← Ch.248 | Ch.250 → |
Cuối cùng, vẫn là một vị lão tu sĩ râu tóc trắng như tuyết đứng lên, da mặt mềm mại như trẻ con đỏ rực như đít khi ôm quyền nói với Mã Lăng Tiêu:
- Mã gia chủ, dung hợp Bắc Hải Hàn Ngân và Nam Lĩnh Hỏa Kim. việc này cũng không dễ giải quyết...
Hắn nói đầy ẩn ý, Mã Lăng Tiêu cũng mơ hồ hiểu được, chỉ là món pháp bảo này quan hệ đến sự hung suy thành bại của Mã gia trong thời gian tới, Mã Lăng Tiêu tuyệt đối không thể dễ dàng từ bỏ, chỉ đành nói:
- Chỉ cầu các vị Đại sư hỗ trợ, chỉ cần mọi người tận lực...
Hắn cắn răng một cái nói:
- Mã gia dâng tặng mỗi vị hai mươi miếng Ngọc Túy Tinh Phách. Nếu như vị Đại sư nào có thể giải quyết vấn đề này, Mã gia dâng tặng mười miếng Ngọc Tủy.
Mọi người xao động một trận, cái giá này thực sự là quá cao rồi, xem ra Mã gia thật sự có nhu cầu mới tăng giá lên gấp đôi như vậy.
Vũ La ngồi ngay ngắn bất động, Mã Hồng bên cạnh đã có chút bất an. hắn đã nhìn ra nan đề này cũng không phải dễ dàng giải quyết như vậy, lặng lẽ hỏi Vũ La:
- Vũ Đại nhân, thế nào?
Vũ La thấp giọng nói:
- Bắc Hải Hàn Ngân và Nam Lĩnh Hỏa Kim thuộc tính tương khắc, hơn nữa tất cả đều là tài liệu cực kỳ hiếm thấy. Nếu như chỉ là tài liệu bình thường thuộc tính tương khắc, còn có thể dùng nguyên lý Ngũ Hành tương sinh tương khắc tiến hành xử lý trước một ít. sau đó lại tiến hành dung hợp. Thế nhưng hai loại tài liệu này đẳng cấp rất cao, loại biện pháp này căn bản không thể thực hiện được.
Hắn dừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Quả thực nói, vấn đề này chính là nan đề làm khó các Đại sư chế khí của Tu Chân Giới mấy ngàn năm qua, đến nay không ai có thể giải quyết.
Mã Hồng nhất thời nhụt chí:
- Vậy chẳng phải là xong rồi sao? Mục đích của chúng ta cũng không có biện pháp đạt được.
Vũ La ngồi ngay ngắn bất động, lại khẽ mỉm cười:
- Ta cũng không nói ta không giải quyết được.
- Thật sao?
Mã Hồng vô cùng vui mừng, hắn và Kiều Hổ hai người đối với Vũ La đã đạt tới mức sùng bái mù quáng. Vũ La nói có thể giải quyết, hắn không chút nghi ngờ, dùng sức nắm chặt tay:
- Thật là tốt quá.
Mã Lăng Tiêu đã nói đến như vậy, các vị Đại sư luyện khí ở đây tự nhiên không tiện từ chối, ai nấy ôm quyền:
- Chúng ta tự nhiên tận lực.
Mã Lăng Tiêu khoát tay, lập tức có một đám tỳ nữ xinh đẹp xếp hàng đi vào, dẫn các vị Đại sư chế khí đi ra ngoài, mỗi người một gian tĩnh thất, bên trong mỗi tĩnh thất đã chuẩn bị một viên Bắc Hải Hàn Ngân to bằng hạt gạo và một viên Nam Lĩnh Hỏa Kim cũng to bằng hạt gạo.
