Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0362

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0362: Giảng hòa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Cùng với thanh âm đó, một thân ảnh màu tro như thiềm điện xông vào Lang Các, thân hình thoảng đảo người quỷ dị một cái trên không trung mới đáp mạnh xuống mặt đất.

Thân ảnh ấy vừa đáp xuống liền khiến mọi người trong phòng khách sửng sốt, còn sát khí giữa Tổng Băng và Lý Dật, dường như cũng bất giác không còn nữa...

Vẻ mặt người mới đến trầm tĩnh, trên người tuy không có chút khí thế nào tràn ra, nhưng vẫn khiến người khác kinh sợ.

Trong Đế quốc Thiên Phong những người có thể có được bực uy thế này, nói ra cũng không có mấy người, nhưng người đang đứng trước mắt này, lại lịch trên người quả thật mang màu sắc truyền kỳ nhất...

Đạo HoàngBa Lâm..

Thấy một nhân vật như vậy, cho dù trong lòng Lý Dật bây giờ sát khí tràn đầy cũng không thể không thu lại. Dù sao hắn cũng biết rõ, muốn giết người trước mặt người này, khả năng không phải lớn lắm...

Còn Tông Bằng kia dường như cũng biết, sự xuất hiện của người này chứng minh rằng cuộc chiến giữa nàng và Lý Dật, không thể không chấm dứt tại đây.

- Giỏi! Giỏi lắm! Lý Dật, Tông Bằng hai người các ngươi đều là người của Đấu Thần Điện, bây giờ các người lại ra tay ngay trong chính buổi yến tiệc của Đấu Thần Điện... Các người nghĩ xem, phải giải thích thế nào với ta đây?

Chậm rãi quan sát khắp phòng ánh mắt Ba Lâm dừng lại trên người Lý Dật, rồi quay đầu, nhìn Tông Bằng

- Tên gia hỏa này, chẳng phải trên Tu La Đảo đã nói cái gì đó không thể trở về ngay được hay sao? Sao bây giờ lại xuất hiện nhanh như vậy?

Lý Dật chau mày, trong lòng thắc mắc.

Đối với một kẻ biết rõ con người mình như vậy, Lý Dật cũng chỉ dám thắc mắc trong lòng không dám mạo muội nói ra. Dù sao hắn cũng vừa gia nhập Đấu Thần Điện, việc diễn xuất như vậy cũng còn cần thiết.

Lập tức hắn vòng tay, nói:

- Đao Hoàng các hạ, Tổng Băng tiều thư vô duyên vô cớ ra tay với ta, bất đắc dĩ ta phải ra tay chống lại. Ta cũng không hiểu nguyên do... Tại đây cũng mong các hạ giải thích cho ta được rõ... Nếu có gì bất mãn với Lý Dật ta, thì đừng cho ta gia nhập Đấu Thần Điện là được rồi, đâu cần phải phiền phức như vậy?

- Thật là như vậy sao?

BaLâm quay đầu cười nhìn Lý Dật, rồi mới nói với Tông Bằng:

- Ngươi nói thử xem...

Tông Băng lạnh lùng nhìn Ba Lâm, cúi thấp người, coi như là chào hỏi, rồi lạnh lùng nhìn Lý Dật, thấp giọng:

- Lý Dật, nể mặt Đao Hoàng, ta không ra tay với người nữa... Ngươi lấy thuốc giải ra đây, ta sẽ xem như chưa từng có việc gì xảy ra... Đây là cơ hội sau cùng, mong người đừng bỏ lỡ!

- Thuốc giải?

Ba Lâm nhìn Lý Dật, mỉm cười ý dò hỏi.

Nói thật, cái gọi là thuốc giải, Lý Dật tự nhiên không có, ngay cả thuốc giải cũng không tồn tại, nếu không Tổng Băng cũng không thể không tìm thấy độc dược gì trong cơ thể Tông Kiệt Khánh, sau đó mới tùy tiện chạy tới đây tìm Lý Dật đòi thuốc giải như vậy...

Đối với việc này, Lý Dật chỉ cười lạnh, nói:

- Thuốc giải đương nhiên là có, nhưng tại sao ta phải đưa cho người?

