đấu kỹ, cho dù hắn không có, chỉ dựa vào sự tấn công bình thường cũng đã rất khó đối phó... Có điều nói ra thì.
Xà Tôn Giả chần chừ trong chốc lát, rồi nói tiếp:
- Hai thứ mà Nạp Lan Khánh cho ngươi, lại đúng nhắm vào đặc điểm của hai Phong Hỏa thuộc tính. Sự khinh linh của Phong thuộc tính, dựa vào tác dụng đánh xa gần của Đoạn Hồn Nhận, cơ bản có thể đối phó. Còn sự cuồng bạo của Hòa thuộc tính, dựa vào Vân Bộ có thể né tránh, cơ hồ cũng có thể giải quyết... Thêm vào đó, hiện tại tuy thứ ngươi luyện là Thiên Ma Cửu Biến, thế nhưng vì đã hấp thu hạt giống đấu khí của gã Đầu Hoàng đã chết kia, thuộc tính đấu khí của người lại biến thành Lôi thuộc tính, công năng làm tê dại của tôi thuộc tính, đối phó với Phong thuộc tính cũng không tồi...
- Nói chung tính đi tính lại, cơ hồ hắn cũng không có được lợi thế bao nhiêu. Ngươi cũng không kém quá đâu, tất cả chỉ có thể tính bằng con át chủ bài trong tay thôi... Có điều, Bản tôn nếu có thể giúp ngươi, ngươi muốn thắng hắn sẽ không khó, chỉ là, ngươi có muốn không?
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói.
Lý Dật cười lạnh một tiếng:
- Ta hiếm khi mới có một đối thủ tốt như vậy, không đích thân đánh bại hắn, sao ta có thể xứng đáng với mình? Nếu dựa vào sức mạnh của lão quỷ người mà thắng cho dù ta có thắng, cũng không có mặt mũi nào về gặp Lý Băng biểu tỷ... Lão quỷ, trước mắt, lần này là trận chiến giữa nam nhân, cho dù ta có chết, ngươi cũng không được ra tay!
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Tiểu tử ngươi mà chết, e rằng cũng không dễ như vậy đâu... Bản tôn lại không tin, đệ tử mà Bản tôn đào tạo ra, lại không bằng một tên học trò ở Học viện La Lan! Hừ! Có điều, ba ngày còn lại, ngươi có tiềm tu cũng sẽ không có hiệu quả gì đâu. Vốn dĩ bộ Đấu kỹ của ngươi cũng đã đủ quỷ dị rồi, vì vậy, người hãy luyện thành Vân Bộ này, tặng một bất ngờ cho Nạp Lan Hạ đi!
Lý Dật khẽ cười, nói:
- Đây là dĩ nhiên, dù gì đối phương cũng là Phong, Hỏa song thuộc tính... Tốc độ của ta có thể nhanh phần nào thì cố nhanh phần đấy thôi...
Xà Tôn Giả khẽ gật đầu, hắn tiện tay điểm một cái, một đạo đấu khí bắn ra. Quyền trục Vân Bộ đang lơ lửng trong không trung vụt sáng sau đó hóa thành một luồng tin tức, tràn vào trong mi tâm của Lý Dật.
Đầu Lý Dật nhói đau, thế nhưng vẫn không nhịn được khẽ mắng một tiếng:
- Lão quỷ! Ngươi lại lãng phí tiền rồi!
Sau một lát, Lý Dật đã bình tĩnh lại. Dòng tin tức đang loạn xạ trong đầu đan xen vào nhau, rồi hợp cùng lại, sau đó hình thành từng chữ sáng trưng không ngừng nhấp nháy. Trên các chữ, thấp thoáng có bóng người hư ảo, bộ pháp quỷ dị di chuyển trong không trung bắt đầu thì chậm, đến cuối cùng, cơ hồ đã giống như huyễn ảnh....
