Vay nóng Homecredit

Truyện:Đấu Thần - Chương 0447

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0447: Thôn Thiên Thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


- Tiểu quỷ, cái gì là người hay quý bà bà nói cho ngươi biết...

Nữ tử kia đột nhiên nói. Nói thật, nếu không xét đến bốn móng vuốt, không xét đến những răng nanh, không xét đến cái lưỡi dài kia, nữ tử này cũng có chút nhan sắc, nhưng mà, nhìn thấy một màn ăn thịt người vừa rồi, Lý Dật thật sự không có hứng thú gì với nữ tử này.

- Bà bà cho ngươi biết, bà bà vốn dĩ là Ma Thú Tộc, là Thôn Thiên Thú cao quý!

Nữ tử kiêu ngạo nói.

- Thôn Thiên Thú?

Không đợi Lý Dật phản ứng, trong Dung giới truyền đến một tiếng kinh ngạc. - Tiền bối, Thôn Thiên Thú là ma thú như thế nào?

Nghe Hồng Thiên Thánh Giả truyền đến ý thức, Lý Dật cũng vội vã truyền ý thức của mình hỏi lại.

- Thật không ngờ, không ngờ lại gặp được Thôn Thiên Thú ở đây!

Hồng Thiên Thánh Giả thở dài nói:

- Cho dù ở niên đại của ta, Thôn Thiên Thú cũng là một ma thú hiếm thấy, trong truyền thuyết, những Thôn Thiên Thủ trưởng thành có thể đạt đến trình độ ma thú Thất giai!

Hồng Thiên Thánh Giả giải thích.

- Ma thú Thất giai? Nói đúng hơn, con Thôn Thiên Thủ trước mặt nếu có thể trưởng thành, có thể đạt được tu vị Đấu Thánh của nhân loại sao?

Nghe Hồng Thiên Thánh Giả nói vậy, Lý Dật cũng phải chấn kinh.

- Không sai, Thôn Thiên Thú, dù ở niên đại của ta cũng không thể dễ dàng gặp được, loại ma thú Thất giai này, không phải muốn gặp là có thể gặp được. Nhưng xem ra Thôn Thiên Thú này chưa biến hóa thành công, chẳng qua cũng chỉ mới có tu vi ma thú Ngũ giai mà thôi. Nhưng nghe nói Thôn Thiên Thú có năng lực Thôn phệ cực mạnh, người phải cẩn thận một chút. Tuy chỉ là ma thú Ngũ giai, thế nhưng thiên phú Thôn phệ của Thôn Thiên Thú rất cao, tuyệt đối không được xem thường!

Hồng Thiên Thánh Giả trịnh trọng nói.

- Ồ, thì ra là Thôn Thiên Thú a!

Lý Dật nghe được Hồng Thiên Thánh Giả nói, liền chậm rãi nói:

- Nghe nói bộ tộc Thôn Thiên Thú của các ngươi đã gần như tuyệt chủng rồi, sao ở một vùng gần với Đế quốc Thiên Phong như vậy, lại có thể gặp được một con?

- Nhân loại các người mới sắp tuyệt chủng!

Nữ tử kia khinh miệt nói.

- Năm đó nếu không phải lão quỷ kia bắt cha mẹ ta, sao ta có thể xuất hiện ở đây được?

Thôn Thiên Thú hung hăng nói.

- Nếu không phải vì bỏ trốn để bảo vệ mình, ta sao có thể lưu lạc ở nơi này được? Nếu không phải năm xưa do ta quá yếu ớt, không dám rời khỏi đây, ta sớm đã trở về Ma Thú Sâm Lâm rồi!

- Nếu không phải hôm nay ta gặp ngươi, ngươi sẽ không phải chết!

Lý Dật nghe Thôn Thiên Thú nói từng câu, rồi lạnh lùng tiếp lời.

- Tiểu quỷ, ngươi sống cảm thấy quá phiền não à?

Thôn Thiên Thú kiêu ngạo nói.

- Ngươi đã ăn thịt nhiều người như vậy, hôm nay đến lượt người phải chết rồi!

Lý Dật lạnh lùng nói.

- Ha ha, dám nói như vậy với ta, hôm nay người cũng phải chết!

Thôn Thiên Thú cười lớn nói.

- Đúng bà bà, hôm nay nhất định phải giết hắn!

Trần Vô đứng bên cạnh lớn tiếng nói.