Tông Bằng chậm rãi nói:

- Ngươi có thể không đưa cho ta, nhưng hôm nay nề mặt Đao Hoàng ta không ra tay... Nhưng sau này, ta bất luận ngươi đã là người của Đấu Thần Điện... Còn Lý Minh các ngươi, ta sẽ nhìn thấy người nào giết người đó, tốt nhất bây giờ ngươi nên mang thuốc giải ra đây, nếu không...

- Tùy thời phụng bồi... Ngươi giết một người của Lý Minh, ta sẽ giết trăm người của Tông Gia các ngươi. Hay là ta và người thử sức xem, ai hủy được gia tộc của người kia trước...

Đối mặt với bực uy thế như vậy, Lý Dật chỉ cười lạnh một tiếng, đáp lời.

Tuy cuộc đối thoại này rất hòa bình, nhưng sát ý bên trong, quả thực khiến nhiều người són gai ốc...

- Vậy thì, ta thật sự phải thử xem rồi... Hay là bây giờ ta giết trước vài người, xem ngươi giết người của Tổng Gia ta như thế nào?

- Những người khác ta không biết, nhưng chỉ cần ta có ý định, Tống Kiệt Khánh sẽ chết trước, người tin không?

Lý Dật cười cười, đối với sự uy hiếp này, hắn chỉ lạnh lùng đáp lại.

- Ngươi dám!!!

Tông Băng biến sắc, trong phút chốc sát khí sôi trào.

- Được rồi! Được rồi! Buôi yến tiệc hiếm có hôm nay của Đấu Thần Điện, không phải là nơi các ngươi cãi nhau...

Thấy vậy, Ba Lâm chau mày, hai người này nói được ắt sẽ làm được, nếu không ngăn lại, cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Lý Dật cười nhạt, không nhìn Tông Băng nữa. Dù sao, hai người đã tới mức độ này, Lý Dật này cũng phải tìm cơ hội giải quyết cô ta thôi... Cho dù, đối phương có là nữ nhân đi chăng nữa...

- Tên gia hỏa này, vừa rồi hình như là đã quyết định giết Tông Băng hay sao... Dựa vào tâm tính của hắn, dường như tính quyết định đã rất lớn rồi...

Chậm rãi quan sát Lý Dật, lát sau, Ba Lâm mới lầm bầm trong lòng:

- Sự việc hôm nay, xem ra ta phải ra tay giải quyết...

Nghĩ tới đây, Ba Lâm thở dài một tiếng, nhìn Lý Dật trầm giọng nói:

- Lý Dật tiều hữu, dù sao, người và Tông Băng đều là người của Đấu Thần Điện, hai người các ngươi đều là Tể Ty của Đậu Thân Điện, thân phận tương đương nhau, hôm nay lại xảy ra chuyện không hay như vậy... Như thế này nhé, lần này Ba Lâm ta làm người ở giữa, bất luận trước đây xảy ra chuyện gì, ngươi cứ mang thuốc giải ra, chúng ta sẽ xem như chưa từng có hiểu lầm gì?

Nghe vậy, sắc mặt Lý Dật trầm xuống sau đó mới cười lạnh một tiếng:

- Trong Tế Thần Huyết Điển, Tống Kiệt Khánh muốn lấy mạng của ta, sau đó suýt nữa chết trong tay ta, chỉ là con người ta vốn cũng tốt, nề mặt Tông Băng tiểu thư cũng là người trong Phân điện, nên ta giữ lại cái mạng cho hắn. Ta chi cho hắn uống chút độc dược... Nếu hắn còn định giết ta, ta tự nhiên cũng không để hắn tùy ý... Nhưng mà, bây giờ sự việc lại xảy ra như vậy, muôn trực tiếp bảo ta giao thuốc giải ra, hừ...

Nghe vậy, Ba Lâm cũng chỉ cười khổ một tiếng. Tính tình của Tổng Kiệt Khánh, hắn cũng biết khá rõ, nếu lúc này Lý Dật thật sự giao thuốc giải ra, không chừng hắn lại không kiêng nể gì cả, hắn sẽ lại cầu xin Tông Băng hủy toàn bộ Lý Gia, giết Lý Dật. Còn với sự yêu thương chiều chuộng của Tổng Băng đối với hắn, khả năng xảy ra việc này cũng không phải là nhỏ.

