← Ch.1410 | Ch.1412 → |
Ầm ầm ầm!
Ký ức của Mệnh Số nghịch lưu, ký ức chiến đấu lúc trước dần dần biến mất.
Chậm rãi hồi phục đến thời điểm bắt đầu.
Xung quanh, một đám cường giả tuyệt thế lại mở to mắt, chấn động với cảnh tượng trước mắt.
Ầm ầm ầm!
Thân thể Phục Hy dần dần bị thiêu đốt.
Thân hình Phục Hy, Mệnh Số cũng dần dần thối lui đến chỗ của nhân thân Diêm Xuyên.
Thần sắc Mệnh Số thoáng trống rỗng. Rất nhiều ký ức bị xóa đi.
Đột nhiên, con ngươi của Mệnh Số nhất thời cứng lại.
Ầm!
Ý thức của Mệnh Số trở về, tránh được tất cả soán mạng lực.
Mà giờ phút này, Phục Hy và Đại Đạo Tôn đều đã bị hủy diệt.
- Nguyện vì muôn dân thiên hạ, người người có thể sống sót!
Phục Hy khe khẽ thở dài. Quang ảnh của Phục Hy dần dần tan đi.
Mệnh Số tỉnh táo lại, nhưng đã mất đi một ít ký ức lúc trước.
Lúc này, đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa, mệnh cách của Đại Đạo Tôn xuất hiện vô số vết nứt.
- Rắc rắc rắc rắc!
Mệnh cách của Đại Đạo Tôn dần dần bị nghiền nát, tiếp theo hóa thành Vận đạo cuồn cuộn, lại tràn vào bên trong thiên địa.
Mệnh Số nhíu mày có phần cổ quái nhìn cảnh tượng trước mắt.
- Ta vẫn chưa tới tìm ngươi, ngươi đã tự mình vũ hóa sao? Đại Đạo Tôn? Lòng dũng cảm của ngươi đây sao? Ha ha ha, cũng thật là buồn cười!
Mệnh Số nhìn mệnh cách Đại Đạo Tôn sụp đổ, lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Trong ký ức, Mệnh Số cảm thấy Đại Đạo Tôn thức tỉnh, mới thức tỉnh theo.
Nhưng vừa thức tỉnh, liền nhìn thấy Đại Đạo Tôn bị 'doạ' mà sụp đổ?
Mệnh Số lộ ra một vẻ cổ quái. Tuy rằng hắn cảm thấy hình như có chỗ nào đó xảy ra vấn đề gì. Nhưng hắn lại căn bản không cảm thấy có vấn đề gì đó.
Nhìn xung quanh, Mệnh Số chậm rãi nhắm mắt lại.
- Vù!
Mệnh Số chậm rãi rút lui.
Đầu của Mệnh Số trên vai cương thi Diêm Xuyên cũng chậm rãi tan đi.
Lao tù vận mệnh của Mệnh Số đã nhốt nhân thân Diêm Xuyên cũng tan đi.
Hai Diêm Xuyên đúng lúc thức tỉnh.
Cả hai đứng ở trong vô cực, yên lặng một hồi.
Mệnh Số còn cường đại hơn so với tưởng tượng của bọn họ. Hắn đã tiếp cận nhị thập trọng thiên, hoặc là đã đạt tới nhị thập trọng thiên.
Cách của Phục Hy cũng đã thất bại.
Trong mắt hai Diêm Xuyên chợt hiện lên một sự kiên định. Cả hai đột nhiên quay đầu nhìn về phía xa.
Phía xa, đám người Đông Phương Bất Bại, Liên Thần đã nhanh chóng đến gần.
- Ừm?
Ánh mắt nhân thân Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
Lúc này trong lòng một đám cường giả tuyệt thế, cũng cảm thấy vô cùng chấn động. Không biết đã xảy ra chuyện gì, khiến Phục Hy không tiếp tục phấn đấu liều mạng một phen.
Rốt cuộc là thế nào?
Trong lòng mọi người đầy nghi hoặc.
Tất cả đều đi về phía hai Diêm Xuyên.
- Diêm Xuyên, vừa nãy Phục Hy đã xảy ra? Vừa nãy tuy rằng hắn bị áp chế, nhưng vẫn chưa bị đánh bại. Vì sao hắn lại từ bỏ?
Chung Sơn không hiểu nói.
Phần Mộ Tiên Vương, Đông Phương Bất Bại, Liên Thần, các cường giả tuyệt thế thế giới Đại Thiện đều nhìn chằm chằm vào hai Diêm Xuyên.
- Phục Hy thấy được ở trong quyền cương Mệnh Số, ánh sáng thứ hai mươi!
Nhân thân Diêm Xuyên cũng không hề che giấu nói.
- Hai mươi màu?
Sắc mặt tất cả mọi người đều biến đổi.
Mệnh số với thập cửu trọng thiên đã khiến quần hùng không thể tưởng tượng được. Bây giờ, hắn còn có thực lực nhị thập trọng thiên sao?
- Rắc rắc rắc!
Phần Mộ Tiên Vương bóp nắm đấm.
Tất cả mọi người đều yên lặng một hồi.
Đông Phương Bất Bại bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Thiên Ma giới.
- Phục Hy? Vẫn còn sống sao?
Thần sắc Đông Phương Bất Bại cứng lại.
- Ầm!
