← Ch.0820 | Ch.0822 → |
Trong ngọc điện này chỉ có một mình một người Thiên Toán Tử là nam nhân, hơn ba mươi phàm nhân còn lại đều là những tử nữ tuổi chừng trên dưới hai mươi, khuôn mặt mỹ mạo, cả đám xinh đẹp tựa thiên tiên, như kiều như ngọc, trên người chỉ mặc lụa mỏng trong suốt, có người đang múa, có người rót rượu cho Thiên Toán Tử, có người tách hoa quả cho Thiên Toán Tử, còn có người ngồi trong lòng Thiên Toán Tử, tùy ý để Thiên Toán Tử đùa bỡn. Cứ cách mỗi một tháng Thánh đình sẽ vì Thiên Toán Tử đổi một nhóm mỹ nữ, tròn ba mươi sáu người, trăm ngày tại thế giới Cổ Hoang thì bên trong mới chỉ là một ngày mà thôi.
Những nữ tử này tự nhiên là do Thánh đình chọn lựa trong thế giới phàm nhân, nhân tộc trung thổ vô cùng nhiều, nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp vô số kẻ, Thánh đình trực tiếp bắt giữ các nàng, trực tiếp dùng lực lượng khống chế tư tưởng, để các nàng hầu hạ hết mình cho Thiên Toán Tử, thỏa mãn các loại yêu cầu của Thiên Toán Tử.
Trước kia Thánh hoàng Cơ Nghiêu tìm Thiên Toán Tử, muốn hắn phục vụ cho Thánh đình, Thánh đình có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của hắn, Thiên Toán Tử trời sinh tính tình háo sắc, ăn ngon, nói muốn có mỹ nữ vô cùng vô tận, có rượu ngon, thức ăn hiếm có, vì vậy Thánh hoàng Cơ Nghiêu liền đáp ứng yêu cầu của hắn, tại khu vực thời gian giảm tốc độ chảy trăm lần trong Hoàng Thiên Tỳ chuyên môn thành lập một tòa ngọc điện kim cung, dành riêng cho Thiên Toán Tử chơi bời hưởng thụ.
Lúc này Thiên Toán Tử đang hưởng thụ mười vị vị mỹ nữ khiêu vũ trong điện, một tay giữ đầu của một thiếu nữ cúi sát đùa bỡn dưới hạ bộ của hắn, một tay thì thò vào mân mê trước ngực một vị nữ tử xinh đẹp, liên tục vầy vò xoa nắn, trong miệng nói:
- Rót rượu cho ta!
Thiên Toán Tử trong phòng của chính mình và trước mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu hoàn toàn là hai loại tư thái.
Trước mặt Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Thiên Toán Tử là một con chó trung thành, nhưng trong phòng của hắn thì hắn là vua!
Nguyên bản Thiên Toán Tử đã cao tuổi, đùa bỡn nữ nhân bắt đầu có chút hữu tâm vô lực rồi, thế nhưng sau khi ăn thánh ngọc quả, gần đây sinh cơ bắt đầu tỏa sáng mãnh liệt, trở về thời thanh xuân, tinh lực cực vượng. Thánh đình có rất nhiều linh đan diệu dược cho hắn bổ dưỡng thân thể, vì vậy cho dù ngày nào hắn cũng trầm mê trong dâm đạo thì cũng không có khả năng phá hỏng thân thể hoàn toàn.
Một vị thiếu nữ tuổi chừng mười bảy mười tám nhấc chai rượu lên, đi tới trước mặt Thiên Toán Tử, giúp hắn uống bằng miệng chính mình.
Thiên Toán Tử vừa uống rượu ngon, ánh mắt rơi vào chùm nho trên bàn, nói:
- Lấy cho ta một quả nho, không nên lấy tay, dùng ngực của nàng lấy cho ta...
Giữa lúc Thiên Toán tử nói như vậy, trong ngọc điện đột nhiên lóe quang mang quang, một người xông vào.
- Thánh hoàng bệ hạ...
Thiên Toán Tử nhất thời hô lên, tình huống như hiện tại của hắn bây giờ Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã từng nhìn thấy qua không ít lần, Thiên Toán Tử đã sớm không ngại ngần, không có bất cứ kinh hãi hoang mang nào.
Bất quá! Chờ khi hắn nhìn thấy rõ người xông vào trong cung điện là người phương nào, nhất thời kinh khủng hét lên chói tai:
- Cổ Thần?
Những năm gần đây, Thánh hoàng Cơ Nghiêu muốn Thiên Toán Tử quan tâm nhất tới một người, đó chính là Cổ Thần. Thiên Toán Tử tự nhiên nhận biết rõ ràng, nhất thời sợ hãi nhảy dựng lên, thứ xấu xí dưới khố nhất thời từ trong cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của thiếu nữ rút mạnh ra ngoài.
