Vay nóng Tima

Truyện:Vô Tự Thiên Thư - Chương 175

Vô Tự Thiên Thư
Trọn bộ 230 chương
Chương 175: Ma Giới Thiên Không
0.00
(0 votes)


Chương (1-230)

Siêu sale Lazada


Tiểu Khai nói: " Qua một thời gian, ta muốn mời thành chủ cho ta mượn dùng Trấn Nguyên Thạch."

Ánh mắt Ác Ma Thành Chủ nhất thời ngưng lại, trầm giọng nói: " Ngươi muốn điều gì?"

" Thành chủ đừng hiểu lầm." Tiểu Khai nhanh chóng giải thích: " Ta không phải muốn lừa bảo bối của ngươi, ta chỉ là muốn dùng làm một việc, nếu thành chủ lo lắng, đến lúc đó ta sẽ sử dụng ngay mặt thành chủ cũng được."

Khuôn mặt Ác Ma Thành Chủ lúc này mới hòa hoãn xuống tới, gật đầu nói: " Được, ta đáp ứng."

Lúc Ác Ma Thành Chủ đi gặp Ma Tôn, trong lòng vẫn có chút nói thầm, dù sao Ma Tôn thân là ma giới chi chủ, không ngờ lại chịu ở trong Ác Ma Thành vô thanh vô tức hơn mười ngày, chờ mình xuất quan, hiển nhiên là có chuyện tình trọng yếu.

Hắn biết Ma Tôn tìm Tiểu Khai là muốn bổ thiên, điểm này ở mấy tháng trước có nghe nói trong hội đấu giá, vấn đề này đi tìm Tiểu Khai, vì sao hơn mười ngày trước lại còn nói: " Bổn tôn vừa lúc có việc muốn nhờ?" Ma Tôn muốn nhờ, hẳn nhiên cũng không phải là việc nhỏ, Ác Ma Thành Chủ tưởng tượng chuyện bổ thiên thì trong lòng có điểm sợ hãi, nghĩ thầm, không phải chuyện bổ thiên này lại cần bổn thành chủ đi làm nghĩa vụ lao động công ích đó chứ?

Tính tình của Ma Tôn cũng vẫn ôn hòa như cũ, đón chào Ác Ma Thành Chủ và Tiểu Khai, Tiểu Trúc, nói trước: " Chuyện của thành chủ đã giải quyết xong rồi?"

Ác Ma Thành Chủ " ngô" một tiếng, xem như đã trả lời, hắn tự nhiên không muốn lộ ra tin tức về bảo bối của mình cho nhiều người biết, cho nên hắn thật kịp thời quay đầu nhìn Tiểu Khai liếc mắt, trong ánh mắt tràn ngập ý vị cảnh cáo, ý tứ là bảo Tiểu Khai không được nói lung tung.

Tiểu Khai thật ra cũng sẽ không nói, nhưng câu thứ hai của Ma Tôn, khiến cho dự cảm không rõ của Ác Ma Thành Chủ ứng nghiệm ngay tại chỗ.

Ma Tôn nói: " Bổn tôn có việc muốn nhờ, còn thỉnh thành chủ vì triệu vạn sinh linh ma giới, cống hiến ra Trấn Nguyên Thạch."

Mắt thấy sắc mặt Ác Ma Thành Chủ thay đổi, Ma Tôn nhanh chóng bổ sung: " Vì muốn đền bù tổn thất cho thành chủ, bổn tôn nguyện ý dùng Lục Tâm Thông trao đổi, đồng thời nguyện ý sẽ hết sức thỏa mãn bất cứ yêu cầu gì của thành chủ."

Ác Ma Thành Chủ sắc mặt trở nên trầm xuống, nhưng vẫn chưa muốn trở mặt tức khắc, chỉ trầm giọng nói: " Bổ thiên thì bổ thiên, tại sao lại có quan hệ tới Trấn Nguyên Thạch, không phải ngài muốn mượn cơ hội bổ thiên để gạt đi bảo bối của ta?"

