Vay nóng Tima

Truyện:Đế Quân - Chương 0886

Đế Quân
Trọn bộ 1432 chương
Chương 0886: Cơ hội (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1432)

Siêu sale Lazada


Niệm Thần lắc đầu, đáp:

- Ta phải đợi cho đến khi Thần Dạ tỉnh lại. Nhưng thật ra nói cho đúng thì đã thật lâu, ta đều không được thấy hắn. Nay cứ như vậy mà hắn lẳng lặng ở bên cạnh ta, ngay cả giữa hai người không có bất kì trao đổi gì. Có điều là trong mấy ngày này, người đích thực ở cùng hắn là ta. Mà trong tim của hắn cũng sẽ không có những người khác, càng không có bất cứ ân oán tình thù nào.

- Dẫu hiện tại giữa chúng ta mới chỉ có im lặng, nhưng phảng phất ta cảm giác được rằng chúng ta sắp trở lại như trước đây....

Ba người Tôn Vĩ lập tức im lặng, lúc này, bọn họ đã không có gì có thể nói cho Niệm Thần nữa. Bởi vì tất cả lời nói mà so với tình cảm này thì đều có vẻ cực kỳ vô nghĩa và vô lực.

Thần Dạ nằm thẳng im lặng trên mặt đất, hơi thở yếu ớt làm cho người hoài nghi liệu sẽ đến một giây nào đó thì hô hấp kia sẽ hoàn toàn đứt đoạn hay không.

Những vết thương lần này đây đúng là rất nặng.

Cơ hồ là sau khi hắn rời khỏi Đại Hoa hoàng triều để bắt đầu rèn luyện thì trong số những lần trọng thương không nhiều lắm, đây là một lần coi như nghiêm trọng nhất.

Thiên Đao đã khôi phục xấp xỉ bẩy thành. Bản thân nó là Hỗn Độn Chí Bảo, nên Thiên Đao ẩn chứa được lực lượng với đẳng cấp cường đại ra sao. Thần Dạ cứ như thế mà mượn, dẫu tất nhiên không phải mượn tất cả lực lượng, thế nhưng uy lực của chỗ cắn trả kia thì vẫn là Thần Dạ vô phương bình yên khi đón nhận.

Cứ nhìn vào việc cho tới hôm nay mà mái tóc đều vẫn còn trắng xóa là có thể đủ biết, lực lượng cắn trả này cường đại ra sao.

Ngoại trừ cái này ra, Thần Dạ lấy bản thân Hóa Long, trở thành dạng thân người Long Hồn, cho nên điều đó càng trực tiếp tiến hành tàn phá đối với thân thể. Mặc dù tu vi thân thể của Thần Dạ mà để người khác xem ra thì được coi là cực kỳ khó có thể tin nổi, thế nhưng dưới áp lực đồng thời của cả hai sức mạnh đó thì đúng là thân thể của hắn đã hoàn toàn bị phá hủy.

Nếu mà có khả năng tiến vào trong cơ thể hắn thì tất sẽ phát hiện. Bất kể thân thể, xương cốt, kinh mạch đều đã bị rơi vào trạng thái bất động. Loại mức độ nứt rời gãy lìa này làm cho người ta nhìn thấy đều phải ghê người. Nếu mà vết thương như vậy đặt vào trong thân thể những người khác thì chỉ sợ đã chết.

Không chỉ như thế, ở trong thân thể Thần Dạ lại vẫn còn có thêm một cỗ lực lượng cắn trả, nó vẫn còn tiếp tục tàn phá thân thể. Đối mặt với cỗ lực lượng với khí thế có phần hùng hùng hổ hổ này, Thần Dạ đang ở trong trạng thái hôn mê, ý thức của hắn đã không thấy nên căn bản là không có biện pháp nào để hóa giải.

Huyền Khí của hắn đã tiêu hao hết sạch, cho nên căn bản vô phương hóa giải cho hắn. Còn về phần Thiên Đao, Cổ Đế Điện, thậm chí Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, tất cả đều là bởi vì Thần Dạ bị trọng thương hôn mê nên chúng đều lâm vào trong trạng thái yên tĩnh.

Ngoài ra Thiên Đao và Cổ Đế Điện....

Trong cuộc đại chiến với Tà Vọng, Cổ Đế Điện bị thương nặng nhất. Còn Thiên Đao, sau khi ý thức của Đao Linh biến mất, lại để cho Thần Dạ mượn lực lượng của Thiên Đao. Do đó lúc này trừ phi Thần Dạ tự mình triệu hoán, nếu không Đao Linh cũng vẫn cứ tiếp tục ngủ say.

Sau khi Thần Dạ dùng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thu Tà Vọng, hắn phải tranh thủ hỏi Tà Vọng về mẫu thân, về mọi chuyện của Tà Đế Điện. Do đó không kịp triệu hồi Đao Linh ra thì cũng đã hôn mê.

