← Ch.1197 | Ch.1199 → |
Nam tử trẻ tuổi nhàn nhạt cười một tiếng, nói:
- Các ngươi hiện tại chuyện trọng yếu nhất chính là mau chóng tăng thực lực của mình lên, chỉ có như vậy các ngươi mới có tư cách biết được, đi đối mặt với địch nhân mà lẽ ra các ngươi phải đối mặt.
Thần Dạ cùng Phong Ma thần sắc co rút, Thần Dạ quát:
- Nghe như thế thì ngươi biết rõ địch nhân của chúng ta, đối với địch nhân mà chúng ta muốn đối mặt thì ngươi quá rõ ràng, ngươi là ai?
- Ta nói rồi, chuyện này cũng không trọng yếu.
Nam tử trẻ tuổi hờ hững nói:
- Các ngươi chỉ cần biết rõ, đường của các ngươi đã bị định hình, chỉ có thể kéo dài quỹ tích này, có thể tới cuối cùng các ngươi vẫn không có tư cách đi đối mặt, bởi vì tiền nhân làm không được, đường của các ngươi cũng cũng làm không được, hơn nữa...
Nam tử trẻ tuổi nghiêm nghị cười cười, nói:
- Thời gian lưu lại cho các ngươi cũng không nhiều lắm.
- Dường như ngươi biết rất nhiều!
Sau khi khiếp sợ qua đi, Thần Dạ trầm giọng quát, cái gọi là thời gian không nhiều lắm, nếu thật sự có ý này, như vậy quyết chiến của hắn, phu thê Phong Ma với Tà Đế điện cuối cùng cũng sắp diễn ra.
Nếu là như thế, áp lực này quá nặng rồi.
Nhưng mà trong mắt của Thần Dạ cũng bắn ra tinh quang sáng ngời, thế gian này có mấy người hoặc thế lực có thể khiến thế giới này điên đảo không còn.
Thần Dạ hắn không phải người cổ hủ, nếu như có ý không làm gì, thời điểm Tà Đế điện quân lâm thiên hạ thì đám người Thần Dạ không có thực lực ứng phó, như vậy Thần Dạ sẽ dẫn người ẩn cư.
Thiên địa thương sinh, có thể giúp thì Thần Dạ không ngại ra tay giúp một tay, nhưng không có thực lực này thì Thần Dạ cũng tuyệt không làm chim đầu đàn.
Nam tử trẻ tuổi cười cười, cũng không có phủ nhận cái gì, mà thần sắc lạnh nhạt như xuyên thủng suy nghĩ từ nội tâm của Thần Dạ cùng Phong Ma hiện tại, hắn nói ra:
- Không nên nghĩ đi trốn tránh, bởi vì các ngươi đời này đã định hình rồi, các ngươi tránh cũng không thể tránh, nếu như đã đến giờ, các ngươi còn không có tư cách kia, ta có thể trung thực nói cho các ngươi biết, các ngươi phải chết!
- Vậy còn ngươi?
Phong Ma đột nhiên hỏi.
Nam tử trẻ tuổi hờ hững cười cười, cũng không bị Phong Ma đột nhiên hỏi mà sững sờ, nói:
- Ta tức là ta, sẽ không bởi vì bất cứ hoàn cảnh gì mà thay đổi.
Phong Ma hỏi lại:
- Ngươi, là địch là bạn.
- Ha ha ha ha!
Nam tử trẻ tuổi vậy mà cười to lên, sau một lát dáng tươi cười thu lại, nghiêm mặt nói:
- Trong nội tâm của rất nhiều người, đều có phân chia địch và bằng hữu, nhưng mà sau khi tới độ cao nhất định, địch ta chỉ là một loại xưng hô, địch nhân cũng có thể trở thành bằng hữu, mà bằng hữu cũng có thể trở thành địch nhân, chỉ cần...
- Chỉ cần có thể giúp ngươi đi đến một bước cuối cùng, người nọ đều có thể trở thành đối thủ đại chiến với ngươi, mặc kệ người này đã từng có quan hệ với ngươi rất tốt, đúng không?
Thần Dạ lạnh lùng cười cười, nói:
- Xem ra, chúng ta nhất định không thể làm bằng hữu.
- Vì cái gì?
Nam tử trẻ tuổi có phần hứng thú hỏi.
Thần Dạ thản nhiên nói:
- Không tại sao, trong lòng ta bằng hữu chính là bằng hữu, địch nhân chính là địch nhân, có lẽ có một ngày có thể hóa thù thành bằng hữu, nhưng tuyệt không khả năng bằng hữu biến thành địch nhân.
- Thiên hạ này, thời thế luận anh hùng, muốn tránh thoát nó ra, muốn vĩnh viễn cao cao tại thượng thì phải đạp lên thi thể của kẻ khác, đây là chuyện không thể tránh né.