Đối với tính tình ích kỉ của Ác Ma Thành Chủ mà nói, lời này coi như đã khách khí, dù sao vẫn còn xưng là " Ngài", nhưng Ma Tôn lại nói trực tiếp: " Bầu trời của ma giới không phải tùy tiện dùng tài liệu gì cũng có thể bổ cứu, ít nhất phải là tài liệu thần cấp, bổn tôn nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Trấn Nguyên Thạch của thành chủ là thích hợp."

Sắc mặt của Ác Ma Thành Chủ càng khó nhìn, nói: " Tê Bề lão nhân có Bàn Cổ Phủ, Vong Xuyên Chi Nguyên cũng có Hoàn Hồn Thảo và Sa La Mộc, Ma Tôn lại đi tìm bổn thành chủ, chẳng lẽ nghĩ bổn thành chủ là dễ khi dễ nhất hay sao?"

Ma Tôn không hề tức giận, thanh âm càng nhu hòa: " Thành chủ bớt giận, bổn tôn tới tìm ngươi, là bởi vì bổn tôn nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Trấn Nguyên Thạch của thành chủ là thích hợp để bổ thiên nhất, truyền thuyết năm xưa Nữ Oa bổ thiên, chính là luyện ra ngũ sắc thạch, có thể thấy được bầu trời của ma giới là tính thạch, vừa lúc tương xứng với Trấn Nguyên Thạch, mà Bàn Cổ Phủ là vật kim thiết, Sa La Mộc và Hoàn Hồn Thảo lại thuộc tính mộc, mặc dù bổn tôn có tới hỏi, thì không chắc đã có thể bổ thiên được."

Trong tai Tiểu Khai nghe được hai chữ " Nữ Oa", nhất thời rất là tò mò, nghĩ thầm chẳng lẽ Nữ Oa bổ thiên chuyện xưa, lại chính là bổ thiên tại ma giới hay sao? Hắn nghĩ tới đây, lại đi thăm dò Vô Tự Thiên Thư, hoàn hảo chuyện xưa này cũng không nằm ngoài tam giới, quyền hạn tuần tra cũng đủ, vì vậy Vô Tự Thiên Thư làm ra đáp án, nguyên lai là Nữ Oa năm đó chính là một vị cao thủ của ma giới, mà chuyện Nữ Oa bổ thiên, chính là bầu trời của ma giới, chẳng biết vì sao lại truyền vào tu chân giới, lại do tu chân giới truyền vào nhân gian giới, lúc này mới có truyền thuyết Nữ Oa bổ thiên.

Tiểu Khai lại nghĩ tới Bàn Cổ, vị nhân vật trong truyền thuyết khai thiên tích địa chính là một trong tứ đại ma thần, có thể thấy được truyền thuyết trong nhân gian đều là từ ma giới truyền ra.

Tâm tình của Ác Ma Thành Chu giờ phút này có thể tưởng tượng mà biết, vừa mới tu bổ xong Trấn Nguyên Thạch, đang trong lúc vô cùng hưng phấn, bỗng nhiên bị Ma Tôn xối một chậu nước lạnh, hắn nhìn Ma Tôn, vẫn là hình dáng che kín toàn thân, không nhìn ra chút vẻ mặt nào. Trong lòng Ác Ma Thành Chủ tới tới lui lui cân nhắc thật lâu, cắn răng nói: " Nếu ta giao Trấn Nguyên Thạch cho ngươi, ngươi thật sự có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của ta hay sao?"

Ma Tôn vui vẻ nói: " Thành chủ đáp ứng phải không? Bổn tôn nói chuyện uy tín, tự nhiên sẽ đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của ngươi."

Ác Ma Thành Chủ trầm giọng nói: " Tốt lắm, Lục Tâm Thông ta còn chưa xem vào mắt, ta muốn ngươi đi cướp Bàn Cổ Phủ của Tê Bì lão nhân về cho ta, thế nào?"

Ma Tôn ngẩn người, lắc đầu nói: " Chuyện này, ta làm không được."

