← Ch.0268 | Ch.0270 → |
Đại Hoa hoàng triều lớn như thế, nhưng nếu bàn về ai có khả năng không cần để ý tới đạo quân cường đại, mà trực tiếp có khả năng trong quân doanh giết chết được Long Uy tướng quân, thì ngoại trừ Trấn Quốc Vương Gia Thần Trung ra, liền không một người nào có thể làm được!
Lực ảnh hưởng của Trấn Quốc Vương Gia ở trong quân, thì trong Đại Hoa hoàng triều không người nào có thể đạt được!
Tách được Long Uy tướng quân và quân đội của lão ra vốn không phải quá khó khăn. Nhưng muốn khiến cho nội bộ bọn họ lục đục thì điểm này quá khó làm.
Cho nên, Trường Tôn Nhiên mới chịu phái người tiến vào quân doanh, tìm cho được chứng cứ kia. Như vậy, mới có khả năng khiến cho Long Uy tướng quân mất hết thanh danh trước mặt quân sĩ trong đạo quân của mình.
Nhưng vẻn vẹn là có khả năng thôi. Dù sao, chẳng có ai cũng không cách nào phỏng đoán rõ ràng, trong lòng các tướng sĩ trong quân đội, đến tột cùng là uy tín của Long Uy tướng quân lớn hơn, hay là....
Khi vẫn còn không có tin tức, Thần Dạ cũng không thể làm điều gì khác là chờ đợi!
Trong khoảng thời gian đến nay, cứ phải bận rộn chạy đi chạy lại. Còn lúc ở tại trấn Thanh Dương, cũng vì trợ giúp La gia ổn định cục diện nên bởi vậy, từ sau khi Thần Dạ ra khỏi Cổ Đế Điện thì tu luyện của hắn cũng chưa hề đích thực kết thúc.
Một lần tu luyện này, mặc dù làm cho tu vi của hắn lần thứ hai thăng tiến, đạt tới cảnh giới Sơ Huyền Bát Trọng. Tuy nhiên, đồng thời đã khiến cho trong cơ thể hắn xuất hiện một loại kì dị cổ quái!
Thần Dạ còn không quên, là có đạo khí tức xa lạ kia xuất hiện ở trong đan điền!
Đúng là đạo khí tức xa lạ kia mới khiến cho tu vi của Thần Dạ vốn tưởng rằng cần phải có một đoạn thời gian dài nữa thì mới có thể khôi phục tu vi. Nhưng nhờ nó nên không chỉ khôi phục trong khoảng thời gian ngắn không nói, hơn nữa vẫn còn thăng tiến lên một cấp độ.
Điều càng kỳ lạ hơn chính là, đạo xa lạ khí tức kia phảng phất như là vô cùng, dùng mãi không hết. Sau khi Thần Dạ thối lui khỏi tu luyện, cho đến lúc này lại vẫn một mực tồn tại ở trong đan điền.
Nếu không phải là người nầy không có ác ý, Thần Dạ chỉ sợ thật sự sẽ mất hồn mất vía.
Nhưng dù vậy, nếu không sớm làm cho rõ ràng đạo khí tức này, hoặc là để cho nó có thể được chính mình sử dụng tùy theo ý mình thì Thần Dạ cũng từ đầu đến cuối cũng vô phương đích thực an tâm.
Dù sao, thứ này không thuộc về mình, là món đồ không rõ lai lịch nên ngay cả là có lợi thì cũng chưa đảm bảo. Ai có thể đảm bảo, khí tức này sẽ một mực thành thật ngoan ngoãn?
Đương nhiên, Thần Dạ cũng không có quá nhiều lo lắng, khí tức xa lạ xuất hiện ngay sau khi chính mình ra khỏi Cổ Đế Điện. Điều đó cũng ý nghĩa, khả năng rất lớn là thứ này đến từ Cổ Đế Điện.
Chỉ là, từ trong khí tức xa lạ, Thần Dạ chưa bao giờ cảm nhận được rằng nó và Cổ Đế Điện có chút xíu quan hệ. Cho nên, trong lòng hắn ít nhiều cũng có điểm thấp thỏm, nếu không, chẳng có việc gì phải quan tâm!
Tâm thần khẽ động, Linh Hồn Chi Lực tuôn trào dữ dội ra. Tức thì chúng nhanh như tia chớp lọt vào trong đan điền.
Trong nháy mắt sau đó liền đã đủ cho Thần Dạ tìm được vị trí của khí tức xa lạ. Thần Dạ không hề suy nghĩ nhiều liền vận hành công pháp, lập tức dẫn dắt đạo khí tức xa lạ này theo hướng chảy ra ngoài đan điền thật nhanh.