Lạnh lùng nhìn Thôn Thiên Thú, những lời vừa rồi của Thôn Thiên Thú khiến Lý Dật có thể đoán biết được, con Thôn Thiên Thú này vừa mới tấn cấp ma thú Ngũ giai chưa được bao lâu, nếu không con Thôn Thiên Thú này đã giống như lời của nó nói vậy, sớm chạy về Ma Thú Sâm Lâm như nó nói rồi.

Sự tấn cấp của Ma Thú Tộc chậm vô cùng. Thôn Thiên Thú này đạt đến ma thú Ngũ giai, sợ rằng đã mất đến mấy ngàn năm. Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Dật chợt nghĩ đến một vấn đề, cha mẹ của Thôn Thiên Thú này, chắc chắn là hai Thôn Thiên Thú đã trưởng thành, cường giả có thể bắt giết hại ma thú Thất giai, là cảnh giới như thế nào?

Đi lại mấy vòng trước mặt Lý Dật, Thôn Thiên Thú cẩn thận quan sát, từ trên người Lý Dật, Thôn Thiên Thú cũng cảm nhận được một loại năng lượng cực mạnh, loại năng lượng này cũng không thua kém nó bao nhiêu, xem ra, muốn giết chết nhân loại này, cũng phải tốn không ít thời gian! Thôn Thiên Thủ thầm nghĩ.

- Nhân loại, nếu người lập tức rời khỏi đây, ta sẽ bỏ qua cho việc ngươi xâm phạm nơi ở của ta!

Thôn Thiên Thú đột nhiên nói.

Tuy nói muốn ăn thịt Lý Dật, nhưng từ lúc Thôn Thiên Thú đào thoát, vẫn luôn sợ hãi đối với chuyện sống chết, những ngày tháng chạy trốn như vậy, khiến Thôn Thiên Thủ trở nên cẩn thận hơn rất nhiều.

Nếu không nắm chắc có thể giết được đối thủ, Thôn Thiên Thú cũng không dám mạo hiểm, như vậy chính là để lại đường lùi cho mình.

- Bà bà!

Nghe Thôn Thiên Thủ không có ý định sẽ động thú với Lý Dật, Trần Vô vội lớn tiếng kêu lên.

- Lắm miệng! Bà bà hành sự phải cần ngươi xen vào sao?

Thôn Thiên Thú giơ móng vuốt thú lên, lưu lại bốn vết cào thật sâu trên mặt khuôn mặt già nua của Trần Vô.

- Lý Dật, giết chết nó!

Đúng lúc đó, Hồng Thiên Thánh Giả truyền đến ý niệm này.

- Tại sao?

Lý Dật hiếu kỳ hỏi, căn cứ vào những gì Hồng Thiên Thánh Giả vừa nói, dường như, hắn và Thôn Thiên Thủ không gây hấn với nhau là tốt nhất, hắn chỉ có thực lực Tam Tinh Đấu Vương, đối đầu với một ma thú Ngũ giai có khả năng Thôn phệ và năng lực chưa rõ ràng này, dường như không dễ dàng gì.

- Lý Dật, giết chết nó, đem nó luyện chế thành một con khôi lỗi, chỉ cần ngươi có thể giữ lại khả năng Thôn phệ của nó, thì có thể dựa vào việc Thôn phệ mà nâng cao năng lực của khôi lỗi! Nếu Thôn Thiên Thủ có thể tiến hóa trở thành ma thú Thất giai, ta đoán, khôi lỗi được luyện chế ra, chỉ cần thôn phệ được đầy đủ lượng năng lượng nhất định, hắn là có thể sẽ đạt đến trình độ Thất giai!

Hồng Thiên Thánh Giả nói.

- Thất giai!

Lời của Hồng Thiên Thánh Giả khiến Lý Dật động lòng, không cần Thất giai, chỉ cần có thể bồi dưỡng nó trở thành Lục giai, hắn cũng không đến nỗi vừa nhìn thấy Tuyết Lân đã hoảng sợ nữa, cho dù chỉ là Ngũ giai, bên cạnh hắn cũng đã có thêm một siêu cấp hộ vệ cấp bậc Đấu Hoàng rồi.