Ác Ma Thành Chủ lộ ra vẻ mặt quả nhiên như thế, cười lạnh nói: " Ma Tôn được xưng ma giới đệ nhất, Tê Bì lão nhân tuyệt không phải đối thủ của ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý, làm gì có đạo lý làm không được."

Ma Tôn trầm mặc sau nửa ngày, hốt nhiên đứng dậy, nói: " Nếu ta muốn cướp Bàn Cổ Phủ, lại đến tìm thành chủ trao đổi Trấn Nguyên Thạch, tại sao ta không trực tiếp ra tay, đoạt Trấn Nguyên Thạch trong tay thành chủ? Bỏ gần cầu xa, tại sao không tốn công một lần?"

Thanh âm của Ma Tôn vẫn âm nhu như trước, nhưng lời kia vừa thốt ra, Ác Ma Thành Chủ hoắc nhiên đứng dậy, lui bảy tám bước, nhất thời ma công toàn thân thăng cao, một cỗ uy thế kinh thiên động địa từ trên người hắn tản mát ra!

Tiểu Khai nửa điểm chần chờ đều không có, nhanh chóng kéo Tiểu Trúc ra phía sau, không nói hai lời đã bay đi, một hơi bay ra khỏi đại sảnh, xẹt qua hành lang, xa xa bay lên trời không, ít nhất đã rời xa mấy ngàn thước. Phản ứng của Ngọc Hồ và Ảnh cũng thật nhanh, vừa nhìn thấy lão đại bỏ chạy, không ngờ còn chạy xa hơn hắn chút ít.

Tiểu Trúc bị Tiểu Khai kéo tay đến đau đớn, thấp giọng hô: " Ngươi muốn làm chi?"

Những lời này vừa mới nói ra, đã nhìn thấy ở địa phương rất xa, phủ đệ của Ác Ma Thành Chủ đã nổ lên một tiếng rung trời, khí lãng khôn cùng nhất thời phiêu dũng mà ra, cả phủ đệ trong phút chốc nổ thành mảnh đất bằng phẳng, giống như là mấy ngàn cân thuốc nổ bỗng nhiên nổ tung, đem tất cả mảnh nhỏ tàn tro bay bắn ra ngoài, nhất thời địa phương phủ đệ của Ác Ma Thành Chủ, thế nhưng như bị nước rửa sạch tẩy qua, đã hoàn toàn sạch sẽ, bình thản đến có thể soi được cả mặt.

Mà gây ra cảnh tượng lớn như vậy, lại nhìn thấy hai bóng người nho nhỏ đang đứng đối diện nhau, chính là Ác Ma Thành Chủ và Ma Tôn.

Động tĩnh thật lớn như vậy, nhất thời kinh động tất cả ma tộc trong Ác Ma Thành, trong phút chốc, vô số thân ảnh hoa lạp hoa lạp xông lên bầu trời, rậm rạp một mảnh, cơ hồ che phủ cả ánh sáng ban ngày. Mấy ma tộc này liếc mắt nhìn xuống, nhất thời đã phát ra tiếng hít sâu, có người thét lên: " Thành chủ! Đó là thành chủ!"

Có một người khác thét lên: " Trời ạ, đối diện thành chủ là ai, ma giới còn có ai dám đối kháng ngay mặt cùng thành chủ?"

Sau đó thì có một người, một thanh âm căng thẳng không thể tin truyền tới: " Đó là...đó là Ma Tôn a...mấy ngàn năm trước, tiểu nhân may mắn có dịp nhìn thấy hình dáng của Ma Tôn..."

Tiểu Khai toàn thân lục quang phát ra, bao bọc quanh Tiểu Trúc kín đáo, ôn nhu nói: " Tiểu Trúc, đừng sợ."

" Ta đương nhiên không sợ." Tiểu Trúc thản nhiên cười nói: " Bởi vì ta biết, trận đánh này sẽ không xảy ra."