Nguyên bản cứng rắn, thế nhưng đã bị dọa kinh hãi, trong sát na biến thành mềm nhũn! (Đáng thương quá =)))
Cư nhiên nhìn thấy Cổ Thần ở chỗ này, Thiên Toán Tử làm sao không sợ hãi khủng hoảng?
Về phần thiếu nữ xinh đẹp thì bị pháp lực khống chế, căn bản không hề biết sợ hãi, thế nhưng khí thế của Cổ Thần dâng trào mãnh liệt, các nàng vẫn theo bản năng thối lui sang một bên.
- Ngươi chính là Thiên Toán Tử?
Cổ Thần từng bước từng bước tới gần Thiên Toán Tử.
Cổ Thần xuất hiện nơi này, trong sát na Thiên Toán Tử minh bạch rồi, chỉ sợ Thánh hoàng Cơ Nghiêu đã dữ nhiều lành ít, hắn trợ giúp Thánh hoàng Cơ Nghiêu tính kế Cổ Thần không biết bao nhiêu lần, không ít lần đều bị Cổ Thần phát hiện ra, tự nhiên biết Cổ Thần đối với hắn hận thấu xương, lúc này tính mệnh đang nguy tại sớm tối.
Tuy rằng hắn chỉ là một con người, Thiên Toán tử cũng có mộng tưởng trường sinh bất tử, hôm nay dùng thánh ngọc quả, thọ nguyên tăng lên 1296 năm, tự nhiên càng không muốn chết rồi.
Phịch...
Nhất thời Thiên Toán Tử quên cả kéo quần lên, liền quỳ gối dưới mặt đất, nặng nề dập mạnh mấy cái, cấp bách nói:
- Tha mạng... Tiểu nhân chịu Thánh hoàng bức bách, đại tiên cũng biết tiểu nhân chỉ là phàm nhân bình thường, Thánh hoàng bắt làm cái gì ta tự nhiên không thể chối từ, đừng giết ta, đại tiên đừng giết ta...
- Thiên Toán Tử, nếu như ngươi có toán thuật thông thần, ngươi có từng tính được cẩu hoàng Cơ Nghiêu sẽ chết trong tay ta? Có từng tính đến một ngày ngươi sẽ rơi vào tay ta?
Thanh âm Cổ Thần băng lãnh, bàn tay khẽ nhấc, cương khí tiên lực hóa thành một bàn tay thật lớn cầm Thiên Toán Tử lên.
Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Thiên Toán Tử, ngươi thay cẩu hoàng Cơ Nghiêu tính toán ra nơi xuất thân của ta, khiến thành Nhạc Thủy bị hủy diệt trong tay hắn, tuy rằng không phải tự tay ngươi gây nên, nhưng thù hận này ta vẫn phải tính toán lên người ngươi, phải nghiêm phạt.
Đang khi nói chuyện, ngón tay Cổ Thần khẽ quẹt ngang xuống dưới, cương khí tiên lực hóa thành một đạo đạo khí, cắt đứt thứ xấu xí bên dưới khố Thiên Toán Tử, chém tận gốc.
- A...
Thiên Toán tử phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hắn thích nhất nữ nhân, hôm nay mệnh căn đã bị chém, thọ nguyên hơn một nghìn năm không được gần gũi nữ sắc, bất luận là thân thể hay tâm lý lúc này đều phải chịu đả kích thống khổ lớn nhất.
Cổ Thần nhẹ buông tay, Thiên Toán Tử ném xuống mặt đất, toàn bộ thân thể khom lại thành hình con tôm, trong miệng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết không dứt bên tai.
Đối với tiếng gào thét của Thiên Toán Tử, Cổ Thần không đổi sắc mặt, nói:
- Thiên Toán Tử, ngươi trợ trụ vi ngược, tội nên nhận lấy cái chết, nhưng một thân số học của ngươi ngược lại có vài phần tác dụng, còn có chút tiền vốn lợi dụng, cũng được, ta tha cho ngươi một mạng, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tránh khỏi, ta sẽ luyện ngươi thành thân thể bất tử, sau đó cứ cách ba ngày dùng phi kiếm xuyên tim ngươi một lần, cho ngươi thừa nhận đau đớn phi kiếm xuyên tim trong vòng mười năm!
Đang khi nói chuyện, cánh tay phải Cổ Thần nhấc lên, năm ngón tay mở ra, trong sát na bắn ra năm đạo quang mang màu xanh, tất cả đều dung nhập vào cơ thể Thiên Toán Tử.
Năm đạo quang mang màu xanh này chính là bản nguyên mộc khí, có thể đảm bạo thọ nguyên của Thiên Toán Tử tạm thời bất diệt, cho dù bị phi kiếm xuyên tim cũng không thể chết được, chỉ bị đau đớn dằn vặt.
Thiên Toán Tử chính là một phàm nhân, Cổ Thần có thể dễ dàng khống chế sinh tử của hắn.
← Ch. 0820 | Ch. 0822 → |