← Ch.508 | Ch.510 → |
Gào...
Thương Viễn hét thảm, thân thể cuộn thành một đoàn, khuôn mặt cũng vặn vẹo.
- Chuyện gì xảy ra?
Đám người Nữ Oa và giáo chủ Thông Thiên ngu người luôn.
- Hình như, phía dưới của gã... Nổ?
Nữ Oa sợ ngây người.
Đám người giáo chủ Thông Thiên theo bản năng kẹp hai chân lại, rùng mình một cái.
- Ta lấy tên, Tâm Tưởng Sự Thành!
Đường Tăng hét lớn, trong khoảnh khắc phong vân biến ảo, hỗn độn chung quanh cuồn cuộn, trong nháy mắt biến thành vô số lợi kiếm, chém về phía Thương Viễn.
Còn có lượng lớn khí hỗn độn biến thành đại đao và trường mâu ùn ùn chém tới phía Thương Viễn.
Ầm ầm ầm...
Nơi đó thần quang chợt lóe, không gian hỗn độn cũng bị đánh tới vặn veo, một vài bảo vật vừa biến hóa ra lập tức bị nổ, uy năng kinh khủng cuốn lấy hỗn độn.
- Ta lấy tên, Thiên Chi Liên Tỏa!
Đường Tăng hét lớn lần nữa, ý niệm động, trong hư không từng sợi xiềng xích quỷ dị xuất hiện, cuốn lấy Thương Viễn, trói gã lại.
- Ta lấy tên, Hỗn Độn Trấn Áp!
Đường Tăng lại gầm lên, hai tay kết ấn, đám người Nữ Oa nương nương chỉ cảm thấy toàn bộ hỗn độn đều bị dẫn động, dường như đang co rút lại, một cỗ thiên uy không cách nào hình dung hạ xuống, trấn áp Thương Viễn.
- Này...
Nữ Oa và giáo chủ Thông Thiên chấn động tâm thần.
- Ý chí của hắn quá mạnh mẽ, nếu hắn nguyện ý, có lẽ đủ để đoạt xác hỗn độn nhỉ?
- Chuyện hắn đang làm bây giờ có khác gì đoạt xác đâu? Hắn đang thử khống chế hỗn độn, hắn điên rồi sao?
Thánh Nhân Tam Thánh cũng sợ ngây người, bởi vì thủ đoạn hiện tại của Đường Tăng thực không tưởng tượng nổi, Tâm Tưởng Sự Thành, ý niệm động là xuất hiện từng món linh bảo Tiên Thiên, Thiên Chi Liên Tỏa đó hình như cũng là linh bảo Tiên Thiên, nhưng do khí hỗn độn biến ảo ra.
Mặc dù những linh bảo Tiên Thiên kia không thể nào tồn tại vĩnh viễn, chỉ là tạm thời, nhưng lại có được uy lực của linh bảo Tiên Thiên thực sự.
Cho dù chỉ là tạm thời, cũng vô cùng bất khả tư nghị, ý chí của Đường Tăng hoàn toàn đạt tới việc sáng tạo mà không cần cơ sở, không chênh lệch với ý chí của cường giả Thế Giới cảnh, thứ khác biệt chính là phạm vi bao trùm của hắn không lớn bằng cường giả Thế Giới cảnh.
...
Hỗn độn co rút lại, trấn áp Thương Viễn, lực ép kinh khủng khiến cho Thương Viễn cảm giác sự trói buộc tới kinh khủng, khó có thể nhúc nhích.
- Phá cho ta!!!
Thương Viễn gầm thét, lực huyết mạch kích thích, quang mang xanh biếc rực rỡ lóe lên, uy năng kinh thiên động địa bộc phát ra.
Ầm!!!
Những tiếng ầm ầm kinh thiên động địa vang lên, hỗn độn bị nổ lớn, xiềng xích trói buộc Thương Viễn đứt đoạn, những linh bảo Tiên Thiên được huyễn hóa ra bị nổ hỏng, trở về hỗn độn.
