← Ch.131 | Ch.133 → |
Đường Tăng bừng tỉnh, khó trách Sa Tăng sẽ xuất hiện tại Vương cung.
Đồng thời Đường Tăng cũng đoán được, muốn hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống bố trí, chắc phải cứu sống Quốc vương Ô Kê Quốc, bởi vì hiện tại hắn vẫn chưa nhận được nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.
Thi thể của Quốc vương Ô Kê Quốc đã cứng ngắc, nhưng lại không có chút dấu hiệu mục nát.
Đường Tăng cẩn thận kiểm tra, rất nhanh đã biết được nguyên nhân, trên thi thể này có một luồng long khí rất yếu ớt, có lẽ cái giếng này là Long Vương lưu lại.
Chính là cỗ long khí này, khiến thi thể để hơn hai năm mà không bị mục nát, có điều nếu thời gian lại dài hơn một chút, cũng sẽ mục nát như thường, khi đó liền triệt để hết thuốc chữa.
Lúc này Tiểu Bạch Long đang sững sờ nhìn Đường Tăng, suýt chút nữa không nhận ra được, mặc dù Đường Tăng đã đổi áo cà sa, nhưng mái tóc màu đen khiến hắn giống như một tên hòa thượng giả.
- Nếu còn có thể báo mộng, vậy hẳn là chưa chết hoàn toàn, chí ít linh hồn vẫn chưa tiến vào Âm Tào Địa Phủ, có lẽ chỉ là cách chết đặc biệt, không bị Hắc Bạch Vô Thường phát hiện, đồng thời cũng không cách nào sống lại.
Đường Tăng lấy năng lực Danh Sư kiểm tra đồng thời phân tích.
- Nếu là như vậy, chỉ cần một viên Hoàn Hồn Đan, là có thể giải quyết vấn đề.
Nếu như không trở mặt với Thái Thượng Lão Quân, đúng là có thể lấy một viên Hoàn Hồn Đan từ chỗ Thái Thượng Lão Quân, có điều bây giờ mà...
- Hệ thống, chỗ mày có Hoàn Hồn Đan hay không?
Đường Tăng ở trong lòng hỏi.
Hệ thống không hề trả lời, mà là trực tiếp đưa ra một cái bảng:
Khu đan dược:
Thanh Nguyên Đan (5 điểm kinh nghiệm); Hồi Nguyên Đan (10 điểm kinh nghiệm); Thối Cốt Đan (10 điểm kinh nghiệm); Trúc Cơ Đan (100 điểm kinh nghiệm);
......
Hoàn Hồn Đan (10, 000 điểm kinh nghiệm);
......
- Có thật cơ à...
- Có điều, lại cần 10, 000 điểm kinh nghiệm, thật là đắt.
Đường Tăng nói.
- Ký chủ phải biết, Hoàn Hồn Đan là một loại đan dược ảnh hưởng đến quy tắc của hai giới Âm Dương, khiến người ta khởi tử hồi sinh, giá như vậy thật ra đã rất rẻ rồi, đây là bởi vì trong trường hợp này linh hồn vẫn hoàn hảo, nếu linh hồn thiếu hụt, ít nhất phải Phục Hồn Đan mới có thể giải quyết.
Hệ thống nói.
Phục Hồn Đan, Đường Tăng liếc mắt nhìn, đó là đan dược dùng để chữa trị linh hồn không trọn vẹn, nó ít nhất phải mười vạn điểm kinh nghiệm, mà Phục Hồn Đan loại mười vạn điểm kinh nghiệm chỉ có thể chữa trị linh hồn của phàm nhân.
Nếu là chữa trị linh hồn của thần tiên, ít nhất phải cần Phục Hồn Đan loại mấy triệu điểm kinh nghiệm mới được.
- 10, 000 thì 10, 000, đổi.
Đường Tăng không do dự, cũng không cách nào do dự, bởi vì đây là nhiệm vụ.
Rất nhanh, một viên đan dược xuất hiện tại trong tay Đường Tăng, hắn để Trư Bát Giới cạy ra miệng Quốc vương, sau đó bỏ Hoàn Hồn Đan vào.