Chẳng qua yến hội hôm nay vốn không có phần của Vũ La, cho nên tất cả chuẩn bị cũng không có tính Vũ La vào. Khi các tỳ nữ đi vào, phía trước đều là mi thanh mục tú xinh đẹp động lòng người, đến lượt Vũ La lại là một nữ nhân hung hăng cường tráng, tay vượn lung hùm, nhăn nhó khẽ nói:
- Đại sư mời đi theo ta.
Vũ La không được tự nhiên, nhưng chỉ có thể đi theo nàng.
Mà bên cạnh lại có người dẫn Mã Hồng đi ra ngoài.
Người khác đều là tĩnh thất. Vũ La lại bị dẫn đến một gian lương đình, bên trong đã chuẩn bị trà cụ, thế nhưng không có Bắc Hải Hàn Ngân, cũng không có Nam Lĩnh Hỏa Kim.
Vũ La sửng sốt, bất mãn hỏi:
- Đây là ý tứ gì?
- Không có ý tứ gì, Mã gia ta chính là thế gia tu chân, có người tới cửa tự nhiên không tiện đánh đuổi. Ngươi cứ ở chỗ này uống trà, giết thời gian một chút, cảm thấy đến lúc, tự mình chừa lại chút thể diện cho mình, cút đi sớm một chút là được.
Vũ La vừa nhìn, người nói từ phía sau mảnh rừng trúc bên ngoài lương đình đi tới, không ngờ là tên tu sĩ mà bọn họ gặp phải ở bên ngoài Phi Thúy Sơn Trang.
Vũ La cười lạnh một tiếng:
- Đây là ý của ai?
Tu sĩ kia cười đắc ý:
- Tự nhiên là ý của gia chủ Đại nhân. Bắc Hải Hàn Ngân và Nam Lĩnh Hỏa Kim đều là tài liệu cực kỳ trân quý, nếu bị ngươi lãng phí, ngươi cũng không bồi thường nối. Cho dù là một khối bằng hạt gạo cũng đáng giá mấy miếng Ngọc Túy Tinh Phách, nếu như ngươi giấu đi lại nói với chúng ta rằng ngươi đã thất bại, dù sao có thể cũng không thể lục soát người ngươi, phải không?
Vũ La thật sự không ngờ rằng, người của Mã gia không ngờ hám lợi tới mức này, cười lạnh một tiếng nói:
- Tốt, tốt, vô cùng tốt. Ta đây sẽ an vị chờ xem, ai có thể giúp Mã gia các ngươi giải nan đề này.
Tu sĩ kia hừ một tiếng, không ngờ không đi, đứng bên cạnh nhìn hắn giống như nhìn kẻ trộm, dường như lo lắng Vũ La tự tiện đi lại sẽ lấy trộm thứ gì của nhà hắn.
Mất thấy thời gian buổi trưa đã trôi qua, lương đình chỗ Vũ La ngồi vừa hay chính là nằm trên đường đi từ các tĩnh thất đến phòng khách, chỉ thấy một đám Đại sư luyện khí mày chau mặt ủ đi ra, cúi đầu đi về phía phòng khách.
Vũ La đếm từng người một. đợi khi tất cả mọi người đi ra, hắn mới rũ vạt áo đứng lên.
Tên tu sĩ vẫn thủ ở bên cạnh kia lập tức khẩn trương:
- Ngươi muốn làm gì?
Vũ La hừ một tiếng:
- Ngươi theo ta đến đây.
Hắn đi tới phòng khách, tu sĩ dùng mất chó nhìn người cũng chạy theo sát, phòng khách cũng không quá xa, rất nhanh đã tới. Đám tu sĩ lúc trước đều ngồi ở trong phòng khách, cúi đầu ủ rũ, vẻ mặt xấu hổ.
Giữa phòng khách đặt một cái bàn dài, bày nguyên liệu dung hợp thất bại, còn lại một viên Bắc Hải Hàn Ngân và hai viên Nam Lĩnh Hỏa Kim. Vũ La cũng không khách khí, trực tiếp đi tới trước bàn, ở trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, nhặt lên một viên Bắc Hải Hàn Ngân và một viên Nam Lĩnh Hỏa Kim.
