← Ch.1113 | Ch.1115 → |
Diêm Xuyên ngưng trọng gật đầu một cái.
- Bây giờ khanh nhìn thấy cảnh tượng Nam Ngoại Châu thế nào?
Diêm Xuyên hỏi.
- Thiên địa Nam Ngoại Châu đều là một mảnh hoả hồng. Trong đám mây, vô số Chu Tước vờn quanh.
Hóa Thê Lương giải thích.
- Trẫm biết rồi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Báo!
Phía xa truyền đến tiếng thị vệ thông báo.
- Nói đi!
Diêm Xuyên nhìn tới.
- Khởi bẩm Thiên Đế, tiền tuyến báo về, lại có ước chừng năm mươi tên cường giả tuyệt thế xông vào ranh giới Đại Trăn, đang tiến về phía Đại Tần Thành!
Thị vệ kia cung kính nói.
- Người của Thanh Long Đại Đế sao?
Ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
- Thiên Đế, thuộc hạ đi vào chuẩn bị!
Hóa Thê Lương xin cáo lui nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Hóa Thê Lương nhanh chóng rời đi, chuẩn bị nghênh đón một đám cường giả sắp đến này.
...
Một nhóm cường giả mới của Thanh Long Đại Đế đi tới Đại Tần Thành. Các thế lực lớn trong cõi âm đều đang quan sát.
Xà Hoàng đứng ở trước Thiên Cương Điện, đứng chắp tay. Trong hai mắt loé lên một tia sáng sâu thẳm. Thuộc hạ không ngừng dùng mạng bài truyền tin đến.
- Đã tới rồi sao?
Xà Hoàng trầm giọng nói.
Một thuộc hạ cung kính nói:
- Vâng, tổng cộng năm mươi cường giả. Hiện tại đã sắp đến Đại Tần Thành!
- Được!
Xà Hoàng thoả mãn gật đầu một cái.
Vèo!
Bỗng nhiên một bóng đen đã xuất hiện ở trước Thiên Cương Điện.
Bóng đen không phải ai khác, chính là Minh Vương.
Minh Vương lộ ra một nụ cười tà nói:
- Xà Hoàng? Xem ra người của Thanh Long Đại Đế là do ngươi sắp xếp?
- Kính chào Minh Vương đại nhân. Không sai. Đây là mệnh lệnh của chủ thượng!
Xà Hoàng cung kính nói.
- Chủ ý của Thiên Cương sao? Thiên Cương đang ở đâu?
Minh Vương trầm giọng nói.
- Chủ thượng cùng Thanh Long Đại Đế đi tới phần cuối thời không rồi!
Xà Hoàng nói.
- Phần cuối thời không? Chính là nơi sâu trong tinh không, biên giới thiên địa sao?
Chân mày Minh Vương nhíu lại.
- Vâng!
Con mắt Minh Vương chuyển động, bỗng nhiên cười nói:
- Đây là chủ ý của ngươi phải không?
- Minh Vương nói cái gì? Tại hạ không rõ!
Xà Hoàng lắc đầu một cái.
- Ngươi muốn để Diêm Xuyên và Thanh Long Đại Đế kết thành tử thù?
Minh Vương nhìn chằm chằm vào Xà Hoàng nói.
Trong lúc nhất thời, chân mày Xà Hoàng nhíu lại:
- Minh Vương đại nhân nói thật hay. Ta làm sao dám? Đây là ý của chủ thượng!
- Ha ha ha ha, ngươi cũng đừng gạt ta. Luận về thâm độc, Thiên Cương hắn kém ngươi quá xa!
Minh Vương lắc đầu một cái.
Xà Hoàng nhíu mày:
Minh Vương đại nhân, không biết đại nhân nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ, đại nhân cùng Diêm Xuyên vẫn... ?
- Làm càn!
Minh Vương trừng mắt một cái.
Xà Hoàng nhất thời không tiếp tục mở miệng nữa.
Minh Vương lại dần dần nở nụ cười:
- Ha ha ha ha, ngươi còn muốn vu oan cho ta sao? Ha ha, quả nhiên rắn đều âm độc như nhau! Ta đến chỉ muốn nói cho các ngươi biết, đừng chơi đùa với lửa!
- Chơi đùa với lửa? Vẫn mong đại nhân chỉ giáo!
Xà Hoàng trầm giọng nói.
- Nếu như người của Thanh Long Đại Đế chết nhiều hơn, hắn không chỉ oán hận Diêm Xuyên, mà còn oán hận cả các ngươi!
Minh Vương trầm giọng nói.
- Ha ha, điều này cũng không cần phiền đến Minh Vương đại nhân phí tâm lo lắng!
Xà Hoàng lắc đầu nói.
Hai mắt Minh Vương nheo lại, nhìn chằm chằm vào Xà Hoàng. Sau khi nhìn chăm chú một hồi lâu, cuối cùng hắn cười lạnh, vung tay áo lớn một cái, đạp không rời đi.
...
Nam Ngoại Châu.
