Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0183

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0183: Ngũ Hoàng loạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Trăm nghìn đạo kiếm khí lao vút lên trời, lần lượt bắn về phía La Bản và Hải Kim. Sau đó một tiếng nổ vang hắc hóa và Kinh Vân Thối hình trang đầu thú đã bị chặn lại, rồi sau đó, sóng kiếm khí thứ hai lại phóng tới.

Thủ bút như vậy, khí phách như vậy, cho dù là Hải Kim đang đối đầu với Lý Dật, lúc này cũng không khỏi thốt lên một tiếng:

- Hay!

Kiếm khí lần lượt vung ra, rồi sau khi đánh phá một trận dữ dội, theo đợt âm khí nồng đặc nổ toác trong không trung. Năng lượng bị nổ đã hình thành một cơn chấn động dữ dội lần lượt cuốn về phía hai đại Đấu Hoàng,

Trong một chiều, Lý Dật lại có thể khiến hai đại Đấu Hoàng không thể không tránh né phong mang, e rằng nói ra không có ai tin nổi.

Chỉ có điều, ở trong nơi Quỷ U Phong Đô này, thực lực của La Bản và Hải Kim đã bị áp chế cực đại, thêm vào đó lại không có cách nào hấp thụ âm khí xung quanh giống như Lý Dật, đấu khí hạn hữu ấy, ai có thể dùng ra một cách bừa bãi?

- Hay lắm!

Hải Kim lại cười lạnh một tiếng, thân hình đang thối lui về sau chợt khựng lại, chân phải đạp mạnh vào hư không

Bùm!

Dưới chân hắn lóe ra một đạo quang mang yếu ớt, trong giây phút kiếm khí cuồng bạo đang nhấn chìm mọi thứ, gió lốc đấu khí sắc lưu ly giống như một bông pháo hoa tuyệt đẹp phóng ra rồi chuyển động theo một đường cong đẹp mắt, sau đó đạo gió lốc đấu khí lưu ly sắc này đã nhanh chóng xoay tròn lại!

- Phong Chi Bích! Lưu Ly Khí!

Theo tiếng quát của Hải Kim, bông pháo hoa mỹ lệ ấy đã hóa thành một vách tường lũy đấu khí rất kiên cố, năng lượng bùng phát hình thành từ Thanh Vân kiếm khí đập vào nó, rồi toàn bộ bị bật ra, vỡ nát...

Trong lốc xoáy của lốc gió đấu khí, năng lượng bùng nổ có một phần thậm chí bị bay ngược lại, trong thoáng chốc trên không trung cuồng phong loạn vũ giống nhưngày tận thế!

- Quả nhiên là cường giả Đấu Hoàng không có kẻ nào dễ đối phó...

Lý Dật trong lòng thầm mắng một tiếng, thế nhưng bỗng nhiên, hắn cảm thấy cả người mát lạnh...

Vừa rồi, La Bản còn bị kiểm khí cuồng bạo cuốn vào, lúc này đã biến mất không thấy tăm hơi?

Nếu nói hắn đã bị kiểm khí cuồng bạo cuốn vào nghiền nát, Lý Dật chính là người đầu tiên không tin vào điều đó, vậy thì với bản tính bất nhân của La Bản, khả năng lớn nhất chính là...

Xuy!

Một luồng quang mang hắc sắc đấu khí chợt sáng vụt lên ở cự ly rất gần, Lý Dật thầm rùng mình, chỉ còn kịp để quát một tiếng:

- Quả nhiên như vậy!

Thế nhưng sự xuất hiện lần này của La Bản lại không có quá nhiều bất ngờ, Lý Dật tuy có thể phản ứng lại, nhưng lại không kịp tạo lớp phòng vệ. Hắn chi khẽ vụt người, thế nhưng quang mang hắc sắc đấu khí đã lướt qua vai trái của hắn, thiếu chút nữa đã chém đứt một cánh tay của hắn xuống.

Lớp phòng vệ hình thành bởi đấu khí huyết sắc lúc này đã bị đánh thành bột vụn, trên vai Lý Dật tóe ra huyết vụ, cho dù hắn tâm trí kiên định, cũng không nhịn được kêu thảm một tiếng, thân hình giống như chiếc điều đứt gió, rồi sau đó ngã ra đằng sau!

Một đòn tấn công của Đấu Hoàng, nào phải trò chơi?