Đảo mắt một cái, Lý Dật chính khí lẫm liệt nói:

- Ngươi làm hại nhiều người như vậy, hôm nay nếu đã để cho ta bắt gặp ngươi, ta nhất định phải đòi lại công bằng cho những người đã bị ngươi giết chết! Hôm nay, ta phải giết ngươi! nhân loại các ngươi giá

- Nhân loại dối trá! Nhân loại đáng khinh! Hừ, vì những nhân loại đã chết mà báo thù! Mỗi năm, mỗi ngày, là nhân loại các ngươi giết chết nhiều ma thú, hay là Ma Thú Tộc giết chết nhiều nhân loại hơn? Báo thù, thật nực cười! Các ngươi giết ma thú chúng ta, có đúng không? Như vậy, ta giết nhân loại các ngươi, cũng là một chuyện thiên kinh địa nghĩa, ngươi dựa vào cái gì mà muốn báo thù? c ngươi giết ma thú ch u a, ngươi

Thôn Thiên Thú đột nhiên nói.

- Vì những lời hoa ngôn xảo ngữ hôm nay của ngươi, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Những lời Thôn Thiên Thú nói, Lý Dật chưa hề nghĩ đến, nhưng Lý Dật cũng lười suy nghĩ, nhưng luyện chế con Thôn Thiên Thú này trở thành khôi lỗi, mới chính là mục tiêu thật sự của Lý Dật, những cái khác, cũng chỉ là mượn cớ mà thôi.

- Bà bà, thấy chưa, người này nhất quyết muốn giết chúng ta!

Nghe Lý Dật nói, Trần Vô kích động lập tức đồ thêm dầu vào lửa.

Trong lòng Trần Vô, dựa vào hắn thì không có hy vọng báo thù, Lý Dật còn trẻ như vậy đã có tu vi Đấu Hoàng, hắn tuy là Đấu Vương đỉnh phong, kém một chút nữa đã có thể đạt đến Đấu Hoàng, nhưng Trần Vô biết rõ, hắn đã dừng lại ở mức tu vi này bao lâu rồi?

Hơn nữa, Trần Vô càng biết rõ, tuổi tác hắn đã lớn như vậy rồi, cũng không còn tiềm lực đột phá cảnh giới Đấu Hoàng nữa, suốt đời Trần Vô, đã không có dự định đột phá cảnh giới Đấu Hoàng

Tình huống như vậy, Trần Vô muốn báo thù, cũng chỉ có khơi mào cho cuộc chiến giữa Lý Dật và Thôn Thiên Thú, mới có thể mược năng lực Thôn Thiên Thú để báo thù cho Trần Thiên.

- Tiểu quỷ, người chết đi!

Thôn Thiên Thú hét lớn, thân thể di động rất nhanh, hai móng vuốt nhào về phía Lý Dật,

- Vân Bộ!

Lý Dật thi triển Vân Bộ, khó khăn lắm mới tránh những luồng công kích của Thôn Thiên Thú. Động tác của Thôn Thiên Thú cũng đặc biệt vô cùng nhanh, hơn nữa càng ngày càng hiểm hóc hơn, Lý Dật suýt chút nữa đã trúng phải móng vuốt của nó.

Dựa vào loại Đấu kỹ Thân pháp Vân Bộ này, Lý Dật mới có thể tránh được.

- Tiểu quỷ, tránh được một chiều, ngươi có tránh được trăm chiêu hay không!

Thôn Thiên Thú kiêu ngạo nói, thân hình liên tục chớp động từng trải nối tiếp từng trải móc thẳng về phía Lý Dật.

- Thanh Vân Thủ!

Thấy Vân Bộ sắp sửa không thể kiên trì nồi, Lý Dật nhanh chóng thi triển Thanh Vân Thủ, một đôi tay màu xanh vẫy động như mây trôi nước chảy, không ngừng chống đỡ móng vuốt của Thôn Thiên Thú.

- Taxé, ta xé, ta xé!

Thôn Thiên Thủ không ngừng cuồng nộ kêu lên, hai móng vuốt uy vũ kéo theo vô số áo ảnh. Dựa vào Vân Bộ và Thanh Vân Thủ, Lý Dật có chút cật lực mới chống lại được công kích như cuồng phong bão vũ của Thôn Thiên Thú.

- Tiểu quỷ này, sao năng lực cận chiến lại cũng lợi hại như vậy?

Ngay lúc Lý Dật cảm thấy không thể tiếp tục chống đỡ được nữa, Thôn Thiên Thủ đột nhiên nhảy ra, thở hổn hển nói.

- Muốn đánh cứ đánh, đừng nhiều lời vô ích!

Lý Dật bĩu môi nói.

- Linh Xà Thôn Phệ!

Thôn Thiên Thú kêu lên, hé miệng, một cái đầu lưỡi màu huyết hồng vươn dài ra, hướng về phía Lý Dật bắn tới.

