← Ch.1431 | Ch.1433 → |
- Nhanh, nhanh, nhanh lên!
Diêm Xuyên lo lắng kêu lên. Diêm Xuyên hi vọng quá trình dung hợp diễn ra nhanh một chút. Nhưng lúc này lực lượng muôn dân còn chưa đủ.
- Vận đạo, khí vận, vận thế, còn thiếu công đức. Còn thiếu công đức nữa!
Diêm Xuyên cảm thấy lo lắng.
Ầm!
Bỗng nhiên, trong thân thể của Võ Chiếu có vô số công đức tràn ra, trong nháy mắt nổ tan. Cùng với Vận đạo, vận thế, khí vận, công đức quấn lấy nhau.
Cách đó không xa, trong mắt Chung Sơn nhất thời cứng lại:
- Võ Chiếu đã chết sao?
Nói xong, Chung Sơn lập tức dẫn theo Miêu Miêu, Điệp Hậu xông lên trên.
- Tốt. Những thứ cần thiết đã đầy đủ rồi. Điệp Hậu, Miêu Miêu, ta bảo vệ các ngươi. Các ngươi giúp Diêm Xuyên đột phá!
Chung Sơn gầm thét nói.
- Meo!
Miêu Miêu lên tiếng trả lời.
Nhất thời, trong miệng Miêu Miêu, Điệp Hậu phun ra hai đạo hào quang màu trắng bạc.
Ầm!
Hào quang xông thẳng tới vô số vận đạo, vận thế, khí vận, công đức xung quanh.
Bốn loại năng lượng đang nhanh chóng dung hợp, hòa nhập trong cơ thể Diêm Xuyên, hòa hợp thành khí số.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, xung quanh hai Diêm Xuyên phóng ra dải ánh sáng mười chín màu chói mắt.
- Nhanh, nhanh, nhanh nữa lên!
Diêm Xuyên lo lắng nói.
Dung hợp không phải chỉ diễn ra trong thời gian ngắn. Phải cần có một khoảng thời gian. Trong khoảng thời gian này, đủ để tất cả ý thức của Mệnh Số thức tỉnh.
Đây chính là trận chiến cuối cùng sao?
Trong mắt Diêm Xuyên lộ vẻ kiên định.
Đối diện, ý thức của Mệnh Số rót vào trong cơ thể Võ Chiếu.
Ầm ầm ầm!
Tuy rằng trong cơ thể Võ Chiếu tràn ra vô số công đức, nhưng khí thế quanh thân lại đang nhanh chóng tăng trưởng.
- Diêm Xuyên? Hừ, ngươi cần phải chết. Muôn dân sao? Hừ, muôn dân cũng nhất định phải bị diệt. Tất cả ý thức của ta sắp thức tỉnh. Ý thức của ta!
Mệnh Số lạnh lùng nói.
Ầm ầm ầm!
Tất cả thiên địa đều đang rung động.
Mệnh Số toàn lực thức tỉnh. Một lực lượng mênh mông cuồn cuộn lao ra khiến thiên địa rung chuyển.
Liên Thần, Phần Mộ Tiên Vương, Sát Đế và vô số cường giả trong thiên hạ đều lộ vẻ kinh ngạc.
Thế giới đang run rẩy sao?
Bên trong thiên địa, ba nghìn thiên đạo cũng đang run rẩy mạnh. Tất cả thiên địa đều chuẩn bị cho một khí tức hủy diệt.
Muôn dân thiên hạ đều cầu khẩn. Tất cả cầu chúc cho Diêm Xuyên có thể chiến thắng Mệnh Số. Bởi vì lúc này mọi người đều biết, nếu như Diêm Xuyên thất bại, vậy muôn dân sẽ hoàn toàn bị hủy diệt.
Tại cửa Đông Phương Điện, Đông Phương Bất Bại cũng chậm rãi đi ra khỏi đại điện. Đứng ở trên quảng trường, Đông Phương Bất Bại nhìn lên tinh không, thị lực trực tiếp xuyên thủng thiên địa, nhìn thấy được cảnh tượng trong vô cực.
- Ý thức của Mệnh Số đã hoàn toàn thức tỉnh sao? Mệnh Số?
Đông Phương Bất Bại nhíu chặt lông mày.
Nhân vật cường đại nhất thiên địa đã hoàn toàn thức tỉnh?
Trong vô cực, Mệnh Số đoạt xác của Võ Chiếu. Trong mắt phóng ra dải ánh sáng mười chín màu chói mắt, bắn ra vô cực xung quanh.
Trong dải ánh sáng mười chín màu loáng thoáng có một ánh sáng màu thứ hai mươi.
Mệnh Số hoàn toàn thức tỉnh. Một ý chí hủy diệt tất cả thoát thể bắn ra.
Đối diện, Diêm Xuyên vẫn chưa dung hợp xong. Lúc này Diêm Xuyên đang không ngừng lo lắng.
- Diêm Xuyên? Chết đi!
Mệnh Số rống to một tiếng.
Ý thức của Mệnh Số đánh ra một quyền về phía Diêm Xuyên.
Nhưng một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra. Nắm đấm của Mệnh Số cũng không hề được vung ra. Lúc này thân thể lại không hề nhúc nhích.
- Cái gì vậy?
Sắc mặt Mệnh Số biến đổi.
Tại sao mình không có cách nào khống chế được thân thể này?