Chu Tước Thiên Giới lập ra. Vô số cung điện đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Phía trước một toà Chu Tước Điện cực lớn, mắt Chu Tước Đại Đế nhìn về hướng đông bắc, trực tiếp nhìn về phía Đại Tần Thành.
Chu Tước Đại Đế kiếp này là Miêu Như Lai, đã có chuyện không vui với Đại Tần, đồng thời cũng là nơi duy nhất mà kiếp này phải chịu thiệt thòi.
Bởi vậy, Chu Tước Đại Đế cực kỳ quan tâm đối với Đại Tần.
- Những kẻ đó là người của Thanh Long Đại Đế? Bọn họ lại bị bắt hết?
Sắc mặt Chu Tước Đại Đế trầm xuống nói.
Một người phía sau hiếu kỳ nói:
- Chủ thượng, thế nào?
- Đại Trăn phát triển quá nhanh. Những tướng sĩ này cũng trưởng thành quá mức khủng bố. Ngày xưa, Đại Trăn chỉ có thể một nhóm bốn người thập tam trọng thiên chống đối trẫm. Bây giờ, bọn họ đã có tới năm mươi thập tam trọng thiên, trong đó hai người còn là thập tứ trọng thiên lại không làm gì được Đại Tần Thành?
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
- Cái gì? Tại sao lại như vậy được?
Người đứng phía sau cả kinh kêu lên.
- Người của Thanh Long Đại Đế đâu? Lại tiếp tục liều mạng sao?
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
- Chủ thượng, đó chung quy là chuyện của Thanh Long Đại Đế. Chúng ta không cần nhúng tay vào chứ?
- Không cần nhúng tay vào? A, trẫm chính là không ưa Diêm Xuyên tiểu nhân đắc chí!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
- A?
- Nhìn lại một chút đi. Các ngươi nhanh chóng khống chế tất cả cương vực Nam Ngoại Châu. Ta muốn Chu Tước Thiên Giới vững như thành đồng vách sắt. Các ngươi không cần lo. Đại Tần Thành? A, tới lúc cần thiết, trẫm sẽ lại đi một chuyến!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
...
Dương gian, Hàm Dương Thành. Thượng thư phòng.
Diêm Xuyên ngồi sau bàn. Một đám trọng thần cung kính đứng hai bên. Dịch Phong ra khỏi hàng nói.
- Thiên Đế, mới vừa nhận được một tin tức. Thần cùng Lưu Cương sau khi cẩn thận thẩm vấn loại trừ, rốt cuộc xác định được tung tích của một cái táng thiên đồng quan cuối cùng!
Dịch Phong trịnh trọng nói.
- Một cái táng thiên đồng quan cuối cùng sao?
Thần sắc Diêm Xuyên thóng động.
- Đây là do các các loại đầu mối hội tụ thành. Còn có khẩu cung các nơi. Mời Thiên Đế kiểm tra!
Dịch Phong đưa ra một phần tấu chương.
Diêm Xuyên lập tức tiếp nhận, xem kỹ.
- Căn cứ vào đầu mối, một cái táng thiên đồng quan cuối cùng ở ngay gần chúng ta, trong tay của bộ tộc Bàn Thạch!
Dịch Phong ngưng trọng nói.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời tỏ ra ngưng trọng.
- Vâng, lúc đó nhận được táng thiên đồng quan, bộ tộc Bàn Thạch đã tiến hành một nghi thức quỷ dị, sau đó liền mang về trong tộc. Tiếp đó không còn tin tức nữa!
Dịch Phong gật đầu một cái.
- Mặc kệ là nghi thức gì, cũng mặc kệ bọn họ có ích lợi gì. Cái này là quan tài của trẫm. Nhất định trẫm phải lấy lại nó!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
- Dịch Phong, do khanh khởi thảo, trần tình nguyên nhân, nói trẫm nguyện ý lấy Tổ tiên khí, Tổ tiên đan, hoặc là thiên tài địa bảo khác để đổi nó về!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thiên Đế, bây giờ thực lực Đại Trăn ta đã được tăng cường, không cần thiết phải khách khí đối với bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ trú tại phía sau Đại Trăn ta, sớm muộn cũng sẽ trở thành tai họa!
Dịch Phong cau mày nói.
Diêm Xuyên lại lắc đầu một cái:
- Bộ tộc Bàn Thạch không đơn giản. Chờ một chút đi! Khanh cứ làm theo yêu cầu của trẫm đi!
- Vâng!
Tuy rằng trong lòng Dịch Phong không rõ, nhưng vẫn gật đầu.
...
Mấy ngày sau, trong một cung điện khổng lồ tại bộ tộc Bàn Thạch.
Tộc trưởng bộ tộc Bàn Thạch còn có một đám trưởng lão trong tộc nhìn sứ giả do Đại Trăn phái tới.
- Tộc trưởng Bàn thạch, đây là thư của Thiên Đế đưa đến. Vẫn mong tộc trưởng xem qua!
Sứ giả kia cười nói.
← Ch. 1113 | Ch. 1115 → |