Vay nóng Homecredit

Truyện:Đường Tăng Xông Tây Du - Chương 077

Đường Tăng Xông Tây Du
Trọn bộ 627 chương
Chương 077: Lời nhắc nhở của Nguyệt Quang Bồ Tát
0.00
(0 votes)


Chương (1-627)

Siêu sale Shopee


Làm sao Tử Lan lại không biết, trước đó Đường Tăng hỏi nàng những câu nói kia, vốn là vì giúp nàng đột phá.

- Ta là sư phụ của các con mà, đây là chuyện đương nhiên.

Đường Tăng cười nói:

- Tâm tính con đơn thuần, tấm lòng trong trắng thuần khiết, vốn nên tu luyện rất nhanh, nhưng một thời gian dài nhớ thương thành bệnh, trở ngại tâm linh của con, lúc trước sư phụ cho con nói ra những lời trong lòng, tương đương giúp con mở ra gông xiềng trong tâm linh, sau đó liền nước chảy thành sông.

Tử Lan nghe vậy, có chút cao hứng lại thẹn thùng.

- Yêu là cái gì?

Tôn Ngộ Không hỏi.

- Một loại cảm giác.

Đường Tăng nói.

- Yêu là cái gì?

Tôn Ngộ Không truy hỏi.

- Chỉ có thể hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời được.

Đường Tăng trả lời.

- Yêu là cái gì?

- Tự lĩnh ngộ đi.

- Yêu là cái gì?

- Cút!

Đường Tăng một cước đá vào mông Tôn Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không nhất thời lăn một vòng trên đất, sau đó nhảy đến phía sau Tử Lan, khoa trương kêu lên:

- Tử Lan, sư phụ đạp ta.

- Đạp rất tốt, Hầu Tử, muốn ăn đòn.

Hiện tại Tử Lan còn có chút xấu hổ, nàng nói ra những lời trong lòng, nhưng tên Hầu Tử chết tiệt này còn giống như không hiểu ý của nàng, thực sự là đáng ghét.

Hai người lại đùa giỡn, tiếp tục chơi đuổi nhau.

- Thánh tăng...

Bỗng nhiên Quốc vương Bảo Tượng Quốc chạy đến, Bách Hoa Tu cũng tới, còn có một đám đại thần, văn võ bá quan.

Tất cả mọi người đều kinh hoảng, sống sót sau tai nạn, khí tức hủy thiên diệt địa lúc trước khiến bọn họ sợ hãi, cho rằng trời xanh tức giận, muốn giáng Thiên Phạt xuống.

- A di đà Phật, Quốc vương không cần kinh hoảng, chuyện lúc nãy chỉ là ngoài ý muốn.

Đường Tăng cười nói.

Nhưng Quốc vương làm sao chịu tin tưởng, lúc trước hết một đám lôi vân, xong lại là thất thải tường vân, trung tâm của chúng đều ở đây, kẻ ngu si đều biết có vấn đề.

- Ông lão, sư phụ ta nói là ngoài ý muốn, chính là ngoài ý muốn, chẳng lẽ ngươi có ý kiến à?

Tôn Ngộ Không nhảy ra, lạnh lùng nói.

- Không không không...... Không có, tuyệt đối không có.

Quốc vương sợ hết hồn, vội vàng phủ nhận, âm thầm lau mồ hôi.

- Hầu ca, ngươi kích động cái gì, phải ôn hòa với phàm nhân.

Trư Bát Giới vội vàng giải vây, sau đó ném cho Bách Hoa Tu một ánh mắt an ủi.

- Được rồi, các ngươi tự chơi đi. Thúy Lan, Tiểu Muội, ta mang các ngươi đi dạo phố, chợ đêm của Vương Thành Bảo Tượng Quốc này có lẽ rất phồn hoa.

Đường Tăng cười nói.

- Ta cũng muốn đi.

Thanh Dật vội vàng nói, nàng còn đang băn khoăn Đường Tăng "chỉ điểm" đây, muốn để Đường Tăng giúp nàng nhìn một chút, hiện tại ánh mắt nàng nhìn Đường Tăng cũng không giống trước nữa, cảm thấy tên hòa thượng đáng khinh này tựa hồ cũng không đơn giản như mình tưởng tượng.