Đông Phương Bất Bại bắn thẳng về phía Thiên Ma giới.
Thần sắc nhân thân Diêm Xuyên thoáng động, cũng cùng lúc đó bay qua.
Một nhóm người xông thẳng về phía bộ tộc Nhân Xà.
Bộ tộc Nhân Xà đang thao túng vô số Thiên Ma tràn vào trong thân thể của Phục Hy. Nhưng dù bọn họ làm thế nào thân thể của Phục Hy vẫn đang dần dần suy yếu.
- Tại sao lại như vậy?
Xà Tinh Tinh kinh ngạc kêu lên.
- Nhanh, nhanh! Sư tôn từng nói, thân thể không bị tiêu diệt, sư tôn sẽ không chết, nhanh!
Mạnh Dung Dung kêu lên.
- Nhanh, nhanh nữa lên!
Một đám bộ tộc Nhân Xà điên cuồng thôi thúc vô số Thiên Ma.
Thiên Ma cuồn cuộn tràn vào trong thân thể của Phục Hy.
- Vù!
Trên đầu thân thể của Phục Hy đột nhiên nứt ra một khe hở nhỏ. Tiếp đó một con mắt thứ ba chậm rãi nhô lên.
- Sư tôn!
- Vương!
.........
......
...
Mọi người hoan hô một trận.
Phục Hy lại thức tỉnh. Hắn nhìn xung quanh.
- Ôi!
Phục Hy khe khẽ thở dài.
Vèo!
Đột nhiên, rất nhiều cường giả tuyệt thế cũng hạ xuống bên cạnh Phục Hy.
- Thiên Ma?
Mọi người giật mình.
Cũng không có ai ngăn cản bộ tộc Nhân Xà thao túng Thiên Ma. Tất cả đều đồng thời nhìn về phía Phục Hy.
- Phục Hy, ngươi chưa chết sao?
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Thân thể không bị tiêu diệt, ta cũng không chết. Chỉ đáng tiếc... !
Phục Hy khe khẽ thở dài.
- Đáng tiếc cái gì?
- Ta tuy rằng sống sót, cũng không thể làm gì được Mệnh Số. Tiếp đó, phải nhờ vào các ngươi thôi!
Phục Hy trịnh trọng nói.
- Chúng ta sẽ cố gắng hết sức!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Đông Phương Bất Bại nhìn Phục Hy, trong mắt loé ra một tia phức tạp.
- Diêm Xuyên, lúc trước ta cùng Đại Đạo Tôn đã tiêu hao hết tất cả. chính là khiến Mệnh Số không có cách nào nhớ tới biến số của ngươi, để ngươi có thể tự thu xếp ổn thoả. Đó là một lần cuối cùng. Lần sau, nếu như Mệnh Số lại thức tỉnh, cũng không có ai có cách nào giúp ngươi được nữa!
Phục Hy trịnh trọng nói.
- Đa tạ! Lần sau? Lần sau ta đã có biện pháp rồi!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng gật đầu một cái.
- Như vậy là tốt nhất!
Phục Hy khẽ mỉm cười.
- Đại Đạo Tôn vũ hóa, ta cũng sẽ vũ hóa!
Phục Hy lại nói.
- Sư tôn, không phải sư tôn có thể không chết sao?
Mạnh Dung Dung nhất thời kêu lên.
- Lúc trước ta xóa đi một đoạn ký ức của Mệnh Số, so với bị Mệnh Số giết chết còn nghiêm trọng hơn. Nếu như ta còn tồn tại, ta cũng sẽ giống như Đại Đạo Tôn dẫn động Mệnh Số. Cho nên, ta nhất định phải vũ hóa! Chỉ có như vậy mới có thể hoàn toàn giấu được Mệnh Số.
Phục Hy trịnh trọng nói.
Mọi người xung quanh liền tỏ ra ngưng trọng.
- Bộ tộc Nhân Xà nghe lệnh, trong lúc ta vũ hóa, Mạnh Dung Dung làm tân vương!
Phục Hy nói.
- Vương! Ngươi không cần vũ hóa!
Tất cả bộ tộc Nhân Xà nhất thời bi thương, thống khổ quỳ xuống.
- Ha ha ha ha, ai sinh ra, cũng phải chết. Ta vũ hóa, vẫn có thể có ngày sống lại! Vừa vặn, dùng lực lượng của ta, khiến cho hai nha đầu các ngươi nghịch chuyển nguyên thần, hồi phục thân thể!
Phục Hy cười nói.
- Vù!
Hai mắt Phục Hy lóe lên Nguyên thần của Mạnh Dung Dung và Xà Tinh Tinh bay ra. Lực lượng cuồn cuộn tràn vào bên trong thân thể của hai nàng.
Ầm ầm ầm!
Nguyên thần lúc trước lại nghịch chuyển, hồi phục như lúc ban đầu.
- Sư tôn!
- Vương!
Hai nàng quỳ xuống.
- Diêm Xuyên, nếu ta ký thác hi vọng cho ngươi, hạt châu này liền tặng cho ngươi. Ngươi có mạng chi hồn hay không? Hạt châu này chính là do ta tu luyện ngưng kết ra, tồn tại cảnh giới do sáu mươi bốn quẻ của ta thôi diễn ra. Nó sẽ giúp cho không mạng chi hồn của ngươi thực hiện đột phá cuối cùng!
← Ch. 1410 | Ch. 1412 → |