Một mặt khác, Cung Vô Song cơ hồ nhìn thấy Lý Dật rơi vào nguy hiểm, đang định đi qua cứu viện, thế nhưng Nạp Lan Thiên Triết lại không biết nổi cơn điên gì, trong lúc song thủ vũ động các dải đấu khí ào ạt đập xuống người Cung Vô Song. Cung Vô Song vụt chuyển người trong không trung một lớp bằng méo mó hiện ra đằng sau nàng chặn lại dài đấu khí ấy, sau đó đôi cánh bằng diệm sau lưng này khẽ chao động một tiếng khẽ quát vang lên:

- Hư Hóa Lưỡng Nghi Biến!

Trong nháy mắt, Hải Kim đã vung mấy tia phong nhận về phía nàng ý muốn chặn nàng lại, tình thế lúc này chính là, nếu như có thể giết được Lý Dật, vậy thì Cung Vô Song cũng chắc chắn không được may mắn gì.

Xuy!

Phong nhận của Hải Kim đã đánh thẳng vào người Cung Vô Song sau đó, cắt người nàng ra làm hai...

Chớp mắt, chân thân của nàng đã xuất hiện ngay bên cạnh Lý Dật, một tay đỡ lấy thân hình đã bay ngược của hắn, thân hình của hai người khẽ lắc trong không trung rồi sau đó mới có thể trụ vững lại.

- Thân pháp Đấu kỹ...

Hải Kim tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc và khó hiểu. Chỉ có điều, hắn khẽ ra dấu tay, ba đại Đấu Hoàng bên phía đó, thân hình đều dừng lại trong không trung:

- Không ngờ tiều cô nương này so với lần trước động thủ, đã lợi hại hơn vài phần, hiển nhiên là cảnh giới đã ổn định rồi?

Cung Vô Song khẽ cười lạnh, nhưng lại không đáp lời.

Còn Lý Dật cũng nhanh chóng thúc động đấu khí, cuối cùng tung ra hết đấu khí ám thuộc tính đã nhập vào cơ thể, rịt lại dòng máu đang chảy ra ở vết thương rồi ngẩng đầu nhìn Hải Kim, nhàn nhạt châm biếm đáp:

- Âm Hoàng và Phong Hoàng liên thủ, quả nhiên không bình thường...

Hải Kim khẽ lắc người, đã tiến tới vài phần, hắn giơ tay chặn lại La Bản đang có ý lao tới gần, chỉ nhàn nhạt nói:

- Cũng không tồi rồi, tuy rằng ngươi mượn ngoại lực đạt tới trình độ này, thế nhưng cũng có thể nói là đệ nhất nhân từ xưa đến nay rồi... Chỉ có điều, mượn ngoại lực rốt cuộc cũng không phải con đường tu luyện chân chính, cho dù ngươi lợi hại cũng rất có hạn, còn ta và Âm Hoàng còn có con bài bí mật chưa dùng ngươi sao có thể là đối thủ? Chuyện đã vậy, nếu như người đưa ra thứ ở trong Đấu Hoàng mộ địa, đồng thời hứa rằng sẽ không giúp Nạp Lan Khánh nữa, ta sẽ tha cho tính mạng của hai người, thế nào?

Lý Dật cười hăng hắc, đáp:

- Nếu như ta đưa lại thứ có được ở Đấu Hoàng mộ địa, ngươi có thật sự tha cho ta? Phải biết rằng lúc này ta chỉ là một Đấu Giả, đã có thể tạm ngang tay với người, nếu ngày sau tu vi ta lại tăng lên, người cho rằng ta sẽ không tìm người gây phiền phức sao? Với sự tinh minh của Phong Hoàng sẽ có thể để lại một tai họa như ta hay không?

Nụ cười Hải Kim vụt tắt, đáp:

- Không sai, ngươi nói như vậy cũng...

Chưa dứt lời, Lý Dật đã chợt lao người tới, đấu khí huyết sắc trên hữu thủ sôi trào, ngưng thành một lốc gió giống như thực thể, rồi bổ vào Hải Kim. Lốc gió vừa xuất hiện, đã nghe thấy một tiếng quát:

- Hồi Phong Chưởng! Giảo kình!

Nhìn thấy Lý Dật không nể mặt mình, Hài Kim cười lạnh một tiếng, nói:

- Không biết sống chết! Ngươi thật sự tưởng rằng ngươi là đối thủ của ta sao?

Lúc nói, hắn tiện vung tay, hai đạo đấu khí thất luyện đã quét sang hai bên, nhẹ nhàng chặn lại chiêu thức của Lý Dật.

