← Ch.1301 | Ch.1303 → |
Hôm nay Dạ Minh ta cùng Đế, Mộc lưỡng tộc đã tạm thời kềm hãm cao thủ của các ngươi, khiến cho các ngươi không cách nào một mình chiếm cứ truyền thừa chi địa của Bạch Đế, tiếp đó, kế hoạch khác của các ngươi là cái gì?
- Cái này ta không phải là rất rõ ràng!
Hỏa diễm thiêu cháy làm cho Tà Cuồng liên tục nói ra đều là hết sức run rẩy, dưới run rẩy, một câu nói mới miễn cưỡng nói xong.
- Đem những thứ ngươi biết tất cả đều nói ra, bằng không ngươi sẽ biết ngươi sẽ có hậu quả như thế nào.
Thần Dạ vừa dứt lời, hỏa diễm kia bao quanh Tà CUồng tựa hồ màu sắc đang chậm rãi chuyển đổi, mà chợt, thân thể của Tà Cuồng cũng là cực kỳ vặn vẹo, người không giống người, quỷ không giống quỷ.
- Ta nói, ta nói, Thần Dạ ngươi mau dừng tay!
Tà Cuồng gào khóc, hắn bị vặn vẹo đã làm cho người ta không phân ra được đâu là tai, mũi, miệng một cách rõ ràng, chỉ nghe được thanh âm kia từ trong một đoàn mơ hồ phát ra.
- Vốn là chúng ta muốn chiếm cứ truyền thừa chi địa của Bạch Đế, ngay cả là không cách nào nhận được truyền thừa cũng sẽ không để cho bất luận kẻ nào ở trên thế gian này nhận được, tuy cố thủ ở bên ngoài truyền thừa chi địa, bất luận kẻ nào nếu muốn xông vào sẽ phải đối mặt với công kích cuồng phong bạo vũ, trong lúc bất chợt lại nhận được mệnh lệnh bỏ qua cho cố thủ, nhưng người tiến vào...
- Có phải hay không là muốn bắt ba ba trong rọ, một lưới bắt hết?
Thần Dạ hỏi tới.
Tà Cuồng cố gắng nói:
- Vốn là trong lòng chúng ta cũng cho là như vậy, nhưng mà không phải, mệnh lệnh mà chúng ta nhận được chính là buông tha cho truyền thừa chi địa của Bạch Đế, chỉ bất quá nếu như có cơ hội mà nói, chúng ta sẽ không để ý mà giết một ít người nên giết, chỉ bất quá hiện tại các ngươi đã có chuẩn bị, chúng ta không muốn buông tha cho cũng là không thể không bỏ qua rồi.
Mọi người không khỏi ngẩn ra, Tà Đế điện cư nhiên cứ như vậy bỏ qua, những người đó của Tà Đế điện rốt cuộc là có ý gì, bọn họ có âm mưu gì.
Mắt thấy nghi ngờ của mọi người, Tà Cuồng vội vàng nói:
- Không quản các ngươi có tin hay không, đây là sự thật, hiện tại truyền thừa chi địa của Bạch Đế là địa phương tuyệt đối an toàn, dĩ nhiên không có ai nguyện ý để cho truyền thừa lớn như vậy rơi vào trong tay của người khác.
Thần Dạ chợt nhìn Ngao Thiên, ở bên trong mọi người chỗ này, thậm chí là tất cả người ở trong thiên hạ chỉ có Ngao Thiên đối với Tà Đế điện là có lý giải rõ ràng nhất, nhiều năm qua lão không ít lần tiếp xúc với những gia hỏa kia của Tà Đế điện.
Biết được ý tứ của Thần Dạ, sau khi Ngao Thiên trầm mặc một hồi, chậm rãi nói:
- Theo lời của hắn rất có thể là thật, theo lý giải của ta đối với Tà Đế điện, bọn họ trừ phi không làm, nếu không sẽ không chừa thủ đoạn nào để đi làm, chỉ là ta cũng không rõ ràng lắm bọn họ hiện tại đến tột cùng là đang tính cái âm mưu gì?
- Cái này ta cũng không biết!
Thấy ánh mắt của Thần Dạ lần nữa hướng tới, Tà Cuồng vội vàng run run nói.
Thần Dạ trầm tư nói:
- Không quản chuyện khác, chỉ cần truyền thừa chi địa của Bạch Đế an toàn, như vậy là đủ rồi!
Không có quấy nhiễu của Tà Đế điện, Thần Dạ đối với đám người Phong Ma có lòng tin càng cường đại hơn.
Sau khi dừng lại trong chốc lát, Thần Dạ nhìn Tà Cuồng, gằn từng chữ, lần nữa hỏi:
- Như vậy Tà Đế điện bắt mẫu thân của ta, nguyên nhân chân chính là cái gì, cái này không đừng nói là sẽ không biết đi, các ngươi muốn rốt cuộc là cái gì?
