← Ch.0888 | Ch.0890 → |
Mặc dù rất nhiều người đều nói, tiến độ tu luyện càng nhanh càng tốt. Kỳ thật không phải thế, có một vài giai đoạn riêng thì ngược lại nên chậm hơn!
Mỗi một lần cảnh giới tăng lên, mỗi một lần ranh giới được đẩy lên đều cần phải đảm bảo căn cơ trụ cột cũng đủ ổn định. Nếu không, cho dù để ngươi đột phá qua được thì cũng sẽ xuất hiện một loại cảm giác không có thực, rồi tiến tới ảnh hưởng đến con đường tương lai.
Biết ba người kinh ngạc là vì sao, Tần Tân Nguyệt cười cười mà nói giải thích:
- Thần công tử có căn cơ cực kì vững chắc. Hơn nữa trải qua đại chiến cùng Tà Vọng, cùng với những thủ đoạn mà hắn thi triển, thì coi như trong cơ thể còn có cái gì phù phiếm không thực đều đã được tôi luyện. Cho nên căn bản không tồn tại vấn đề quá nhanh. Các ngươi thử cẩn thận cảm ứng một phen, Thần công tử hiện tại so cùng trước kia có cái gì không giống nào?
Khí tức của Thần Dạ, dĩ nhiên trước sau vẫn dao động cực kì kịch liệt. Bỗng chốc hình như đã vượt qua cấp bậc Lực Huyền để đạt tới cảnh giới Địa Huyền, thế nhưng chỉ thoáng qua sau đó thì lại đã như một cao thủ Lực Huyền bình thường.
Ba người Niệm Thần đều không phải người bình thường. Sau khi đã được Tần Tân Nguyệt nhắc nhở liền cũng đã hiểu được rõ ràng vấn đề.
Thần Dạ vốn là Lực Huyền đỉnh cao, bị trọng thương mà đã khỏi hẳn. Hơn nữa bởi vì Tôn Vĩ bọn họ không biết dưới sự trợ giúp của loài hoa không biết tên có mùi thơm kì lạ đã khiến cho hắn cũng có đủ tư cách để đột phá cảnh giới Địa Huyền.
Nếu không phải như thế thì khí tức của hắn cũng không dao động lặp đi lặp lại.
Sau khi đã hiểu rõ ràng, Niệm Thần cũng yên tâm. Thế nhưng tức thì, ở chỗ sâu trong ánh mắt lại xuất hiện một vẻ phức tạp, thậm chí là sự tức giận của con gái.
Thần Dạ hôm nay đạt được những điều này, đại để cũng là do Thiên Lâm Huyễn Hương trợ giúp. Mà nó lại có quan hệ cùng Trường Tôn Nhiên, thật sự là không cam lòng...
Sự im lặng ở chung quanh, vào ba ngày sau đã bị phá vỡ!
Ba ngày sau vào lúc giữa trưa, vô số linh khí trong bầu trời điên cuồng hội tụ vào chỗ trong hang động có Thần Dạ.
Không những như thế, mức độ hội tụ cũng là càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, không ngờ tại giữa không trung hình thành một vòng xoáy linh khí khổng lồ ước chừng hơn mười trượng. Mà trung tâm vòng xoáy thì đúng là chỗ hang đá có Thần Dạ.
Nhìn động tĩnh bất thình lình lớn lao như vậy, bốn người Niệm Thần liền biết được, Thần Dạ đã đến thời khắc mấu chốt nhất đột phá vào Địa Huyền. Vì vậy, ngoại trừ Niệm Thần ra, ba người Tần Tân Nguyệt lập tức tự giác bay lên trên giữa không trung, hình thành một hình tam giác để bảo vệ hang núi có Thần Dạ ở tại trung tâm.
- Ong ong!
Đến sau khi vòng xoáy linh khí xuất hiện, hành động của Thần Dạ đột phá vào cảnh giới Địa Huyền liền chính thức bắt đầu.
Một đạo hào quang đen nhánh đột nhiên bắn ra từ trong hang núi mà nhập trong vòng xoáy. Trong khoảnh khắc đó, linh khí dồi dào lấy đạo hào quang đen nhánh quang làm cầu, để dọc nó mà không ngừng đổ cuồn cuộn về hướng bóng dáng người bên trong hang, rót vào cơ thể hắn.
Tốc độ hấp thu như vậy thật sự quá nhanh. Bởi vậy, lượng linh khí ở trong vòng xoáy linh khí tựa hồ như không đủ để cho Thần Dạ sử dụng. Chỉ vào một lát sau, vòng xoáy linh khí bắt đầu điên cuồng xoay tròn tít mù.
Trong khoảnh khắc này, năng lượng Thiên Địa ở khắp vùng núi chung quanh bị sự thu hút điên cuồng nên cuồn cuộn không ngừng tràn đến. Thế nhưng mà vẫn còn quá không đủ, cho nên từ chỗ xa hơn, cơ hồ là trong một vùng đến trăm dặm, tất cả linh khí đều là nhanh chóng đổ dồn về hướng vòng xoáy linh khí... Quang cảnh này đúng là cực kỳ bá đạo!
