Vay nóng Homecredit

Truyện:Đế Quân - Chương 1140

Đế Quân
Trọn bộ 1432 chương
Chương 1140: Hồn ảnh (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1432)

Siêu sale Lazada


Tạm thời cũng chỉ có thể như vậy!

Sau khi dứt lời, t rong đồng tử của Thần Dạ lần nữa có sát ý ngập trời bạo dũng mà hiện, nếu không phải là Táng Thiên cốc đuổi giết, vợ chồng Phong Ma sao sẽ phát sinh chuyện như vậy.

Hắn thật rất muốn đem tất cả mọi người ở nơi này giết đi!

Chỉ là giữ lại những người này còn có chỗ trọng dụng, tạm thời vẫn không thể giết hết tất cả.

- Nếu như...

Ánh mắt của Thần Dạ rét lạnh vô cùng, nếu thật có kết quả như vậy, chẳng những tất cả người của Táng Thiên cốc, người của Liễu chi nhất tộc cũng phải vì vợ chồng Phong Ma mà bồi táng.

Không có chi trì của Liễu chi nhất tộc, lấy thực lực của Táng Thiên cốc còn không cách nào làm cho vợ chồng Phong Ma chạy trối chết như thế, có ân báo ân, có thù tất báo, Thần Dạ cho tới bây giờ cũng không phải là một người do dự.

- Thần Dạ, chuẩn bị thế nào?

Trên quảng trường Táng Thiên cốc, nhìn thấy Thần Dạ xuất hiện, Tử Huyên liền vội vàng hỏi.

- Không sai biệt lắm!

Trong khoảng thời gian ngắn có Tử Huyên ở chỗ này, chỉnh đốn Táng Thiên cốc liền hoàn thành rất dễ dàng, đám người Ngô Hùng xuất thân là Liễu chi nhất tộc, đối với những chuyện này là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.

Mặc dù vẫn không thể làm cho tất cả mọi người quy tâm, nhưng cũng chỉ là vấn đề thời gian, dù sao kết quả của Dịch Trọng lão ma cùng Lâm Nguyên cũng là những người này của Táng Thiên cốc tận mắt nhìn thấy.

- Tử Huyên...

Nhìn thấy Thần Dạ muốn nói lại thôi, Tử Huyên ôn nhu nói:

- Có phải hay không để cho ta ở lại Táng Thiên cốc đợi tin tức? Không được, ta muốn đi theo ngươi, chờ ở chỗ này cái gì cũng không biết, ta không thể an tâm.

- Nhưng mà Tử Huyên...

- Đừng nhưng mà, ta biết lo lắng ở trong lòng ngươi, nhưng ta biết rõ nguy hiểm của lần hành động này, ngươi sao có thể nhẫn tâm để cho ta một mình ở chỗ này chờ đợi?

Nhìn chân mày của Thần Dạ nhíu chặt, Tử Huyên thản nhiên cười, vuốt ve trán của hắn, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Ta rất nghe lời, sẽ không để cho ngươi lo lắng, ta chỉ cùng ngươi đến bên ngoài Táng Hồn sơn mạch, sau đó ta ở phía ngoài chờ đợi, như vậy có được không?

- Tử Huyên, cảm ơn ngươi!

Tiến vào Táng Hồn sơn mạch là một nguy hiểm thật lớn, nhưng mà ở bên ngoài chờ đợi càng là đau khổ không cách nào nói rõ, có lúc đau khổ như thế đều có thể làm cho người ta nổi điên.

Hai ngày sau, ở bên ngoài Táng Hồn sơn mạch.

Thần Dạ và Tử Huyên cùng với cao thủ Tôn Huyền tên là Đường Vĩ kia của Táng Thiên cốc đứng ở giữa không trung, nhìn về một tòa sơn mạch dài gần vạn dặm lan tràn ra ngoài ở phía trước giống như một đầu cự long nằm ngang trong thiên địa.

Từ chỗ xa nhìn tới, Táng Hồn sơn mạch lộ ra vẻ cũng không phải là quá hùng tráng, cũng không cao vút bao nhiêu, chỉ dùng mắt thường thì đó chính là một tòa sơn mạch bình thương.

Nhung ở dưới linh hồn cảm giác lực, xác thực giống như Đường Vĩ từng nói qua, có lực lượng linh hồn tinh thuần đang bao quanh sơn mạch.

Cả tòa sơn mạch xanh um tươi tốt, sinh cơ đặc biệt nồng đậm, cho dù khoảng cách cách hơi xa vẫn như cũ là có thể nghe được vô số tiếng gầm thét của dã thú từ trong sơn mạch kia truyền đến, để cho người ta biết tòa sơn mạch này chính là một cái động thiên phúc địa.

Chỉ tiếc đây là Táng Hồn sơn mạch.