Thế nhưng chỉ trong nháy mắt sau, sắc mặt của Hải Kim đã biến đổi!

Chỉ thấy, đấu khí thất luyện lẽ ra phải bổ vào Lý Dật, lúc này lại giống như một dòng nước đang đổ lại, sau đó thanh thế còn mạnh hơn trước, bổ thẳng vào chính chủ nhân của nó.

Bởi vì dưới Hồi Phong Chưởng của Lý Dật, uy lực hiện tại của hai luồng đấu khí này đã giống như là do Lý Dật và Hải Kim liên thủ. Cho dù Hải Kim tâm cao khí ngạo, cũng biết một chiêu như vậy, với tình trạng hiện tại của hắn cũng chắc chắn không thể nào chặn được!

- Hỗn đản!

Hải Kim gầm lên một tiếng, chỉ là lúc này, hành động đã quá muộn, hai đạo đấu khí quét về từ hai bên, đã chặn lại tất cả đường lui của hắn. Còn khoảnh khắc dải đấu khí hợp lại, Lý Dật theo sau đã lao tới!

Có điều, Phong Hoàng nói đến cùng vẫn là Phong Hoàng, bị Lý Dật bức vào tuyệt cảnh, Hài Kim lâm nguy không loạn, hắn vụt quay đầu quát lớn một tiếng:

- Giết Nạp Lan Khánh!

Vứt dứt lời, ba đạo đấu khí cùng lúc tới trước mặt hắn, chỉ có điều đấu khí trên song thủ hắn lại bốc lên. Lúc này, ba đạo đấu khí cùng lúc hướng về ba hướng, có ý một địch ba!

Ầm!

Hải Kim chao đảo người, chỉ là đôi cánh lưu ly sắc sau lưng hắn lại kéo người hắn lên phía trên một cách kỳ diệu...

Ầm!

Lại lắc người, vòng đấu khí bảo vệ chụp trên người lúc này của Hải Kim đã có phần lung lay sắp đổ, chỉ có điều đối mặt với chiêu cuối cùng của Lý Dật, hắn lại không hề rối loạn, thân hình đã khựng lại trong không trung hư ảnh Ma thú lại xuất hiện trên bàn chân...

Chỉ có điều lúc này, thân hình đang bùng nổ của Lý Dật chợt vụt chuyển, lao thẳng về hướng đảo trên không. Phía đó, La Bản và Nạp Lan Thiên Triết còn chưa kịp phản ứng thế nhưng mỗi người lúc này dường như đã nhìn thấu tâm tư của Lý Dật...

- Giết... Nạp Lan Hạ...

Ở đảo trên không. Nạp Lan Bá, Nạp Lan Hào, Nạp Lan Hầu đã giống như kẻ phế nhân, chi không ngừng thúc đẩy đấu khí, chống giữ cho đảo trên không không đến nỗi phải rơi xuống. Còn Nạp Lan Khánh, ánh sáng đấu khí trên người từng trận rung động giống như đang ở trong trạng thái đột phá quỷ dị nhất. Còn Nạp Lan Hạ thì co lại một bên ở đảo trên không, vẻ mặt đầy cảnh giác...

Đại chiến của năm đại cường giả cấp Đấu Hoàng lúc này lại quay lại đảo trên không. Chỉ có điều, lúc này mục đích của đôi bên đã khác...

- Lý Dật... Thứ ta đợi chính là lúc này...

La Bản trong không trung chợt cười lạnh một tiếng, ấn ký trên song thủ vội lưu chuyển. Đúng vào giây phút Lý Dật tức tốc bổ tới đảo trên không khiến thân hình của hắn không thể nào không thể khựng lại.

Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, màu sắc ánh sáng quỷ dị trên người Nạp Lan Khánh đã hoàn toàn biến mất. Chỉ vì lúc này, một thân ảnh hắc sắc vô cùng quỷ dị đã hiện ra sau lưng hắn, một tay bóp chặt yết hầu Nạp Lan Khánh, một tay lại giữ chặt vào mạch môn của hắn.

Đến lúc này, một cường giả Đấu Vương đường đường chính chính, ngay cả sức lực chống chọi cuối cùng đã hoàn toàn biến mất.

Lý Dật khẽ biến sắc mặt, sau chốc lát, khuôn mặt đã hiện ra vẻ u ám.