Giữa không trung, Tần Tân Nguyệt cùng vợ chồng Tôn Vĩ liếc mắt nhìn nhau. Ở trong ánh mắt của ba người cùng đều có thêm một vẻ bất đắc dĩ. Gây ra động tĩnh lớn như thế, mặc dù là với tu vi của Tần Tân Nguyệt thì cũng đều vô phương che giấu hoàn mỹ.
Hy vọng, ngàn vạn lần đừng đưa tới một vài tồn tại khó lường. Nếu không như vậy thì phiền toái lại lớn...
Ở trên bầu trời, vòng xoáy linh khí khổng lồ có tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh. Vì vậy, tốc độ linh khí ùa vào trong hang động có đạo hào quang đen nhánh kia dẫn dắt cũng tỏ ra càng lúc càng tăng nhanh hơn.
Trong lúc tức thời, trong không trung của vùng núi này, nay đã trở thành phế tích của Thiên Kiếm Môn, đến bây giờ đã trở thành một vùng đất trung tâm để linh khí thiên địa tụ tập. Đưa mắt nhìn khắp, quả là mức độ nồng nặc làm cho người phải trố mắt.
Nhìn lên trời cao, Niệm Thần bĩu môi giẩu mỏ hầm hừ mà nói:
- Chẳng qua là thăng cấp lên cảnh giới Địa Huyền mà thôi, có cần phải gây ra một hồi động tĩnh lớn như vậy sao.
Nghe được khẩu khí hơi chút bất mãn kia của Niệm Thần, ba người ở trong không trung đều có chút không hiểu vì sao. Bởi theo như kinh nghiệm của võ giả mà nói, phàm là đột phá vào một tầng bậc nhỏ hoặc là tăng lên một cảnh giới, động tĩnh càng lớn sẽ có ý nghĩa đồng dạng trong một cảnh giới thì có khả năng phát huy ra thực lực mạnh hơn xa so với những người khác.
Đây là chuyện tốt a.
Ba người Tần Tân Nguyệt nào biết đâu rằng, Niệm Thần hiện tại là đang ghen tuông.
Trong hang động, Thần Dạ đã ngồi xếp bằng. Chung quanh toàn thân hắn tràn ngập số lượng linh khí khổng lồ vô phương phân cách. Từng đạo linh khí như thủy triều cuốn vào biển đang điên cuồng ào vào trong cơ thể Thần Dạ.
Ở trong thân thể của hắn, đóa Thiên Lâm Huyễn Hương kia, giờ này khắc này, đã trở nên hoàn toàn trong suốt, dừng mắt thường đều không có khả năng nhìn thấy rõ ràng. Sau khi nương theo một giọt mật hoa cuối cùng dung nhập hòa tan đi, đóa Thiên Lâm Huyễn Hương trong suốt cũng đã hóa thành một đạo hư ảnh, hòa tan vào trong cơ thể Thần Dạ mà hoàn toàn biến mất.
Bên trong đan điền, Huyền Khí cuồn cuộn bắt đầu khởi động. Đưa mắt nhìn khắp, nó đã được lấp tràn đầy, vô phương dung nạp được nhiều Huyền Khí hơn tiến vào. Tình hình như vậy quả là đang nhắc nhở Thần Dạ, hắn cũng đủ tư cách đột phá vào Địa Huyền.
Thần Dạ thở ra một hơi thật dài ở trong lòng, nhưng hắn cũng không hề lập tức bắt đầu đột phá, mà là dùng tâm thần xâm nhập vào đan điền. Linh Hồn Chi Lực bắn ra dữ dội từ trong không gian ý thức, nó như cuồng phong phô thiên cái địa bao trùm mỗi một tấc một chỗ trong thân thể.
Mười đại cảnh giới của võ đạo, Sơ Huyền, Trung Huyền, Thượng Huyền, Thông Huyền, Lực Huyền, Địa Huyền, Hoàng Huyền, Tôn Huyền, Thánh Huyền, Thiên Huyền.
Bắt đầu từ cảnh giới Lực Huyền, người ta có khả năng không mượn bất cứ ngoại lực gì trợ giúp mà có thể tự do lược lướt đi ở trên bầu trời. Đó đã có thể dùng đại danh từ gọi là cao thủ, là một ranh giới trong các cảnh giới võ đạo.
Nhưng cảnh giới Địa Huyền, đồng dạng là một ranh giới.
Vì thiên địa, có thiên khắc có địa. Nếu không thì không thể tạo thành thế gian mênh mông.
Trong thế giới thế tục, Võ Giả cảnh giới Lực Huyền đã là cao cao tại thượng. Tuy nhiên, nếu như bỏ vào trong thế giới Võ Giả thì chỉ sau khi đạt tới cảnh giới Địa Huyền mới có thể lọt vào trong mắt của những thế lực lớn này.
← Ch. 0888 | Ch. 0890 → |