← Ch.448 | Ch.450 → |
Tất cả mọi người trợn trừng mắt, chỉ có điều bọn họ cũng không phải kinh ngạc vì cảnh tượng trước mắt, bọn họ đều là thần tiên hoặc đại yêu, đối với loại chuyện này cũng đã nhìn thấy nhiều rồi.
Bọn họ kinh ngạc chính là hài tử của Tôn Ngộ Không và Tử Lan lại còn có thể biến hóa lần thứ hai, cái này thật hiếm thấy.
- Cái lúc trước thật sự là hạt giống à.
Trên gương mặt Dương Thiền đầy vẻ kinh ngạc.
Một con khỉ kết hợp với một đóa hoa không ngờ là sinh ra hạt giống, thực sự đủ kỳ quái, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút lại cảm thấy hợp lý.
Dù sao, Tử Lan là tiên của thực vật.
Trên đỉnh núi phía trước, cây non chậm rãi mọc ra, phá vỡ bụi bặm, lớn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Từng cái lá cây giãy dụa xòe ra, cây non hóa thành dây leo, lan tràn về bốn phía xung quanh núi đá.
Đường Tăng nhìn đến nơi đây, vội vàng ngoắc tay, phía xa có mấy cây đại thụ che trời đột nhiên gãy ra, trong nháy mắt hóa thành từng cái cọc gỗ nhỏ bay về phía bên này.
- Phụt phụt phụt phụt...
Cọc gỗ cắm thật sâu vào trong đất, sau đó càng nhiều mảnh gỗ nhỏ bay tới, rơi xuống trên mặt cọc gỗ.
Thời gian ngắn ngủi, ở đây lại xuất hiện một cái giá gỗ, những dây leo này giống như là có mắt, lúc này bò qua cái giá gỗ.
Lúc này đã đó có thể thấy được đó là một gốc dây leo Hồ Lô, tản ra tiên quang bảy màu đang vui sướng sinh trưởng.
Từng cái lá xanh mọc ra, bao trùm toàn bộ dây leo Hồ Lô, trong lúc nhất thời ở đây biến thành tấm đệm cỏ xanh rờn.
Ngay sau đó, từng đóa hoa nhỏ màu trắng nở ra, mùi hoa tràn ngập, đồng thời trong quá trình này, một ít hoa nhỏ phía dưới kết ra Hồ Lô nhỏ, tản ra ánh sáng tuyệt đẹp giống như bảo thạch đỏ vậy.
Có thể cảm ứng được sức sống mãnh liệt tới cực độ đang nuôi dưỡng ở bên trong Hồ Lô nhỏ.
Theo quả Hồ Lô đầu tiên xuất hiện, quả Hồ Lô thứ hai cũng bắt đầu ló ra, sau đó là quả thứ ba, quả thứ tư...
Cuối cùng, trên dây leo Hồ Lô không tính là lớn này tổng cộng mọc ra bảy quả Hồ Lô.
Trên những quả Hồ Lô này đều có ánh sáng tản ra, khi vừa mới bắt đầu, theo thứ tự là đỏ màu da cam xanh lục xanh lam tím.
Bên trong Hồ Lô đều nuôi dưỡng sức sống đặc biệt mạnh mẽ đang phun ra nuốt vào tinh khí trong thiên địa, hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.
Sau khi trời tối, có thể dùng mắt thường nhìn thấy được ánh trăng chiếu xuống lại bị dây Hồ Lô hấp thu, sau đó chuyển đến bên trong bảy quả Hồ Lô.
Ở đây ánh trăng chiếu xuống như thác nước, nối liền thiên địa.
Tất cả mọi người nhìn cảnh tượng như vậy tới ngây người, cho dù là Đường Tăng cũng bị chấn động, cảm giác dây Hồ Lô kia không đơn giản.
Bảy Hồ Lô cũng không chín trong nháy mắt, mà đang từ từ được nuôi dưỡng, nuốt tinh hoa nhật nguyệt, không ngừng trưởng thành.
- Hài tử...
Tử Lan vui mừng bất ngờ nhìn bảy quả Hồ Lô này, nàng đã biết, ở trong đó chính là hài tử của nàng.
- Hồ Lô? Thế nào lại là Hồ Lô?
Tôn Ngộ Không bồn chồn.
- Điều này còn phải nói sao?
Ngưu Ma Vương lổ avẻ mặt khẳng định nói:
- Nhất định là mũ xanh...
- Ầm!
Còn chưa nói dứt lời, Ngưu Ma Vương đã bị Tôn Ngộ Không đạp một cước bay ra ngoài.
- Hầu tử đáng chết, lão Ngưu ta nhất định sẽ trở lại...
Giọng nói của Ngưu Ma Vương từ phía xa truyền về.
- Ngưu Ma Vương đáng giận này chỉ toàn nói hươu nói vượn.
Mặt Tử Lan cũng đỏ bừng, khẩn trương nhìn Tôn Ngộ Không giải thích:
- Trước đây, ta ở Thực Linh bí cảnh từng nuốt một gốc dây leo Hồ Lô thượng cổ, luyện hóa tinh hoa của Đằng Yêu Hồ Lô, chắc là vì nguyên nhân này.
- Tử Lan, ta tin tưởng nàng.
Tôn Ngộ Không nói.
Lúc này, trên dây leo Hồ Lô bỗng nhiên có một Hồ Lô run rẩy, ánh sáng giống như bảo thạch đỏ lại chói mắt hơn rất nhiều.
- Hài tử đang gọi ta.
Tử Lan cao hứng nói, vội vàng bay qua, rơi xuống phía dưới dây leo Hồ Lô.
Tôn Ngộ Không cũng vội vàng qua theo, tò mò hỏi:
- Nó tại sao gọi nàng? Ta thế nào lại không nghe được?