Hoàn Hồn Đan mới vừa vào miệng, liền hóa thành một đoàn khói đen hòa vào các nơi trong thi thể, tự mình đi một vòng quanh thân, cuối cùng trở lại đại não.
Từ nơi sâu xa, Đường Tăng tựa hồ cảm ứng được sự giáng lâm của một loại ý chí nào đó, điều này làm cho hắn hơi kinh dị, luồng ý chí này không có bất kỳ ý thức dao động gì, xem ra có thể là pháp tắc, thậm chí có thể là pháp tắc của Âm Tào Địa Phủ.
- Sư phụ, người cho hắn ăn đan dược gì vậy?
Tôn Ngộ Không hỏi.
- Hoàn Hồn Đan.
Đường Tăng trả lời.
- Hoàn Hồn Đan?
Trư Bát Giới kinh ngạc nói:
- Đây chính là đồ tốt đấy, có thể khiến người ta sống lại, tương đương với khởi tử hồi sinh, sư phụ thật hào phóng.
- Ngã Phật từ bi, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ.
Đường Tăng nghiêm trang nói.
Nhất thời bốn tên đồ đệ tính cả Tiểu Bạch Long, đều khâm phục Đường Tăng sát đất, bởi vì loại Hoàn Hồn Đan này rất quý giá.
Nếu là bọn họ, chắc chắn sẽ không nỡ lấy ra cứu một phàm nhân.
- Thiện tai thiện tai!
Đường Tăng cười nói.
Qua đại khái khoảng hai mươi phút, thân thể Quốc vương dần dần trở nên mềm mại, không cứng ngắc như lúc nãy nữa, đồng thời bắt đầu có một tia nhiệt độ.
Lại qua nửa giờ, đôi mắt Quốc vương rốt cục mở.
- Tỉnh rồi.
Tôn Ngộ Không kêu lên.
- Sư phụ, hắn tỉnh rồi.
Đây là giọng nói của Sa Tăng.
- Sống lại rồi, thực sự là thần kỳ, đều chết hết hơn hai năm, lại vẫn có thể sống lại, công tác của Âm Tào Địa Phủ có vẻ làm hơi kém nhỉ.
Cuối cùng Trư Bát Giới cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Tiểu Bạch Long thì lại luôn luôn không phát biểu ý kiến gì.
Sau khi Đường Tăng nhìn thấy Quốc vương mở mắt ra, đầu tiên là một mặt mê man, một hồi lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, nhất thời oán thầm phim truyền hình Tây Du Kí, trong phim, sau khi Đường Tăng cho Quốc vương ăn tiên đan, trong nháy mắt Quốc vương liền sống lại, cũng không biết Đường Tăng trong phim có bị đại ca Ngô Thừa Ân tìm tới cửa hay không.
- Là các ngươi cứu trẫm?
Quốc vương Ô Kê Quốc rốt cục triệt để khôi phục, ngồi dậy, nhìn mấy "người" dáng vẻ kì quái xung quanh.
Dù sao cũng là người chết qua một lần, mặc dù Quốc vương kinh ngạc với sự "kỳ quái" của Trư Bát Giới, nhưng cũng không kinh hoảng.
- Là sư phụ ta cứu ngươi.
Tôn Ngộ Không nói.
Cách tự xưng của Tôn Ngộ Không, có đôi khi là "ta", lại có lúc là "yểm" (cũng có nghĩa là ta, nhưng cách phát âm khác nhau), Đường Tăng gần như có thể tìm tòi ra quy luật của hắn, tựa hồ có liên quan đến tâm tình.
- Đúng, sư phụ ta cứu ngươi.
Trư Bát Giới cũng trả lời.
Nhìn theo tầm mắt của mấy người, Quốc vương rốt cục nhìn thấy Đường Tăng, mặc dù thấy một người rõ ràng mặc quần áo cao tăng lại vẫn giữ tóc có chút kì quái, nhưng hắn vẫn như cũ vội vàng đứng dậy cảm kích nói:
- Đa tạ ân cứu mạng của cao tăng.
