← Ch.1099 | Ch.1101 → |
Thời điểm phàm là hai người ở chung một chỗ, chỉ cần có điều kiện, Tử Huyên đều sẽ đích thân vì Thần Dạ mà chuẩn bị một chút...
Nhìn bóng lưng của nàng, quyền đầu của Thần Dạ nắm chặt:
- Được vợ như thế, người chống còn có đòi hỏi gì, ta nhất định sẽ không để cho ngươi rời khỏi ta.
Sau khi hai người sử dụng hết một chút thời gian, lúc này mới từ từ đi ra khỏi khách sạn, khi đến địa phương có bán đấu giá, may là hai người cũng đã có tâm tư chuẩn bị, giờ phút này nhìn lại cũng rất là kinh ngạc, thật sự là người đến tham gia buổi đấu giá nhiều lắm.
Trước hội trường cơ hồ là đám người đông nghịt nhìn không thấy cuối, người chen chúc người, nếu muốn đi vào chỉ sợ cũng phải chờ thêm hồi lâu.
Bất quá hội trường này còn có một cái cửa vào khac, s nhưng rất hiển nhiên đó là để cho những người có thân phận thực lực kia vào, vì vậy cũng không thấy có quá nhiều người.
- Chúng ta đi bên kia!
Nắm lấy tay của Thần Dạ, hai người liền là hướng một cái cửa vào khác đi tới.
Rất nhiều người nhìn thấy hành động này của hai người không khỏi ở trong đồng tử hiện lên vẻ kính sợ, cái cửa vào kia nhưng là cửa vào của khách quý a, người có thể tử nơi đó tiến vào không khỏi là hạng người có đại thân phận.
Ở chung quanh cái cửa vào này có đông đảo hộ vệ của Thính Nhất lâu canh gác nghiêm mật, trong tay bọn họ có vũ khí sắc bén hiện lên hàn mang, kinh sợ những người không có tư cách kia không dám tới gần nơi này chút nào.
Ở chỗ lối đi, mấy tên cao thủ của Thính Nhất lâu nhìn như đều là tùy ý đứng yên, huyền khí hùng hồn từ trong cơ thể kia tràn ngập ra để cho người ở chung quanh cảm thấy một trận bị đè nén khó chịu.
Mấy người này đều là cao thủ cấp bậc Tôn Huyền, xem ra vì buổi đấu giá lần này, Thính Nhất lâu, phải nói là Thiên chi nhất tộc đều phải đến cao thủ không kém để ngừa một chút biến cố phát sinh.
Ở dưới hội tụ của đông đảo ánh mắt, hai người Thần Dạ đều là chậm rãi bước lên bậc thang, sau đó hướng về phía cửa vào bị nghiêm khắc canh gác bước đi.
- Hai vị khách quý, xin lấy ra thư mời!
Sau khi hai người Thần Dạ đi lên bậc thang liền là có một vị cao thủ hộ vệ nhanh chóng đi đến, khách khí nói.
- Thư mời?
Thần Dạ hơi hơi sững sờ nói:
- Chúng ta không có!
Còn tưởng rằng cái gọi là cửa vào khách quý này chỉ cần có được thực lực nhất định là được, nguyên lai cũng là không phải.
- Vậy liền không có ý tứ rồi, mời nhị vị đi đến một lối đi khác đợi vào!
Thần sắc khách khí của vị cao thủ này lập tức biến mất không thấy gì nữa, đổi lại là một bộ dáng lạnh băng băng giải quyết công việc chung.
Ngừng một chút, Thần Dạ cười hỏi:
- Trừ thư mời ra liền không có phương pháp khác từ chỗ này tiến vào sao? Ngươi cũng biết người ở chỗ kia nhiều lắm, không dễ đợi a!
- Ít nói nhảm, lập tức rời khỏi nơi này, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!
Vị cao thủ này nhất thời lạnh lùng nói, sát ý kia từ trong cơ thể đã dũng động mà ra.
- Hắc, còn tưởng rằng bọn họ là thần thánh phương nào, nguyên lai là hai tên trẻ con, thế nhưng muốn nghênh ngang làm bộ, thật không biết sống chết!
- Hắc hắc, nói cũng đúng, bất quá tiểu tử này thật có phúc khí a, có bạn gái xinh đẹp như vậy đi theo, sách sách, nàng này đều như có thể trải qua một đêm với ta, vậy thì thoải mái chết rồi, không uổng sống mấy trăm năm a!
- Ta nói với gia hỏa ngươi, cẩn thận đừng bị ép khô đó!
- Yên tâm đi, thân thể này của lão tử nhưng không phải là người bình thường có thể so sánh!
