← Ch.1388 | Ch.1390 → |
- Trưởng Tôn cô nương...
Mặc dù sợ hãi Trưởng Tôn Nhiên, nhưng dù sao cũng quan hệ đến ích lợi bản thân, bọn họ cũng muốn giao tranh một trận.
Một người bước lên ôm quyền nói:
- Trưởng Tôn cô nương, trong khoảng thời gian này cần đa tạ Dạ Minh bảo hộ mới giúp chúng tôi không bị uy hiếp tính mạng, chúng tôi thật sự ghi nhớ trong tâm, một ngày nào đó nhất định báo đáp.
- Nhưng hiện tại nguy cơ đã qua, chúng tôi còn phải lập tức quay trở về, dù sao thân nhân huynh đệ cũng bị mất liên hệ thật lâu, cho nên chúng tôi...
Không đợi hắn nói hết lời Trưởng Tôn Nhiên chợt cười dài phất tay nói:
- Du tông chủ, quả thật là như thế phải không?
Vị Du tông chủ thoáng sững sờ, nhưng lập tức khôi phục bình thường, nhưng chưa đợi hắn lên tiếng thì chợt nhìn thấy ánh mắt dạt dào ý cười của Trưởng Tôn Nhiên, trong lòng khẽ chấn động.
- Trưởng Tôn cô nương...
- Du tông chủ, hiện giờ nguy cơ đã qua, các ngươi cũng không cần dựa vào Dạ Minh bảo hộ, nhưng đã mang ân huệ của người cũng nên nhớ ngàn năm, ta không cần các ngươi đền đáp điều gì, chỉ cần các ngươi lưu lại đây ba ngày, sau đó sẽ để các ngươi rời đi.
Trưởng Tôn Nhiên nhìn lướt qua mọi người thản nhiên nói:
- Yêu cầu này không quá đáng đi?
Nếu không còn chuyện gì khác đừng nói là ba ngày, dù là ba năm mọi người cũng nguyện ý.
Hiện giờ thế lực của Dạ Minh đã thật lớn, làm tốt quan hệ là điều không thể tốt hơn. Nhưng hiện tại cỗ ba động kỳ lạ kia đã càng lúc càng yếu, cao thủ chưa đạt tới cảnh giới thành huyền đã không còn cách nào cảm ứng được.
Nếu còn lưu lại ba ngày chỉ sợ cái gì cũng không chiếm được!
- Trưởng Tôn cô nương, làm vậy chỉ sợ có chút ép buộc, mọi người đều gấp gáp trở về thôi.
Vị Du tông chủ kiên trì nói.
- Gấp gáp trở về...
Trưởng Tôn Nhiên nhẹ giọng cười, cũng không hề có chút áp chế, ngay cả những người này cũng cảm ứng được cỗ ba động kia, huống chi nhóm người Ngao Thiên làm sao không cảm ứng tới.
Nếu sự kiện này do Thần Dạ cùng Tử Huyên sắp xếp, dù cho những cao thủ ở đây cũng không khả năng ngăn trở được gì nhưng Trưởng Tôn Nhiên cũng không cho phép bọn họ đúc kết đi vào.
- Ta chỉ muốn nói một câu, ba ngày sau sẽ cho các ngươi rời đi, nếu không đừng trách Dạ Minh không lưu tình!
- Trưởng Tôn cô nương, ngươi làm vậy không khỏi quá bá đạo đi!
Nghe được vẻ kiên quyết trong lời nói của nàng, thần sắc cả đám người liền âm trầm, có hơn mười cao thủ bước ra đứng sóng vai cùng vị Du tông chủ kia.
Sau lưng họ ngày càng có nhiều người cùng hội tụ tới.
- Trưởng Tôn cô nương, chúng tôi thật cảm kích Dạ Minh đã bảo hộ, ngày sau sẽ báo đáp, nhưng giờ phút này Trưởng Tôn cô nương đừng ép buộc ngăn cản chúng tôi rời đi, miễn bị thương hòa khí. Chúng tôi cũng không muốn trở thành kẻ vong ân bội nghĩa, thỉnh Trưởng Tôn cô nương đừng ép chúng tôi!
Tiếng nói vừa dứt, một đạo hàn ý lạnh thấu xương bộc phát.
- Tốt! Tốt lắm!
Trưởng Tôn Nhiên nhẹ giọng cười nói.
- Du Thiên Hải, Tô Liệt, Tất Trường Hưng, Viên Thông Hủ...
Dáng tươi cười của nàng không thay đổi:
- Quả nhiên là hoàn cảnh có thể ảnh hưởng con người, chư vị không hề trải qua thương lương liền quyết định cùng nhau tiến lui, ha ha, thật không tồi!
- Chúng tôi cũng không muốn như vậy, chỉ cần Dạ Minh đừng ép người quá đáng!
Du Thiên Hải nói, nếu có thể không thành kẻ địch của Dạ Minh tự nhiên là tốt nhất.
