← Ch.194 | Ch.196 → |
Lông khỉ trên đầu Tôn Ngộ Không che đi một con mắt của hắn, trong mắt của hắn bắn ra thần quang hung tàn bạo ngược, hung uy còn đáng sợ hơn trước, da đầu của Đường Tăng như tróc ra ngoài, hắn cực kỳ khiếp sợ.
- Hắn hắn... Hắn bẻ gẫy Kim Cô Chú?
Đường Tăng hoảng sợ, Tôn Ngộ Không đã mạnh đến mức này sao?
Đường Tăng vội vàng trốn vào Tiên giới tùy thân của mình, hắn xuyên thấu qua cánh cửa thế giới quan sát bên ngoài, như vậy mới có thể bảo đảm hắn được an toàn.
Quan Âm Bồ Tát đang niệm chú cũng bị ép dừng lại, nàng mở to mắt nhìn Tôn Ngộ Không hai nửa Kim Cô Chú, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo kinh ngạc và không thể tưởng tượng nổi.
- Thậm chí ngay cả pháp bảo của Như Lai cũng bị bẻ gẫy!
Quan Âm Bồ Tát khiếp sợ.
Tôn Ngộ Không chậm rãi đứng lên trên sơn mạch đổ nát, thân thể cực lớn đứng lên, đầu đội trời, chân đạp mặt đất bị tàn phá.
Trên người hắn tỏa ra hung uy ngập trời, tất cả mọi người đều cảm thấy bị áp bách rất lợi hại.
Vào lúc này tam giới yên tĩnh, vô số quỷ hồn trong Địa phủ hoảng sợ run rẩy, vô số thần tiên trong Thiên đình đều tuyệt vọng.
Mà Nhân giới, kể cả nhân loại và vô số sinh linh đều sợ hãi, cảm giác có nguy cơ to lớn sắp tới.
- Chết!
Tôn Ngộ Không đánh một quyền về phía Quan Âm Bồ Tát, hắn muốn tiêu diệt nữ nhân làm hắn đau đầu.
- Trấn Nguyên Hỗn Độn ấn!
Trấn Nguyên đại tiên gầm lên, hắn đánh ra một đại ấn khủng bố.
- Thương Thiên Thủ!
Đồng thời Quan Âm Bồ Tát cũng ra tay, bàn tay trắng như ngọc duỗi ra, trước ánh mắt ngạc nhiên của Đường Tăng, bàn tay kia biến lớn và bắt lấy Tôn Ngộ Không.
Trấn Nguyên Hỗn Độn ấn đánh qua nơi nào, không gian nơi đó vặn vẹo, pháp tắc rối loạn.
Những nơi Thương Thiên Thủ đi qua, vạn vật thần phục, pháp tắc tránh lui.
Đường Tăng kinh ngạc đến ngây người, Trấn Nguyên đại tiên đánh ra đại ấn khủng bố như thế, nhưng thấy thế nào cũng cảm thấy đó là pháp bảo, thậm chí có thể là Hỗn Độn Linh Bảo, khủng bố cũng bình thường.
Nhưng Thương Thiên Thủ của Quan Âm Bồ Tát là tình huống như thế nào?
Không phải nói Thương Thiên Thủ chính là thần thông chiêu bài của Nữ Oa nương nương hay sao? Vì sao Quan Âm Bồ Tát lại biết thần thôn này?
Nữ Oa nương nương có quan hệ gì với Quan Âm Bồ Tát hay sao?
- Hầu Vương Diệt Thế Quyền!
Tôn Ngộ Không quát lớn, nắm đấm to lớn của hắn đánh thẳng vào Trấn Nguyên Hỗn Độn.
- B-A-N-G... GG!
Trong tiếng nổ, hư không chôn vùi, nơi đó xuất hiện rất nhiều vết nứt không gian, trên nắm tay của Tôn Ngộ Không xuất hiện rất nhiều vết nứt không gian cắt đứt lông khỉ.
Trấn Nguyên Hỗn Độn ấn lại bị Tôn Ngộ Không đánh bay, hơn nữa còn bay đi rất xa.
Sau khi không do dự đánh Trấn Nguyên Hỗn Độn ấn bay đi, Tôn Ngộ Không lại xuất hiện trước người Trấn Nguyên đại tiên, hắn lựa chọn bỏ qua Thương Thiên Thủ của Quan Âm Bồ Tát.
Cùng lúc đó, Thương Thiên Thủ đã đánh tới và bắt lấy Tôn Ngộ Không.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Tôn Ngộ Không gia tốc, chẳng biết lúc nào Kim Cô bổng lại xuất hiện trong tay hắn lần nữa, hắn cầm lấy và nện vào người Trấn Nguyên đại tiên.
Trấn Nguyên đại tiên vội vàng giơ tay lên, trên cánh tay tỏa ra tiên quang chói mắt.
- Oanh!
Kim Cô bổng đánh vào tiên quang trên cánh tay Trấn Nguyên đại tiên, cũng đánh Trấn Nguyên đại tiên bay đi.
- Răng rắc...
Cánh tay kia bẻ gẫy, xương cốt văng tung tóe, huyết nhục hóa thành mảnh vỡ Trấn Nguyên đại tiên đau đớn tới mức sắc mặt nhăn nhó, hắn hoảng sợ thất sắc.
Cùng là Đạo Tổ hậu kỳ, hắn thậm chí đã đụng chạm đến cánh cửa nửa bước Thánh cảnh, hắn lại bị Tôn Ngộ Không vừa bước vào Đạo Tổ hậu kỳ dùng một gậy đánh thành trọng thương, cánh tay bị đánh nát.
Đây là việc làm cho Trấn Nguyên đại tiên cảm thấy khó tin:
- Đây là uy thế của hung thần hay sao? Không ngờ lại khủng bố như vậy!
← Ch. 194 | Ch. 196 → |