Cái lưỡi dài đó phóng đến nửa đường đột nhiên biến thành một trường và màu huyết hồng trường xa đó há rộng miệng, như chỉ cần cắn một ngụm cũng có thể nuốt hết Lý Dật!

- Ỷ Thiên Phá Không Kiếm, phá cho ta! Phá phá phá!

Kiếm chỉ trong tay vung lên, bốn luồng đấu khí rất nhanh lưu chuyển, ngưng kết thành một trường kiếm màu xám, đâm thẳng vào cái miệng đang vươn tới của trường và màu huyết hồng

- Phì!

Trường xa hí lên một tiếng, một ngụm nuốt luôn Phá Không Kiếm.

- Xuy, xuy, xuy!

Phá Không Kiểm bạo tạc trong miệng trường xa, khiến cái đầu con rắn màu huyết hồng lúc to lúc nhỏ. Phì phì mấy tiếng, con trường và màu huyết hồng cũng bị năng lượng công kích kêu loạn xạ cả lên, sắc mặt con rắn cũng lộ ra vẻ đau khổ.

- Vô thiên vô địa, thôn phệ thiên địa!

Thôn Thiên Thú hét lớn, một nguồn năng lượng hắc sắc truyền đến trong cơ thể trường xà, rất nhanh, Lý Dật phát giác, Phá Không Kiếm do hắn phóng ra đã mất liên lạc với cơ thể hắn, bị con trường xa kia thôn phệ hoàn toàn.

- Kỹ năng Thôn phệ thật lợi hại!

Lý Dật thở dài, uy lực của Phá Không Kiếm, Lý Dật biết rất rõ, Phá Không Kiếm do bốn luồng đấu khí ngưng kết thành, uy lực đã đột phá cấp bậc Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, có thể đạt đến uy lực giống như Đấu kỹ Bạch Hồ!

Một Đấu kỹ như vậy, lại bị một trường xà do đầu lưỡi của Thôn Thiên Thú biến hóa thành thôn phệ mất, phải thừa nhận năng lực thôn phệ của Thôn Thiên Thú quá cường đại.

Nhìn Thôn Thiên Thú, vẻ mặt Lý Dật lộ ra thần sắc ngưng trọng Lý Dật đã xem nhẹ tiềm lực của con ma thú có thể trở thành ma thú Thất giai, tuy bây giờ còn chưa tiến hóa đến mức trưởng thành, nhưng kỹ năng Thôn phệ mà Thôn Thiên Thủ thể hiện ra lại khiến Lý Dật có cảm giác nguy hiểm.

Có thể thôn phệ hoàn toàn Phá Không Kiếm, như vậy, những Đấu kỹ khác của hắn, như Huyết Nguyệt Cuồng Cương, Lưu Hỏa Liệt, e rằng không có tác dụng gì, vậy Âm Dương Thần Lôi, e rằng cũng không có tác dụng lớn.

- Tiểu quỷ, chút nữa đã làm bà bà bị thương rồi!

Thu lưỡi lại, Thôn Thiên Thú híp mắt nói.

Xem ra, tuy rằng có thể thôn phệ mất một chiều công kích vừa rồi của Lý, nhưng Thôn Thiên Thú cũng không dễ chịu gì.

- Có vài thứ, không thể ăn bậy bạ được!

Lý Dật nghiêm túc nói, vừa nói, hai tay Lý Dật lại liên tục kết ấn ký, mặc kệ có bị thôn phệ hay không dù sao cũng phải thử mới biết! Lý Dật nghĩ vậy.

- Ồ, tiểu quỷ, còn có gì có thể ăn được không?

Thấy Lý Dật không ngừng kết ấn ký, Thôn Thiên Thú liếm môi, tuy vừa rồi chịu một chiêu Phá Không Kiểm của Lý Dật, cũng không thoải mái gì, thế nhưng thôn phệ được một nguồn năng lượng vô cùng khổng lồ như vậy, Thôn Thiên Thú có một loại cảm giác giống như cả người đều tràn ngập năng lượng vậy. Loại cảm giác này khiến cho Thôn Thiên Thú cảm thấy vô cùng hưởng thụ.

Nhìn chằm chằm vào Lý Dật không ngừng ngưng kết ấn ký, ánh mắt của Thôn Thiên Thú lộ ra vẻ chờ mong. wol - Vậy ngươi hãy nếm thử một chút Đầu kỳ của ta. Huyết Nguyệt Cuồng Cương! uuen Lý Dật quát lớn, một ánh trăng huyết hồng bắn thẳng về phía Thôn Thiên Thú.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)