← Ch.0177 | Ch.0179 → |
Thần Dạ lập tức im lặng! Thế gian này, chưa từng có điểm cuối đích thực ư?
Mặc dù phía trước là tử lộ, là không đường nào có thể đi. Tuy nhiên, chỉ cần ngươi xẻ phía trước ra, như vậy chính là một chốn thiên địa mới. Ở đó sẽ có vô số con đường mở ra trước người. Điểm cuối, đó chỉ là một mong ước của mọi người mà thôi.
Coi như là người đã chết, vậy cũng có Lục Đạo Luân Hồi có khả năng đi!
Thân thể con người không có cực hạn. cái này cũng đại biểu cho việc có khả năng vô hạn đi khai phá thân thể con người. Vì công pháp tu luyện thân thể chỉ là dạy cho Võ Giả, như vậy để làm sao trên con đường này cố gắng giảm bớt đi một chút đường quanh co mà thôi.
- Ta còn nhớ rõ, năm đó lão chủ nhân đã từng đánh giá qua tu luyện thân thể. Ngài nói, tu luyện thân thể, kỳ thật chính là không ngừng khai phá cực hạn của bản thân, để cho thân thể có khả năng dung nạp được càng nhiều, càng rộng rãi. Đôi khi, không cần tận lực theo đuổi những thứ gì, bởi vì thân thể, vốn là vào mọi thời khắc đều ở trong thiên địa. Điều chúng ta muốn, chỉ có thể là đồng thời với việc làm hết sức, lại đi khiêu chiến võ thần không gian!
- Làm hết sức đồng thời lại đi khiêu chiến!
Thần Dạ vẫn còn là có hơi không rõ ràng lắm. Nhưng mà, hắn đã có được thu hoạch, chiếu theo ý tứ trong lời nói của Đao Linh, tu luyện thân thể kỳ thật là một loại khai phá cực hạn của thân thể con người, làm cho nó vẫn còn vươn lên đến chỗ chưa với tới!
Đao Linh nói:
- Chủ nhân, ngươi hiện nay lại bước lên con đường Huyền Khí. Như vậy, ngươi lợi dụng Huyền Khí là chính, tu luyện thân thể là phụ. Việc hỗ trợ lẫn nhau như thế mới có khả năng song song đạt tới đỉnh cao.
- Nếu mà ngươi tận lực đi tu luyện thân thể, ngược lại rơi vào hạng tầm thường. Phải biết rằng, mỗi một người tu luyện thân thể thì phía sau lưng bọn họ đều bị có lượng khổng lồ tài nguyên để hỗ trợ.
Thần Dạ gật đầu, đạo lý này hắn biết. Những năm gần đây ở trong nhà, chỉ cần thứ gì hắn muốn thì trong nhà không người nào không phải tìm đủ mọi cách để kiếm về được cho hắn. Nếu như không có những thứ này, trong trí nhớ mấy năm qua hắn căn bản không kiên trì được.
- Mặc dù như vậy, cũng chưa chắc có thể luyện đến Hóa Cảnh! Đây là tại sao? Cũng không phải những người này tư chất không được tốt. Mà là, rất nhiều người đều xem nhẹ, tu luyện thân thể nếu mà giảng giải thì chính là tuần tự như tiến, một bước rồi lại tiến thêm một bước. Không giống trên đường Huyền Khí, nếu thu được cơ may nào đó, thì tu vi liền có khả năng đột nhiên tăng mạnh.
- Một mặt quá mức, sẽ lâm vào một điểm nghẽn mà đạp không vỡ được! Chủ nhân, tuy nói ngươi tu luyện thân thể đã nhập môn, nhưng rất nhiều người xem ra thì cũng chỉ là nhập môn giai đoạn đỉnh cao. Nhưng điều này còn xa chưa đủ. Bởi lực lượng thân thể của ngươi cũng chưa đạt tới điều kiện tu luyện Bách Chiến Quyết.
- Gia gia của ngươi sở dĩ nhiều năm qua, Giao Long Thể từ đầu đến cuối chưa từng đột phá đến tầng thứ ba, cũng là bởi vì ông ta cũng không hề chạm đến cánh cửa của tầng thứ ba! Như thế, ngươi nên hiểu rõ ràng những khó khăn trong tu luyện thân thế!
Nghe vậy, Thần Dạ cười khổ một tiếng mà bảo:
- Đao Linh, ngươi nên nói điều này với ta sớm hơn. Như vậy cũng có thể miễn cho lão gia tử rất nhiều khổ cực.
- Ha hả, chủ nhân, tất cả chuyện, nếu như không có bản thân trải qua thì tuyệt đối là sẽ không tin tưởng. Lão gia tử nhà ngươi cũng là như vậy. Nhiều năm ông ta tu luyện Giao Long Thể, ngươi đột nhiên nói cho ông ta một loại tình huống khác, vị tất ông ta sẽ đón nhận.
