← Ch.0242 | Ch.0244 → |
Cũng may những con Độc tước bị trận pháp khống chế, chỉ bay loạn trong một phạm vi cố định, nếu không, chúng mà vọt ra như ong vỡ tổ, coi như mình có trí nhớ kiếp trước, cũng phải tiêu tùng.
Trong lúc Diêm Xuyên đang còn sợ hãi than về số lượng Độc tước, cách đó không xa, Thiên nữ đã dẫm chân mà vào.
- Không nên!
Diêm Xuyên cả kinh kêu lên.
Nhưng mà đã muộn, Thiên nữ đã bước vào trong phạm vi của Độc tước.
- Chít chít chít chít chít chít!
Bốn phương tám hướng, hàng vạn hàng nghìn Độc tước nhanh chóng bay múa, một đám hướng Thiên nữ nhanh chóng đánh tới.
Thiên nữ ngừng lại, mấy chục Độc tước lướt qua, lại đi về phía trước, mấy chục Độc tước lần nữa lướt qua, ngừng lại một chút, lại có thêm mấy chục Độc tước lướt qua.
- Làm sao có thể?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
Giống như là đã được tập luyện tốt vậy, một đám Độc tước chỉ lướt qua, lại không có một con va chạm vào Thiên nữ.
- Trùng hợp sao?
- Không phải là trùng hợp! Không thể nào là trùng hợp!
Diêm Xuyên cũng mở to hai mắt nhìn.
- Đó là Thiên nữ ảnh hưởng tới phi hành của Độc tước?
- Cũng không phải, Độc tước phi hành, vẫn không có thay đổi, không có quy tắc, vẫn như thế, là nàng đi một chút ngừng một chút, tránh được Độc tước!
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Tránh được? Những con Độc tước này phi hành không có quy tắc, làm sao có thể tránh được? Đây có hàng vạn hàng nghìn con Độc tước a!
Mạnh Dung Dung bất khả tư nghị nói.
- Trừ phi... !
Diêm Xuyên chân mày thật sâu nhăn lại.
- Trừ phi Thiên nữ có năng lực biết trước tương lai!
Mạnh Dung Dung tiếp lời của Diêm Xuyên nói.
Biết trước tương lai? Hai mắt Diêm Xuyên đột nhiên nhíu lại.
- Đúng vậy, biết trước tương lai, nếu thật có năng lực như thế, lúc bước lên phù thạch lần trước đã có thể giải thích, nàng có thể biết trước kia khối phù thạch lúc nào rơi lúc nào không, hiện tại cũng vậy, nàng có thể biết trước quỹ tích phi hành của Độc tước, cho nên mỗi lần đều có thể quỷ dị tránh được Độc tước!
Mạnh Dung Dung mở to mắt nói.
- Không thể nào, không thể nào, tương lai là không thể tiên đoán, cho dù là Tiên nhân cũng không có khả năng, bởi vì tương lai sẽ không tồn tại, chỉ có đã trải qua mới là chân thực, không tồn tại tương lai, làm sao có thể biết trước?
Diêm Xuyên lắc lắc đầu nói.
- Thiên nữ là tu vận a!
Mạnh Dung Dung nói.
- Tu vận cũng không có khả năng, nhiều nhất coi là tính quá khứ, coi là tính hiện tại, chỉ coi là tính toán những thứ tồn tại hoặc đã tồn tại mà thôi, tương lai làm sao có thể biết trước?
Diêm Xuyên kiên quyết lắc đầu.
- Vậy ngươi giải thích đi, vì sao Thiên nữ có thể tránh hàng vạn hàng nghìn Độc tước?
Mạnh Dung Dung tức giận nói.
- Ta không biết!
Diêm Xuyên một trận mờ mịt.
- Hô!
Rất nhanh, Thiên nữ đã xuyên qua Độc tước lĩnh vực, đi tới bên kia.
Nhìn Thiên nữ tiến vào chỗ sâu, trong mắt Diêm Xuyên hiện lên gấp gáp.
- Tránh ra, để cho ta tới!
Mạnh Dung Dung bỗng nhiên giải khai một cái đàn cổ trên lưng.
Diêm Xuyên gật đầu, chậm rãi tránh ra.
- Đinh đinh đinh leng keng!
Dây đàn vừa động, một cổ sóng âm lao ra, Độc tước đang phi hành đột nhiên ngừng lại một chút.
- Thật sự có hiệu quả?
Mạnh Dung Dung sắc mặt vui mừng.
- Đinh đinh đinh đinh!
Đôi tay Mạnh Dung Dung bắt đầu tạo ra âm nhạc mềm mại.
Âm nhạc vừa lên, Độc tước xung quanh giống như là chìm đắm trong cổ sóng âm này, ban đầu bay múa bất quy tắc, đảo mắt đã trở nên có quy tắc.
Theo âm nhạc, Độc tước phóng lên trời cao, ở giữa không trung trên cao vờn quanh liên tục.
Trong lúc nhất thời, phía dưới đột nhiên xuất hiện một giải đất trống trải, không còn một con Độc tước nào ở phía dưới.
- Lợi hại!