Từng đợt tiếng xôn xao ở chung quanh đều là để cho vị cao thủ của Thính Nhất lâu này mỉm cười không thôi:
- Tiểu tử, mau rời đi chỗ này một chút, bạn gái ngươi dễ nhìn như vậy, cẩn thận đừng để người khác chiếm mất.
Thần Dạ nhíu nhíu mày, xem ra không muốn gây chuyện cũng không được, nghênh đón sát ý nghiêm nghị kia từ phía cao thủ đối diện, hắn phảng phất như không nghe thấy, chợt sải bước đi thẳng về phía trước.
- Tìm...
Một chữ chết còn chưa nói ra, vị cao thủ này rõ ràng thấy được người trẻ tuổi kia tựa như u linh xuất hiện ở trước mặt mình, bàn tay của hắn liền giống như kìm sắt bóp chặt ở trên cổ mình, làm cho chính mình không thể động đậy.
- Hoa!
Toàn trường bỗng nhiên kinh hãi, vị cao thủ này của Thính Nhất lâu nhất định cũng có cảnh giới Hoàng Huyền, cư nhiên chỉ một thoáng liền bị khống chế, người trẻ tuổi này...
- Nếu như ngươi không phải là người của Thính Nhất lâu, hiện tại đã chết rồi!
Bạch Vũ Trì nên may mắn là có một chút quan hệ với Thần Dạ, nếu không một gã cao thủ Hoàng Huyền bồi dưỡng được cũng là không dễ dàng.
- Trước của Thính Nhất lâu ta cũng dám càn rỡ!
- Oanh!
Không đợi mấy vị cao thủ Tôn Huyền bên kia có điều hành động, tâm thần của Tử Huyên khẽ động, một cỗ khí thế khổng lồ giống như từ dưới đất phóng lên trời trùng dũng ở trong không gian.
- Tôn... Tôn Huyền cao thủ!
Cho dù là ở Trung vực, cao thủ Tôn Huyền đều là tồn tại nhất phương cự kình, mặc dù sau lưng Thính Nhất lâu là Thiên chi nhất tộc, nhưng không đem cao thủ như thế không coi vào đâu, song, cao thủ Tôn Huyền trẻ tuổi như thế cũng là không thấy nhiều a!
- Hai vị, hiểu lầm nho nhỏ, hiểu lầm nho nhỏ!
Mấy tên cao thủ Tôn Huyền lập tức chạy qua, hướng về phía Tử Huyên cùng Thần Dạ khách khí nói:
- Nhị vị, mời, mau mời!
Lấy thực lực của bọn họ tự nhiên là cảm ứng được tu vi của Tử Huyên còn phải ở trên bọn họ, tồn tại đáng sợ bậc này cho dù là bọn họ cũng không muốn trêu chọc, ít nhất là vào lúc này không muốn sinh ra những thị phi khác.
- Sau này nói chuyện đừng không kiêng sợ như vậy, Thính Nhất lâu ta đã chọc qua một lần rồi, cho nên ta không muốn có lần thứ ba!
Lời này không phải là Thần Dạ đang càn rỡ, mà là nói cho bọn hắn biết một sự thật, tin tưởng lấy hệ thống tình báo của Thính Nhất lâu rất nhanh liền có thể biết được lai lịch của mình.
Bạch Vũ Trì đối với Thần Dạ coi như không tệ, Thần Dạ không muốn bởi vì cái này mà cùng Thính Nhất lâu phát sinh cái hiểu lầm gì.
Quả nhiên, sau khi nghe nói như thế, mấy cao thủ Tôn huyền tựa hồ lập tức liền biết Thần Dạ là ai, lúc này ở bên trong sắc mặt có vẻ cung kính hiện ra, vội nói:
- Công tử, mời!
- Trước không vội vàng!
Thần Dạ nhàn nhạt xoay người lại, nhìn đông đảo người trợn mắt há hốc mồm kia, thân thủ vừa động, năng lượng huyền khí hóa thành bàn tay to, trảo một cái liền có một người bị thủ trảo to lớn này bắt được.
Người này chính là người vừa mới vũ nhục Tử Huyên.
- Kiếp sau làm người nhớ quản miệng của mình thật tốt!
Lời nói vừa dứt, năng lượng đại thủ nhất thời chợt nổ tung lên, người kia cũng là hóa thành tro bụi ở trong nháy mắt.
- Những người khác, hoặc là tự sát, hoặc là tự đoạn một cánh tay!
Thấy thực lực của Thần Dạ, không người nào dám nói nhảm, trong đám người nhất thời có một trận thanh âm thê lương vang dội mà lên.
← Ch. 1099 | Ch. 1101 → |