Chỉ có sau khi rời khỏi đan điền, Thần Dạ mới có thể thẩm thấu kĩ càng hơn vào nó. Còn lúc ở bên trong đan điền thì hắn cũng không dám!
Không biết có đúng thế là do từng có một lần tiếp xúc, nên Thần Dạ dẫn dắt rất thành công. Cũng không tốn quá nhiều thời gian, chỉ trong chốc lát thì khí tức này đã bị Linh Hồn Chi Lực bao bọc rồi tuân theo công pháp dẫn dắt để đi ra ngoài đan điền!
Lúc này, do khí tức xa lạ đã được bao vây, Linh Hồn Chi Lực liền thẩm thấu đi vào cực kì nhanh....
Thần Dạ lập tức ngây ngẩn người!
Khí tức xa lạ kỳ quái như thế, cường đại như thế. Dựa theo đạo lý, nếu muốn thẩm thấu đi vào dò xét để nắm được rõ ràng nó, thì tất nhiên phải là một chuyện rất khó làm được. Để mà làm được điều đó thì Thần Dạ đã chuẩn bị tiến hành lâu dài.
Nhưng không hề ngờ tới, nó lại để cho lực lượng linh hồn của hắn dễ dàng thẩm thấu đi vào. Điều này thật đúng là không hiểu ra sao cả, nhưng mà nó cũng nói rõ, khí tức xa lạ, xác thật là vô cùng kỳ lạ!
Nhưng nếu thuận lợi như vậy, thì cũng không có lý do gì mà không cố gắng nắm chắc cơ hội....
Linh Hồn Chi Lực hào hùng dốc toàn lực để vây lấy đạo khí tức xa lạ kia vào bên trong, để cho Thần Dạ không có nửa phần kiêng nể đi dò xét!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, ước chừng một lúc lâu sau, Thần Dạ mới chậm rãi thu hồi Linh Hồn Chi Lực, giải tán công pháp, rồi từ đạo khí tức xa lạ kia mà trở lại trong đan điền.
- Tại sao có thể như vậy?
Thần Dạ không khỏi có rất nhiều nghi hoặc. Trong thời gian vừa rồi, hắn toàn lực thúc dục Linh Hồn Chi Lực, mà kia đạo khí tức xa lạ cũng cực kỳ phối hợp. Thế nhưng, hắn không thu hoạch được gì!
Thần Dạ coi như hoàn toàn trong suốt ở trong khí tức xa lạ, nhưng lại không hề cảm ứng được chút xíu điểm kỳ dị có khả năng được phát hiện. Thật giống như, nó chỉ là một đạo khí tức bình thường, như không khí mà người ta hô hấp hít vào, chỉ đơn giản như thế!
Điều này thật sự cũng quá kỳ quái!
- Ta liền không tin, vô phương có thể làm rõ ràng tung tích của ngươi.
Thần Dạ trở nên kiên quyết hơn, lại một lần nữa hắn vận hành công pháp, dẫn dắt đạo khí tức xa lạ kia.
Một ngày trôi qua, hai ngày, ba ngày.... Ước chừng thời gian năm ngày mà vẫn khiến cho Thần Dạ không có chút xíu thu hoạch. Cho nên, hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ hành động này.
Tin tưởng, nếu nó còn tồn tại, như vậy, sớm muộn sẽ có một ngày hắn làm rõ ràng việc này. Còn hiện tại chỉ cần nó không quấy rối bản thân mình là được. Hắn cũng chỉ có thể an ủi chính mình như vậy.
Nhưng mà, Thần Dạ quả đúng thật không ngờ rằng, thời gian năm ngày đã trôi qua mà vẫn còn chưa thấy Trường Tôn Nhiên lại đây thông tri cho hắn. Có lẽ cũng có khả năng, Trường Tôn Nhiên không muốn Thần Dạ tham gia cùng hành động giết chóc. Thế nhưng, cả phủ Đại Danh vẫn im lặng, không có biến hóa chút nào!
Bất kể Trường Tôn Nhiên có thành công hay không, đều sẽ có một hồi chấn động kịch liệt truyền tới....
- Tiểu thiếu gia, ngươi ở đâu?
Có tiếng đập cửa ở bên ngoài làm cho Thần Dạ đột nhiên có loại cảm giác bất an. Hắn vội vàng đứng dậy mở cửa, liền nhìn thấy gương mặt nặng trĩu của Càn lão. Hơn nữa, trên gương mặt để lộ ra vẻ tái nhợt cùng suy yếu, làm cho tâm thần Thần Dạ lập tức căng thẳng.
- Càn lão, đã xảy ra chuyện?
Càn lão gật đầu, đáp:
- Tiểu thư nàng rơi vào trong quân doanh!
- Xảy ra chuyện gì?
← Ch. 0268 | Ch. 0270 → |