Tiểu Khai liên tục lắc đầu: " Nàng không thấy bọn họ đều đã muốn động thủ rồi sao, trận đánh sắp xảy ra rồi."

Tiểu Trúc mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ ló đầu ra khỏi vai Tiểu Khai, xa xa quan sát.

Giữa sân, Ác Ma Thành Chủ cả người khí lưu vờn quanh, chân đạp trên Trấn Nguyên Thạch, chín vị Trấn Nguyên Thần Thị uy phong lẫm lẫm đã xuất hiện ngay trước mặt, vẻ mặt họ dị thường nghiêm túc, Ma Tôn đối diện lại vẫn là bộ dáng không chút sợ hãi, đứng ở nơi đây, ngay cả nón che đầu cũng không hề nhúc nhích, toàn thân cao thấp không toát ra chút ma khí, nhìn qua, phảng phất như đang lững thững giữa sóng gió mênh mông.

Ác Ma Thành Chủ phẫn nộ quát: " Ngươi muốn cướp Trấn Nguyên Thạch, thì động thủ đi."

Ma Tôn ngẩng đầu nhìn xem Ác Ma Thành Chủ, hốt nhiên ôn nhu cười nói: " Ta bất quá chỉ là dùng sự luận sự mà thôi, thành chủ như thế nào bỗng nhiên nổi giận như vậy?"

Ác Ma Thành Chủ rõ ràng ngẩn người, lúc này mới cười lạnh nói: " Đã đến lúc này, ngươi cần phải giả vờ làm chi, mặc dù ngươi được xưng ma giới đệ nhất, ta vẫn không sợ ngươi."

Ma Tôn lắc đầu, hốt nhiên phát ra một tiếng thở dài ung dung: " Thành chủ còn nhớ rõ, ba ngàn năm trước bổn tôn từng giúp ngươi một chuyện."

Ác Ma Thành Chủ hừ nói: " Đúng vậy, lúc ấy công lực của ta chỉ tiến tới bình cảnh, nếu không có Ma Tôn ra tay hỗ trợ, có lẽ còn chưa tới được cảnh giới bây giờ, bất quá dù là vậy, hôm nay ta cũng tuyệt sẽ không giao ra Trấn Nguyên Thạch."

Ma Tôn lại lắc đầu, nói: " Vậy chuyện năm ngàn năm trước, ngươi còn nhớ rõ?"

Ác Ma Thành Chủ nhíu mày nói: " Khi đó Thiên Huyễn Yêu Vương đến Ác Ma Thành chúng ta khai chiến, bổn thành chủ thực lực hơn xa hắn, cho dù khai chiến cũng không có gì, ngươi đi ra giải hòa can qua, nhưng thật ra cũng không tính là có giúp ta."

Ma Tôn cười nói: " Đương nhiên không phải giờ phút này ta mới xuất ra chuyện cũ năm xưa yêu cầu báo đáp, chỉ là trong việc này, chẳng lẽ ngươi còn nhìn không ra được tính tình của bổn tôn sao?"

Ác Ma Thành Chủ ngạc nhiên nói: " Ý tứ gì?"

Ma Tôn phát ra tiếng cười sang sảng, chỉ là thanh điều âm nhu, mặc dù khắc ý sang sảng, nhưng cũng có vẻ quái dị, ngược lại giống như là thái giám nói chuyện: " Mặc dù người trong ma giới xưng bổn tôn là đệ nhất ma giới, nhưng những năm gần đây, ta không hề dùng võ lực khinh người, chẳng lẽ ngươi không phát hiện, nhiều năm như vậy, bổn tôn còn chưa bao giờ chính thức cùng người giao thủ sao?"

Thần sắc của Ác Ma Thành Chủ có chút cổ quái, nói: " Ý tứ của ngươi là..."

Ma Tôn nhất thời cười ha ha: " Bổn tôn đến mượn Trấn Nguyên Thạch, vẫn chỉ là muốn nhờ vả, nếu thành chủ vẫn không chấp nhận, bổn tôn tự nhiên phải bỏ qua, nhưng thành chủ lại như lâm đại địch bày ra tư thế này, đã tự nhiên phá hư một tòa phủ đệ, thật sự là đáng tiếc vô cùng."