Tế đàn Đại Đế dưới chân đột nhiên tuôn ra lực lượng cuồn cuộn nhập thể. Tại sao mình vẫn không có cách nào nhúc nhích được.
- Sao?
Mệnh Số bỗng nhiên xuất hiện một chút cảm giác không ổn.
Mệnh Số cẩn thận cảm ứng thân thể một chút. Đột nhiên, Mệnh Số lại cảm nhận được một ý chí.
- Ngươi là ai?
Mệnh Số kinh ngạc nói.
- Bần đạo là Hồng Quân!
Một giọng nói vang lên.
Mệnh Số dần dần thấy được dáng dấp của một lão già.
Lúc này lão già kia đang ngồi bên trên lưới lớn Mệnh Số. Một khí tức màu xanh phóng ra. Khí tức phán tán về bốn phương tám hướng của lưới lớn Mệnh Số.
Không giống với lúc ý thức của Diêm Xuyên bám vào lưới lớn Mệnh Số, Khí tức màu xanh của Hồng Quân lại giống như làm lưới lớn Mệnh Số đông cứng lại.
- Hồng Quân? Hồng Quân đã sớm chết kia sao? Ngươi lại còn sống?
Mệnh Số kinh ngạc nói.
- Để dẫn dụ ngươi vào cuộc, bần đạo đã bày bố cục suốt hai kỷ rồi!
Giọng nói của Hồng Quân lại truyền đến.
- Vào cuộc? Ngươi là nói thế cuộc này do ngươi bày bố ra?
Mệnh Số kinh ngạc nói.
Hồng Quân gật đầu một cái.
- Ha ha, chỉ với thế cuộc này cũng muốn vây khốn ta sao?
Mệnh Số kinh sợ nói.
- Ngươi có thể thử xem!
Hồng Quân nhẹ giọng nói.
Ầm! Ầm!.........
Mệnh Số nhanh chóng điều khiển thân thể. Nhưng lúc này thân thể vẫn không hề nhúc nhích, căn bản không thể điều động được.
- Ý thức của Mệnh Số bao trùm khắp nơi trong thiên địa. Lúc trước ở trong cơ thể Diêm Xuyên, cho dù không sống nhờ vào Đại Đức Tôn, ngươi cũng có thể toàn thân trở ra. Nhưng đáng tiếc, bây giờ tất cả ý thức của ngươi đều đã tiến vào trong thân thể này. Ngươi sẽ không bao giờ có thể trốn được nữa!
Hồng Quân thản nhiên nói.
- Chỉ bằng vào sâu thịt nhà ngươi, cũng muốn hủy diệt ta sao?
Mệnh Số lạnh lùng nói.
- Ta không phải muốn hủy diệt ngươi. Thật vậy. Bây giờ ta căn bản cũng không huỷ diệt được ngươi. Nhưng ta có thể khống chế được ngươi. Ta dùng thân thể này khống chế ngươi. Từ đây, ngươi sẽ trở thành con rối của ta, đồng thời vì ta tạo phúc cho muôn dân đi!
Hồng Quân thản nhiên nói.
- Ngươi... khống chế ta?
Mệnh Số nhất thời tức giận muôn nổ tung.
Từ trước đến nay không ai dám đối xử với mình như thế. Cho dù là các cường giả tuyệt thế kỷ thứ nhất cũng không phải mặc cho mình tùy tiện nhào nặn sao?
Nhưng người trước mắt này lại muốn muốn luyện hóa mình trở thành một con rối sao?
Quá kiêu ngạo.
Ầm!
Mệnh Số giãy dụa giống như dời sông lấp biển.
Nhưng dù làm thế nào thân thể này dường như được định sẵn cho Mệnh Số vậy, lúc này lại bị Hồng Quân khắc chế gắt gao.
- Thiên đạo lực theo ta điều động!
Mệnh Số quát to, muốn điều động ba nghìn thiên đạo lực trùng kích nơi giam hãm này.
- Không có tác dụng đâu. Tuy rằng ngươi có thể điều động ba nghìn thiên đạo lực, nhưng ngươi lại không rõ, thời gian nơi này không giống cùng với bên ngoài. Bên ngoài là một ngày, bên trong này là vạn năm. Ngươi cứ hưởng thụ loại mùi vị con rối này đi!
Hồng Quân lạnh lùng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, Hồng Quân ngồi xuống lưới lớn Mệnh Số, bị năng lượng màu xanh hoàn toàn bao trùm.
Đường đường là Mệnh Số, lúc này lại bị Hồng Quân vây trong một không gian nhỏ, không có lực phản kháng. Mặc cho Mệnh Số trùng kích thế nào, cũng không trùng kích ra được.
- Không thể nào. Tại sao, Hồng Quân, ngươi sao có thể vây khốn ta được?
Mệnh Số sợ hãi rống nói.
- Tuy rằng thân ngươi có ánh sáng màu thứ hai mươi, nhưng chung quy không thể đạt được nhị thập trọng thiên. Ngươi là tu vi thập cửu trọng thiên đỉnh phong. Ta cũng là thập cửu trọng thiên. Nếu như ở bên ngoài, ta không có cách nào vây khốn được ngươi, thậm chí không thể địch lại ngươi. Nhưng một khi đã ở đây, ngươi lại không thể cứu vãn được!
Hồng Quân thản nhiên nói.
← Ch. 1431 | Ch. 1433 → |