Cái thế giới được tạm thời sinh ra bị hủy diệt, thời không hỗn loạn.
Trên người Thương Viễn bộc phát ra từng đợt dao động kinh khủng, toàn bộ hỗn độn bắt đầu run rẩy.
- Đáng chết, gã muốn hủy diệt thế giới hỗn độn của chúng ta
Sắc mặt giáo chủ Thông Thiên trở nên khó coi.
- Các ngươi... Đều phải chết!!
Thương Viễn giận đến điên cuồng, hạ thân nổ nát khiến cho gã hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ muốn tàn sát mọi thứ, huyết tẩy cái thế giới này.
- Gã muốn nổi điên, giúp ta một tay!
Nữ Oa cắn răng, bỗng nhiên cầm ra một tờ giấy vàng, thân thể hóa thành bạch quang bay vào.
Chỉ thấy giấy vàng kia đón gió tăng vọt, càng ngày càng lớn, kích thước và độ dày đều tăng lên, khiến cho tờ giấy màu vàng vốn mỏng manh, trực tiếp hóa thành một Thiên bia kinh khủng.
Thiên bia to lớn tạo ra hỗn độn, bay về phía đỉnh đầu Thương Viễn, trực tiếp áp xuống.
Thương Viễn vội vàng giơ cao hai tay muốn chống đỡ, nhưng Thiên bia trở nên lớn hơn, nhìn từ trên xuống giống như là một tấm bia đá vô tận.
Ầm!!!
Thiên bia cuối cùng rơi xuống, một sóng trùng kích kinh khủng lật hỗn độn, đè bẹp Thương Viễn xuống, sau đó Thiên bia phát ra bạch quang, một cỗ hấp lực kinh khủng phát ra, bao phủ cả đám người Đường Tăng và giáo chủ Thông Thiên.
Đám người giáo chủ Thông Thiên đưa mắt nhìn nhau, cũng nhìn thấy bi hùng không chết không sờn trong mắt đối phương.
- Chúng ta cũng không chịu thua!
- Xông vào thôi, gã không chết, chúng ta sẽ vĩnh viễn tiêu tán!
Bốn người không hề phản kháng, bóng lưng thẳng táp tràn đầy khí tức bi tráng, theo cỗ hấp lực bay qua, hóa thành ánh sáng tiến vào trong Thiên bia.
Thiên bia to lớn lập tức nặng hơn ép cho thân thể Thương Viễn run rẩy, xương sắp nứt, uy năng hỗn độn gia trì tới vô hạn, làm cho Thương Viễn cảm thấy như cả thế giới đang trấn áp gã.
- Muốn trấn áp bản tôn, không có cửa!
Thương Viễn gầm thét, nhưng mà ngay tại lúc này dị biến phát sinh, kinh văn trên Thiên bia đó tản mát ra ánh sáng, phù văn đó bay ra đóng dấu vào trong cơ thể Thương Viễn, bện thành từng sợi xiềng xích, kéo Thương Viễn vào trong bia.
- Bọn họ muốn làm gì?
Đường Tăng khiếp sợ nhìn về phía Thiên bia trấn áp hỗn độn đằng trước.
Thiên bia cao lớn đến nỗi cao không thấy đỉnh, sừng sững ở chỗ sâu trong hỗn độn, sức mạnh mênh mông mãnh liệt, toàn bộ hỗn độn đều run rẩy.
Bỗng nhiên Đường Tăng cảm giác được một tiếng kêu gọi mãnh liệt xuất hiện trong lòng, không kịp đợi hắn phản ứng thì bị một lực hấp dẫn kéo hắn vào trong Thiên bia.
- Kẹc...
Đường Tăng kêu lên quái dị.
Không đợi hắn phản kháng, thì ý chí của hắn bị sức mạnh quỷ dị đốt thành một luồng sức mạnh tinh khiết không cách nào hình dung, rồi bị Thiên bia hấp thu hết.