- Ta mang nữ nhân của mình đi dạo phố, lẽ nào ngươi cũng muốn làm nữ nhân của ta?

Đường Tăng cười khà khà nói.

- Ngươi...... Hừ, ngươi đừng có mơ!

Thanh Dật nổi giận trừng mắt nhìn Đường Tăng một cái, không tiếp tục đi theo sau nữa.

Đường Tăng cười hì hì, ôm Cao Thúy Lan, nắm tay nhỏ của Tằng Tiểu Muội, ra khỏi Vương cung.

Vương Thành của Bảo Tượng Quốc vào ban đêm, trên đường cái đèn đuốc sáng choang, mặc dù đều là các loại ngọn đèn cùng đèn lồng, nhưng lại không có chút nào tối tăm.

- Đại sư phụ, kia là cái gì?

Tằng Tiểu Muội chỉ vào phía trước hỏi.

Đường Tăng nhìn theo, đó là Băng Đường Hồ Lô, nhất thời nở nụ cười, tiện tay nắm một cái, từ trên người một tên béo ở nơi không xa lấy đến một ít kim tệ.

- Cho ta hai cái.

Đường Tăng nói với người bán Băng Đường Hồ Lô.

Người kia nhất thời cười cầm hai cái giao cho Đường Tăng, đồng thời tìm tiền lẻ.

- Tiểu Muội, cho ngươi, cái này gọi là Băng Đường Hồ Lô, ăn rất ngon.

Đường Tăng cười nói, cho Tằng Tiểu Muội một cái, lại đưa cái còn lại cho Cao Thúy Lan:

- Thúy Lan, ngươi cũng nếm thử đi.

- Vâng.

Cao Thúy Lan mỉm cười nhận lấy.

- Vừa chua vừa ngọt, thật ngon.

Tằng Tiểu Muội ăn một miếng, nhất thời bắt đầu thích nó.

- Ăn ngon là tốt rồi, chờ chút nữa thấy cái gì, thích liền nói.

Đường Tăng hào phóng nói, lại lần nữa cách không nắm một cái, từ bên trong một ngân hàng tư nhân phía trước chộp tới mấy thỏi vàng.

- Đại sư phụ thật tốt.

Tằng Tiểu Muội vui vẻ nói.

- Ha ha, ngươi biết là tốt rồi.

Đường Tăng cười nói,

Ở một chỗ bán hàng mua hai cái trâm cài đưa cho hai người.

- Cảm ơn đại sư phụ.

Tằng Tiểu Muội cao hứng nói.

- Cảm ơn lão công.

Cao Thúy Lan cũng mừng rỡ nhận lấy.

Hai người đều là người yên tĩnh, mặc dù lần đầu tiên tới loại thành thị lớn phồn hoa như vậy, trong lòng nhảy nhót, nhưng cũng không chạy loạn khắp nơi.

- Bên kia có tòa tháp, chúng ta đi xem một chút.

Đường Tăng cười nói.

Rất nhanh bọn họ leo lên tháp cao, ở đây vừa ăn, vừa ngắm nhìn bầu trời.

Một tiếng sau, bọn họ rời khỏi tháp cao, tiếp tục đi dạo phố.

- Đại sư phụ, thật là đẹp.

Tằng Tiểu Muội chỉ vào hoa đăng trên bờ sông, lớn tiếng kêu lên.

- Thích không?

- Thích.

- Vậy chúng ta đi qua đó ngồi du thuyền.

Đường Tăng cưng chiều nói:

- Thúy Lan, đi, mang các ngươi đi lên du thuyền chơi.

Không lâu sau, bọn họ thuê một cái du thuyền, đứng trên sông nhìn hoa đăng, thưởng thức cảnh đêm.

Mũi thuyền, Đường Tăng bên trái ôm Cao Thúy Lan, bên phải ôm Lolita Tằng Tiểu Muội, trong lòng rất thỏa mãn, thật muốn lớn tiếng nói một câu thề non hẹn biển, có điều người đã chết qua một lần như hắn, cảm thấy những kia đều là giả tạo, chỉ có hành động mới là chân thật nhất.

