← Ch.536 | Ch.538 → |
Xe cảnh sát thổi còi, tiếng ồn ào vang lên không ngớt, có rất nhiều người bao quanh.
Khi Đường Tăng đến nơi liền phát hiện bến xe đã bị phá hủy, rất nhiều xe bị lật nghiêng, đồng thời còn có không ít thi thể cháy đen ngổn ngang.
Ngoại trừ cảnh sát ra thì còn có rất nhiều người mặc áo gió xám tro, sắc mặt toàn bộ đều âm trầm.
Tất cả các cảnh sát bắt đầu xua đuổi dân chúng vây xem, những dân chúng kia mặc dù thích xem náo nhiệt, nhưng cũng thực sự lo lắng rước họa vào thân nên đều thối lui ra rất xa.
Đường Tăng chưa từng tiếp xúc với những người mặc đồng phục áo xám kia, chỉ đứng bên ngoài quan sát, nghe lén những người đó nói chuyện mà thôi.
Hắn nhanh chóng biết rõ những chuyện đã xảy ra, thì ra dưới lòng đất bến xe là một thế giới nho nhỏ, những người kia gọi là "bí cảnh", mấy người mặc áo gió xám tro cùng tranh giành hạch tâm bí cảnh với nhiều tổ chức, cuối cùng có người sử dụng vũ khí nóng trực tiếp nổ nát bí cảnh, lan đến gần phía ngoài bến xe.
Từ cuộc nói chuyện giữa những người áo gió, Đường Tăng biết được ngoại trừ quốc gia thì những thế lực khác cũng đã tuyển chọn lôi kéo Tiến Hóa Giả, nhân cơ hội đục nước béo cò.
"Còn tưởng là chuyện gì lớn, hóa ra là tranh đoạt một mảnh Tiên Khí nhỏ, mà mảnh Tiên Khí nhỏ lần này là cái gì đây?"
Đường Tăng hiếu kỳ, thân hình chợt lóe tránh khỏi những tay áo gió xám tro kia, đi vào bên trong bãi phế tích.
Lúc này kiến trúc bến xe đã bị lật ngược rất nhiều, đất đá đều bị xới tung lên, hiển nhiên do vũ khí nóng nổ trong lòng đất tạo thành, những người trên mặt đất bị ảnh hưởng, số lượng người chết không ít.
Ngoại trừ người thường ra thì còn có thi thể của một số người mặc áo xám tro, hiển nhiên người của cục Tiến Hóa cũng bị nổ chết.
"Thế lực sử dụng loại vũ khí nóng kia thật độc ác, tình hình này có vẻ chết trên trăm người nhỉ? Hơn nữa phần lớn đều là dân thường."
Đường Tăng thầm nghĩ, mặc dù hắn tự cho bản thân không phải là người tốt, nhưng hắn vẫn không thích lạm sát người vô tội như thế này.
"Hả?"
Đột nhiên Đường Tăng sửng sốt, dưới một tảng đá lớn, từ trong lòng đất lấy ra một vật đen như mực.
Vật đen như mực này tỏa ra một tia Tiên Nguyên Lực hơi yếu, Đường Tăng liền thấy kinh ngạc, sau khi gạt lớp đất bùn đen đi thì phát hiện hóa ra là một hột đào.
"Đây là... hột Bàn Đào?" Đường Tăng vui vẻ, không nói hai lời liền mở hột Bàn Đào ra, lấy hạch nhân bên trong.
Một cỗ Tiên Nguyên Lực nồng đậm tỏa ra, Đường Tăng cảm thấy lỗ chân lông toàn thân thư thái, hắn vội vàng nhai vài cái trong miệng rồi nuốt vào bụng.
Vừa ăn vào hắn liền cảm khái, vài ngàn năm trước bản thân còn không nhìn thuận mắt cả Bàn Đào, nhưng hiện giờ chỉ ăn một hạch nhân của hột đào đã cảm thấy thư thái, bản thân có lẽ chính là Thánh Nhân đáng thương nhất từ trước đến nay rồi!