Không chỉ có ý chí của Đường Tăng bị đốt, ngay cả ý chí của Nữ Oa, giáo chủ Thông Thiên, Thánh Nhân Tam Thanh đều bị đốt, sau đó đổi thành sức mạnh đặc thù bị Thiên bia hấp thu, rồi phù văn trên Thiên bia sáng lên.
Phù văn thần bí đó như sống lại bay vòng quanh Thiên bia rồi xoay tròn, một bộ phận thì chui vào trong cơ thể Thương Viễn, làm phai mờ ý chí và thần hồn của gã.
Phốc...
Trong đó có một phần phù văn quỷ dị đột nhiên hóa thành mũi tên nhọn, xuyên thẳng qua thần hồn của Thương Viễn.
- A a a...
Thương Viễn kêu thảm thiết, rồi bị thương nặng.
- Đáng ghét...
Thương Viễn cảm giác thần hồn và ý chí của mình lấy tốc độ cực nhanh phai mờ đi, sợ rằng không bao lâu nữa gã sẽ bị giết chết hoàn toàn.
- Đáng chết... Các ngươi không muốn bản tôn sống, các ngươi cũng đừng hòng tốt hơn!!
Trong Thiên bia, Thương Viễn hận muốn khùng, toàn thân sáng lên, thiêu đốt huyết mạch Thương Thiên.
- Gã muốn tự bạo!
- Không còn thời gian...
- Liều mạng...
Trong không gian hư vô của Thiên bia, Nữ Oa và Thánh Nhân Tam Thanh liên thủ kết ấn, đánh vào trong cơ thể Đường Tăng, sau đó nối Đường Tăng và Thiên bia thành một thể, ý chí của Đường Tăng nối liền với Thiên bia, hóa thành uy năng kinh khủng trấn áp lên người Thương Viễn.
- Các ngươi cmn rốt cuộc muốn làm gì?!
Đường Tăng không cách nào nhúc nhích, kêu to lên.
Từ bên ngoài nhìn vào, Thiên bia to lớn không thấy đỉnh kia run lên, tất cả phù văn bay hết ra bay vòng xung quanh Thiên bia, xoay tròn, một vòng dao động hủy diệt mênh mông lan ra cực xa.
- Chết, chết...
Thương Viễn gầm thét, huyết mạch Thương Thiên hoàn toàn thiêu đốt.
Đồng thời công kích của đám người Nữ Oa cũng đánh tới.
Trong khoảnh khắc Thiên bia kinh khủng kia run rẩy, từng đợt điện mang có sắc thái khác nhau lóe lên.
Trong chớp nhoáng này, toàn bộ sinh linh trong hỗn độn vô tận đều cảm giác được nỗi sợ to lớn, bất an.
- Chết đi!!!
Thương Viễn tự bạo, một luồng uy năng kinh khủng bùng nổ, Thiên bia rung chuyển, rồi đột nhiên tĩnh lại, toàn bộ hỗn độn cũng đột nhiên tĩnh lại, mọi thứ cũng dừng lại, giống như giờ khắc này là vĩnh hằng, không có bất kỳ âm thanh nào.
Có lẽ là tỉ tỉ năm, có lẽ là trong nháy mắt, Thiên bia bắn ra vô số tia ánh sáng, bắn thủng thế giới hỗn độn vô cùng.
Ánh sáng rực rỡ soi tỉ tỉ năm ánh sáng, xuyên qua toàn bộ thế giới hỗn độn, giống như cả tấm Thiên bia đó hoàn toàn quang hóa.
Tia sáng chói mắt làm cho toàn bộ sinh linh trong hỗn độn vô tận không mở mắt ra được, lỗ tai mất đi thính giác, cái gì cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không nghe được, chỉ có thể cảm thấy bạch quang bao phủ toàn bộ hỗn độn.
