← Ch.0314 | Ch.0316 → |
Cũng chỉ có Liễu Nghiên cùng Phong Ma mới có thể nghe hiểu được lời này rốt cuộc là có ý gì.
- Một chiêu, đến đây đi!
Trường thương của Phong Ma như kiếm chỉ hướng Thần Dạ, trong lời nói có run rẩy nhè nhẹ, điên cuồng trong mắt cũng là càng thêm nồng đậm.
Khi mũi thương kia xa xa ngắm chuẩn Thần Dạ, da thịt cả người hắn đều cảm giác run lên, Thần Dạ có thể dự đoán được một thương kia nếu như đánh ra nhất định là hết sức hung mãnh cùng bá đạo.
Áp bách khác thường giống như thủy triều liên tục không ngừng xông đến, chèn ép thân thể Thần Dạ đến hơi hơi cong xuống, bất quá như vậy càng tốt...
Một cỗ chiến ý cuồn cuộn phảng phất giống như nước sôi lên ở trong cơ thể Thần Dạ tuôn ra, thân thể kia chấn động một cái, thẳng tắp đứng thẳng lên, mắt nhìn Phong Ma sảng lãng cười to:
- Phong Ma, phóng ngựa qua đây, ta cũng rất muốn biết lá bài tẩy của ngươi trên con đường Huyền cảnh có thể để cho ta một lần nữa không địch lại được hay không?
Trong tiếng cười lớn kia, khí thế của Thần Dạ như hồng, tay nâng Thiên Đao mang theo từng cỗ bá đạo càng cường liệt hơi, ngạnh sinh sinh đem uy thế áp bách mà đến kia đánh bại.
Tiếng cười chưa dứt, Thiên Đao bỗng nhiên nhắm thẳng vào Phong Ma, nhất thời trên sinh tử thai, thiên địa linh khí đều phảng phất vì chỉ xuất ra một đao này mà trở nên cực kỳ cuồng bạo hẳn lên.
Giờ khắc này mọi người đều nhịn không được mà biến sắc một chút, bọn họ đều biết một màn đặc sắc nhất sắp đến rồi.
Ở trong cuồng bạo này, thanh mang quanh người Phong Ma điên cuồng bạo tạc lên, xa xa nhìn lại cả người kia đều giống như bị thanh sắc quang mang bao phủ xuống.
Kèm theo năng lượng huyền khí không ngừng xông ra, điên cuồng trong đồng tử của Phong Ma cùng với bén nhọn và bá đạo của hắn phát ra cũng là càng thêm thâm thúy.
Khí tức nguy hiểm phô thiên cái địa!
Vào giờ khắc này người ở trong Đại Tuyên phủ mới lần đầu tiên thấy được ẩn tàng của Phong Ma, chỉ bằng vào điểm này, Phong Ma mặc dù chỉ là Trung Huyền nhị trọng cảnh giới, gặp phải Trung Huyền lục trọng hoặc là võ giả tầng thứ cao hơn chưa chắc đã không thể đánh một trận.
- Chủ nhân, từ trên người Phong Ma ta cảm thấy một tia vị đạo quen thuộc.
Lời nói của đao linh để cho Thần Dạ nhẹ nhàng sững sờ, bất quá trước mắt nhưng là không có thời gian để cho hắn đi suy nghĩ cái khác, huyền khí không ngừng từ trong đan điền dũng động mà ra.
Bạch sắc quang mang đồng dạng xông về phía chân trời, đem cả người Thần Dạ đều bao phủ vào, từng đạo thiên địa linh khí vào thời khắc này bị hắn mạnh mẽ từ trong hư không kéo tới, sau đó nhanh chóng dung nhập vào trong Thiên Đao.
Ở chung quanh Thần Dạ hiện tại thật giống như một cỗ năng lượng cực hạn, uy thế như vậy đồng dạng là khiến cho người trong Đại Tuyên phủ kinh hãi.
- Cha!
Dưới sinh tử thai, Liễu Nghiên nhẹ nhàng gọi phụ thân nàng một tiếng.
- Nghiên nhi nhưng là đang lo lắng cho tiểu huynh đệ kia?
Thanh âm của Liễu Chân cũng là không có nhiều bình tĩnh, thứ Phong Ma bày ra ngay cả cao thủ Thượng Huyền đỉnh phong như hắn cũng vì đó mà động dung cùng liếc mắt.
Liễu Nghiên lắc đầu, thở dài một hơi nhẹ giọng nói:
- Ta là đang lo lắng cho cả hai người bọn họ!
- Ách?
Liễu Chân hơi ngẩn người, chợt hiểu được ý tứ trong lời nói của Liễu Nghiên, hắn nhìn Thần Dạ một chút, lại nhìn con gái của mình một chút, từ sau khi trên người con gái mình thấy được đáp án xác thực, không chỉ có kinh ngạc mà càng thêm tức giận.