Ác Ma Thành Chủ dùng sức hít một hơi, vẫn có điểm không thể tin tưởng: " Ý tứ của ngài là..."

Tiểu Khai thật nhạy cảm chú ý tới, bất tri bất giác, xưng hô của hắn từ chữ " ngươi" biến thành chữ " ngài".

Ma Tôn cũng không trả lời, nhưng thản nhiên xoay người, xa xa vẫy tay với Tiểu Khai: " Đại sư, chúng ta đi thôi."

Tiểu Khai nhanh chóng bay qua, không thể không quay đầu nhìn lại Tiểu Trúc, nghĩ thầm: " Nàng đã đoán đúng rồi, trận này đúng là không đánh nữa." Tiểu Trúc nhìn thấy hắn nhìn qua, nhất thời thoáng nhíu mũi, lộ ra một nụ cười. Bọn họ vừa động, Ngọc Hồ và Tiểu Ảnh cũng động theo, hai vị này nhưng thật ra càng ngày càng ăn ý, trước kia còn cần Tiểu Khai phân phó một chút, bây giờ đã không cần phân phó nữa.

Bốn người Tiểu Khai vừa động, nhất thời trên bầu trời những ma tộc đang vây xem không ngừng thở dài liên tục, vô số ma tộc từ xa tới Ác Ma Thành trong lòng đều suy nghĩ: " Đại sư cùng ma tôn đi rồi, lần này chẳng biết khi nào mới có thể về lại Ác Ma Thành nữa."

Xa xa, Chuẩn đại nhân thở ra một hơi thật dài, tâm trạng nhiều ngày mỏi mệt rốt cuộc cũng hạ xuống, hắn biết, theo ngày mai bắt đầu, Lạc Ưng Giản cuối cùng đã được thanh tỉnh, cuộc sống rốt cuộc có thể khôi phục lại bình thường.

Cuộc sống bình tĩnh khó được tới cỡ nào a, ta bỗng nhiên hiểu được tư vị của hạnh phúc...Chuẩn đại nhân ở một khắc này toát ra nhiều cảm khái.

Ma Tôn mang theo bốn người bay sau nửa ngày, tốc độ dần dần nhanh hơn, hào quang màu xanh biếc trên người Tiểu Khai đã dần dần nồng hậu, lực lượng không ngừng tăng lên, mặc dù Ma Tôn vẫn gia tốc, nhưng vẫn miễn cưỡng đi tiếp được, nhưng Ngọc Hồ và Ảnh lại không được, đã sớm bị bỏ rơi phía sau, Tiểu Khai vốn định gọi dừng lại, nhưng một sự cố chấp lại cứ bắt buộc tiếp tục đi tới, cắn răng thầm nghĩ, lão tử phải đuổi cho kịp ngươi.

Bay như vậy nửa ngày, Ma Tôn đột nhiên lại gia tốc, Tiểu Khai dùng hết khí lực bú sữa mẹ liều mạng đuổi theo, nhưng lần này đã tới cực hạn, Ma Tôn đảo mắt đã bay đến không còn thấy bóng, Tiểu Khai đang muốn mở miệng gọi, liền cảm thấy trước mắt chợt lóe, Ma Tôn lại bay trở về, đang đứng ngay trước mặt mình, cười nói: " Bộ công pháp này của đại sư rất cổ quái, lần trước khi gặp bất quá miễn cưỡng xem như là cao đẳng ma tộc, như thế nào bỗng nhiên đạt tới cảnh giới bực này?"

Lúc này Tiểu Khai mới hiểu được, nguyên lai Ma Tôn là đang thử thực lực của hắn.

Ma Tôn nhìn Tiểu Khai lôi kéo Tiểu Trúc, gật đầu nói: " Nếu ngươi không mang theo Tiểu Trúc cô nương, phỏng chừng tốc độ còn có thể nhanh hơn vài phần, nếu bổn tôn phỏng chừng, đại sư sẽ nhanh chóng lên đến ma giới đỉnh cấp rồi."

