← Ch.513 | Ch.515 → |
Kết quả Bạch Lộ đi nhanh hơn.
Hai người rời đi viện điều dưỡng cao cấp này, sao khi vào trong xe mới kinh hoàng nhìn nhau.
Trước đó, tất cả quá huyền ảo, vượt qua khỏi khả năng nhận biết của họ.
Lương Khắc vốn muốn nói gì, bỗng kêu thảm một tiếng, hình như nhớ tới tay cậu ta đã bị gãy.
- Em đưa anh đi bệnh viện nối xương trước.
Bạch Lộ không nói nhiều, vội vàng lái xe.
Kỳ thật viện điều dưỡng cũng là bệnh viện, nhưng quá cao cấp. bọn họ trả không nổi viện phí.
..
Sau khi Bạch Lộ và Lương Khắc rời đi, lập tức có y tá đi vào lau sạch máu tươi.
Sau đó một đám chuyên gia đẩy một vài máy móc kỳ quái vào. Họ muốn lấy máu Đường Tăng.
- Ông tiêm này là ống tiêm kiểu mới nhất, nó được chế tạo từ hợp kim. Tôi không tin nó không lấy được máu cậu! Cậu đừng mong giãy dụa, toàn thân máy móc này là kim loại.
Bác sĩ nam tầm bốn mươi tuổi cố định lại cánh tay Đường Tăng, hung hãn nói.
Vẻ mặt Đường Tăng không quan trọng, mặc cho những người này đặt tay hắn vào máy móc kia. Hắn nhìn kim tiêm hợp kim cắm xuống.
Kết quả, kim tiêm cong lại, ngay cả da Đường Tăng cũng không xuyên thủng.
- Ông trời ơi... Thần linh ơi, nói cho con biết đây chỉ là một giấc mơ!
Bác sĩ nam sắp phát điên.
Đường Tăng bình tĩnh thu tay lại. Kim loại cố định cánh tay giòn như Thị gãy răng rắc, rơi xuống đất,
- Fuck...
Bác sĩ nam trông thấy thế nói tục, không thể tin nhặt lên kim loại dưới đất:
- Sao có thể?
- Đây là hợp kim hả.
Đây là lần thứ nhất Đường Tăng biểu hiện sức mạnh siêu nhân của mình trước mặt những chuyên gia này. Bây giờ, những chuyên gia này hình như mới ý thức được: Cơ thể Đường Tăng không chỉ có lực phòng ngự kinh người, mà còn có sức mạnh vô cùng khủng bố.
Mặc dù Đường Tăng nhẹ nhàng thu tay lại, tốc độ cũng rất chậm, nhưng sức mạnh ẩn chứa lại quá kinh khủng, kim loại yêu ớt như giấy lộn.
...
Trong văn phòng Quốc An cửu tổ, một đám người đồng dạng khiếp sợ nhìn màn hình trước mặt, thiết bị giám sát đã dời đến phòng điều dưỡng hiện giờ của Đường Tăng.
- Mọi người thấy thế nào?
Người trung niên mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn nhìn những người khác, mặt không thay đổi hỏi.
- Đường Tằng này rất quái dị, không chỉ tuổi tác, dáng vẻ không khác gì mười ba năm trước, vậy mà cậu ta còn có sức mạnh như thế,
Một thanh niên khiếp sợ nói.
- Tôi cảm thấy, rất có thể giống như anh ta kể, anh ta bị tiêm một loại thuốc đặc biệt nào đó, dẫn đến thân thể biến dị, có lực phòng ngự và sức mạnh kinh khủng,
Một người khác mở miệng.
Tôi cũng cảm thấy thế, chẳng qua trên đời này lại có loại thuốc giúp người ta giữ được tuổi thanh xuân, đồng thời tăng lên lực phòng ngự và sức mạnh sao.
- Không thể tưởng tượng nổi.
Tất cả mọi người kinh ngạc, cảm giác không thể tin được.
Đối thoại của Bạch Lộ và Lương Khắc cùng Đường Tăng trước đây, cũng bị những người này nghe được, càng tận mắt nhìn thấy quá trình cánh tay Lương Khắc bị gãy và súng ngắn không thương tổn được Đường Tăng.
- Anh ta kể mỗi lần mỗi khác, ai biết đâu là thật đâu là giả.
- Đúng thế! Trước kia Trương Du Liên hỏi anh ta, anh ta bảo đi du lịch cùng bạn bè gặp mưa to, bị lũ cuốn đi, lần này lại...
- Tôi thấy tên khốn này đang nói năng bậy bạ, không có câu nào là thật.
Hầu hết mọi người không tin Đường Tăng kề vai chiến đấu cùng Nữ Oa nương nương, chẳng qua trong lòng lại tin tưởng câu chuyện Đường Thăng bị tiêm loại thuốc đặc biệt nào đó.
Thời nay là thời đại vô thần, không ai tin tưởng những chuyện ma quỷ kia.
- Tổ trưởng, phía trên chỉ đạo thế nào.
Một người hỏi.
Người trung niên mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn hơi trầm ngâm nói:
- Phía trên bàn giao, nghĩ biện pháp thu được bí mật giữ được tuổi trẻ của anh ta,
- Không phải chứ, phía trên cũng cảm thấy anh ta thật sự bị tiêm loại thuốc đặc biệt nào đó.
- Anh ta có thể phục sinh từ pho tượng, chắc chắn anh ta có bí mật lớn nào đó, nếu chúng ta thu được bí mật này...
- Hình thức sống như pho tượng, có khác chết không?
- Mọi người đừng quên, thời gian anh ta bị chôn tối thiểu là hai nghìn năm, đây mới là bí mật lớn nhất.
