Vay nóng Tinvay

Truyện:Đế Quân - Chương 0586

Đế Quân
Trọn bộ 1432 chương
Chương 0586: Một màn kinh người (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1432)

Siêu sale Shopee


- Có cơ hội, ta nhất định sẽ thử. Nhưng trước mắt, có lẽ xin Hổ Lực huynh không nên ngăn trở ta làm việc. Nếu không phải như thế, tộc Hổ Sa cũng chưa chắc chịu trách nhiệm nổi.

Bạch y thanh niên lạnh lùng nói.

- Hả? Ngươi là ai?

Hổ Lực chỉ là trực tính mà thôi, cũng không phải kẻ ngốc. Dưới tình huống này mà bạch y thanh niên cũng vẫn can đảm như thế, thì chỗ dựa, nhất định là có thế lực cường đại ở sau lưng.

Bạch y thanh niên ngạo nghễ đáp:

- Lăng Tiêu Điện Tiêu Vô Yểm! Hổ Lực huynh, không biết thân phận và cái tên này, có đủ tư cách để ngươi nể mặt mũi một chút hay không?

Lời nói truyền ra, đại bộ phận người đều là sắc mặt có chỗ ngây ra. Còn Hổ Lực này cũng không nhịn được mà nhíu mày.

Lăng Tiêu Điện, đây chính là một thế lực to lớn a. Mà Tiêu Vô Yểm hắn, càng là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, bản thân tu vi Lực Huyền đỉnh cao liền đủ để nói rõ điểm này.

Lúc này, ánh mắt cực kì kinh ngạc của mọi người lần thứ hai nhìn về phía người thiếu niên. Hắn lại có thể cướp được cái chìa khóa từ trong tay Tiêu Vô Yểm, đây lại là yêu nghiệt như thế nào?

- Ha hả, xem ra Hổ Lực huynh nhất định là cảm giác được ta có mặt mũi, đa tạ! Ngày khác, Tiêu mỗ nhất định tới cửa cảm tạ lại!

Bạch y thanh niên cười nhạt, lập tức đúng là muốn bỏ qua cho Hổ Lực mà đi về hướng Thần Dạ đang ngồi.

- Hắc hắc, Tiêu Vô Yểm, mặt mũi Lăng Tiêu Điện nhà ngươi đủ lớn. Mà mặt mũi Tiêu Vô Yểm ngươi cũng rất lớn. Thế nhưng, những điều này chỉ có thể để ngươi ở trong phạm vi này sẽ không lọt vào sự giết chóc của tộc Hổ Sa ta. Và tịnh không có nghĩa là, ngươi có khả năng làm những chuyện khác.

Hổ Lực lạnh lùng cười khẩy nói tiếp:

- Không ngại thành thật nói cho các ngươi, Lão Tổ tông của ta, đối với tiểu tử phía sau ta cũng cảm thấy rất có hứng thú. Lão nhân gia ông ta nói, tiểu tử này nhất định không thể để xảy ra bất kì chuyện gì. Tiêu Vô Yểm, Lăng Tiêu Điện ngươi dẫu có uy phong, nhưng sợ là cũng không thể không nhìn Lão Tổ tông nhà ta chứ?

Nụ cười tự tin của Bạch y thanh niên kia bỗng đột nhiên không còn sót lại chút gì. Hắn gắt gao nhìn Hổ Lực, phảng phất là muốn nhìn thấu tâm tư của đối phương, rồi tiến tới nhìn một cái, xem những lời đã nói đó, đến tột cùng là sự thật hay không.

Được một lát sau, bạch y thanh niên không nói hai lời, xoay người liền đi!

Mà hành động của hắn cũng là khiến cho mọi người ở đây, một chút mong ước nho nhỏ ở trong lòng, tất cả đều thất bại. Lăng Tiêu Điện Tiêu Vô Yểm đều chỉ có thể buông tay, bọn họ lại dựa vào cái gì?

Thời gian trôi qua từng chút một, luyện hóa của Thần Dạ vẫn còn tiếp tục. Người tộc Hổ Sa dưới mệnh lệnh của Hổ Lực, đã chiếm cả một vùng đất đến ngàn thước, rồi tất cả đều bắt đầu phong tỏa.

Đã không có sự hỗn loạn ngoại lai quấy rầy, tốc độ của Thần Dạ, tựa hồ đột nhiên nhanh hơn rất nhiều. Ít nhất, lực nhận biết của những người khác, bao gồm Hổ Lực đang ở gần nhất đã vô phương cảm ứng được khí tức phát tán ra ngoài thuộc về cái chìa khóa kia.

Loại tình hình này, phảng phất quá trình luyện hóa của Thần Dạ đã là sắp tiếp cận kết cục.

Ánh mắt Hổ Lực hơi bị căng thẳng, từ khi sơ bộ luyện hóa cái chìa khóa, đến khi hoàn toàn luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa, cả quá trình này ít nhất phải cần thời gian ba ngày.