Đao Linh trầm giọng nói:
- Long Tộc trời sinh liền có tu vi, mà nhân loại tu luyện mấy chục năm mới có thể đạt tới. Bách Chiến Quyết, chính là công pháp tu luyện cường đại nhất của Long Tộc, cho nên có thể nghĩ điều kiện của nó hà khắc ra sao?
Nói tới đây, trong âm thanh của Đao Linh lập tức tràn ngập một vẻ chờ mong:
- Long Tộc, là một loại sinh linh mạnh nhất thiên hạ. Bọn họ lấy thân thể cường đại trời sinh, tiến tới tích tụ sản sinh ra tới Bách Chiến Quyết, cũng là một loại công pháp tu luyện cường đại nhất trên đời này.
- Chủ nhân, không đề cập tới những điều Tam Túc Hỏa Long đưa ra. Chủ nhân của hắn có được công pháp tu luyện thân thể tối cao nhất. Nếu như ngươi có thể tu luyện Bách Chiến Quyết đến đỉnh cao. Như vậy, lại thêm tu vi Huyền Khí của ngươi thì ta rất chờ mong, vào đúng lúc đó ngươi đến tột cùng sẽ có thực lực như thế nào.
- Tu luyện Bách Chiến Quyết đến đỉnh cao sao?
Thần Dạ nhếch khóe miệng, làm xuất hiện một nụ cười:
- Ta sẽ nhằm theo mục tiêu này mà đi tới! Nhưng mà trước đó, ngươi thử nói cho ta biết trước. Sau khi thân thể của ta đạt tới loại tình trạng nào thì mới có thể đủ tiếp xúc đích thực với Bách Chiến Quyết?
Thần Dạ nêu ra vấn đề làm cho Đao Linh một mực trầm lặng đi....
- Chủ nhân!
Sau một hồi, Đao Linh mới mở miệng nói:
- Lão chủ nhân không phải người đi theo con đường tu luyện thân thể, cho nên về phương diện này những điều ta biết đến cũng không được bao nhiêu. Ta nghĩ, nếu Tam Túc Hỏa Long trực tiếp rót Bách Chiến Quyết vào trong óc chủ nhân, như vậy đợi đến một thời khắc nào đó, lúc chủ nhân có khả năng tu luyện Bách Chiến Quyết thì thiên công pháp kia có lẽ sẽ tự động vận hành.
Nghe vậy, Thần Dạ không khỏi liếc mắt xem thường, đến mức này thì thà cũng không nói gì còn hơn....
Hiển nhiên cũng là biết tự mình nói thừa, nên Đao Linh không khỏi ngượng ngùng cười một tiếng rồi đề nghị:
- Chủ nhân, trước tiên cứ tạm rời khỏi nơi này đã vậy!
Thế giới trên mặt đất đã là đại biến dạng, nhìn qua thì đúng là cực kỳ kì dị cổ quái!
Bởi vì, đây là ở giữa vùng núi rừng mà lại có một chốn với phạm vi ước chừng hơn trăm thước lại thấy tất cả đều là hoàn toàn trụi lủi. Nếu không phải trên mặt đất ở chỗ này có rất nhiều tảng đá mà không phải hạt cát, thì thật sự sẽ làm cho người ta cho rằng ở trong núi rừng lại tồn tại một mảnh sa mạc.
Mặc dù như vậy, thì cũng đủ làm cho người ta tò mò.
Vùng đất trụi lủi này suốt nhiều ngày qua cho tới nay, vẫn có một dòng nhiệt độ cao không ngừng tuôn ra. Đúng là vì nguyên nhân này, mới để cho nơi này không có một ngọn cỏ.
Không chỉ có làm cho mặt đất không có một ngọn cỏ, nhiệt độ cao còn bốc lên bay lơ lửng ở trong không gian. Chúng đan vào nhau mà cấu thành một đạo chướng ngại vật thiên nhiên, làm người bình thường vô phương xâm nhập vào trong đó. Mà người nào mặc dù có thể vào thì cũng sẽ không kiên trì được quá lâu ở bên trong.
Nhiệt độ cao, đều đã mơ hồ đốt cháy hư không.
Nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào, nhiệt độ cao dần biến mất. Mà cùng với nhiệt độ giảm bớt, sự thần kỳ của thiên nhiên trong nháy mắt lại xuất hiện ra. Chỉ cần là chốc lát, mặt đất phảng phất như hồi xuân. Trên mảnh đất trọc này đã có những đốm màu xanh biếc nhanh chóng xuất hiện.
← Ch. 0177 | Ch. 0179 → |