- Nói cho ta biết, các ngươi tại sao muốn bắt mẫu thân của ta, mà đồ vật các ngươi muốn đến tột cùng là cái gì?
Thần Dạ gằn từng chữ hỏi.
Nghe được lời như vậy, thần sắc hư ảo của Tà Cuồng rõ ràng trở nên sững sờ, thật lâu về sau mới ngạc nhiên mà hỏi:
- Thần Dạ, chính ngươi cư nhiên cái gì cũng đều không biết?
Thấy Thần Dạ không phủ nhận, trong nội tâm của Tà Cuồng nhất thời có điều phát mộng rồi, nguyên lai Thần Dạ cái gì cũng không biết, như vậy Tà Đế điện đem ánh mắt đặt lên trên người Thần Dạ là hoàn toàn sai lầm a.
Những năm này Tà Đế điện nghĩ hết mọi biện pháp, cuối cùng tập trung vào Thần Dạ mà bỏ qua những người khác, hóa ra những thứ cố gắng này tất cả đều uổng phí rồi.
Tà Cuồng ngốc trệ không thôi, hắn bây giờ tự thân đều khó bảo vệ, biết được những thứ này lại có ích lợi gì, mà nếu như không phải là giờ khắc này hắn bị bắt, Thần Dạ như thế nào lại hỏi ra loại vấn đề như vậy.
- Hãy bớt sàm ngôn đi, nhanh một chút trả lời vấn đề của ta!
Đây là nghi ngờ của Thần Dạ nhiều năm như vậy vẫn chưa có câu trả lời.
Ký ức thời thơ ấu của Thần Dạ đang còn, mẫu thân đúng thật không phải là người bình thường, mặc dù lai lịch không bị người ta biết được, nhưng Thần Dạ nhớ được thời điểm mẫu thân ở Thần gia, cho dù là Thánh chủ gia ở lúc đó đối với mẫu thân đều có được khách khí không giống bình thường.
Phần khách khí kia cho dù là Thần lão gia tử thân làm huynh đệ cũng là chưa từng từ chỗ của Thánh chủ gia nhận được, những thứ này Thần Dạ tuy chưa từng tận mắt nhìn thấy nhưng lại là sự thật không thể chối cãi, không ai phủ nhận qua.
Sau đó Thánh chủ gia qua đời, tân hoàng lên ngôi, mặc dù là đối với Thần gia có kiêng kỵ thật sâu cùng với mãnh liệt muốn trừ đi cho thống khoái, nhưng mà cũng không dám có chút càn rỡ.
Thế nhân đều cho là, đó là bởi vì uy thế của Thần lão gia tử kinh sợ Hoàng Đế, trên thực tế người biết nội tình mới hiểu được, bởi vì là nguyên nhân mẫu thân của Thần Dạ.
Cộng thêm sau đó Thần Dạ cho thấy thiên phú chói mắt, hoàng thất càng thêm cẩn thận, tất cả mờ ám âm thầm càng là vô cùng cẩn thận, sợ bị người phát hiện.
Liền một điểm như vậy là có thể chứng minh sự đáng sợ của mẫu thân, Thần Dạ khi đó mặc dù để cho hoàng thất kiêng kỵ nhưng còn xa xa không có lực lượng chấn nhiếp đầy đủ để cho hoàng thất nơm nớp lo sợ.
Thần Dạ chỉ thấy qua một lần, khi còn bé, mẫu thần vì muốn để cho hắn vui vẻ, từng ở chỗ không người mang theo Thần Dạ bay lên bầu trời.
Con đường võ đạo, chỉ có sau khi đạt đến cảnh giới Lực Huyền mới có thể giống như loài chim có thể bay lượn tự do tự tại.
Có lẽ ở trong mắt của Thần Dạ hiện tại, cảnh giới Lực Huyền đã là bé nhỏ không đáng kể, song khi đó, càng là ở bên trong Đại Hoa hoàng triều, một vị coa thủ ít nhất là cảnh giới Lực Huyền liền đủ để đem hoàng thất áp đến gắt gao, mặc dù có Thiên Nhất môn làm chỗ dựa cũng không mảy may dám động vào Thần gia.
Mà người nào có thể bảo đảm mẫu thân ở lúc đó cũng chỉ là cảnh giới Lực Huyền.
Tất cả những thứ này đều chứng minh cho lai lịch bất phàm của mẫu thân, song, cũng chỉ là lai lịch bất phàm mà thôi.
Nhiều năm lịch lãm, từ Đại Hoa hoàng triều đi ra, đi tới Trung vực đại địa cao thủ như mây này, Thần Dạ đã sớm không phải là ếch ngồi đáy giếng trước kia.
← Ch. 1301 | Ch. 1303 → |