← Ch.1097 | Ch.1099 → |
Thiên Cương nói.
- Người có ý gì?
Minh Thiên Hàn hỏi.
- Ta chân thành yêu cầu ngươi tiến vào Nội Nam Châu. Cả nước tiến vào, củng cố cơ nghiệp một phen!
Thiên Cương nói.
- Người muốn cho ta thần phục với người?
Minh Thiên Hàn lạnh lùng nói.
- Thiên Cương, tuy rằng Đại Hình ta không bằng thế lực kỷ thứ hai, nhưng còn không đến mức phải thần phục ngươi chứ?
Ưởng cũng lắc đầu một cái.
Thiên Cương nhìn hai người, xoa xoa đầu trọc nói:
- Biết tại sao ta khuyên ngươi sao?
- Sao?
- Ta nhìn trúng, là vô số quan viên của Thiên đình Đại Hình ngươi. Tuy rằng di chuyển đến Nội Nam Châu, nhưng lại có thể nhanh chóng tạo dựng căn cơ, nhanh chóng thuận theo Nội Nam Châu!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Vậy thì thế nào? Đúng, ngươi là người siêu thoát, có thân thể trường sinh bất tử. Nhưng lời nói không dễ nghe nói, ngươi chỉ là người siêu thoát với tu vi thập tứ trọng thiên. Bởi vì còn có thực lực siêu thoát mạnh hơn. Nhiều nhất chính là lực lượng thập ngũ trọng thiên. Lực lượng thập ngũ trọng thiên? So với Bạch Hổ Đại Đế, vậy... !
Minh Thiên Hàn không nói tiếp.
- Hừ!
Thiên Cương lạnh lùng hừ một tiếng.
Ưởng ở bên cạnh cũng lắc đầu nói:
- Thiên Cương, bởi vì ngươi đối với Đại Hình ta vẫn tính là tương đối khách khí. Chúng ta đối với ngươi cũng khách khí. Nhưng ngươi nên hiểu rõ, tuy rằng thực lực chúng ta không bằng ngươi, nhưng chúng ta có lực lượng của một quốc gia, có khả năng của Thiên Đế, càng khiến Bạch Hổ Đại Đế vì vậy mà thưởng thức. Ngươi sẽ không cho là, ngươi có uy lực che đậy thiên hạ chứ?
Thiên Cương nhìn hai người, cuối cùng thoáng cười lạnh một hồi:
- Được, nói hay lắm. Minh Thiên Hàn, ta nói thật cho ngươi biết, có một người khác coi trọng ngươi!
- Ồ?
Minh Thiên Hàn trầm giọng nói.
Vèo!
Ngoài điện, đột nhiên một làn khói đen xông thẳng đến.
- Người nào?
Thị vệ cả kinh kêu lên.
- Đi xuống đi!
Minh Thiên Hàn kêu lên.
- Vâng!
Một đám thị vệ rút đi.
Khói đen nhanh chóng bay tới.
Ầm ầm ầm!
Trong chớp mắt, làn khói đen ngưng tụ ra một thanh niên áo bào đen đầy yêu dị. Hắn bỗng nhiên ngồi xuống vị trí thượng khách còn trống.
Tại mi tâm của người thanh niên này có một vạch hắc tuyết dựng thẳng. Hắn ngồi xuống mặt đất, dáng vẻ cực kỳ thoải mái. Hắn bưng chén rượu lên uống.
- Ngươi là ai?
Minh Thiên Hàn trầm giọng nói.
- Thiên Cương, ngươi chưa nói với hắn sao?
Người thanh niên áo bào đen quay đầu nói.
Thiên Cương còn chưa mở miệng, Ưởng ở bên cạnh đã giật mình nói:
- Thiên Đế, hắn là Diêm Động Ân. Không, hiện tại đã đổi tên là Minh Vương!
- Ồ?
Minh Thiên Hàn giật mình.
Minh Vương ý vị thâm trường nhìn Ưởng:
- Không ngờ ngươi lại nhận ra ta?
- A, Thiên đình Đại Hình ta tất nhiên phải có hệ thống tình báo của riêng mình. Con trai của Diêm Xuyên, chúng ta sao có thể không biết được?
Ưởng trầm giọng nói.
- Con trai Diêm Xuyên?
Ánh mắt Minh Thiên Hàn loé ra một tia sáng lạnh.
- Ha ha ha ha, không cần nhìn ta như vậy. Ta biết các ngươi cùng Diêm Xuyên có thù oán. Bởi vậy ta mới đề cử các ngươi! Chủ thượng ta cũng có thù oán với Diêm Xuyên!
Minh Vương uống một hớp rượu nói.
- Sao?
- Không phải gộp ta với Diêm Xuyên lại làm một. Hắn là hắn, ta là ta! Ta chỉ tôn thờ chủ thượng!
Minh Vương trầm giọng nói.
Minh Thiên Hàn nhíu mày nhìn chằm chằm hai người trước mắt.
- Đề cử chúng ta? Có ý gì?
Ưởng trầm giọng nói.
- Là giới chủ thế giới đại ác, Liên Thần luôn chú ý tới các ngươi. Chủ thượng bảo ta thay ngài tới đây thu phục các ngươi!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Liên Thần?
Sắc mặt Minh Thiên Hàn trầm xuống.