Thần sắc nam tử trẻ tuổi không thay đổi chút nào, nói:
- Từ tuyên cổ tới nay, cho dù là ai cũng không tránh được, lúc trước có mấy đại đế truyền lưu trong tâm của mọi người, bọn họ năm đó không phải là không như vậy.
- Nhưng ta tin tưởng, các vị tiền bối chỗ đạp lên thi thể, tuyệt đối không có thi thể bằng hữu.
Thần Dạ lạnh giọng đáp.
- Ha ha.
Nam tử trẻ tuổi cười to:
- Ngươi là Thần Dạ đúng không, ngươi còn quá trẻ tuổi, ngươi còn không đạt tới địa vị như ta, nếu như có ý làm được như ngươi suy nghĩ thì sao chứ? Lúc đi tới một bước cuối cùng, nó ở xa xa ngoắc ngoắc ngươi lại, nhưng mà ngươi cho dù trải qua bao nhiêu năm tháng cũng không cách nào đi tới được, đột nhiên ngươi phát hiện có thể mượn lực của người khác giúp ngươi hoàn thành bước này, đến lúc đó ngươi cũng sẽ có suy nghĩ như ta!
- Tuyệt đối không!
Đột nhiên Thần Dạ tiến lên trước một bước, cùng lúc đó Phong Ma cũng sóng vai tiến lên, ánh mắt sáng ngời nhìn qua nam tử trẻ tuổi.
- Tốt, rất tốt, ta cũng tin tưởng các ngươi sẽ không, thế nhưng mà chuyện này cũng không đại biểu không đúng, Thần Dạ, Phong Ma, nếu các ngươi đã làm bằng hữu, vậy các ngươi sẽ như thế nào?
Nam tử trẻ tuổi mang theo vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn qua hai người, nói ra:
- Nếu như tình hình này phát sinh, các ngươi sẽ làm thế nào, là lục đục với nhau hay đánh cược một lần?
Thần Dạ và Phong Ma đều thất thần, cho dù là loại tình hình nào, nếu quả thật phát sinh thì tình bằng hữu, tình huynh đệ đều tan thành mây khói.
Dù cho Thần Dạ cùng Phong Ma không làm cái gì, nhưng vì bằng hữu, vì thân nhân sẽ bỏ qua chuyện này sao?
Đến lúc đó một hồi đại chiến không muốn diễn ra sẽ lập tức phát sinh, muốn lựa chọn như thế nào thì Thần Dạ cùng Phong Ma thật không biết.
Thấy hai người trầm mặc, nam tử trẻ tuổi vui vẻ càng đậm:
- Hiện tại, các ngươi hiểu ý của ta chưa?
Thần Dạ im ắng cười cười, nhìn qua nam tử trẻ tuổi, nói:
- Ý của ngươi chúng ta hiểu, nhưng làm cho ngươi thất vọng rồi.
- Nha.
Nam tử trẻ tuổi nhíu mày một cái, đây là lần đầu tiên Thần Dạ cùng Phong Ma nhìn thấy vẻ mặt ngoài ý muốn của nam tử trẻ tuổi, lúc trước hắn giống như đế hoàng, khống chế thiên địa, cho dù trong thiên địa biến hóa như thế nào đều nằm trong khống chế của hắn.
Thần Dạ lạnh nhạt cười nói:
- Có lẽ chuyện sẽ diễn ra như lời ngươi nói, dù sao nhân sinh muôn màu, nhân tâm khó đoán, nhưng mà bằng hữu của ta, tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này, ngươi có tin tưởng hay không cũng ươợc, cho nên chúng ta nhất định không phải là bằng hữu.
- Thần Dạ, ngươi quả nhiên không đơn giản.
Hồi lâu sau, nam tử trẻ tuổi than nhẹ, trầm giọng cười cười, nói:
- Hôm nay dừng ở đây, hy vọng không lâu sau chúng ta còn có thể như bây giờ, có thể tâm bình khí hòa trò chuyện một hồi, loại bình tĩnh này bao nhiêu năm qua ta chưa từng có được.
Nói xong thân ảnh của hắn hóa thành hư ảo.
- Tiêu Hàn Thủy tiền bối thế nào?
Thần Dạ cao giọng hỏi.
Đối với Tiêu Hàn Thủy, sau khi đi tới nơi này, Thần Dạ thủy chung thì có một phần kính ý, bất luận như thế nào, kiên trì của người này đáng giá học tập.
- Chết, cho nên không gian này sắp nghiền nát, sau khi cô nương kia khỏi, các ngươi nên lập tức rời đi, hiện tại ở bên ngoài cũng không bình tĩnh.
Âm thanh này từ trong chín tầng mây truyền tới, trong thanh âm mang theo nét chờ mong thật sâu, mà chờ mong vì cái gì, trong nội tâm Thần Dạ cùng Phong Ma dường như hiểu rõ.
- Thần Dạ, Phong Ma.
← Ch. 1197 | Ch. 1199 → |