Tiểu Khai nhìn hắn cười cười, nhưng cảm thấy khó hiểu.

Ma Tôn cũng không cưỡng cầu, chỉ là tán thưởng nói: " Xem ra bộ công pháp của đại sư chẳng những dùng để luyện khí cực kỳ hữu hiệu, hơn nữa thân mình cũng là công pháp tối cao nhất của ma giới, sẽ có một ngày, ma giới có lẽ không chỉ có năm đại cao thủ, mà là sáu đại cao thủ."

Hắn nhìn Tiểu Trúc, bỗng nhiên lại nói: " Ta xem Tiểu Trúc cô nương giống như ngay cả tâm pháp tu chân còn chưa hiểu được bề ngoài, đại sư vì sao không đem bộ công pháp này truyền cho nàng?"

Tiểu Khai lại cười, ngẫm lại Di Lạc Thần Quyết là lĩnh ngộ tại Di Lạc Thần Điện, Di Lạc Chi Tâm ngay ngực có lẽ trong thiên hạ chỉ có một, làm sao có thể truyền thụ, hắn nghĩ như vậy, nhưng không thể nào giải thích, Tiểu Trúc ở cạnh giải vây nói: " Đa tạ Ma Tôn quan tâm, ta vẫn thích tu chân, cho nên tu ma, bỏ đi thôi."

Ma Tôn tán thưởng liếc mắt nhìn nàng, gật đầu nói: " Tiểu Trúc cô nương lan tâm huệ chất, băng tuyết thông minh, đại sư thật sự là có phúc khí."

Trên mặt Tiểu Trúc ửng đỏ, cúi đầu không nói. Mặt sau, Ngọc Hồ và Ảnh đã rốt cuộc chạy đi lên, hai người thần tình đỏ bừng, cầm lấy hai cánh tay của Tiểu Khai, thở dốc nói: " Không được...không được...chậm một chút, chậm một chút."

Ma Tôn cười ha ha, xoay người tiếp tục dẫn đường, Tiểu Khai nắm chặt tay Tiểu Trúc chạy theo, lần này tốc độ của Ma Tôn không nhanh không chậm, vừa đủ để mọi người theo kịp. Tiểu Khai cũng không thể không tán thưởng tâm tư của Ma Tôn đích xác nhẵn nhụi chu toàn, mấy chi tiết nhỏ nhặt của cuộc sống thế này, bốn đại cao thủ khác, có lẽ sẽ không có người nào chú ý.

Ma Tôn mang theo mọi người đi nhanh, phương hướng cũng không phải là trung ương của ma giới, mà là hướng bắc, Tiểu Khai càng bay càng cảm thấy không đúng, bỗng nhiên nhìn thấy bình nguyên bên dưới thập phần quen mắt, nguyên lai đã tới địa bàn của Cực Bắc Quân Chủ Thiên Huyễn Yêu Vương. Tiểu Khai nhịn không được nói: " Ma Tôn, chúng ta đang đi đâu đây?"

Ma Tôn cười nói: " Đi bổ thiên."

Tiểu Khai càng kinh ngạc: " Bổ thiên là ở cực bắc hay sao?"

Ma Tôn gật đầu nói: " Đúng vậy, nơi cực bắc chính là cửa vào của ma giới cùng tu chân giới, chính là bị phá từ nơi đây."

Tiểu Khai " nga" một tiếng, trong lòng thật ra có chút kì quái, rồng đen bị thương đều do chính mình tạo thành, còn mình là từ tu chân giới đi tới ma giới, ngày đó địa phương bị phá hư lại chính là lối vào của tu chân giới và ma giới, vì cái gì mình rõ ràng từ phương tây ma giới ngay Vong Xuyên Chi Nguyên tiến vào ma giới, nhưng địa phương thiên phá lại nằm ở cực bắc chứ?