- Đây chính là Vân Bộ sao?
Lý Dật chợt mở vụt mắt ra, hai mắt sáng ngời. Hắn luôn cho rằng Huyễn Sát mà mình sáng tạo ra đã cực kỳ lợi hại, thế nhưng không ngờ, vừa so với Vân Bộ quỷ dị này đã phát hiện, bản thân cũng còn kém mấy phần.
Đây không phải nói là Lý Dật không bằng người sáng tạo ra Vân Bộ, mà là thế giới kiếp trước của Lý Dật, hoàn toàn khác với Đại lục Đấu Thần. Huyễn Sát phải dựa vào sức mạnh của cơ bắp, khiến tốc độ đạt đến cực hạn, còn Vân Bộ này lại lợi dụng đấu khí trong cơ thể đề cùng cộng hưởng với thiên địa nguyên khí xung quanh, khiến bản thân hòa vào thiên địa nguyên khí. Tuy rằng không thể lúc tụ lúc tán, thế nhưng tuyệt đối vô cùng khinh linh!
- Quả nhiên thú vị!
Lý Dật khẽ cười, đối với hắn mà nói, Huyễn Sát của mình không bằng người, nhưng lại không có chút cảm giác thất bại nào, ngược lại còn khiến hắn hưng phấn. Rất nhanh, tâm pháp Vân Bộ đã chạy lại trong đầu hắn một lần nữa, sau đó tay phải hắn nhanh chóng kết mấy ấn ký, khẽ quát một tiếng:
- Vân Bộ!
Xuy~~
Cơ thể lúc này của hắn cơ hồ trở nên có mấy phần hư ảo, theo bước chân của hắn, thân hình quỷ dị lướt ra, trong quá trình lướt đi, cơ thể giống như rơi vào hư không lúc dừng lại mới thoát ra.
Lúc này, Lý Dật cảm thấy ngũ quan của mình vô cùng rõ nét, cơ hồ có thể cảm ứng được bất cứ ba động của thiên địa nguyên khí nào.
Xà Tôn Giả vẫn bay lơ lửng gần đó nhìn, chợt cười bật ra một tiếng.
Lý Dật nhíu mày nói:
- Lão quỷ, ngươi cười cái gì?
Xà Tôn Giả cười ha hả nói:
- Tiểu tử, ngươi thế này mà cũng gọi là Vân Bộ a? Ta thấy gọi là Miêu Bộ thì hợp hơn! Nếu trong chiến đấu người dùng chiêu số như vậy, chẳng khác nào bản thân tự lao vào chỗ chết!
Lý Dật thoáng xấu hổ cười, nói:
- Không phải ta đang tu luyện sao? Tu luyện giống ta như vậy, lần đầu có bao giờ là tốt?
Xà Tôn Giả nhàn nhạt nói:
- Ngươi đừng quên rằng ba ngày sau người phải quyết đấu với người ta rồi. Trận chiến sinh tử sao cho phép người hời hợt? Có điều ta cũng không trách ngươi, thân pháp Đấu kỹ vốn dĩ là lãnh môn, muốn tu luyện cũng không dễ... Có điều tiểu tử, Bản tôn đột nhiên có một cách hay, có thể giúp người nhanh chóng luyện thành Vân Bộ này, không biết người có hứng thú không?
Lý Dật hai mắt sáng trưng nói:
- Cách gì?
Xà Tôn Giả cười ha hả, nói:
- Cách này nói ra thì dễ... Ta cho phép người song song với việc tu luyện Vân Bộ, sử dụng cả Đoạn Hồn Nhận. Nhớ kỹ... Bản tôn sẽ không thủ hạ lưu tình đâu!
Vừa dứt lời, Xà Tôn Giả đã vung mạnh tay, một đạo đấu khí huyết sắc đã hình thành một chiếc roi, cuốn về phía Lý Dật!