- Bởi vì ta là mẫu thân của con, ta và con có liên hệ tâm linh, con có thể trao đổi với ta.
Tử Lan bỗng nhiên vui mừng bất ngờ nói:
- Ngộ Không, chàng nhanh đặt tay ở trên người con, nhẹ một chút, không nên tổn thương đến con.
- A?
Tôn Ngộ Không vội vàng vươn bàn tay lông xù, nhẹ nhàng chạm đến Hồ Lô nhỏ.
Lập tức ánh sáng bảo thạch đỏ xinh đẹp càng nồng đậm, đồng thời một giọng nói non nớt vang lên ở trong lòng của Tôn Ngộ Không:
- Phụ thân, ngài là phụ thân ta...
Tâm thần của Tôn Ngộ Không chấn động, vui mừng nói:
- Hài tử? Con đang nói chuyện với ta sao?
- Phụ thân ta là thần hầu, ta có thể cảm ứng được, trong thân thể ta chảy xuôi huyết mạch của thần hầu, phụ thân không nên nghe lời của tên bại hoại kia.
Hồ Lô nhỏ vang lên giọng nói non nớt.
Xem ra Hồ Lô nhỏ nghe được lời Ngưu Ma Vương nói lúc trước, lo lắng phụ mẫu mâu thuẫn, không ngờ vội vàng giải thích.
Nói xong những lời này, ánh sáng bảo thạch đỏ phía trên Hồ Lô lập tức suy yếu đi rất nhiều, xem ra bây giờ nó nói chuyện rất tốn sức.
Mắt Tôn Ngộ Không lập tức có chút ướt át, vội vàng nói:
- Hài tử, đừng nói chuyện, yên tâm trưởng thành, phụ thân chờ các con ra đời.
...
Cách đó không xa, đám người Dương Thiền đều thấy ngạc nhiên không thôi, bọn họ có thể nhìn ra được, dây leo Hồ Lô kia không đơn giản, kết ra quả Hồ Lô càng không đơn giản.
- Trời sinh đất dưỡng, sau khi biến hóa nhất định sẽ cường đại.
Nhị Lang Thần Dương Tiễn nói.
- Còn cần ngươi nói sao? Hài tử đại sư huynh của Llão Trư ta, đương nhiên cường đại.
Trư Bát Giới ngạo nghễ nói.
- Nói nhiều hơn nữa cũng không phải là hài tử của ngươi.
Nhị Lang Thần bĩu môi.
Trư Bát Giới lập tức mất hứng:
- Nếu như hài tử của lão Trư ta tới, một cái tát lại có thể đập chết ngươi.
- Lại ngươi sao?
Nhị Lang Thần liếc mắt nhìn Trư Bát Giới.
Bỗng nhiên Sa Tăng ở một bên nói:
- Hài tử của nhị sư huynh, chính là Như Lai Phật Tổ chuyển thế, hiện tại Như Lai Phật Tổ đã thức tỉnh, cho nên Như Lai Phật Tổ chính là hài tử của nhị sư huynh.
Ngay lập tức, Nhị Lang Thần không nói, giả câm vờ điếc.
Tê liệt, đám người kia đều là quái thai!
Dương Tiễn đặc biệt không cam lòng, hắn khổ luyện vô số năm, thật vất vả mới thành tựu Đạo tổ, nhưng những gia hỏa này tùy tiện sinh ra một hài tử đều lợi hại hơn hắn, thật không công bằng.
Dương Tiễn thậm chí cũng có ý nghĩ muốn tìm một nữ tử sinh hài tử, hắn không khỏi nhìn Tử Vi tiên tử, chỉ có điều rất nhanh hắn lại lắc đầu, mục tiêu của hắn chính là Hằng Nga tiên tử, Tử Vi tiên tử còn chưa đủ tư cách.
Dương Thiền ở một bên cười trộm, trong lòng thầm nói, nhị ca lần này khẳng định bị đả kích lớn, nàng cũng không an ủi, bởi vì nàng biết, nhị ca không cần loại an ủi này.
Dương Tiễn tức giận trừng mắt với muội muội mình.
- Sư phụ, lúc nào chúng ta lại đi lấy kinh?
Tiểu Bạch Long hỏi.
Ở phía dưới dây leo Hồ Lô, Tôn Ngộ Không nghe được Tiểu Bạch Long nói, lập tức khẩn trương xoay người lại, nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng liếc mắt nhìn qua Tôn Ngộ Không, lại biết được Tôn Ngộ Không vẫn không muốn đi, đoán chừng là muốn chờ hài tử của hắn ra đời.
Nghĩ tới đây, Đường Tăng cẩn thận nhìn những Hồ Lô nhỏ này, lấy thủ đoạn danh sư đi quan sát, rất nhanh hắn đã tìm ra kết quả.
Không có gì bất ngờ xảy ra, tối đa một tháng, những sinh linh bên trong Hồ Lô này có thể ra đời.
- Một tháng, có thể chờ được.
Đường Tăng nói:
- Chờ hài tử của Ngộ Không ra đời lại nói sau.
- Tạ ơn sư phụ.
Tôn Ngộ Không cảm kích nhìn Đường Tăng cúi đầu.
Đường Tăng cười gật đầu, hắn cũng không nóng vội, bởi vì muốn vượt qua Khổ Hải cũng không dễ dàng.
Đồng thời hắn cảm thấy muốn vượt qua Khổ Hải, cần phải nghiên cứu kim chỉ nam mình nhận được lúc trước đã. Rất có khả năng kim chỉ nam này chính là thứ mấu chốt để cho mình vượt qua Khổ Hải.
← Ch. 448 | Ch. 450 → |