Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Quốc Đại Đế - Chương 0850

Tiên Quốc Đại Đế
Trọn bộ 1452 chương
Chương 0850: Tru sát Phượng Đế (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1452)

Siêu sale Lazada


Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:

- Thần thông của Bạo Tạc thú? Vô hạn tự bạo, vô hạn hoàn nguyên? Không ngờ Diêm Xuyên luyện hóa thần thông của Bạo Tạc thú! Có thể luyện hóa thần thông của Bạo Tạc thú sao?

Phía xa, tu giả khắp nơi âm thầm quan sát giờ ngây ngẩn.

Tự bạo mà vẫn không sao? Diêm Xuyên này quá yêu nghiệt.

Phượng Đế trọng thương hét to:

- Đi!

Mười cường giả Phượng Hoàng tộc nhanh chóng chạy đi.

Diêm Xuyên lộ nụ lạnh lùng cười:

- Muốn đi?

Diêm Xuyên thả lỏng Mặc Vũ Hề, nhấc chân chớp mắt xuất hiện ở trước mặt Phượng Đế bị trọng thương.

Ầm ầm ầm!

Một chưởng đập vào đầu Phượng Đế.

Trên không trung, Ngô Thiên thánh nhân vừa hộc máu vừa kinh hoảng, thủ đoạn Diêm Xuyên che giấu quá khủng bố.

Ngô Thiên thánh nhân chắc chắn nếu gã còn ở lại đây thì chết ngay.

- Grao!

Ngô Thiên thánh nhân vươn tay trảo.

Ầm ầm ầm!

Thiên địa xung quanh bỗng nồng đậm âm khí.

Miêu Miêu tức giận quát:

- Chạy đi đâu!?

Ngô Thiên thánh nhân lặn xuống đất, mặt đất lại biến trong suốt.

Ầm ầm ầm!

Ngô Thiên thánh nhân hốt hoảng chui vào Âm phủ.

Miêu Miêu sốt ruột muốn đuổi theo:

- Meo! Muốn chạy?

Phía xa, Diêm Xuyên hét to một tiếng:

- Miêu Miêu!

Miêu Miêu khựng lại.

Miêu Miêu khựng lại.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Đừng đuổi theo.

Miêu Miêu ngạc nhiên, không cam lòng hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Miêu Miêu bay hướng Diêm Xuyên.

Miêu Miêu nghi hoặc hỏi:

- Meo! Tại sao không đuổi theo Ngô Thiên thánh nhân?

Diêm Xuyên nói:

- Tây Ngoại Châu, âm dương tương cách, âm phủ Tây Ngoại Châu cũng có một thánh địa, hơn nữa cường thịnh hơn cả Đại Chu thiên đình, nếu ngươi đi sẽ gặp nguy hiểm.

Diêm Xuyên vẫn không quên chú ý Phượng Đế dưới chân.

Huyết Hải cuồn cuộn quấn quanh Phượng Đế, bắt giữ gã bị trọng thương.

Phượng Đế sốt ruột hỏi:

- Phụt. Diêm Xuyên, ngươi muốn làm cái gì?

Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Phía không xa, Địch Nhân Kiệt bỗng hét to:

- Diêm đế!

Địch Nhân Kiệt hưng phấn nói:

- Diêm đế, xin hãy giao Phượng Đế cho Đại Chu thiên đình ta, từ Thiên Đế dạy dỗ Phượng Đế chấp chưởng Phượng Hoàng tộc. Nhân quả giữa Vũ Hề công chúa và Đại Chu thiên đình có thể do Diêm đế hoàn toàn cắt đứt, từ này không liên quan gì đến Đại Chu thiên đình nữa!

Phượng Đế giật mình kêu lên:

- Cái gì? Võ Chiếu tính kế ta là vì muốn nô dịch ta, khống chế Phượng Hoàng tộc?

Địch Nhân Kiệt lạnh lùng liếc Phượng Đế, phía xa mười Phượng Hoàng tộc muốn tới đây.

Phượng Đế hét to:

- Mau trở về, thông báo cho Phượng Hoàng tộc truyền vị cho đại thái tử!

Đám người Phượng Hoàng tộc giật mình kêu lên:

- Phượng Đế!

Phượng Đế gào thét:

- Mau!

Địch Nhân Kiệt hưng phấn nói:

- Đa tạ Diêm đế thành toàn!

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Thành toàn? Ai nói ta sẽ thành toàn, giao Phượng Đế cho ngươi? Ngươi đang nói đùa?

Địch Nhân Kiệt kinh ngạc hỏi:

- A?

Diêm Xuyên ánh mắt hung ác nói:

- Hừ! Phượng Đế muốn dồn ta vào chỗ chết, sớm không chết không ngừng, trẫm muốn Phượng Đế phải chết!

Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:

- A? Diêm đế, không được!

Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng hỏi:

- A?

Diêm Xuyên ánh mắt lạnh băng nói:

- Trẫm muốn giết ai thì đừng hòng kẻ nào cứu được. Ngươi muốn đối địch với trẫm sao?

Địch Nhân Kiệt đánh rùng mình:

- A?

Giờ phút này, đám binh mã dũng quân đoàn Bạch Khởi, Mông Nghị đều mặt lạnh băng nhìn Địch Nhân Kiệt và vài tên Thiên Ngưu Vệ. Chỉ cần Diêm Xuyên ra lệnh một tiếng là đám người binh mã dũng quân đoàn sẽ xông lên tru sát hết.

Phượng Đế kinh kêu:

- Không, Diêm Xuyên, ngươi không thể giết ta!