- Tiểu tử nhớ kỹ!Nếu muốn tu luyện, tốt nhất đừng có dùng bộ Đấu kỹ quỷ dị của ngươi!
Lý Dật khẽ biến sắc mặt, hắn có thể cảm giác được, lần này Xà Tôn Giả đã đánh thật. Nếu chiếc roi đó mà đánh vào người mình, e rằng ba ngày sau không thể trở dậy!
Nghĩ tới đây, hắn vô thức né người nhanh sang chỗ khác, thế nhưng sau chốc lát, hắn lại khựng lại, vẻ mặt hiện ra sự kỳ lạ.
Tay phải nhanh chóng thay đồi ấn ký kết thành!
- Vân Bộ!
Xuy~
Thân hình hư ảo của Lý Dật vụt sang một bên, thế nhưng người hắn còn chưa chạm đất, chiếc roi của Xà Tôn Giả đã giống như có linh tính, đánh vào đúng chỗ hắn đáp xuống.
- Mẹ nó! Lão quỷ này đúng là biến thái!
Lý Dật trong lòng chửi thề một tiếng. Có điều hắn cũng rõ, tình hình hiện giờ, điều mấu chốt nhất là bản thân còn chưa hiểu hết Vân Bộ này. Biết dùng nó mà không biết giá trị của nó, cơ thể lại vô thức sử dụng Huyễn Sát, vì vậy mới không được tự nhiên như vậy. Tình hình này nếu xuất hiện trong thực chiến, đúng là chết chắc rồi!
- Liều vậy!
Lý Dật tay phải vụt vung lên, Đoạn Hồn Nhận trong tay áo giống như chiếc roi vụt phóng ra, đánh mạnh vào chiếc roi tạo bởi đấu khí của Xà Tôn Giả, phát ra một âm thanh lanh lảnh!
- Mẹ nó! Cứ xem như cùng luyện Vân Bộ và Đoạn Hồn Nhận vậy!
Lý Dật lại vụt người lần nữa, đã phóng tới phía sau. Lần này, Đoạn Hồn Nhận đã nằm trong tay hắn, vụt xoay người một cái, đúng lúc chém vào chiếc roi đấu khí của Xà Tôn Giả.
- Đinh!
Trên đấu khí từ sắc lôi điện vụt lóe, nhưng không làm giảm đi nhiều kinh lực.
- Vân... Phụt...
Roi đấu khí của Xà Tôn Giả lại còn nhanh hơn, lần này Lý Dật đã không kịp trở tay, ngay cả kết ấn còn chưa kịp tạo ra, người đã bị đánh trúng và mạnh vào vách tường, thô ra một búng máu tươi.
- Tiểu tử, nếu là trong chiến đấu, không ai đợi người từ từ kết ấn đầu...
Xà Tôn Giả khẽ cười:
- Thông thường mà nói, thân pháp Đấu kỹ muốn luyện đến mức tùy tâm xuất động cảnh giới niệm xuất thần tùy mới xem như luyện thành công... Ngươi hiện tại, vẫn còn non lắm! Chúng ta tiếp tục đi!
Xuy~~
Roi đấu khí lại quăng ra lần nữa!
- Con mẹ nó! Lão quỷ ngươi muốn mưu sát a!
Lý Dật khẽ chửi một tiếng, lần này, hắn vốn không thể nào kịp kết ấn, vụt né người sang bên...
- Vân Bộ!
- Thử lại!
- Vân Bộ!
- Tiếp tục!
- Vân Bộ!
- Vân con mẹ ngươi!
Chỉ thấy trong đại sảnh, thân ảnh hư ảo chốc chốc lại bị chiếc roi đấu khí quất mạnh vào tường sau đó lại nhảy lên. Trong phòng, bóng nhận của Đoạn Hồn Nhận và roi đấu khí không ngừng va chạm, tia lửa bắn ra khắp nơi...
← Ch. 0158 | Ch. 0160 → |