- Ha ha...Chư vị liên thủ như thế, nhất định đang nghĩ các ngươi có thể đại biểu võ giả thiên hạ này, nghĩ rằng Dạ Minh không dám làm gì phải không?
- Các ngươi cũng đã từng có hứa hẹn nhưng hôm nay lại lật lọng, cũng tốt, cho các ngươi biết bằng vào các ngươi còn chưa đại biểu được bao nhiêu người khác trong thiên hạ!
Lời nói truyền ra, không gian như rung chiến, trong lòng nhóm người Du Thiên Hải càng thêm nặng nề.
Trưởng Tôn Nhiên chẳng những hiểu rõ ý nghĩ của bọn họ, hơn nữa còn không xem vào trong mắt, điều này ý nghĩa hôm nay nếu họ kiên quyết làm theo ý mình, như vậy sẽ không tránh được cuộc chiến với Dạ Minh.
Khi biết Dạ Minh cũng không e ngại bọn họ liên thủ, cũng không sợ trở thành kẻ địch của thiên hạ, bọn họ liền sợ hãi.
- Ngao Thiên tiền bối!
Bàn tay Trưởng Tôn Nhiên vừa động, đột nhiên thanh âm long ngâm vang triệt thông thiên.
Trên bầu trời, Ngao Thiên dẫn đầu, Long hoàng theo sát phía sau, lục đại trưởng lão của Long tộc – tám đại cao thủ thiên huyền hiện ra chân thân, long thân vạn trượng cơ hồ bao phủ cả bầu trời, thậm chí che kín cả thái dương chiếu xuống.
- Ngao Thiên tiền bối, Trưởng Tôn cô nương, hết thảy chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm...
Khí thế bàng bạc bao phủ toàn bộ nhóm người Du Thiên Hải.
Ngay cả nhóm người Du Thiên Hải càng cảm thấy được tử vong tồn tại, những người khác đều cảm thấy không thể hô hấp, thậm chí thân thể còn phát ra thanh âm vỡ vụn.
- Ngao Thiên tiền bối tha mạng...
Hiện tại đại bộ phận những người có mặt đều biết tuy Dạ Minh không thể độc bá thiên hạ nhưng cũng không phải bọn hắn có khả năng tùy ý khi dễ.
- Dạ Minh xưa nay không tùy tiện kết thù kết oán với người khác, nhưng nếu có người có địch ý, mỗi lần Dạ Minh ra tay đều vì bất đắc dĩ, nếu mọi người không tin...
- Trưởng Tôn cô nương, lời này chúng tôi tin tưởng, tin tưởng...
Trưởng Tôn Nhiên nói:
- Dạ Minh sẽ không tùy ý kết thù kết oán cùng người khác, cho nên cũng tuyệt không khoan dung những kẻ có địch ý với chúng ta sống trên thế giới này!
- Oanh!
Sát ý lạnh thấu xương đột nhiên bộc phát.
- Ha ha, Dạ Minh thật sự uy phong, lại dám cùng người trong thiên hạ là địch, chỉ sợ Dạ Minh các ngươi cũng không làm được.
Ngay khi mọi người nghĩ mình hẳn phải chết, đột nhiên một tiếng cười to từ xa xa vang lên, chỉ giây lát sau hơn mười đạo thân ảnh phóng tới nhanh như chớp, xem thường khí thế mạnh mẽ của Ngao Thiên, cường thế xông vào trong mảnh không gian nơi này.
- Liễu Lăng Vân, Thiên Không!
Trong đôi mắt của Trưởng Tôn Nhiên hiện lên vẻ ngưng trọng, rốt cục lại kinh động Tà Đế Điện.
- Liễu huynh, Thiên huynh, mời các ngươi giúp mọi người chủ trì công đạo!
Nhóm người Du Thiên Hải lập tức hô lớn, thần sắc uể oải biến mất.
Liễu Lăng Vân trầm giọng hét lớn:
- Yên tâm, ta cùng Thiên huynh nếu đã đến thì không chấp nhận cho Dạ Minh làm xằng làm bậy!
- Làm xằng làm bậy!
Trưởng Tôn Nhiên cười lạnh, Tà Đế Điện nắm bắt thời cơ thật tốt, hơn nữa còn biết lợi dụng tâm lý tham lam của mọi người, đồng thời còn nhìn ra được Dạ Minh thật sự băn khoăn đối với Tà Đế Điện.
Thiên tộc cùng Liễu tộc hiện tại chỉ còn lại chưa đầy mười cao thủ thiên huyền, nhưng hôm nay lại có vài chục cao thủ thiên huyền xuất hiện, nếu không phải trong hai năm qua Dạ Minh gặp kỳ ngộ chỉ sợ hôm nay phải gặp thất bại thảm hại.
- Nếu đã đến thì cũng tốt, trước tiên giúp Thần Dạ tiêu diệt sạch một ít người không nên tồn tại!
Lời của Trưởng Tôn Nhiên vừa dứt, vài đạo thân ảnh bên trong Dạ Minh bắn ra, người dẫn đầu chính là Thiên Nhàn lão nhân.
← Ch. 1388 | Ch. 1390 → |