"Hử?!!"
Đột nhiên sự buồn tiểu mãnh liệt truyền tới, Đường Tăng không nhịn được nữa rùng mình một cái: "Xảy ra chuyện gì vậy... Không được, không nhịn nổi nữa..."
Đường Tăng muốn tìm nhà xí, nhưng lại phát hiện nhà xí cũng bị nổ lật tung, hết cách đành phải tìm một góc tối giải quyết tạm.
-Nước tiểu nhẫn nhịn mấy ngàn năm của bần tăng...
Hắn vừa thầm nói vừa kéo khóa quần thả nước, dòng nước loạt xoạt chảy ra, một dòng nước nồng đậm linh khí chảy xuống làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Sau khi sảng khoái xả nước xong, toàn thân Đường Tăng run rẩy, cảm thấy vô cùng dễ chịu, tinh thần phấn chấn, hiệu quả của hạch nhân này cũng không tệ lắm, chắc hẳn cũng không phải hạt Bàn Đào bình thường, rất có thể là loại Bàn Đào cao cấp, cái loại mà Vương Mẫu Nương Nương không muốn bỏ đi kia.
Vút!
Thân hình Đường Tăng chợt lóe lên rời khỏi bến xe hoang tàn.
- Mùi gì vậy?
- Thật thoải mái...
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Đường Tăng vừa rời đi, những tay áo gió và đám cảnh sát gần đó liền phát hiện có gì đó không đúng, trong không khí dường như có một mùi thơm phiêu lãng, hơn nữa linh khí ở khu vực này trở nên vô cùng nhiều, dường như muốn hóa thành sương mù rồi.
Vả lại những cỏ dại cây nhỏ gần đây lớn lên bằng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Một vài loại hạt giống chôn dưới lòng đất nhiều năm qua cũng bắt đầu bén rễ nảy mầm.
Ken két...
Đột nhiên mặt đất xi măng của bến xe bắt đầu rạn nứt, một cây chồi chậm rãi xuất hiện.
Két két...
Ở đằng xa, những thân cành của hàng cây ven đường trực tiếp bám xuyên qua vách tường bến xe.
- Cái... cái... cái này...
- Xảy ra chuyện gì vậy....
- Trời ạ, chuyện này là sao?
Tất cả đều sợ ngây người, cảnh sát và đám người áo gió, thậm chí cả dân chúng vây xem đằng xa cũng phải mở to hai mắt ra nhìn.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm, những vòng dây thực vật kia dùng tốc độ mắt thường nhìn thấy được mà lớn lên to lớn xù xì, một cây mây dây leo lan ra bốn phương tám hướng.
Kinh khủng nhất là mặt đường xi măng cũng bắt đầu rạn nứt, bị những chồi non đang lớn thành những gốc cây con phá nát.
Thậm chí một vài chậu hoa và bồn hoa cũng nứt vỡ, bộ rễ biến dị cắm thật sâu vào bên trong mặt đất xi măng, bắt đầu điên rồ sinh trưởng.
Dạng hiện tượng này đang lấy bến xe làm trung tâm, chậm rãi lan tràn ra các hướng khác nhau, dần dần trong mấy trăm mét phụ cận đều có thực vật sinh trưởng tốt, hoàn toàn khiến người dân khu vực này sợ đến ngây người.
...
"Rất tốt, viên hạch nhân này không chỉ khiến nhục thể của mình khôi phục được một chút, mà đến cả ý chí cũng lại khôi phục nữa, hiện giờ thực lực mà mình có thể phát huy ra hẳn là cấp 9 nhỉ!"
Đường Tăng trở lại quán bar, tán thưởng vài lần, vô cùng thỏa mãn, lực lượng Tiên Nguyên trong hạt Bàn Đào cao cấp bị hắn hấp thu đã rửa sạch, xóa hết độc tố nội thể, hóa thành nước tiểu đi hết ra ngoài.