- Chuyện nhỏ ấy mà, không đáng gì.
Đường Tăng mỉm cười nói.
- Bất kể nói thế nào, các ngươi cứu trẫm, trẫm nhất định phải cảm tạ các ngươi.
Quốc vương thành khẩn nói.
- Quốc vương quá khách khí, thật sự không cần phiền phức.
Đường Tăng nghiêm túc nói, lập tức vội ho một tiếng:
- Hoàn cảnh ở nơi này thật là kém, ngay cả một người hầu hạ cũng không có.
Nhất thời, mấy người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới che miệng cười trộm.
Quốc vương hơi sững sờ, lập tức phản ứng lại:
- Cao tăng chớ trách, bây giờ trẫm liền...
Hắn đang muốn nói vậy thì sẽ sắp xếp chỗ ở tốt nhất cho mấy người Đường Tăng, lại đột nhiên nghĩ đến, chính mình có chuyện lâu như vậy, không biết hiện tại vương quốc như thế nào.
Đường Tăng nhìn ra Quốc vương lo lắng, nói với Tôn Ngộ Không:
- Ngộ Không, các ngươi hộ tống Quốc vương bệ hạ trở lại, giải thích chuyện này một chút cho thái tử với Vương hậu.
- Vâng, sư phụ.
Tôn Ngộ Không cười hì hì, sau đó mang theo Quốc vương rời đi, Trư Bát Giới rảnh rỗi không chịu nổi, cũng đi tham gia trò vui.
Trước khi rời đi, Quốc vương lại cảm tạ lần nữa, cam kết sẽ báo đáp thật nhiều cho mấy người Đường Tăng.
Đường Tăng cũng không để ý, một quốc gia phàm nhân, có thể có vật gì tốt? Hắn bây giờ, ngay cả tiên nữ cũng lên giường cùng rồi, mỹ nữ phàm nhân đã không lọt nổi mắt xanh của hắn rồi.
- Keng, nhiệm vụ chính thức: Người cứu Ô Kê Quốc, giải cứu Quốc vương Ô Kê Quốc, đã hoàn thành, thưởng 1 thuộc tính điểm, 5 điểm kĩ năng.
Nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ vang lên trong đầu Đường Tăng, Đường Tăng nhất thời bỗng cảm thấy phấn chấn, rốt cục lại hoàn thành một nhiệm vụ, chuyện này ý nghĩa là thực lực của hắn lại có thể tiến thêm một bước nữa.
Mặc dù tu vi vẫn không hề tăng lên, thế nhưng ý chí nâng lên, có thể để cho tổng thể thực lực của hắn cũng đi theo nâng lên, sức mạnh ý chí, không thể khinh thường.
Lúc này số liệu của Đường Tăng đã biến thành:
Ký chủ: Đường Tăng
Siêu cấp Đường Tăng: cấp 36 (0/10)
Điểm kinh nghiệm: 9080000
......
Điểm thuộc tính chưa phân phối: 1
Điểm kĩ năng chưa phân phối: 5
......
Lúc trước đổi nước mọc tóc siêu cấp cùng những thứ như âu phục, ca-ra-vat kia, cũng tốn không ít, vì vải làm bộ âu phục kia không phải là vải bình thường, nên cũng không rẻ.
Đường Tăng đang chuẩn bị phân phối 1 điểm thuộc tính kia đến thuộc tính ý chí, đột nhiên âm thanh của hệ thống lại vang lên:
- Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ chính thức: Ngăn cản Tôn Ngộ Không nhập ma. Thưởng 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kĩ năng.
Giống như thường ngày, âm thanh hệ thống trực tiếp vang lên trong đầu Đường Tăng, nhưng lần này, Đường Tăng lại không hiểu sao lại cảm thấy một luồng hơi lạnh xông thẳng đến Thiên Linh Cái, tóc trực tiếp dựng thẳng lên, đánh rơi cả mũ cao tăng, đùng một cái rơi xuống đất.
← Ch. 131 | Ch. 133 → |