Mà Thiên Địa Hồng Hoang Tháp....

Hiện tại Thần Dạ, không có bất cứ chỗ nào để dựa vào, không có bất cứ con bài chưa lật nào mà có khả năng để dựa vào, chỉ có sức mạnh ý chí của hắn. May mà, nói về sức mạnh ý chí thì hắn vẫn có đủ tư cách để tự kiêu.

Tuy nhiên, Thần Dạ mặc dù có sức mạnh ý chí phi phàm, nhưng một khi thân thể bị tắc nghẽn đích thực thì như vậy, tất cả sức mạnh ý chí của hắn đều phải hóa thành khói xanh, rồi đi kèm sức sống của hắn mà tiêu tan ở trong thiên địa.

Tần Tân Nguyệt đúng là muốn trợ giúp Thần Dạ một tay. Cho dù nói như thế nào thì bà là cao thủ cấp bậc Hoàng Huyền. Mặc dù Thần Dạ bị thương nặng, thì bà cũng không phải không hề có nổi biện pháp khác.

Chỉ có điều là, sau khi bà lấy Huyền Khí của bản thân để rót vào trong cơ thể Thần Dạ, thì bà lại đột nhiên phát hiện. Có một cỗ lực lượng nuốt chửng cường đại đến mức không sao diễn tả nổi ập đến. Nó trực tiếp nuốt chửng hết sạch Huyền Khí của bà ta cấp cho Thần Dạ....

Nếu mà sau khi nó nuốt chửng hết sạch mà có thể tặng lại một phần cho Thần Dạ, thì đó cũng là một chuyện tốt. Thế nhưng ngược lại không phải, đó là cỗ lực lượng nuốt chửngkia đã tự động hấp thu nhẵn nhụi, Thần Dạ không chiếm được một chút xíu lợi ích nhỏ nhoi nào.

Tần Tân Nguyệt sợ là nếu cứ tiếp tục như vậy, thì sẽ vô tình tạo thành thương tổn cũng không sao cứu vãn nổi cho Thần Dạ, cho nên liền cũng chỉ có thể chờ đợi.

Thời gian trôi qua từng chút một, Thần Dạ vẫn cứ nằm im lặng trên mặt đất, từ đầu đến cuối chưa từng tỉnh lại. Mà hô hấp của hắn trở nên càng đứt quãng hơn. Không những như thế, lực lượng cắn trả vốn tàn phá bừa bãi ở trong thân thể của hắn thì giờ phút này, đều đã bị mấy người Niệm Thần có khả năng rõ ràng cảm ứng được.

Lần này đây, chỉ sợ là đích thực lâm vào đến trong nguy cơ.

Thế nhưng đối mặt với đoạn cầu sinh tử này, ngay cả Niệm Thần đều cực kì im lặng. Ở trong ánh mắt điềm tĩnh làm cho người không đoán ra, trong lòng nàng rốt cuộc đang suy nghĩ điều gì.

- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!.

Vào một thời khắc nào đó, hình như là trong thân thể có âm thanh vụ nổ đột nhiên vang ra. Tức thì bốn người Niệm Thần nhìn thấy một cỗ lực phá hoại mạnh mẽ tuôn trào dữ dội ra từ trong thân thể Thần Dạ.

Sắc mặt ba người Tần Tân Nguyệt lập tức đại biến.

Cỗ lực lượng này, đúng là cỗ lực lượng đang mặc sức phá hoại trong cơ thể Thần Dạ. Mà nay nó phá thể tuôn ra thì điều đó liền có ý nghĩa, thân thể Thần Dạ đã là không thể không phá....

Nhưng cảm ứng được những điều này, Niệm Thần trước sau chưa từng có bất cứ phản ứng gì. Nàng không vui không buồn, không thèm chú ý đến tất cả điều phát sinh này. Hình như, nam nhân trẻ tuổi đang nằm kia không phải là người mà nàng yêu thương sâu sắc.

Lực lượng phá hoại tuôn trào dữ dội ra, vào lúc xuất hiện toàn bộ ở trong không gian thì nó chỉ duy trì vẻn vẹn trong giây lát rồi muốn dung nhập hòa tan vào trong không gian vô tận này....

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!

Ngay đúng vào khoảnh khắc cỗ lực lượng này sắp tiêu tan thì có một đạo lực lượng vô hình bỗng đột nhiên bắn ra dữ dội từ chỗ mi tâm của Thần Dạ. Rồi nó như cuồng phong lao tới bao phủ cỗ lực phá hoại kia vào. Tức thì nó lôi kéo bọn chúng nhanh như tia chớp quay về mi tâm Thần Dạ.

Một màn này, cho dù là Tần Tân Nguyệt cũng đều vô phương làm sáng tỏ được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1432)