Ma Tôn nhìn vẻ mặt suy tư của hắn, mặc dù không biết hắn nghĩ cái gì, giải thích: " Ma giới cực bắc chính là nơi yếu ớt nhất của bầu trời ma giới, cho nên bầu trời ma giới từ xưa tới nay bị phá vài lần, đều là từ nơi này bắt đầu."

Lúc này Tiểu Khai mới hiểu được. Nếu nói bầu trời ma giới là bao tử của rồng đen, thì đại khái nơi này chính là địa phương yếu nhất của bao tử, nước chảy qua nơi này, thì dễ dàng bị ăn mòn.

Bay một trận, hoang nguyên khôn cùng của cực bắc cũng chậm rãi náo nhiệt lên, bắt đầu nhìn thấy cao đẳng ma tộc đang cầm vũ khí đứng thẳng tắp phân bố các nơi, Ma Tôn nói: " Mấy người này đều là binh lính tuần tra do Thiên Huyễn phái ra, chúng ta bay cao một chút, không cần để ý tới."

Thân hình ba người bay càng cao hơn, nhất thời bay lên chừng vạn thước, từ nơi này nhìn xuống, đầu người phía dưới phảng phất như là con kiến, trong trời cao từng trận gió lẫm liệt, người thường ngăn cản không được, Tiểu Khai sợ Tiểu Trúc rét lạnh, lục quang trên người càng nồng hậu thêm vài phần, lo lắng bảo vệ cho Tiểu Trúc.

Ma Tôn nhìn thấy, trên người xuất ra một món đồ ném tới: " Đại sư, Khỏa Ly Diễm này đưa cho Tiểu Trúc cô nương đi."

Tiểu Khai cầm trong tay nhìn xuống, đó là một món đồ màu hồng, nhìn qua giống như là lông mèo lửa, vào tay ấm áp nhu hỏa, hắn trộm tra duyệt Vô Tự Thiên Thư, mới biết Ly Diễm cũng là tài liệu luyện khí cấp thấp giống như Hoàng Tinh Nê Phôi, mang trên người có thể chống đỡ sự rét lạnh, cho dù đang ở trong vạn tái hàn băng, cũng có thể ấm áp như xuân.

Tiểu Khai cũng không khách khí, đưa cho Tiểu Trúc, lại càng cảm kích Ma Tôn thêm một tầng. Ma giới năm đại cao thủ, cũng chỉ có vị này làm cho Tiểu Khai có điều thuận mắt.

Hốt nhiên phía trước có người hét lớn một tiếng: " Là ai lớn mật như vậy, dám xâm nhập lãnh địa của Thiên Huyễn Yêu Vương đại nhân!"

Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, từ xa nhìn lại, phía trước là một ma đẳng cao tộc đang hung hăng nhìn qua, ánh mắt đảo qua Ma Tôn, nhất thời chấn động, ấp a ấp úng nói: " Ma...Ma Tôn quang lâm, tiểu nhân...tiểu nhân đi bẩm cáo đại nhân, đi tới nghênh đón đại giá."

Ma Tôn có chút lắc đầu, quát: " Không cần nhiều chuyện, ngươi cứ đứng chỗ ngươi, coi như không nhìn thấy chúng ta là được."

Ma Tôn còn có chút do dự, ha ha nói: " Nhưng là ta.. ta nghĩ thấy..."

" Không có nhưng là." Thanh âm Ma Tôn rõ ràng có chút tức giận: " Ta không nghĩ muốn gặp tên Thiên Huyễn kia, ngươi cứ đứng ở đây không được đi."

Tiểu Khai và Tiểu Trúc liếc nhau, đều nghe ra trong ngữ khí của Ma Tôn đều không có hảo cảm với Thiên Huyễn Yêu Vương.

Ma tộc kia kỳ thật cũng có thể tính là ma giới cao thủ, nếu không cũng sẽ không canh giữ ở địa phương cao như thế, lại càng không thể chỉ liếc mắt đã nhận ra Ma Tôn, hắn nhìn thấy Ma Tôn tức giận, lập tức câm như hến, đứng yên không dám nhiều lời nữa. Ma Tôn nặng nề hừ một tiếng, mang theo hai người Tiểu Khai lướt qua, đảo mắt đã không còn nhìn thấy bóng.