Diêm Xuyên lạnh lùng nói:

- Ngươi có lý do phải chết!

Khi Diêm Xuyên nói chuyện thì hắn vung tay đâm vào lưng hỏa phượng hoàng to lớn.

Ầm ầm ầm!

Một cương trảo to lớn xé rách thân thể Phượng Đế, một vuót bắt lấy cột sống của gã, bỗng dùng sức.

Bùm bùm bùm!

Xương cột sống của gã bị kéo ra, khúc xương màu lửa đỏ. Trên xương cột sống như có ảo ảnh phượng hoàng bay.

Miêu Miêu trợn to mắt kêu lên:

- Đại đạo? Đại đạo của Phượng Đế?

Diêm Xuyên vung tay, phía xa Táng Thiên Đồng Quan lúc trước bị vụ nổ hất ra bỗng bay tới gần, hắn mở nắp quan tài, nhét cột sống to lớn vào bên trong.

Cùng lúc đó, trên trời sao xa xôi, Diêm Xuyên cương thi cũng bắt lấy một Táng Thiên Đồng Quan, từ bên trong lấy ra xương cột sống của Phượng Đế.

Người áo đen xung quanh nhìn sang.

Diêm Xuyên cương thi không để ý đến đám người áo đen, nhìn chằm chằm xương cột sống của Phượng Đế.

Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:

- Đại đạo mới hình thành? Ha ha, đối với trẫm là thuốc bổ còn không còn gì bổ hơn.

- Grao!

Diêm Xuyên cương thi bỗng há to mồm lộ hai răng nhanh màu đỏ.

Diêm Xuyên cương thi há mồm nuốt trọng xương cột sống của Phượng Đế.

Ầm ầm ầm!

Xung quanh Diêm Xuyên cương thi bỗng bốc lên biển lửa, lửa rực cháy, chớp mắt tinh thần dưới chân gã bị hfoa tan.

Diêm Xuyên cương thi hú dài:

- Grao!

Ầm ầm ầm!

Diêm Xuyên cương thi rống to, quanh thân Diêm Xuyên bỗng run lên.

Diêm Xuyên vung tay, lửa xung quanh chớp mắt tắt.

Răng nanh biến mất, chậm rãi trở về như ban đầu.

Diêm Xuyên cương thi thản nhiên nói:

- Tổ Tiên tam trọng thiên, đại đạo miễn cưỡng hợp cách.

Diêm Xuyên cương thi tiếp tục nhìn xuống dưới.

Bên dưới, Phượng Đế bị rút ra xương cột sống, cả người mềm oặt.

Phượng Đế gào thét:

- Không, không!

Phía xa mười cường giả của Phượng Hoàng tộc giật mình kêu lên:

- Phượng Đế!

Phượng Đế gào thét:

- Mau đi đi, mau trở lại, khiến đại thái tử kế vị. Mau, mau, mau, đây là mệnh lệnh!

Trước khi tới đây làm sao Phượng Đế ngờ rằng gã sẽ có ngày bi tráng như vậy? Vất vả khổ cực ngộ ra đại đạo lại bị tước đoạt?

- Tuân lệnh!

Phía xa mười cường giả của Phượng Hoàng tộc hốt hoảng chạy trốn

Địch Nhân Kiệt giật mình kêu lên:

- Mau, đừng để chúng chạy thoát!

- Meo!

Miêu Miêu tức giận muốn đuổi theo.

Diêm Xuyên nhìn phía xa, lạnh lùng cười:

- Không cần đuổi theo.

- A?

Địch Nhân Kiệt mặt cứng ngắc, lộ vẻ cay đắng.

Võ Chiếu tính kế Diêm Xuyên, hắn cũng đang tính kế nàng. Bỏ chạy mười cường giả của Phượng Hoàng tộc tức là cho Đại Chu thiên đình để lại một tai họa.

Diêm Xuyên nhìn Phượng Đế dưới chân, vung tay chộp, Huyết Hải bao bọc lấy gã.

Ầm ầm ầm!

Huyết Hải đè ép, chớp mắt nghiền nát Huyết Hải.

Bùm bùm bùm!

Huyết Hải tán đi, thịt nát của Phượng Đế rơi đầy đất.

Giờ phút này, Phượng Đế không có bản lĩnh hồi phục như cũ giống Diêm Xuyên.

Địch Nhân Kiệt không thể không cúi đầu khen:

- Diêm đế thần uy!

Diêm Xuyên liếc Mặc Vũ Hề đôi mắt ngấn lệ, nhẹ nhàng lau khô nước mắt cho nàng.

Diêm Xuyên dịu dàng cười nói:

- Không có việc gì.

Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:

- Ừm!

Trong khi Diêm Xuyên an ủi Mặc Vũ Hề thì phương bắc xa xôi, vô tận ánh sáng vàng chiếu rọi.

Từ xa đã cảm nhận khí thế khổng lồ vọt tới, như thiên quân vạn mã thổi đến.

Mắt Địch Nhân Kiệt sáng lên:

- Thiên Đế? Là Thiên Đế đến!

Đám Thiên Ngưu Vệ cũng hưng phấn nói:

- Là quân đội của Đại Chu thiên đình ta, là Thiên Đế!

Địch Nhân Kiệt lập tức mang theo đám Thiên Ngưu Vệ mau chóng tiến lên nghênh đón.

Diêm Xuyên con ngươi co rút nhìn hướng bắc.

Diêm Xuyên lạnh lùng cười:

- Võ Chiếu? A, đến thật đúng lúc.

Miêu Miêu nhảy lên vai Diêm Xuyên, cảnh giác nhìn phía xa.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1452)