- Ngươi muốn làm gì?
Mã Lăng Tiêu lớn tiếng quát:
- Vốn cho rằng Mã Hồng đã không biết xấu hổ rồi, không ngờ rằng còn có người càng quá phận hơn so với hắn.
Vũ La đột ngột bóp mạnh một cái, trên nắm tay lóe lên hỏa quang, lại mở bàn tay ra, Bắc Hải Hàn Ngân và Nam Lĩnh Hỏa Kim đã biến mất không thấy, chỉ còn lại một viên kim loại màu xám.
- Đây...
Vị lão nhân râu tóc bạc trắng lúc trước tiến lên một bước, hắn có vị trí tối cao trong các vị Đại sư luyện khí. mọi người không dám vượt lên trước, thành thành thật thật chờ ở phía sau.
Lão nhân cẩn thận kiểm tra một chút, hoảng sợ nói:
- Không ngờ đã phá giải thành công nan đề đã vây khốn tất cả Đại sư chế khí của Tu Chân Giới mấy ngàn năm. Chỉ bóp một cái như vậy, không ngờ đã giải quyết... Cái này, cái này, ài...
Lão nhân thở dài một tiếng.
Các Đại sư luyện khí khác gần như không thể tin tưởng, lão nhân vừa lui ra. mọi người chen chúc lên. tranh nhau nhìn viên kim loại kia.
- Làm sao có khả năng, ta đã nghiên cứu mấy chục năm cũng không giải được nan đề này, tiêu từ này chỉ là một tu sĩ cảnh giới Cửu Cung Quảng Hạ. làm sao có khả năng giải quyết một cách nhẹ nhàng như vậy?
Mọi người chen chúc ùa lên. không ai chịu nhường ai, tranh đoạt hồi lâu. cuối cùng có một Đại sư luyện khí mặt mũi bầm dập cướp được viên kim loại kia vào tay, cẩn thận quan sát hồi lâu. nhịn không được khóc lên. không cam lòng ngửa mặt lên trời gào thét:
- Tại sao? Ta tu chân bốn trăm năm. nghiên cứu chế khí ba trăm sáu mươi năm. tại sao vấn đề ngay cả ta cũng không giải được, tiểu tử này chỉ cần giơ tay nhấc chân đã giải quyết xong, tại sao? ông trời quả thật không công bằng.
Hắn càng hét càng phẫn nộ, càng hét càng không cam lòng, cuối cùng phun ra một ngụm tiên huyết, hai mắt tối sầm ngã xuống.
Không đợi hắn ngã trên mặt đất đã có người đoạt đi viên kim loại trong tay hắn. cẩn thận quan sát một lát. cũng là mặt như tro tàn. khóc lóc thảm thiết nói:
- Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn. hôm nay rốt cuộc được kiến thức rồi...
Các vị Đại sư luyện khí ngươi tranh ta đoạt, huynh đệ Mã Lăng Tiêu bốn người cũng choáng váng mặt mày: vừa rồi những Đại sư luyện khí này cuối cùng đã thất bại, dung hợp Bắc Hải Hàn Ngân và Nam Lĩnh Hỏa Kim chính là nan đề mấy ngàn năm không có lời giải của các Đại sư chế khí trong Tu Chân Giới, huynh đệ nhà họ Mã tưởng đã tuyệt vọng. Thế nhưng không ngờ hiện tại diễn ra màn kịch trước mắt này, tên tiểu tử bọn họ vẫn khinh thường, tên tiểu tử bọn họ cho rằng tới lừa ăn gạt uống lừa tiền, tên tiểu tử mà Mã Hồng tìm tới, không ngờ chỉ khẽ khoát tay đã giải quyết được vấn đề này.
← Ch. 248 | Ch. 250 → |