Hổ Lực hắn cũng được cho là hạng có nghị lực thiên phú bẩm sinh không tồi. Mà ngày đó ước chừng cũng phải dùng tới bốn ngày. Mà nay Thần Dạ, tính toán cho bằng hết, coi như là cộng thêm cả thời gian tranh đoạt trước đây, thì cũng không quá một canh giờ...

Khó trách Lão Tổ tông không hỏi việc đời nhiều năm, sau khi biết tiểu tử này liền cũng có một hứng thú thật lớn. Quả nhiên, vẫn là Lão Tổ tông có cái nhìn độc đáo. Tiểu tử này thật sự có bản lĩnh khiến cho người khác phải nhìn với cặp mắt khác xưa!

- Tiểu tử, ngươi thực sự rất giỏi!

Sau khi Thần Dạ thối lui khỏi trạng thái tu luyện, Hổ Lực thốt lên đầy nể trọng phát ra từ nội tâm.

Năng lượng ở trong cái chìa khóa cực kỳ khổng lồ cùng thuần khiết. Người bình thường, căn bản vô phương luyện hóa. Bởi vì, khi mà năng lượng kia phát tán ra ngoài, năng lượng thuần khiết khổng lồ sẽ phát tán toàn bộ ra, chúng như cơn lũ bất ngờ bùng phát dữ dội.

Kẻ nào có thực lực không đủ, sẽ vì năng lượng này đánh sâu vào mà lập tức kinh mạch thân thể vỡ vụn.

Mà kẻ cho dù cũng đủ thực lực, sau khi có thể đối kháng nổi một kích lúc ban đầu thì cỗ năng lượng kia bởi cũng không thấy được kẻ đó đủ sức tiếp nhận nên nó đích thực rơi vào im lặng, chờ được hấp thu sau.

Tóm lại nói cho cùng, cả quá trình này, chẳng những dự kiến rất hao lực, mà cũng là một quá trình cực kỳ phiền toái. Còn điều kiện hàng đầu, người nào có thân thể càng mạnh mẽ, thì luyện hóa càng dễ dàng hơn.

Thần Dạ hiện nay đã luyện hóa cực nhanh như vậy, không hề nghi ngờ, lực lượng thân thể của hắn đã đạt tới mức độ mà Hổ Lực vô phương tưởng tượng. Long khí tồn tại, quả nhiên làm cho người ta không giống bình thường.

Có điều Hổ Lực không biết, Thần Dạ sở dĩ có thể hấp thu nhanh như vậy, cũng không phải bởi vì nguyên nhân từ chính hắn. Mà là, tất cả đều là do Thiên Đao hỗ trợ khai thông và khống chế đỡ, nếu không, ít nhất cũng phải cần thời gian vài ngày.

Thần Dạ tất nhiên không có nhiều lời về phương diện này. Sau khi cảm tạ một phen đối với Hổ Lực, lúc này hắn mới nói:

- Những người khác đều đã đi rồi sao? Đúng rồi, làm sao ngươi lại đến đây?

Nghe vậy, Hổ Lực cười nói:

- Lão Tổ tông nhà ta nói, ngươi khẳng định không phải kẻ chịu an phận, cho nên phái ta mang theo tộc nhân đến xem. Quả nhiên, ngươi xác thật không an phận. Kiếm được hai suất thuộc về các ngươi không nói, lại còn muốn đến đoạt của người khác.

Đối với điểm này, Thần Dạ không hề lộ ra chút xíu ý tứ xấu hổ, hắn thản nhiên nói:

- Người của bốn thế lực lớn vốn là có quá đáng với ta. Con của Chung Khiếu lại là chết ở trong tay của ta, không đoạt của bọn họ thì hỏi ta đi đoạt của ai đây? Nói không chừng, đoạt hai suất của Yêu Tộc ngươi, ta muốn đi tìm chết sao?

- Nói rất hay!

Hổ Lực vỗ vỗ vào vai Thần Dạ, hoàn toàn không phát giác vóc người của Thần Dạ và sức lực của chính mình. Cho nên một chưởng này, thiếu chút nữa đánh cho Thần Dạ ngã văng ra ngoài. Sau khi phát hiện, hắn cười hắc hắc mà nói:

- Tiểu tử ngươi hành động, mặc dù đôi khi rất thâm độc, nhưng sống trên thế giới này, người hiền lành, chỉ có kết quả chết, khó được sáng láng như ngươi. Về điểm này, rất hợp với khẩu vị của ta. Không cần nhiều lời, ngươi là bằng hữu, Hổ Lực ta đã xác định rồi.

Thần Dạ thử nhe răng, cười nói:

- Hổ Lực đại ca, ta hiện tại cần phải trở về. Thay ta cảm tạ một tiếng với các vị tiền bối trong tộc của ngươi. Nếu như có cơ hội, thì ta sẽ tới cửa thăm hỏi!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1432)