← Ch.0786 | Ch.0788 → |
Khắp Tôn Thiên Điện, bất kể là con cháu thánh nhân, hay cường giả Độc Cô gia, lúc này đều thoáng kinh ngạc. Tại Đại Tần Thành lâm trận chờ? Diêm Xuyên dám khiêu khích thánh nhân?
- Hắn từ đâu xuất hiện vậy?
Một con cháu Độc Cô gia cổ quái nói.
Bên trên xe rồng kéo!
Hóa Thê Lương đang canh chừng bốn Tổ tiên bị khống chết.
- Hóa Thê Lương, ta đã sai. Ngươi giúp ta van nài Diêm Xuyên. Ta bị ma quỷ ám ảnh! Ta không muốn chết. Ta thật vất vả mới tới được Tổ tiên!
Hóa Thiên Quân nước mắt nước mũi chảy dài van xin.
Khuôn mặt Hóa Thê Lương có chút xúc động. Tuy rằng sớm nhìn ra Hóa Thiên Quân miệng cọp gan thỏ, thậm chí vị trí Tổ tiên này lúc trước cùng nhờ lấy lòng Hóa Băng mới có được. Nhưng không ngờ được sau khi Hóa Thiên Quân bị bắt giam, lại sợ chết như vậy!
Trước đây Hóa Thiên Quân tỏ cường thế, là bởi vì hắn thấy mình có chỗ dựa tốt, có thánh nhân đứng ở phía sau. Hắn đi tới chỗ nào cũng mũi vểnh lên trời.
Nhưng bây giờ lại khác. Trước mắt Diêm Xuyên, căn bản mặc kệ ngươi có bối cảnh thế nào. Ngay cả quái vật khổng lồ Tả gia kia, nói giết liền giết? Vừa nãy hắn còn không tiếc đắc tội thánh nhân, cũng muốn mang mình đi?
- Hóa Thê Lương, trước đây đều là ta không đúng. Cầu xin ngươi nể tình chúng ta cùng một tộc giúp ta van xin Diêm Xuyên đi!
Hóa Thiên Quân lấy lòng nói.
Hóa Thê Lương khẽ nhíu mày, nhìn Hóa Thiên Quân nói:
- Bây giờ ta không thể nào cầu tình với Thánh Vương được. Nếu muốn có thể được sống, sau khi đến Đại Tần Thành ngươi tốt nhất dừng nói gì cả! Ngươi mở miệng ra thường là chuyện xấu!
- Được, ta không nói. Bắt đầu từ bây giờ, ta liền câm miệng không nói lời nào!
Hóa Thiên Quân nhất thời kêu lên.
Tả Thanh ở bên cạnh cũng bị cầm tù lại lạnh lùng nói:
- Hừ, gia chủ rất nhanh sẽ nhận được tin tức. Đại Trăn sao? Một khi Tả gia ta tới, một người cũng đừng hòng sống sót!
Hóa Thê Lương cười lạnh nói:
- Một người cũng đừng hòng sống sót? Tuy nhiên, sợ là ngươi vĩnh viễn không nhìn thấy được lúc đó! Nếu như Đại Trăn ta bị diệt, trước khi bị diệt, tất cả các ngươi nhất định sẽ bị tiêu diệt trước tiên!
- Ngươi! Hóa Thê Lương, ngươi cũng là tử tôn của thánh nhân! Ngươi lại giúp đỡ người ngoài đối phó thánh nhân?
Tả Thanh nhất thời nổi giận nói.
- Ha, ha ha, ha ha ha ha ha ha!
Hóa Thê Lương nhìn Tả Thanh lộ ra một nụ cười trào phúng.
...
Đại điện bên trong xe rồng.
- Đa tạ Thánh Vương, lần này thần đã mang đến cho Đại Trăn phiền phức ngập trời!
Doãn Hận Thiên cười khổ nói.
- Phiền phức? Bởi vì phiền phức, Đại Trăn mới có thể nhanh chóng quật khởi! Không sao, quần thần Đại Trăn, không ai sợ phiền phức, chỉ sợ không có phiền phức.
Diêm Xuyên cười nói.
- Tạ Thánh Vương!
Doãn Hận Thiên cảm động nói.
- Đáng tiếc, táng thiên đồng quan kia để ở quảng trường rộng lớn, cũng không biết đã bị ai lấy mất...
Doãn Hận Thiên lại thở dài nói.
- Doãn đại nhân không cần canh cánh trong lòng. Đó là do Thánh Vương cố ý xếp đặt, muốn cho người nào đó!
Quỷ Cốc Tử lắc đầu nói.
- Sao?
Doãn Hận Thiên hơi kinh ngạc.
- Ngươi đi ra ngoài trước đi, xem thử mấy Tổ tiên Tả gia, có thể ép hỏi ra điều gì hay không!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Doãn Hận Thiên gật đầu một cái.
Doãn Hận Thiên đi ra khỏi đại điện.
Cửa đại điện đóng lại. Bên trong điện chỉ còn lại Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử.