Diêm Xuyên tán thán nói.
Trên mặt Mạnh Dung Dung lộ ra một nụ cười, trong mắt hiện lên vẻ đắc ý.
Mạnh Dung Dung vừa kích thích dây đàn, vừa hướng vào bên trong nhanh chóng đi tới. Diêm Xuyên cũng giẫm chân hướng bên trong mà đi.
Rất nhanh, hai người cũng xuyên qua Độc tước khu vực.
Âm nhạc dừng lại.
- Thình thịch!
- Chít chít chít chít chít chít!
Vô số Độc tước lần nữa khôi phục bất quy tắc như ban đầu, đảo mắt tạo thành một bức tường kín mít bằng Độc tước.
- Tài đánh đàn của Mạnh cô nương, bình sinh ta mới thấy lần đầu, thiên hạ khó gặp đối thủ!
Diêm Xuyên thở dài nói.
- Tài đánh đàn của ta? Nói hơi sớm rồi, theo ta biết đến, ít nhất có hai người có tài đánh đàn vượt qua ta!
Mạnh Dung Dung lắc đầu.
- A?
Diêm Xuyên ngoài ý muốn nói.
Trong lúc nói chuyện hai người với nhau, vẫn không quên đuổi theo Thiên nữ.
Rất nhanh hai người phát hiện những thứ rất không bình thường.
- Đất này là màu đen, cây cối ở đây cũng là màu đen? Tại sao tất cả đều là màu đen?
Mạnh Dung Dung kinh ngạc nói.
- Chúng ta đã tới ngọn nguồn chướng khí rồi, đại địa, cây cối ở đây, toàn bộ đều bị chướng khí nhuộm đen rồi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ừ!
Mạnh Dung Dung gật đầu.
Đảo mắt, Diêm Xuyên cùng Mạnh Dung Dung đã đuổi kịp Thiên nữ.
- Các ngươi lại cũng theo tới rồi?
Thiên nữ ngoài ý muốn nói.
- Không phải là ánh mắt ngươi không nhìn thấy sao? Vì sao có thể đi tới đây chính xác như vậy chứ?
Diêm Xuyên cau mày nói.
- Ánh mắt mù, nhưng là tâm nhãn của ta đã mở ra, tâm nhãn của ta có thể thấy bốn phía, chỉ tiếc tâm nhãn nhìn qua cũng là đen trắng, không thể giống như các ngươi vậy, có thể thấy được thế giới rực rỡ màu sắc!
Thiên nữ vừa đi, vừa cười khổ nói.
- Thiên nữ, rốt cuộc ngươi muốn tìm cái gì?
Mạnh Dung Dung cau mày nói.
- Chỗ này, ngươi không biết sao?
Thiên nữ cổ quái nói.
- Có ý gì?
Mạnh Dung Dung cau mày nói.
- Trong thiên hạ chúng ta, vẫn có một vài phong ấn, cũng không ai biết là từ khi nào, chỉ biết là thật xa xưa đã có rồi, thậm chí có một vài phong ấn là ở thời kỳ thượng cổ, ta nhớ được, trong Phong Yêu sơn mạch, hẳn là có một phong ấn, là Đại Diệu tiên sư phong ấn!
Thiên nữ hít sâu một cái nói.
- Vạn Diệu Yêu Liên? Ta từng trải qua một lần đó!
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
Vạn Diệu Yêu Liên, chính là lần đó mà Diêm Xuyên nhận thức Mặc Vũ Hề, biết được Văn Nhược tiên sinh, cũng chiếm được Ngọc Đế Kiếm.
- Vạn Diệu Yêu Liên? Đúng vậy, đó chính là một Thượng cổ chi vật, là Đại Diệu tiên sư vô tình đoạt được, chí tà vô cùng, có lẽ Đại Diệu tiên sư từ chỗ Vạn Diệu Yêu Liên kia, biết được nguyên nhân về thượng cổ đại kiếp, cho nên bày ra Phong Thủy Trận, trấn áp Vạn Diệu Yêu Liên kia, ngăn cản nó phát triển!
Thiên nữ nhớ lại nói.
- Thượng cổ đại kiếp?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Thượng cổ đại kiếp, đó là một cuộc đại kiếp nạn, sau trận hạo kiếp kia, Thiên Đạo hỏng mất, Thương thiên dĩ tử!
Thiên nữ khe khẽ thở dài.
- Thiên Đạo hỏng mất? Thương thiên dĩ tử?
Diêm Xuyên không hiểu nói.
Không chỉ là Diêm Xuyên, Mạnh Dung Dung cũng là mờ mịt vô cùng.
- Đúng vậy a, Thiên Cơ tông ta, vẫn một mực thôi diễn chuyện tình sau gia đoạn thượng cổ, nhưng hết thảy thôi diễn đến trận đại kiếp kia, cũng sẽ không thôi diễn tiếp được nữa, vì vậy, chúng ta đang tìm những thứ liên quan đến giai đoạn trước thượng cổ đại kiếp, hi vọng có thể tìm lại một phần lịch sử!
Thiên nữ lắc lắc đầu nói.
← Ch. 0242 | Ch. 0244 → |