- Ngươi sẽ không còn tưởng rằng Liên Thần là kẻ địch của thiên địa giới này chứ?
Thiên Cương trầm giọng nói.
Ưởng lắc đầu nói:
- Đương nhiên sẽ không, năm đó Liên Thần thập tứ trọng thiên vào thế giới thứ nhất, phá hoại thiên địa khắp nơi, lại không có người nào ngăn cản nổi. Ít nhất Sào có năng lực cũng không ra tay, rõ ràng cũng không trách hắn được. Năm đó hắn thậm chí đã trì hoãn thời gian bốn giới hợp nhất!
- Biết là tốt rồi. Bây giờ Liên Thần làm giới chủ thế giới đại ác. Không bao lâu sau, bốn giới sẽ hợp nhất, quân lâm thiên hạ. Ta và Minh Vương xem như là đánh trước trận chiến, tập trung lực lượng, thiên hạ ở đây mới có thể tồn tại được!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- A, Thiên Đế là thiên hạ chí tôn cao quý. Thần phục Liên Thần, còn thể thống gì?
Ưởng trầm giọng nói.
- Nghiệp vị thiên địa tập khí vị không tính là gì. Trước khi một đám Đại Đế đi ra, ngươi vẫn là nghiệp vị thiên địa cao nhất. Nhưng còn bây giờ thì sao? Dưới trướng Tử Vi Đại Đế có chín quân đoàn trưởng có tập khí vị. Ngươi vào dưới trướng Liên Thần, sẽ không làm giảm sút danh tiếng của ngươi đâu!
Thiên Cương nói.
Minh Thiên Hàn nhíu mày.
Minh Vương ở bên cạnh lại cười lạnh:
- Ngươi sẽ không rối loạn thực lực của chủ thượng. Chủ thượng là người siêu thoát thập ngũ trọng thiên. Cho dù Khổng Hoàng Thiên cũng không làm gì được chủ thượng. Huống hồ, chủ thượng vẫn là giới chủ thế giới đại ác. Liên Thần có lực lượng một thế giới để cung cấp điều phối! Thiên hạ to lớn, ai có thể làm gì được người? Cho dù cả bốn giới, có thể chống lại chủ thượng vẫn chỉ có giới chủ thế giới Đại Thiên, người siêu thoát thứ ba, Chung Sơn mà thôi!
Minh Thiên Hàn vẫn cau mày.
- Ta đã bẩm báo Liên Thần. Hiện tại chỉ xem ngươi thần phục Liên Thần, thần phục Bạch Hổ Đại Đế, hay bị chúng ta liên thủ tiêu diệt mà thôi!
Minh Vương trầm giọng nói.
Thiên Cương lộ ra một nụ cười tự tin, vừa uống rượu ngon, vừa chờ đợi.
Hai người Minh Thiên Hàn, Ưởng nhíu mày trầm tư.
Qua một hồi lâu, hai người liếc mắt nhìn nhau, Ưởng gật đầu một cái.
- Vậy, ta phải làm gì?
Minh Thiên Hàn trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha, như vậy là tốt nhất. Tiếp đó, Thiên Cương, ngươi nói đi!
Minh Vương cười to nói.
Thiên Cương gật đầu nói:
- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, như vậy. Ngươi chuẩn bị thông báo toàn quốc, tất cả nhân tài di chuyển vào Nội Nam Châu đi!
- Nội Nam Châu? Nội Nam Châu cực kỳ bao la. Tuy rằng ba mươi sáu cương vực, nhưng lại có vô số chướng khí, độc trùng chi chít, muốn phát triển cũng cực kỳ gian nan!
Minh Thiên Hàn trầm giọng nói.
- Không sao. Ngươi chỉ cần phát triển ở mười hai cương vực là được. Ta, Minh Vương còn ngươi nữa, mỗi người mười hai cương vực, mau chóng hoàn toàn nắm giữ Nội Nam Châu. Tất cả phải xim tình huống Đông Ngoại Châu thế nào!
Thiên Cương nói.
- Ồ?
- Tây Ngoại Châu chính là địa bàn Bạch Hổ Đại Đế coi trọng. Tương tự, Đông Ngoại Châu cũng địa bàn Thanh Long Đại Đế coi trọng. Đại Trăn cùng Thanh Long Đại Đế nhất định sẽ có xung đột. Nếu như Diêm Xuyên bị diệt thì không tính làm gì. Nếu như Diêm Xuyên không chết, vậy chúng ta sẽ ra tay, giải quyết xong một mối nguy hại trong lòng Liên Thần!
Thiên Cương trầm giọng nói.
- Giết chết Diêm Xuyên sao?
Ánh mắt Minh Thiên Hàn sáng ngời.
- Không sai!
Hít sâu một cái, Minh Thiên Hàn gật đầu:
- Vậy thì tốt quá, năm đó Diêm Xuyên đã làm hỏng không ít chuyện lớn của ta!
- Ha ha ha ha, như vậy thì tốt. Ngươi mau chóng di chuyển Thiên đình Đại Hình đi!
Thiên Cương gật đầu một cái.
Minh Thiên Hàn, Ưởng, Minh Vương, đều bưng chén rượu của mình lên, nhẹ nhàng hớp một miếng.
← Ch. 1097 | Ch. 1099 → |