← Ch.254 | Ch.256 → |
Ba người Đồng trưởng lão chính là trưởng lão của Trưởng lão hội, không thể dễ dàng đích thân đi vào chỗ nguy hiểm. Lần trước chinh phạt Ma Diễm Cốc, chính là chuẩn bị rất lâu, tề tựu đông đủ mới đánh vào, vậy mà còn suýt chút nữa không về được.
Trong lòng Vũ La cũng có tính toán, bất cứ người nào trong ba người Đồng trưởng lão cũng không phải là đối thủ của Lệ Thương Hải, huống hồ ba người đang hợp lực với Chu Thanh Giang đối kháng Sở Tam Tuyệt, căn bản không đi ra được.
về phần Cốc Thương, không cần Vũ La cầu viện, bản thân hắn cũng sẽ tới.
Vũ La với hắn không hợp, gọi tới hai người cùng nhau bay đi Tinh La Hải, không phải tự mình làm cho mình không được tự nhiên hay sao?
Hắc Thủy Tiên trừng mắt nhìn Vũ La hồi lâu, phát hiện Vũ La không có phản ứng, nhịn không được bĩu môi, nhưng lại nghĩ lại, thực lực của ba người mình đã không tồi rồi, nàng xem qua tư liệu về Lệ Thương Hải, lẽ ra Cốc Mục Thanh không nên thất thủ mới đúng, chỉ sợ hắn còn có sự giúp đỡ nào đó. Chẳng qua mình và Hổ Mãnh liên thủ, làm sao cũng có thể giải quyết vụ án này, huống chỉ còn có tên yêu nghiệt Vũ La này?
Đúng vậy, sau khi trải qua một loạt chuyện của Nhạc Băng Uyên, ở trong cảm nhận của Hắc Thủy Tiên, đã cho Vũ La là một loại yêu nghiệt, tất yếu giống như loại người một trăm hai mươi phần trăm tuyệt đối không được trêu chọc.
Vũ La tâm loạn như ma, mạnh mẽ bức mình bình tĩnh lại, nhớ lại tư liệu về Lệ Thương
Hải kiếp trước mình thu thập được. Vũ La sau khi trở thành Đế Quân, vẫn âm thầm đề phòng đối với Lệ Thương Hải, tự nhiên âm thầm góp nhặt không ít tư liệu.
Hắn nghĩ nghĩ, mơ hồ cảm giác mình đã nắm được một tia quan trọng, thế nhưng lại không rõ là cái gì. Vũ La đang có chút sốt ruột, bỗng nhiên phía trước một đạo kim quang chắn ngang đường bọn họ phi hành. Hổ Mãnh lảo đảo một chút, khó khăn lắm mới khống chế được pháp bảo, nhất thời giận dữ:
- Người nào, dám va chạm bản thần bộ!
ở Trung Châu, danh hiệu Tứ Đại Thần Bộ của Hình Bộ Đài rất là hữu dụng. Dân không đấu với quan, ở Tu Chân Giới cũng là như vậy, cho nên tu sĩ bình thường tuyệt đối sẽ không nguyện ý xung đột với quan sai của Hình Bộ Đài, hơn nữa Hổ Mãnh còn là một trong Tứ Đại Thần Bộ tiếng tăm lừng lẫy.
Thế nhưng kim quang kia lại không yếu thế chút nào, xoay hai vòng trên không, giống như một con kim long mạnh mẽ, xoay đầu lại, vù một tiếng lại lao về phía bọn họ.
Hổ Mãnh giận dữ:
- Cẩu tặc to gan!
Hắn đang định đón đánh, pháp quyết trong tay đã định đánh ra, lại bị một bàn tay bên cạnh ngăn lại.
- Là người một nhà.
Vũ La trầm giọng nói.
Kim quang vù một tiếng đến trước mắt. mắt thấy sắp đánh trúng pháp bảo của Hổ Mãnh, lại bỗng nhiên tan tác thành quang vụ kim sắc đầy trời bay ngang trước mặt.
Trước mặt ba người đã đứng một nữ tu sĩ xinh đẹp mặc nam trang, không phải Chu Cẩn còn có thể là ai?
Quang vụ kim sắc đầy trời kia ngưng tụ thành một đường, vù một tiếng lùi về trên lung Chu Cẩn. hóa thành một đai lung kim sắc rộng bằng hai ngón tay, Chu Cẩn một thân áo trắng tinh thuần, có đạo kim sắc này điểm xuyết càng có vẻ anh tư hiên ngang. khí chất ngạo nhân.
Sắc mặt của Hổ Mãnh nhất thời thay đổi, Đại nhân hai nhà trước đây đều có ý tác hợp hai người, đáng tiếc hai người đều không có ý tử đó. Chu Cẩn khi đó không tính lập gia đình giúp chồng dạy con. Hổ Mãnh lại là người thô hào, cảm thấy cuộc sống một người ăn no cả nhà không đói, vô tư vô lự. không muốn tìm một lão bà về ràng buộc thân mình.
Chuyện giữa Vũ La và Chu Cẩn. Hổ Mãnh mơ hồ biết được một chút, hắn chẳng những không tức giận, ngược lại còn mừng thầm, rốt cục có người gánh thay chuyện này cho mình.
Nhưng ba người gặp mặt dù sao cũng có chút xấu hổ.
Hơn nữa hành động vừa rồi của Chu Cẩn rõ ràng mang theo oán khí.
Hắc Thủy Tiên tâm can tinh quái, thông minh lanh lợi, làm sao không nhìn ra cục diện xấu hổ này, bèn âm thầm lặng lẽ lui lại, không đếm xia đến.
Nhưng trên thực tế là do Hổ Mãnh tự mình nhiều chuyện. Chu Cẩn quả thực có chút oán khí. thế nhưng oán khí này lại không nhằm vào hắn.