Tiểu Ảnh dù sao tuổi còn trẻ, lòng hiếu kì khởi lên, cũng không cố kị, trực tiếp hỏi: " Ma Tôn, ngươi giống như thực không thích Thiên Huyễn Yêu Vương?"

Ma Tôn gật đầu nói: " Thiên Huyễn Yêu Vương năm đó đã từng làm một việc, đã đem một vị cao thủ ma tộc mà bổn tôn thưởng thức nhất hại thành phế nhân, bổn tôn từ lúc đó đã không cùng hắn lui tới, năm ngàn năm trước, hắn đã nhiều lần khiêu khích, muốn đánh nhau với Ác Ma Thành Chủ, bổn tôn vì miễn giết chóc quá đáng, lúc này mới tự mình đến thăm, ngăn cản hắn."

Hắn dừng một chút, cười lạnh nói: " Đáng tiếc thằng nhãi này còn tưởng rằng bổn tôn đối với hắn thập phần thưởng thức, không ngờ lại nhiều lần phái người đến tìm bổn tôn, thỉnh cầu bổn tôn ra mặt một lần nữa bình tuyển ma giới năm đại cao thủ, bình chọn hắn đi vào. Bổn tôn tự nhiên sẽ không đáp ứng, đuổi hết đám sứ giả của hắn đi ra."

Tiểu Ảnh ngạc nhiên nói: " Ma giới năm đại cao thủ, nam thành chủ bắc yêu vương, chẳng lẽ không phải là vị Cực Bắc Quân Chủ Thiên Huyễn Yêu Vương đại nhân này sao?"

Ma Tôn phát ra tiếng cười lạnh khinh miệt: " Nào có Cực Bắc Quân Chủ gì, Thiên Huyễn Yêu Vương thực lực thấp kém, biết rõ ma giới cũng không thừa nhận hắn là một trong năm đại cao thủ, rồi lại nghĩ chiếm cứ phương bắc ma giới, cùng tứ đại cao thủ chúng ta ngang vai, tự tiện xưng là Cực Bắc Quân Chủ, phái ra rất nhiều thủ hạ chiếm cứ ma giới cực bắc, việc này làm đến trời giận người oán, hôm nay Ác Ma Thành mạnh mẽ, Bá Cách gia tộc một phái hưng thịnh, chỉ có cực bắc này đất rộng người thưa, căn bản không có ma tộc nguyện ý đi tới, thành địa phương hoang vu nhất của ma giới, coi như là hắn tự làm tự chịu."

Ngọc Hồ xen vào: " Vậy Bắc Yêu Vương đến tột cùng lại là ai?"

Ma Tôn thở dài: " Bắc Yêu Vương một thân ma công hùng hậu vô cùng, nếu nói về ma công thâm hậu, năm đó được xưng ma giới đệ nhất, đó là bổn tôn đã tự than thở không bằng, chỉ tiếc lại bị tâm phúc Thiên Huyễn Yêu Vương hãm hại, che lại toàn thân ma công, càng bị khu trục tới tu chân giới, hôm nay không chút tin tức, có lẽ đã sớm tan thành mây khói."

Tiểu Khai nghe được trong lòng vừa động, thử nói: " Ngươi nói sẽ không phải là Vạn Yêu Vương đó chứ?"

Ma Tôn ngược lại lắp bắp kinh hãi, kinh ngạc nói: " Ngươi cư nhiên đã biết Vạn Yêu Vương?"

Tiểu Khai lặng lẽ hít vào một hơi, thế mới biết Tiểu Quan lại có lai lịch lớn như vậy, chuyện đã liên quan tới tiểu đệ của mình, Tiểu Khai lại tiếp tục hỏi sâu vấn đề: " Năm đó rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì?"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-230)