Ngay cả là còn chưa đi tới gần, khi linh hồn lực của tự thân Thần Dạ cùng lực lượng linh hồn từ trong sơn mạch tản mát ra tiếp xúc lẫn nhau, Thần Dạ đột nhiên phát hiện lực lượng linh hồn của tự thân cũng có một chút không bị khống chế.

- Thiên địa tạo vật quả nhiên thần kỳ!

Tử Huyên hiển nhiên cũng là đã nhận ra, không khỏi cảm thán một tiếng.

Lực lượng linh hồn chính là do hàng nghìn hàng vạn hồn phách của sinh linh sinh ra, là một loại năng lượng vô hình vô ảnh, loại năng lượng này chỉ có sinh linh mới có được, nhưng mà không nghĩ đến một tòa sơn mạch lại cũng có thể sinh ra lực lượng linh hồn như thế, hơn nữa còn là tinh thuần như vậy.

- Thần Dạ, ngươi phải cẩn thận một chút!

Tử Huyên thấp giọng nó.

Đến nơi này còn không tính là chân chính tiếp xúc với đáng sợ của Táng Hồn sơn mạch, nhưng mà loại quỷ dị cùng lạnh lùng này đã là rõ ràng bị Tử Huyên bắt đến được.

Nếu không phải là Thần Dạ muốn đi vào cứu người, Tử Huyên thật không muốn hắn một mình đi vào.

- Yên tâm đi, ta không có chuyện gì, ngươi hảo hảo chiếu cố chính mình.

Hôn vào cái trán của Tử Huyên một cái, sau đó lại liếc nhìn Đường Vĩ một chút, Thần Dạ mới nhẹ nhàng truyền âm nói:

- Tử Huyên, ngươi có thể lợi dụng những lực lượng linh hồn này đến tu luyện hồn phách tự thân, bất quá phải cẩn thận một chút, không thể bởi vì lo lắng cho ta mà nóng vội, nhất định phải tiến hành theo tuần tự.

Trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng, tính nhẫn nại của Tử Huyên không tính là tốt, nếu như mà không đợi được, nàng sẽ xông vào Táng Hồn sơn mạch.

Cho nên vào lúc này nói trước cho nàng một điểm dự phong, f Tử Huyên có thần thông đặc biệt có thể dung hợp với bất kỳ năng lượng nào trong thiên hạ, lực lượng linh hồn cũng là một loại năng lượng, chỉ cần cho Tử Huyên đầy đủ thời gian, chỗ tốt mà nàng có thể thu hoạch được từ trong đó thì những người khác liền không cách nào làm được.

Chỉ cần Tử Huyên dần dần thích ứng với Táng Hồn sơn mạch, đến lúc đó nàng muốn đi vào cũng sẽ không có quá nhiều nguy hiểm.

- Ta biết rồi, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không để cho chính mình vọng động, càng sẽ không để cho ngươi lo lắng.

Tử Huyên ôn nhu nói.

- Tốt, ta tiến vào!

Thân ảnh vừa động, Thần Dạ nhanh như tia chớp, sau mấy cái chớp mắt liền đã lướt vào trong phạm vi của Táng Hồn sơn mạch.

- Đường Vĩ!

Sau khi đợi Thần Dạ đi vào hồi lâu, Tử Huyên mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, hướng về phía Đường Vĩ ở bên cạnh nói:

- Lấy thực lực của ngươi, lực lượng linh hồn đều không thể để cho Táng Hồn sơn mạch này có điều phản ứng, như vậy lấy ngươi cơ sở, cần phải có thực lực như thế nào mới có thể bị Táng Hồn sơn mạch cảm ứng đến.

Hơi suy nghĩ, Đường Vĩ liền đáp:

- CÔ nương, lấy thuộc hạ đến suy tính mà nói, ít nhất là cần tu vi cấp bậc Thánh Huyền.

Táng Thiên cốc bị chỉnh hợp, Đường Vĩ cũng bao gồm ở trong đó, hơn nữa đối với Tử Huyên cùng Thần Dạ, Đường Vĩ tâm phục khẩu phục, hắn cũng là một cách tự nhiên lấy thân phận thuộc hạ.

- Thánh Huyền, ngay cả cao thủ Thánh Huyền đều không thể đi lại tự do ở trong Táng Hồn sơn mạch này sao?

Tử Huyên nhẹ giọng lẩm bẩm.

Mặc dù có lực lượng linh hồn cấp bậc Thánh Huyền, nhưng so với cao thủ Thánh Huyền chân chính sẽ có khác nhau rất lớn, nhưng sau khi lực lượng linh hồn nếu là đã cường đại đến loại trình độ nào đó, tính công kích của nó tuyệt sẽ không yếu hơn so với huyền khí.

Lời này, Đường Vĩ không dám tiếp, thời gian ở chung mấy ngày mà thôi, hắn đã rất rõ ràng phong cách hành sự của Thần Dạ cùng Tử Huyên, hai người này cần là người có thể làm được việc, nếu không thể làm vậy cũng đừng khoe khoang.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1432)