- Thánh Vương, công tử Phù Tô lại xuất hiện ở đây!
Quỷ Cốc Tử khẽ mỉm cười nói.
- Đời thứ nhất, chúng ta ở đại thế giới, lấy mộng nhập thiên cơ đại pháp, tiến vào Tử Tiêu cung, sau đó nghe hắn từng nói về nơi được gọi là Địa cầu? Địa cầu? Một nơi kỳ lạ, nguyên khí thiên địa cô đọng đến mức không có cách nào hấp thu. Ở nơi đó, tất cả đều là phàm nhân. Trẫm dùng cách bám thân từng người. Hồn truyền các thời đại Doanh thị. Các Vương của Đại Tần, đều có một thân của trẫm. Tuy rằng không có cách nào tu luyện, nhưng từ nơi này trẫm đã nhận được rất nhiều điều!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Đúng vậy, ở đó thần cũng được ích lợi không nhỏ!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Địa cầu, cũng là đạo trường Hồng Quân, Tử Tiêu Cung. Lúc đó khi ngươi tìm tới, Hồng Quân lưu một con đường từ địa cầu lên trời. Ngô nhi Phù Tô dẫn theo mấy người dứt khoát tiến vào bên trong. Hóa ra con đường lên trời kia là do Hồng Quân lưu lại. Rất lâu trước kia, khi hắn ở đó, hắn đã bắt đầu mưu tính đối với thế giới yếu nhất này sao?
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
- Đáng tiếc, cuối cùng Hồng Quân đã thất bại! Siêu thoát cuối cùng thất bại! Bị mệnh số tiêu diệt!
Quỷ Cốc Tử khe khẽ thở dài nói.
- Ha ha ha. Không, ngươi quên một chuyện rồi!
Diêm Xuyên lắc đầu nói.
- Sao?
- Năm đó thời khắc cuối cùng khi Hồng Quân tiến hành siêu thoát, hắn đã xuất hiện thế nào?
Trong mắt Diêm Xuyên lộ ra một tia quang mang nói.
- Hồng Quân?
Con ngươi Quỷ Cốc Tử đột nhiên co lại.
- Năm đó bảy thánh nhân đại thế giới nghịch thiên, cuối cùng chết đi. Sau đó đám thánh nhân lại khải tử hoàn sinh, tiếp theo lại trình diễn một cảnh tượng Thái Thượng chết, Nguyên Thủy chết, Chuẩn Đề chết, Tiếp Dẫn chết, Hồng Quân chết. Nhưng, lúc đó Hồng Quân lại bám thân trên thân thể của Thông Thiên giáo chủ để sống lại. Vì sao Hồng Quân phải bám thân trên thân thể Thông Thiên? Thi thể của Hồng Quân đâu?
Giọng điệu Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Thánh Vương, người muốn nói... !
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc nói.
- Không biết. Đã từng có một thời đại, Hồng Quân chính là thiên hạ đệ nhất nhân của đại thế giới. Không chỉ có thực lực, hắn còn rất biết cách tính kế. Một khi Hồng Quân tính kế, đại thế giới ít người địch lại. Ngươi còn nhớ rõ lúc ở phong ấn giới, chúng ta gặp Vũ Chiếu không?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ừm?
- Vũ Chiếu hẳn khi đó là người trên địa cầu. Vũ Hề từng nói, Vũ Chiếu đã từng mở ra Hoàng lăng của trẫm, lăng tẩm của Tần Thủy Hoàng? Ở bên trong đó, nàng đã nhận được một viên Thể lệ thông thiên? Trẫm từng nói với ngươi, ngươi còn nhớ không?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Hoàng lăng của trẫm đã bị bịt lại, chính là con đường lên trời mà Phù Tô đã đi năm đó. Hồng Quân lưu lại một con đường thông tới thế giới yếu nhất, lại chưa từng có cái gì là 'Thể lệ thông thiên'.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ý của Thánh Vương là lúc đó trước khi Hồng Quân chết, đã bỏ vào?
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Địa cầu lại gọi Tử Tiêu Cung. Vậy đạo trường Hồng Quân cho dù không ở trong tay hắn hắn vẫn có thể tiến vào. Ít nhất thể lệ thông thiên này đã tạo ra một Thiên đình Đại Chu, tạo ra Vũ Chiếu. Rốt cuộc Hồng Quân chết hay chưa, hiện tại trẫm không xác định được. Nhưng ít nhất trẫm có thể khẳng định, Vũ Chiếu có một chút liên quan đến Hồng Quân!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Đúng vậy, tuy rằng giới này nhìn như yếu đuối mong manh, nhưng ám lưu mãnh liệt!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Mặc kệ ám lưu bao nhiêu, đều phải nhấc lên!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Ừm!
...
Quảng trường Tôn Thiên Điện.
Sắc mặt một đám con cháu Hóa gia khó coi nhìn theo xe rồng đi xa.
- Đại tổ, làm sao bây giờ?
Mấy con cháu Hóa gia nhất thời lo lắng nói.
← Ch. 0786 | Ch. 0788 → |