Huống hồ, Tông Bằng không chỉ có danh cao vọng trọng trong Đấu Thần Điện, ngay cả trong Thiên Phong Thập Vương cũng có vài người qua lại thân thiết với nàng không chừng sẽ hình thành cục diện chiến loạn trong toàn bộ Đế quốc Thiên Phong...

Nếu Lý Dật là người bình thường còn tốt, nhưng Ba Lâm lại biết rõ, Lý Dật tuy biểu hiện bên ngoài bình thường nhưng bên trong con bài tây của hắn lại vô số. Hôm đó việc ở Vân Thủy Thành hắn vẫn nhớ rõ, nếu Tông Bằng khai chiến, không biết lúc nào sẽ lại khiến chính cô ta phải chịu oan ức. Dù sao, Lý Dật này cũng không phải để đối phó!

Lại thêm sau lưng Lý Dật, dường như Bắc Đầu Tông cũng đang có ý định ra tay, nếu đến lúc đó...

Nghĩ tới đây, Ba Lâm lại cảm thấy đau đầu, hắn bất nhẫn xoa trán, thấp giọng nói:

- Rốt cuộc ngươi muốn thế nào, mới giao thuốc giải ra?

Lý Dật nhìn Ba Lâm, đột nhiên cười lớn, nói:

- Rất dễ, hai điều kiện... Thứ nhất, nếu sau này Tông Bằng muốn đến tìm ta gây phiền phức, chuyện gì sẽ xảy ra, ta không thể biết được. Thứ hai, ta hy vọng Đạo Hoàng các hạ có thể nói vài lời, đề kỳ khảo nghiệm gia nhập vào Đấu Thần Điện của ta kết thúc hoàn mỹ...

Nghe vậy, Ba Lâm cười khô một tiếng, nói:

- Tiểu tử giỏi, ngươi quả nhiên phải có lợi cho mình mới chịu làm. Nhưng mà, ta vẫn làm theo yêu cầu của ngươi...

- Đã có Đạo Hoàng Ba Lâm bảo đảm, vậy ta cũng không thể không tin...

Nói xong, Lý Dật mò mẫm trong Dung Giới một lát, móc ra một lọ đan dược không biết là gì, tùy tiện vứt cho Tổng Băng cười nói:

- Dược hoàn này, mỗi ngày một viên bỏ vào thùng nước, phải bảo đảm Tống Kiệt Khánh sau khi ngâm vào nước, bất luận thế nào cũng không được rời khỏi nó... Một ngày dùng nước sôi, một ngày dùng nước lạnh. Nước sôi càng nóng càng tốt, nước lạnh càng lạnh càng tốt, cứ như vậy bảy bảy bốn chín ngày, độc tính sẽ bị hủy diệt triệt để... Phải nhớ, không được rời khỏi nước nửa bước. Ngoài phần đầu ra, toàn thân phải ngâm trong nước. Mỗi ngày bỏ một viên thuốc vào, hết thời gian tự nhiên thuốc sẽ được giải... Nếu ngươi không thể làm được như vậy, xảy ra sự việc gì ngoài ý muốn, đừng đến tìm ta.

Nghe vậy, Tông Bằng chau mày, quả nhiên cảm thấy có vài phần khó tin. Chỉ là nàng đã kiểm tra kỹ lưỡng nhiều lần trên cơ thể Tống Kiệt Khánh, nhưng vẫn không biết hắn đã bị hạ độc dược gì. Cách giải quỷ dị như vậy, cũng tạm thời có thể tin được...

Dù sao, Lý Dật cũng không có gan để lừa bịp trước mặt Đạo Hoàng. Chí ít, Tông Bằng cũng có thể khẳng định chắc chắn như vậy.

Nhưng trong lòng Lý Dật lại cười thầm. Hắn tự nhiên biết, đan dược này chỉ là một loại Hồi Khí Đan thông thường nhất, nhưng hắn đã loại bỏ những dược tính bên trong bây giờ nó không khác gì một viên bùn đất thông thường,

Còn Tông Kiệt Khánh cơ bản không bị hạ độc, tự nhiên không cần thuốc giải. Nhưng nếu làm như vậy suốt bốn mươi chín ngày, cơ thể hắn cũng suy kiệt đi mất...