- Sao nàng lại tới đây?
Vũ La nhíu mày hỏi. Hắn vừa có cảm giác manh mối quan trọng mình sắp nắm được kia lại bị Chu Cẩn quấy rối.
Chu Cẩn nghe trong lời nói của hắn có vẻ thầm oán, đôi mất liền đỏ lên, Thế nhưng tính nàng vốn quật cường, cố nuốt nước mắt trở vào, trừng mắt nhìn Vũ La. ương ngạnh hỏi lại:
- Vì sao ta không thể đến đây?
Vũ La thở dài:
- Đừng làm loạn, chúng ta còn có chuyện quan trọng, nàng mau trở về đi.
- Ta không về!
Chu Cẩn chu miệng, thần thái ngây thơ. Rất nhiều nữ nhân cả đời cũng sẽ không học được đòn sát thủ đối với nam nhân này, thế nhưng Chu Cẩn hiểu rõ, lại thường xuyên sử dụng. Lúc này mật nàng đỏ lên, chợt hất hàm:
- Ta tới đây là muốn giúp đỡ.
Nàng vỗ bên hông:
- Ta đã mượn Nhiễu Lương Kim Đao của phụ thân đến, khẳng định có thể trợ giúp.
Hắc Thủy Tiên mừng rỡ:
- Nhiễu Lương Kim Đao, pháp bảo nhất phẩm thượng!
Thêm bảo bối này thực lực tăng mạnh, hành trình đi Tinh La Hải lần này nhất định không sai sót. Thế nhưng nàng đã quên sách lược rất chính xác trước kia của mình: Không đếm xia đến. Nàng vừa mở miệng, sách lược này đã mất đi hiệu lực, Vũ La và Hổ Mãnh, bốn con mất hung quang như hỏa quét lại, Hắc Thủy Tiên co đầu rụt cố, thành thành thật thật đứng ở một bên.
Rốt cuộc Chu Cẩn nói:
- Đi thôi, còn thất thần cái gì? Hổ Mãnh ngươi hữu dụng một chút có được không, đi hay không đi? Chuyện khẩn cấp như vậy, ngươi còn lễ mề, ngươi còn là nam nhân hay không?
Chu Cẩn quở trách một chút, cầm thương mang bổng, khiến cho Hổ Mãnh sợ run. thầm nhủ trong lòng: Nguy hiểm thật, may mắn chuyện này có Vũ huynh đệ sánh giúp ta, nếu thực sự cưới nữ nhân này về Hổ gia, gặp phải lão bà hung hãn như vậy, lão tử còn có đường sống sao!
Nếu Chu Cẩn biết hoa dung nguyệt mạo của mình ở trong lòng Hổ Mãnh chỉ là một nữ nhân hung hãn. không biết có khi nào chỉ tay điều khiển Nhiễu Lương Kim Đao bay ra, lấy cái đầu trên cổ hắn xuống trước hay không?
Chẳng qua bị Chu Cẩn thúc giục như vậy, Hổ Mãnh ngược lại bộc phát tiềm lực, pháp bảo đột nhiên nhanh hơn một nửa.
Dọc trên đường đi Chu Cẩn cũng không chủ động nói câu nào với Vũ La. Hổ Mãnh nhìn mà sốt ruột: Không thể nào, chẳng lẽ hai người không thích nhau sao? Chẳng lẽ ta còn phải gánh chịu nữ nhân này, ông trời, ông đừng đùa ta như vậy!
Thiên hạ ngũ phương, Bắc Cương Nam Hoang, Tây Vực, Đông Thổ, Trung Châu.
Nối liền với nhau, lại có chút hiểm địa cách ly. Tinh La Hải trên thực tế chính là một chỗ hiểm địa như vậy, cách ly Nam Hoang và Tây Vực, ngay cả Trung Châu cũng cách ra.
Trên thực tế hung danh của Tinh La Hải, người phàm tục bình thường căn bản là chưa từng nghe qua, nhưng đối với tu sĩ mà nói, lại như sấm động bên tai.
Mặc dù Lệ Thương Hải khổ tâm gây dựng mấy trăm năm. hắn ở Tinh La Hải cũng chỉ là bố trí ở ngoại vi. Phạm vi này, cũng chính là bờ biến trên thềm lục địa dài chừng một trăm năm mươi dặm.
Nếu xâm nhập nữa. đừng nói là Đại Năng bình thường, cho dù là Đế Quân Thôi Xán cũng không dám nói mình có thể toàn thân trở ra.
Trên thực tế tu sĩ các tộc đều một mực co đầu rụt cổ ở trong thiên hạ ngũ phương, ngoài thiên hạ ngũ phương chính là đại dương vô cùng vô tận, ngoài đại dương có cái gì, không ai biết được.
Cự thú trong Yên Sơn đã mười phần khủng bố rồi, Tu Chân Giới hơn vạn năm cũng chưa thể chinh phục Yên Sơn. Nhưng đại dương so với Yên Sơn lại là địa phương càng đáng sợ hơn nữa.
Cự thú biển sâu hết sức khổng lồ, có thể vượt ngoài tưởng tượng cực hạn của các tu sĩ. Chỗ sâu trong đại dương cũng có thâm câu (rãnh sâu), thâm cốc, địa liệt (đất rung, động đất) vân vân. nơi này mấy chục vạn năm cũng không ai quấy nhiễu, những sinh vật tồn tại từ thời viễn cổ có thọ nguyên dài, lực lượng không thể địch nổi.
Dưới sự thúc giục toàn lực của Hổ Mãnh, chi dùng thời gian bảy ngày bọn họ đã chạy tới Tinh La Hải.
← Ch. 254 | Ch. 256 → |