Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Thần - Chương 0430

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0430: Thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Muốn thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí, phải đảm bảo trong quá trình thôn phệ, không hề bị quấy rẫy, Lý Dật làm như vậy, chỉ vì muốn nhanh chóng thôn phệxong Tiên Thiên Lôi Khí.

Vào bên trong sớm động đóng tất cả các cửa động huyệt phía trong cuối cùng Lý Dật mới bước vào trong sớm huyệt có Âm Dương Thần Lôi.

Trong sớm động Lý Dật tiện tay đánh tan vô số phiến đá, đóng cửa sớm huyệt này lại.

Càng đi vào bên trong Lý Dật càng lo lắng, càng hưng phấn.

Rất nhanh, lúc Lý Dật chi đứng cách xa Âm Dương Thần Lôi khoảng mười thước, ánh mắt Lý Dật lộ ra thần sắc kỳ quái.

- Tiểu tử, điều chế thuốc đi, ta giúp người trông chừng!

Hồng Thiên Thánh Giả chui ra, nói với Lý Dật.

Tuy ở dạng Linh hồn thể Hồng Thiên Thánh Giả nếu hoạt động cũng có thể tương đương với cấp bậc Đấu Hoàng, có cường giả như vậy bảo vệ, Lý Dật cũng an tâm hơn nhiều.

Lấy tất cả những vật phẩm ra, Lý Dật nói:

- Tiền bối, những vật này điều chế thế nào?

- Ngươi để Hắc Diệu Thạch chung vào Tử Lan Hoa, Tử Lan Hoa kỳ thực không có tác dụng gì, chẳng qua chỉ để làm vật dẫn cho Hắc Diệu Thạch mà thôi.

Hồng Thiên Thánh Giả giải thích.

Nghe Hồng Thiên Thánh Giả nói, Lý Dật vội làm theo.

Lúc Tử Lan Hoa tiếp cận Hắc Diệu Thạch, Lý Dật kinh ngạc phát hiện, nguồn năng lượng hắc sắc lưu động bên trong Hắc Diệu Thạch bắt đầu khởi động như muốn phá vỡ sự ràng buộc của Hắc Diệu Thạch, lao ra bên ngoài.

- Tiểu tử, khối Hắc Diệu Thạch này của ngươi cũng lớn thật, chỉ cần dẫn một phần ba tinh kim chi khí bên trong là đủ rồi! Nhiều quá sẽ lãng phí, Hắc Diệu Thạch, là một món đồ tốt, lần sau còn có thể dùng

Hồng Thiên Thánh Giả như nghĩ ra điều gì đó, liền cảnh báo.

- Lão già này, sao không nói sớm!

Lý Dật thuận miệng mắng một câu.

Hắc Diệu Thạch tuy Dụ Thần chỉ bán cho hắn với giá bốn trăm vạn, nhưng Lý Dật biết, món đồ này nếu vào phòng đấu giá, ít nhất cũng được bán với giá hơn một nghìn vạn kim tệ.

Nếu không có Hồng Thiên Thánh Giả nhắc nhở đúng lúc, hắn không để ý, đã để mất hơn sáu trăm vạn kim tệ rồi.

- Lâu quá rồi, rất nhiều thứ lão tử cũng phải nghĩ rất lâu mới nhớ ra được.

Hồng Thiên Thánh Giả tùy tiện nói.

Tử Lan Hoa tiếp xúc với Hắc Diệu Thạch, hắc sắc như tìm được nơi phát tiết, cuồn cuộn chảy ra.

Đợi đến lúc dịch hắc sắc lưu động chảy ra được một phần ba, Lý Dật liền thu Hắc Diệu Thạch lại, lúc này Tử Lan Hoa nở thành một đóa hoa lớn, một dịch thể màu đen lớn bằng ngón tay cái chảy ra.

- Lấy chén ngọc, thả ma hạch Vân Lôi Báo và tinh kim chi khí ra!

Hồng Thiên Thánh Giả lại hét lớn:

- Phải nhớ, lấy ma hạch của con Vân Lôi Báo lớn hơn, bên trong con Vân Lôi Báo đó tồn tại một tia Am Dương Thân Lôi, dùng ma hạch của nó, sẽ khiếm tỷ lệ thành công cao hơn!

Nghe Hồng Thiên Thánh Giả nói, Lý Dật quyết đoán lấy ra viên ma hạch lớn, cùng bỏ vào chén ngọc với tinh kim chi khí, tinh kim chi khi gặp phải ma hạch Vân Lôi Báo, bị ăn mòn rất nhanh, sau đó cả tinh kim chi khí và ma hạch Vân Lôi Báo cùng biến thành hỗn hợp dạng cao.

- Lấy Băng Linh Thảo ra, bỏ vào chén là được rồi, phải nhớ dùng đũa ngọc để đảo, nếu dùng tay, Hàn Băng Tuyển sẽ làm động cả ngón tay ngươi!

Hồng Thiên Thánh Giả vừa hướng dẫn, vừa nhắc Lý Dật tất cả các chú ý.