Hắn hoàn toàn không biết chính bởi vì nước tiểu của mình mà đã trực tiếp khiến thực vật của cả một khu vực biến dị.
Nhưng dù có biết rồi thì hắn cũng sẽ không cảm thấy kì quái, hiện giờ dù hắn có thể phát ra uy lực chỉ mới cấp 9, nhưng đẳng cấp của nhục thể không giảm, vẫn là thân thể của Thánh Nhân, chẳng qua bị thương mới không thể phát huy thực lực được mà thôi.
Thân thể của Thánh Nhân dù chỉ nhỏ một giọt dịch thể vào lòng sông cũng có khiến nước sông trở thành linh thủy, đây chắc chắn không phải câu nói đùa.
Giọt máu mà trước đó Đường Tăng đưa cho cục Quốc An kia nếu hắn không thu lại một lượng lớn linh khí và sát khí thì chỉ sợ rằng có thể nhuộm đỏ cả một con sông rồi.
"Sao trên trời tối nay thật sáng..."
Đường Tăng ngâm nga bài hát cao hứng ngủ, nhưng tối nay lại có rất nhiều người không ngủ được.
Ngày hôm sau, những người ở gần khu vực bến xe thức dậy rời giường, vẻ mặt đều mờ mịt nhìn những cây to bên ngoài.
Đương nhiên bộ phận những người này tối qua đi ngủ quá sớm, những người còn lại đều không ngủ được, hoặc vì run rẩy cả đêm, hoặc vì suốt đêm rời khỏi khu vực này, sợ hãi trước chuyện xảy ra tối ngày hôm qua.
Những cây bên đường hầu như đều cao hơn một tòa nhà cao chọc trời, đường kính 4-5m, cành lá rậm rạp hoàn toàn che khuất mặt đất.
Một vài nhánh cây bên đường trực tiếp xuyên thủng hạ tầng, kéo dài vào tận bên trong.
Bộ rễ mọc trong lòng đất cứ như một con rồng muốn thoát ra, quấn giao lẫn nhau, khiến từng khối xi măng bị lật lên, một vài tòa nhà của nhiều công ty đã xảy ra hiện tượng nghiêng đổ nghiêm trọng.
Bởi vì các cây bên đường cách nhau cũng không tính là xa, hiện giờ mỗi một cây đều vô cùng lớn, chen lấn khiến mọi người khó có thể đi lại được.
Nhìn từ dưới mặt đất đã hầu như đã không nhìn thấy bầu trời nữa rồi, bởi vì bầu trời đã hoàn toàn bị cành lá bao phủ.
Loại hiện tượng này chạy dài đến mấy ngàn thước, lấy bến xe làm trung tâm, trong phạm vi 3000 mét hoàn toàn bị cây lớn bao trùm thành một khoảng rừng rậm nguyên thủy.
Địa điểm cách bến xe mấy ngàn thước còn đỡ, những cây bên đường nhỏ hơn một chút, bầu trời bị che không quá một mét.
Nhưng khu vực bến xe ở trung tâm thì kinh hoảng rồi, những cây to kia che trời phải cao đến mấy thước.
Lúc này ở bên ngoài có một nhánh quân đội đã chạy tới, cho rằng nơi này xuất hiện bảo bối, hoặc bảo địa non nước hữu tình gì đó.
Không chỉ quân đội, mà rất nhiều thế lực lớn khác cũng có người đến, muốn tranh đoạt "tạo hóa", họ cảm thấy có thể khiến nhiều thực vật sinh trưởng điên cuồng như vậy thì chắc hẳn khu vực này phải có đại tạo hóa nào đó.
Khi xe quân đội đứng trước khu vực này, rất nhiều sĩ quan sửng sốt nhìn khoảng "rừng rậm nguyên thủy".
- Ai tới giải thích một chút xem tình huống này là gì vậy?
Vẻ mặt của một sĩ quan trở nên ngưng trọng.
← Ch. 536 | Ch. 538 → |