- Nếu có thể lấy được máu của anh ta, có lẽ sẽ nghiên cứu ra vài thứ có ích.
- Nhưng căn bản kim tiêm không thể qua da của anh ta.
Đám người bất đắc dĩ, hoàn toàn bó tay toàn tập. Bọn họ chưa bao giờ gặp chuyện như vậy.
- Mọi người nhìn kìa...
Bỗng nhiên một người chỉ vào màn hình giám sát,
Tất cả mọi người vội vàng quay đầu lại, chỉ trông thấy trong màn hình, Đường Tăng bỗng nhiên giơ ngòn tay giữa lên, sau đó màn hình biến thành tuyết trắng, hình ảnh biến mất,
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
- Anh ta có thể phát hiện thiết bị giám sát chúng ta dấu trong phòng điều dưỡng.
Một người kinh ngạc nói.
- Nhìn kỹ anh ta, tuyệt đối đừng để anh ta chạy trốn.
Người trung niên mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn nói.
...
Sau khi những chuyên gia và y tá kia rời đi. Đường Tăng lại giống như trước, gỡ vỏ ổ điện trên tường, hấp thu điện năng bổ sung năng lượng cho cơ thể.
Lần này hắn cẩn thận hơn, không khiến mạch điện cháy hỏng, chẳng qua đèn toàn bộ bệnh viện vẫn có hiện tượng nhấp nháy, đó là vì Đường Tăng hấp thu dòng điện quá lớn, dẫn đến điện năng nơi khác không đủ.
Hai giờ sau, Đường Tăng mới thu tay lại, lắp lại ổ điện, rồi thử một chút sức mạnh.
" Hành động bình thường không có vấn đề gì"
Đường Tăng cười hài lòng.
Mặc dù ý chí vẫn chưa khôi phục, tiên thức không thể rời thân thể, nhưng dựa vào nhục thân mạnh mẽ mang theo năng lực nhận biết, hắn vẫn có thể nhẹ nhõm phát hiện camera giấu trong bóng đèn.
Sở dĩ Đường Tăng làm hỏng camera, bởi vì hắn không muốn người khác trông thấy hắn có thể hấp thu dòng điện. Mặc dù hắn không sợ, nhưng hắn lại không thích phiền phức.
Đường Tăng bước xuồng giường hoạt động thân thể, sau đó xác định đi đường không có vấn đề gì, bèn mang dép đi ra ngoài.
- Xin lỗi! Anh không thể rời đi.
Hai người trung niên mặc vét đen ngoài cửa vội vươn tay ngăn lại Đường Tăng.
- Kêu chỉ huy của các anh đến đây.
Đường Tăng nhếch miệng, cũng không tức giận, lập tức trở lại giường bệnh.
Khoảng ba giờ sau, một người trung niên mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn bước vào phòng.
Đường Tăng nhìn người trung niên kia, phát hiện trong cơ thể anh ta cũng có một mãnh vỡ pháp tắc, giống như Bạch Lộ.
- Chào cậu! Tôi là cục trưởng Quốc An cục, Đàm Quốc An, Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi sao.
Người trung niên Đàm Quốc An nói.
- Tôi phải làm gì thì các anh mới thả tôi đi?
- Điều này...
- Sở dĩ tôi còn ở chỗ này, không phải vì tôi không có năng lực rời đi.
Đường Tăng thản nhiên nói, tiện tay cắm vào tường, bẻ ra một khối bê tông.
Trên tường xuất hiện một lỗ lớn, bức tường cứng rắn kia trong tay hắn như là bột hồ.
Lông mày Đàm Quốc An lập tức nhảy lên, trong lòng nghĩ:
" Quả thật! Nếu tên khốn này muốn đi, nếu không sử dụng quân đội thì không có cách nào lưu lại hắn"
Nghĩ đến đây, Đàm Quốc An nói:
- Cậu cho chúng tôi một ít máu của cậu. Sau đó, cậu hãy gia nhập vào tổ chức chúng tôi, khi đó cậu có thể rời khỏi nơi này.
- Tôi nghĩ anh đang hiểu lầm ý tôi. Tôi muốn được tự do, nhưng tôi không muốn bị ràng buộc.
Đường Tăng đáp.
- Chúng tôi không trói buộc cậu, Quốc An cục phụ trách vài tính huống đặc biệt, chẳng hạn như vụ án khoa học không giải thích được, mà lấy bản lĩnh của cậu, cậu hoàn toàn có thể làm thành viên cao cấp. việc bình thường không phiền đến cậu.
Đàm Quốc An kiên nhẫn giải thích:
- Cậu bây giờ là người không có giấy tờ. Nếu cậu gia nhập chúng tôi, cậu không chỉ có thân phận, hơn nữa cậu còn có thể thu được vài đặc quyền, chỉ cần không làm quá, không ai gây khó dễ cho cậu.
Đường Tăng nghĩ một lát, cảm thấy cũng đúng, mặc dù hắn không sợ gì, nhưng nếu có ít đặc quyền, hoàn toàn có thể tránh đi rất nhiều phiền toái không cần thiết.
Chủ yếu nhất, lấy năng lực của hắn, dù gia nhập Quốc An cục, cũng chỉ thêm một cái thân phận, chỉ cần hắn không muốn làm, không ai có thể ép buộc hắn.
- Tìm vật chứa đi.
Đường Tăng nói.
- Cậu đáp ứng.
Đàm Quốc An vui mừng, vội vàng tìm được một bình nhỏ.
- Quá mỏng, quá mềm, tìm... Được rồi, để tôi.
Đường Tăng bĩu môi, nhìn trong phòng điều dưỡng một lát, sau đó đi về phía thiết bị do hợp kim chế tạo.
← Ch. 513 | Ch. 515 → |