- Đại sư phụ, cá kìa, thật là đẹp.

Tằng Tiểu Muội chỉ vào dưới lòng sông, bên trong có một con cá chép đang phát sáng.

- Thích không? Ta bắt nó lên cho ngươi.

Đường Tăng khẽ mỉm cười, vung tay lên, pháp lực liền cuốn lấy con cá chép phát sáng kia, đồng thời từ bên trong hệ thống đổi lấy một cái chậu cá đẹp đẽ, bỏ con cá chép kia vào đó.

- Cảm ơn đại sư phụ.

Tằng Tiểu Muội cao hứng ôm chậu cá, nhìn con cá chép phát sáng ở trong chậu có chút kinh hoảng, bỗng nhiên lại nói:

- Đại sư phụ, thả nó đi thôi.

- Tại sao?

Đường Tăng hỏi.

- Nó thật đáng thương.

Tằng Tiểu Muội nói.

Đường Tăng sững sờ, lập tức cưng chiều xoa xoa đầu Tằng Tiểu Muội, lần thứ hai vung tay lên, mấy chục con cá chép phát sáng cùng loại bay ra từ trong sông, toàn bộ rơi vào trong chậu cá.

- Như vậy, chúng nó có bạn rồi, không còn đáng thương nữa.

Đường Tăng cười nói.

- Vâng.

Lúc này Tằng Tiểu Muội mới cao hứng gật đầu.

Dần dần, đêm đã khuya, Tằng Tiểu Muội bắt đầu ngủ gà ngủ gật, dựa vào người Đường Tăng ngủ thiếp đi.

Cao Thúy Lan cũng bắt đầu buồn ngủ.

Đường Tăng đang nghĩ, có muốn làm cái "thuyền chấn động" hay không, bỗng nhiên cảm giác xung quanh hết thảy đều dừng lại.

Không gian đọng lại, thời gian đình chỉ, nước sông nhộn nhạo đều trong nháy mắt đình chỉ lưu động, đèn lồng trên du thuyền cũng không dao động nữa, gió đều biến mất rồi.

Liền ngay cả bờ sông, những nam nam nữ nữ qua lại kia, đều ngừng lại tất cả các động tác, giống như thời không đều bị đóng băng, thời gian dừng lại, tất cả âm thanh đều biến mất, không một tiếng động.

Đường Tăng kinh hãi biến sắc, tóc gáy dựng thẳng, cho rằng có đại địch.

Bỗng nhiên một đạo Phật quang chói mắt từ trên trời giáng xuống, một Phật tăng đột nhiên xuất hiện trên không trung, mắt nhìn xuống Đường Tăng.

Đường Tăng bỗng nhiên tỉnh ngộ, hóa ra là thần tiên giáng lâm, có điều vị thần tiên này cũng quá kinh khủng đi, dĩ nhiên khiến cho cả thời gian đều dừng lại.

- Bái kiến Nguyệt Quang Bồ Tát!

Đường Tăng vội vàng hành lễ, từ trong ký ức của Đường Tăng cũ, hắn vừa vặn nhận thức vị Bồ Tát này, mặc dù chưa từng gặp, nhưng tinh thông Kinh Phật Toàn Bản phàm cấp, tự nhiên đều nhận thức tất cả những vị Bồ Tát này.

Nguyệt Quang Bồ Tát khẽ gật đầu, mà sau đó mặt không chút biểu cảm nói:

- Kim Thiền Tử, bớt phóng túng một chút đi.

- Có ý gì?

Đường Tăng sững sờ, theo bản năng mở miệng.

- Mặc dù không biết ngươi giúp Tề Thiên Đại Thánh mở ra Thiên Tỏa của Dao Trì như thế nào, nhưng việc làm của ngươi coi như đã phá vỡ một số quy củ.

Nguyệt Quang Bồ Tát thở dài một tiếng:

- Còn có hai cô gái này, tiễn các nàng đi đi, phật tổ Như Lai đã có ý kiến với ngươi rồi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-627)