Hắn và Cung Vô Song liều mạng dốc toàn lực, mục đích chính là đợi đến lúc Nạp Lan Khánh sử dụng thủ đoạn cuối cùng của hắn. Thế nhưng không ngờ, thứ gọi là Tu La Phá của hắn còn chưa dùng ra, bản thân lại rơi vào tay của đối thủ...

Chỉ có điều, thứ rốt cuộc vừa xuất hiện lúc nãy là...

Lý Dật nhìn về thân ảnh cao tráng đằng sau lưng Nạp Lan Khánh...

Cả người ngăm đen, khuôn mặt mơ hồ, trên người toát ra mùi hôi nồng nặc... Còn cả sát khí vô cùng đặc dị...

- Ảnh Ma Đại Pháp... Ảnh Khôi Lỗi...

- Ha ha ha...

Không biết La Bản đã xuất hiện bên cạnh người của Lý Dật từ lúc nào, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn, khẽ gật đầu, nói:

- Hảo nhãn lực! Lại có thể vừa nhìn đã nhận ra Ảnh Khôi Lỗi của Bản hoàng... Không tồi, không tồi...

Đến lúc này, Lý Dật đã mất đi hy vọng cuối cùng.

Nếu nhân vật đột ngột xuất hiện là vị nào đó của Thiên Phong Thất Hoàng vậy thì còn có cách đối phó. Thế nhưng lại là Ảnh Khôi Lỗi của Âm Hoàng... Thứ khôi lỗi không có nhân tính ấy, đối phó thế nào? Lẽ nào lúc này lại ương ngạnh đối chọi sao?

Thế nhưng mọi người đều là kẻ thông minh, Lý Dật biết rằng nếu như lúc này mình tiến một bước, vậy thì e rằng đầu của Nạp Lan Khánh sẽ phải lìa khỏi cổ!

Tuy rằng hắn hoàn toàn không quan tâm đến sự sống chết của Nạp Lan Khánh, thế nhưng hắn lại không thể không suy nghĩ, nếu như Nạp Lan Khánh chết, bản thân mình và Cung Vô Song sẽ đi đâu về đâu?

Lý Dật khẽ quay đầu lại, nhìn về phía Cung Vô Song, trong khoảnh khắc ánh mắt của hai người chạm nhau, trong lòng đôi bên đều chỉ biết kêu khổ..

Cũng may, đám người Hải Kim không có ý tiếp tục bức ép. Dù gì, tình thế đã rõ ràng lúc này, cơ hồ có động thủ cũng không còn ý nghĩa...

Lý Dật và Cung Vô Song nếu muốn sống tiếp, cơ hồ phải trả một cái giá không nhỏ.

Thậm chí, không có cơ hội sống sót!

Chỉ có điều, lúc này, thứ mà mọi người suy nghĩ không phải vấn đề này!

- Ha ha ha... Ha ha ha...

Nạp Lan Hạ trong góc đột nhiên cười rộ lớn, hắn đưa tay chỉ vào Nạp Lan Khánh vẻ mặt cổ quái đang bị Quỷ Khôi Lỗi bóp chặt cổ, hắn âm độc nói:

- Nạp Lan Khánh... Nạp Lan Khánh... Người có biết không? Ngươi đã nhìn thấy chưa? Người có trăm nghìn thủ đoạn, muôn vạn sự sắp đặt... Đến lúc này, còn có thể làm gì? Cho dù ngươi có dùng Tu La Phá thì đã sao? Ngươi vẫn không thể tiếp nhận truyền thừa của Nạp Lan Gia đó thôi? Ha ha ha! Đợi đến khi Thiếu gia ta tiếp nhận truyền thừa, mở cánh cửa Thiên Địa Hỗn Độn Biến, Thiếu gia ta cũng không giết người, chỉ là sẽ để người ở lại đây... Bỏ lại ba người các ngươi ở lại đây! Như vậy, cho dù các ngươi sống cũng còn khổ hơn là chết! Bóng tối bao trùm! Lao tù vô tận! Ha ha ha ha...

Sát khí trong mắt của Lý Dật vụt lóe, lúc này, hắn cách Nạp Lan Hạ không xa, nói không chừng, còn có thể tạo ra thế cục người sống ta chết...

Lúc này, ngọc bài được cất trong lòng Lý Dật, đột nhiên hóa thành bột vụn, Lý Dật còn không kịp nghĩ nhiều, đã nhìn thấy Nạp Lan Hạ trong trận cuồng tiếu, rảo bước về Hóa Khí Trì..

Sau đó, không hề chần chừ, hắn đã bước nhanh xuống...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)