Không biết qua bao lâu, những sinh linh may mắn còn sống sót cảm giác bên tai không ngừng truyền tới tiếng "ùng ùng", nhưng bạch quang vẫn còn, tản mát ra từ chỗ sâu trong hỗn độn.
Dần dần, ánh sáng chậm rãi tản đi, không còn ánh sáng nhức mắt, tất cả sinh linh may mắn sống sót phát hiện, khí hỗn độn biến thành từng đám từng đám như mây, hơn nữa vẫn đang nhanh chóng phân ra.
Từng đoàn từng đoàn khí hỗn độn hư hóa, biến thành mây mù phát sáng, hoặc biến thành thể rắn trôi lơ lửng trong không gian hư vô.
- Đinh...
Đột nhiên một tiếng quỷ dị vang lên, toàn bộ sinh linh may mắn còn sống sót trong thế giới hỗn độn đều có thể nghe được.
- Hoàn thành nhiệm vụ, ngăn cản người Thượng Thương cướp đoạt Kinh Thư. Thưởng: 1 điểm thuộc tính!
- Đinh, nhiệm vụ ẩn tàng: Cứu hỗn độn, hoàn thành. Thưởng, đại lễ bao thần bí...
- Đinh, kiểm tra ý chí ký chủ đang tiêu tán, hệ thống tự động hộ chủ, công điểm thuộc tính vào hạng mục ý chí.
- Định, thời không nghịch loạn, thế giới trọng tố, phân giải, gây dựng lại, chỉnh hợp, phong tỏa pháp tắc thế giới, trói buộc sức mạnh pháp tắc, trở về thế giới nguyên bản...
- Đinh, nhiệm vụ ẩn tàng, trở lại quá khứ, mang về thiên đạo vẫn lạc, hoàn thành. Thưởng đại lễ bao thần bí!
- Đinh, thiên đạo trùng tố, thế giới diễn hóa lần nữa, phân giải hỗn độn, diễn hóa tinh không vũ trụ...
- Đinh, hệ thống đang tắt máy, chờ chủ nhân tỉnh lại, thức tỉnh pháp tắc thiên đạo...
Từng âm thanh nhắc nhở vang khắp thế giới vô cùng, tia sáng chói mắt chậm rãi thu liễm rồi biến mất.
Mà trong bầu trời đầy ánh sáng, rất nhiều hạt cơ sở mà mắt thường không thể nhận ra được, bị sức mạnh thần bí nào đó hấp dẫn, từ những phương hướng khác nhau tụ hội lại.
Thời gian đột nhiên tăng tốc, những hạt cơ sở đó hợp thành hình vẽ to lớn, trải dài không biết bao nhiêu năm ánh sáng, như thiên cung thần điện, cũng như tiên nữ ngủ say, rải rác trên thế giới mênh mông.
Khí hỗn độn hóa thành tinh vân bắt đầu co rút lại, một vài hạt cơ sở ngưng tụ thành tinh cầu, hoặc phát ra tia sáng chới mắt, hoặc là tử khí trầm trầm.
Từng hành tinh ra đời, tinh hệ nào đó cũng ra đời, tinh vân khổng lồ xuất hiện, ánh sáng trước đó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại từng hành tinh tản ra ánh sáng và nhiệt, chiếu sáng tinh không vũ trụ đen nhánh.
Trong vũ trụ bao la mênh mông, có một hành tinh được đặt tên là Trái Đất, nơi này lưu truyền thần thoại phương Đông, nhưng cũng chỉ là những chuyện thần thoại xưa không được trọn vẹn ghi lại trước triều Đường.
Mà căn cứ những ghi lại thì phát hiện, bắt đầu từ triều Đường trở về sau, ngũ đại thập quốc, hậu Hán... hoàn toàn không có xuất hiện truyền thuyết thần tiên.
Cho tới hôm nay, thế kỷ 21...
← Ch. 508 | Ch. 510 → |