Lấy một đôi đũa ngọc sớm đã chuẩn bị, gắp Băng Linh Thảo ra, bỏ vào hỗn hợp dạng cao, toàn bộ hỗn hợp liên biến thành thể lỏng màu trắng.

- Tiền bối, sao lại thành thể lỏng rồi?

Lý Dật kỳ quái hỏi, trạng thái cao, bỏ vào một cây cỏ, sao lại biến thành thể lỏng?

- Đúng rồi, Băng Linh Thảo hàm chứa hàn khí trực tiếp đóng bằng những vật đó. Tiểu tử, bây giờ người cần làm là, nuốt những vật đó vào miệng, phải nhớ cũng phải giữ lại một ít trong miệng, sau đó thôn phệ Âm Dương Thần Lôi với tốc độ nhanh nhất. Phải nhớ, dù đau đớn thế nào, cũng phải chịu đựng! Chịu đựng một chút người sẽ thành công, không chịu được thì kết cục của Vân Lôi Báo cũng là kết cục của ngươi!

Hồng Thiên Thánh Giả nghiêm túc nói.

- Ta biết rồi!

Vẻ mặt Lý Dật cũng ngưng trọng.

Nhấc chén ngọc lên, Lý Dật đổ tất cả những thứ trong chén vào miệng, rồi nhảy cao lên, nuốt hết Âm Dương Thần Lôi vào bên trong.

Âm Dương Thần Lôi vào bên trong miệng. Lý Dật lập tức cảm thấy miệng mình cũng như vị xé rách! Một nguồn năng lượng cuồng bạo hỗn loạn trong miệng.

May mà trong miệng Lý Dật còn lưu lại một chút vật chất tinh thể, nên bây giờ nảy sinh một năng lượng kỳ dị, ngăn chặn sự bạo động của Âm Dương Thần Lôi.

Bị Lý Dật thôn phệ, Âm Dương Thần Lôi không thể đột phá miệng Lý Dật, liền đi theo yết hầu vào bên trong. Rất nhanh, Âm Dương Thần Lôi biến thành vô số điện lưu nhỏ, nhảy nhót khắp kinh mạch Lý Dật..

Vô số điện lưu thật nhỏ, như vô số kim tiêm, châm vào kinh mạch Lý Dật, đồng thời, cảm giác đau nhức vô cùng, tê dại, trận này nối tiếp trận khác, như vĩnh viễn không dừng lại.

Nhìn Lý Dật thôn phệ Âm Dương Thần Lôi, quỳ trên mặt đất rồi lại ngồi lên, Hồng Thiên Thánh Giả cũng cần thận hộ pháp, cơ thể Lý Dật cũng giống như bộ dạng Vân Lôi Báo hôm đó vậy, không ngừng lớn ra, rồi lại co rụt, nhưng biên độ lớn ra, co lại của Lý Dật rất nhỏ, thấy vậy, Hồng Thiên Thánh Giả biết cửa đầu tiên Lý Dật đã qua được.

Từng trận thiềm điện nhỏ đâm vào kinh mạch Lý Dật, tuy khiến Lý Dật cảm thấy rất đau, nhưng kinh mạch Lý Dật dưới sự kích thích của vô số thiệm điện nhỏ, từng chút từng chút mở rộng ra, mức độ mở rộng của kinh mạch, đối với một người có thiên phú tu luyện lại có tác dụng then chốt, kinh mạch càng mở rộng dung nạp đấu khí càng nhiều, tương ứng với nó là tiềm lực tu luyện càng nhiều!

Đúng lúc Lý Dật bị vô số thiền điện tấn công đang có cảm giác không thể chống đỡ nổi, trên kinh mạch Lý Dật đột nhiên xuất hiện một lớp tinh thể mỏng như một tầng bằng mỏng bao trùm lấy toàn bộ kinh mạch.

Lúc này, những thiền điện đâm vào kinh mạch, cảm giác đau đớn cũng bớt dần, tuy đau, nhưng cảm giác đau đớn này Lý Dật còn chịu đựng được.

Sau khi sự đau đớn được giảm bớt, Lý Dật mới có thời gian quan sát sự thay đổi trong cơ thế, không chỉ trên kinh mạch chậm rãi có một tinh thể mỏng bao trùm, Lý Dật phát hiện, dưới kinh mạch của mình, quả nhiên có vô số vệt đen nhỏ, như những tinh kim chi khí hấp thu được từ Hắc Diệu Thạch. Nhưng dù vậy, trong toàn bộ kinh mạch, còn có một vụ khí tử sắc, cẩn thận quan sát một chút, Lý Dật có thể đoán ra, tử khí này do ma hạch của Vân Lôi Báo hóa thành.

Những thiệm điện nhỏ kia cảm thấy không thể đột phá nổi, lại tụ hội lại cùng nhau, rất nhanh, một điện lưu màu đen, một điện lưu màu trắng cùng xuất hiện trong kinh mạch Lý Dật, sau khi hai điện lưu xuất hiện, liền quấn lấy nhau, tạo thành một điện long hai màu đen trắng, công kích khắp kinh mạch Lý Dật.

- Á!