- Lại là như thế, tiểu tử Phong Ma này cũng không xứng!
Liễu Chân rốt cuộc hiểu được tại sao Thần Dạ lại đối với Phong Ma nói ra những lời như vậy.
- Cha, ngươi không hiểu!
Thanh âm của Liễu Nghiên lộ ra vẻ khổ sở vô cùng.
Nhìn vẻ mặt của nữ nhi, cuối cùng Liễu Chân cũng chỉ là than dài một tiếng:
- Tốt, cha không hiểu, cho nên cha không hỏi nhiều, nhưng là bất kể như thế nào, ngày sau tiểu tử kia thủy chung phải cấp cho ta một cái công đạo, nếu không đừng mơ tưởng đến gần nữ nhi của ta.
- Cha...
Khuôn mặt của Liễu Nghiên đỏ lên, nhưng chợt lần nữa khẩn trương, trên sinh tử thai, hai người này đối với nàng mà nói đều là người không thể vứt bỏ, mà bọn họ lại đang sinh tử đại chiến a!
- Thanh Huyền Phá Thiên!
Tiếng quát giống như kinh lôi đột nhiên vang dội sinh tử thai, chỗ mũi thương kia đi qua, thanh mang phảng phất giống như núi lửa bộc phát!
Thanh sắc quang mang thôi xán phô thiên cái địa mang theo thanh âm chói tai bén nhọn vô cùng, nhanh như tia chớp phá vỡ không gian, bắn thẳng đến Thần Dạ đang ở nơi xa, nơi thanh mang kia đi qua, cự thạch trong toàn tràng đột nhiên băng liệt!
Một kích toàn lực của Phong Ma cư nhiên kinh khủng đến loại tình trạng này.
Uy thế như thế khiếp sợ tất cả mọi người, cho dù là người đứng đầu các đại thế lực lớn như Liễu Chân, giờ phút này cũng là trong lòng có tính toán lớn nhất, nếu như đổi lại là bọn họ cùng Phong Ma đánh một trận, trừ tự thân tu vi là hơn xa Phong Ma ra, lá bài tẩy của bọn họ có thể là đối thủ của một thương này hay không?
Hôm nay đã không có người hoài nghi, đợi một thời gian khi Phong Ma chân chính trưởng thành mà nói, đừng nói là Đại Tuyên phủ này, phóng mắt ra cả Đại Hoa hoàng triều chỉ sợ cũng không tìm ra mấy cái đối thủ.
Đối mặt với thế công bàng bạc như vậy, trong lòng Thần Dạ chiến ý cuồn cuộn bắt đầu dũng động, từ khi có được Thiên Đao, hơn nữa từ trên thân đao tìm được Phá Diệt đao pháp đến nay, sau khi chính mình thi triển ra tựa hồ đều là bôi nhọ đao pháp này rồi.
Mỗi lần cùng đối thủ đại chiến, Phá Diệt đao ở trước mặt đối thủ đều chưa từng có nửa điểm uy thế.
Đây là nguyên nhân do đối thủ quá mức cường đại, cho nên vào hôm nay gặp được một cái đối thủ không sai biệt lắm có thực lực ngang nhau, cộng thêm tu vi vừa đạt đến cảnh giới Trung Huyền, Thần Dạ khẩn cấp muốn biết Phá Diệt đao pháp đến tột cùng là có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực, chính mình lại có xứng sử dụng đao pháp này hay không!
Tất cả bạch sắc quang mang đang dũng động ở trong hư không ở dưới lúc Thiên Đao của Thần Dạ huy động, tất cả đều như thủy triều đảo ngược, nhanh chóng trở lại bên trong thân đao, trong sát na tiếp theo, đao mang thôi xán lớn đến mấy trượng từ chỗ lưỡi đao của Thiên Đao phá không mà hiện.
Chợt đao mang lấy một loại xu thế kinh khủng giống như chẻ tre bạo xạ mà ra!
Chỉ chốc lát sau một đao một thương liền ở trong ánh mắt kinh hãi của vô số người ầm ầm chạm vào nhau trong không trung, nhất thời động tĩnh kinh thiên tựa như lũ lụt bất ngờ bộc phát...
- Oanh!
Bạch sắc đao mang khổng lồ nhanh như tia chớp phá không mà đi, trên đường lướt qua, chút năng lượng nhè nhè thẩm thấu mà ra trực tiếp khiến cho thạch đài do cự thạch xây thành đều đang kịch liệt run rẩy, một đạo vết nứt rộng gần nửa thước nhanh chóng lan tràn ra, khiến cho người ta xúc mục kinh tâm!
Trên sinh tử thai, thanh sắc quang mang thôi xán chiếm cứ một nửa bầu trời, thương mang vô cùng giống như là một vòng diệu nhật quỷ dị bắn thẳng mà ra.
← Ch. 0314 | Ch. 0316 → |