Sau khi kiểm tra cẩn thận thuốc giải, dường như không phát hiện gì bất thường Tông Băng mới cất đan dược đi, nhìn Lý Dật một cách cổ quái, rồi nặn ra một nụ cười:

- Nếu thuốc giải có hiệu quả, những lời ta đã nói, chắc chắn giữ lời. Voi như giữa chúng ta chưa từng liên quan... Vậy thì tạm biệt!

Dứt lời, Tông Bằng cúi khẽ người với Ba Lâm, thân hình lóe lên, đã bay ra ngoài phòng khách. Ngay sau đó, liên nghe thấy tiếng chim điệu vang lên...

Một màn biến hóa cực nhanh này, khiến nhiều người trong phòng khách sững sờ, ánh mắt nhìn Lý Dật cổ quái.

Con người này xem ra rất được Đấu Thần Điện coi trọng ngay cả Đạo Hoàng Ba Lâm của Thiên Phong Thất Hoàng cũng đến giúp hắn giải vây, quả thực không thể tin nổi...

Bên kia, Ba Lâm nhìn Lý Dật, rồi gật gật đầu, quay đầu nhìn những người khác, vỗ vỗ tay, nói:

- Chư vị, xin mời tiếp tục... Sự việc vừa rồi chỉ là một chút hiểu lầm nhỏ của Đấu Thần Điện chúng tôi lại khiến mọi người mất hứng rồi, ha ha ha. Mọi người cứ xem như một vở kịch hay vậy... Ha ha ha...

Nghe vậy, những người đứng xung quanh cũng rất thức thời đáp vài tiếng, Bang Thổ Lang cũng cực kỳ nhanh nhẹn, nhanh chóng cho người thu dọn phòng khách, mang rượu thịt lên. Yến tiệc lại tiếp tục...

Chỉ là lần này, trong ánh mắt nhiều người nhìn Lý Dật, có lẽ đã thêm vài loại biểu tình không thể hiểu nổi. o0o

- Ha ha, thì ra là Ba lão... Thật sự đã lâu không gặp...

Lý Nhất Dương đứng phía sau, sau khi kinh ngạc, cũng vội bước lên trước, ôm quyền nói.

- Thì ra là Lý trưởng lão, quả nhiên lâu rồi không gặp.

Nói xong Ba Lâm lại nhìn Lý Dật, nói tiếp:

- Nói ra, không phải Lý trưởng lão với Lý Dật tiều hữu là...

Câu nói hàm ý này, khiến Lý Nhất Dương cười khổ một tiếng:

- Xấu hổ, Lý Gia chúng tôi không thể xuất hiện một tiểu tử tốt nào... Đến đây, ta giới thiệu cho Ba lão một chút, vị này chính là người anh em kết nghĩa Lý Hàn, đồng thời, cũng chính là phụ thân của Lý Dật...

Vừa nói, Lý Nhất Dương cũng vừa vẫy Lý Hàn đến.

Đối với nhân vật trong Thiên Phong Thất Hoàng này, Lý Hàn cũng không dám chậm trễ, lúc đó hắn cười lớn một tiếng, rồi vòng tay nói:

- Bái kiến Ba lão!

- Thôi được rồi...

BaLâm cười nhẹ:

- Lý Hàn huynh đệ có thể có một đứa con xuất chúng như vậy, chắc chắn sự nghiệp sau này của Lý Gia không tồi. Ha ha, nếu sau này Lý Minh có điều gì cần giúp đỡ, cứ nói một tiếng. Dù sao, chúng ta cũng có thể coi là người một nhà rồi...

- Hay cho từ người một nhà, nếu là thật, vậy chắc chắn phải nhờ Ba lão rồi... Nói xong, ba người lại nhìn nhau, chỉ ha ha cười lớn. Chỉ có Lý Dật đứng một bên bĩu môi, sắc mặt cổ quái... n

BaLâm lão quỷ này, hôm nay, cũng đến thật kịp lúc...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)