Lý Dật kêu lên một tiếng đau khổ khiến Hồng Thiên Thánh Giả chú ý vào cơ thể hắn. Hồng Thiên Thánh Giả phát hiện cơ thể Lý Dật đang run rẩy, cùng với sự run rẩy đó, Lý Dật phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.

- Tiểu tử, nhất định phải vượt qua cửa này, qua được cửa này, xem như người đã thôn phệ thành công Tiên Thiên Lôi Khí, đồng thời sau khi có được kinh nghiệm và sự trải nghiệm này, sau này khi thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí, cũng nhẹ nhàng hơn nhiều!

Hồng Thiên Thánh Giả nhìn bộ dạng đau khổ của Lý Dật, lầm bầm nói:

- Tiểu tử, phải dựa vào bản thân, phải kiên trì đến cùng!

Điện long như một quái thú hoang dã, mang theo sức đột phá vô tận, không ngừng phá vỡ các kinh mạch Lý Dật, như muốn tìm một cửa nào đó để thoát ra trên kinh mạch Lý Dật, sau đó rời khỏi nơi đang bó buộc nó.

Cùng với tốc độ điện long càng ngày càng nhanh, sự phân bố tinh thể bên trong cơ thể Lý Dật cũng nhiều hơn, làm giảm cảm giác đau đớn trong kinh mạch Lý Dật, mỗi lần điện lưu xuyên qua kinh mạch, nếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện, những vệt đen vừa hình thành không ngừng mang đi một nguồn năng lượng do điện long tạo nên, thể tích điện long cũng nhỏ dần.

Hơn nữa, vũ khí tử sắc do ma hạch Vân Lôi Báo hình thành, cũng không ngừng hấp thụ những thành phần trên điện long.

Sau gần nửa giờ đồng hồ, Lý Dật sau khi chịu đựng sự đau khổ như đang ở trong địa ngục suốt nửa tiếng, đột nhiên phát hiện điện long đã tích thành một vòng tròn nhỏ, cảm giác đau đớn do thiềm điện công kích cũng tốt hơn nhiều.

Chịu đựng thêm một giờ đồng hồ nữa, thử xem điện long này còn hành hạ mình nữa hay không?

Ngay lúc Lý Dật đang nghĩ đến những vấn đề này, một cảm giác mát lạnh từ Thiên Khôn Địa Càn Châu truyền đến, loại khí tức mát lạnh này cũng chạy qua kinh mạch Lý Dật, mỗi nơi loại khí tức này chạy qua, cảm giác đau đớn lập tức biến mất, chỉ còn lại cảm giác sảng khoái, khiến Lý Dật rất thoải mái.

Tình huống như vậy kéo dài không biết bao lâu, điện long đột nhiên biến mất.

Đúng lúc này, Lý Dật phát hiện các vệt màu đen trong cơ thể đã mở rộng hơn, cùng với điện long biến mất, vệt màu đen cũng nổ tung cơ thể Lý Dật lập tức phát ra những tiếng nổ lộp bộp nhỏ, đợi cho những tiếng nổ đó biến mất hết, Lý Dật kinh ngạc phát hiện, kinh mạch của hắn bị trận bạo liệt vừa rồi làm mở rộng đến mức không thể tưởng tượng nồi!

Không chỉ như vậy, những vệt màu đen sau khi bạo liệt hấp thụ được lối khí của Âm Dương Thần Lôi cũng tập hợp lại bên trong cơ thể Lý Dật, ngay cả vũ khí có màu tím cũng tụ lại bên trong cơ thể Lý Dật, cũng chính là nói, qua một trận bạo liệt, lội khí của Âm Dương Thần Lôi đã hoàn toàn dung hợp trong cơ thể Lý Dật.

Tâm niệm khẽ động Lý Dật lập tức cảm thấy trong cơ thể mình xuất hiện một điện long hai màu đen trắng giao nhau, phất tay, một điện lưu hai màu đen trắng lập tức bắn ra.

Âm àm!Ù u!

Lý Dật bị một trận âm thanh kịch liệt làm bừng tỉnh, mở mắt, chỉ thấy xung quanh là một đống hỗn độn!

- Tiểu tử, ngươi đột nhiên phóng Âm Dương Thần Lôi ra làm gì?

Thấy Lý Dật mở mắt đứng lên, Hồng Thiên Thánh Giả không quan tâm đến sự vui mừng của Lý Dật vì vừa thôn phệ thành công Tiên Thiên Lôi Khí, trái lại mắng một câu.

- Tiền bối, ta thành công rồi!

Thôn phệ Tiên Thiên Lôi Khí thành công, Lý Dật không quan tâm đến lời trách mắng của Hồng Thiên Thánh Giả, trái lại rất vui mừng.

- Biết người thành công rồi, nếu không thành công, tiểu tử ngươi đã là một đống thịt vụn rồi, hừ, vui mừng cái gì đường còn dài mà!

Còn đang oán trách Lý Dật thiếu chút nữa đã dùng Âm Dương Thần Lôi khiến mình hồn phi phách tán, Hồng Thiên Thánh Giả vội dội một gáo nước lạnh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1005)