Vay nóng Tinvay

Truyện:Chân Tiên - Chương 0881

Chân Tiên
Trọn bộ 1025 chương
Chương 0881: Hủy diệt pho tượng (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1025)

Siêu sale Shopee


Nửa người màu trắng xuất thủ rồi.

Hai đạo chưởng ấn màu vàng một trắng lại va chạm với nhau.

Ầm...

Lại là một tiếng bạo tạc kinh thiên.

Thân thể Cổ Thần chưa động, thân ảnh Vu Thần cũng không hề có chút ảnh hưởng, lạnh lùng nói:

- Lực lượng kim chi bản nguyên cũng chỉ như vậy, Cổ Thần, nguyên lai ngươi chỉ có chút điểm bản lĩnh này, mang mệnh tới đây đi!

Theo một tiếng rống to hơn của Vu Thần, đột nhiên hai bàn tay một đen một trắng xuất hiện, vỗ mạnh về phía Cổ Thần.

Hai chưởng đánh tới đỉnh đầu Cổ Thần, đột nhiên biến đổi, hóa thành hai đại luân bàn một đen một trắng, một âm một dương, một sinh một diệt, hai đại luân bàn một đen một trắng mang theo lưc lượng kinh khủng tới cực điểm, tiếp tục rơi xuống đầu Cổ Thần.

Muốn đẩy Cổ Thần vào trong luân bàn, nghiền nát thành phấn mạt.

"Lực lượng thực khủng khiếp! Đây là lực lượng chỉ có chư tử đại tiên mới có thể thi triển được sao?"

Trong lòng Cổ Thần chấn động, đây là một kích cực mạnh hắn từng đối mặt.

Trong nháy mắt này, khí thế Cổ Thần một lần nữa tăng lên, đề cao tới đỉnh, hai chưởng của hắn đều hiện, quát lên:

- Bản Nguyên Thổ Ấn.

Hai đạo chưởng ấn màu vàng đất nổ bắn đi, chưởng ấn cực mạnh trong Ngũ Hành Bản Nguyên Ấn --- Bản Nguyên Thổ Ấn, liên tục đánh ra hai chưởng về phía Vu Thần.

Rất nhanh, Bản Nguyên Thổ Ấn và đại luân bàn âm dương của Vu Thần va chạm với nhau.

Không hề có tiếng bạo tạc như dự tính, Bản Nguyên Thổ Ấn giống như đi qua không khí, trực tiếp vượt qua đại luân bàn âm dương, tiếp tục vỗ mạnh vào thân ảnh Vu Thần và pho tượng.

Ầm ầm...

Hai tiếng bạo tạc, thân ảnh nguyên thần và pho tượng trong sát na bị đánh tan thành phấn mạt, hóa thành hư vô.

Đại luân bàn âm dương theo Vu Thần biến mất cũng lập tức biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.

- Ha ha ha ha...

Tiếng cười to của Vu Thần từ trong hư không truyền ra, vui sướng vô cùng:

- Cổ Thần, bản thần muốn đa tạ ngươi, thân thể bản thần và nguyên thần chia lìa hai giới, mấy vạn năm trôi qua tu vi cũng không tiến thêm, ngươi đã triệt để hủy diệt ký thác của bản thần tại tiên giới cổ Hoang, rất nhanh nguyên thần của bản thần sẽ dung hợp với thân thể, lấy cảm ngộ của bản thần, tu vi sẽ tiếp tục đề cao, Cổ Thần, rất nhanh chúng ta sẽ gặp mặt, ha ha ha ha, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết! Ha ha ha ha ha...

Theo tiếng cười biến mất, Cổ Thần cảm giác khí tức của Vu Thần càng lúc càng yếu, cuối cùng trong tiên giới Cổ Hoang đã không còn một chút cảm giác về khí tức Vu Thần.

Tựa hồ, Vu Thần thực sự triệt để rời khỏi tiên giới Cổ Hoang.

- Hừ!

Cổ Thần hừ nhẹ một tiếng, nói:

- Lần này ta có thể diệt ngươi, lần sau cũng có thể diệt ngươi, Vu Thần, ngươi linh nhục hợp nhất, lần sau gặp mặt ngươi sẽ không có bất cứ địa phương nào để chạy trốn, ai sống ai chết, đến lúc đó sẽ biết kết quả.

Vu Thần triệt để rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, tất cả con bài chưa lật của Thần Vu Tông đều đã mất đi tác dụng, không thể ngăn cản Cổ Thần mảy may.

Cổ Thần quan sát một lượt toàn bộ ghi chép pháp quyết các loại của Vu Thần lưu lại, ngộ tính của hắn kinh người, bất luận là pháp quyết gì, vừa nhìn một lượt là có thể thấy được bản chất hạch tâm nhất, rất nhanh trên một quyển Khổ Hải Kinh tìm được nghiên cứu thâm ảo về linh hồn của Vu Thần.

Nhìn bản kinh văn này, Cổ Thần biết, Vu Thần đã biết tới sự tồn tại của thế giới tinh thần, đồng thời còn tiếp xúc tới khổ hải.

Vu Thần tại Khổ Hải Kinh ghi chép lại những cảm ngộ đối với thế giới tinh thần, tạo nghệ phi thường sâu đậm.

Thế nhưng, sau khi Vu Thần bước vào Hợp Đạo kỳ mới cảm ngộ tới thế giới tinh thần, khi đó đã hợp thành đạo của chính mình, viết vào đây chỉ là quan niệm chủ quan.

Bởi vì, đại đạo thế gian, vô luận là loại nào đều không thể vượt qua được khổ hải, vì vậy trong suy nghĩ của Vu Thần, lực lượng tinh thần trầm luân trong khổ hải là chuyện hiển nhiên, không thể thay đổi, có thể thay đổi chỉ tăng mạnh ý niệm, thích ứng khổ hải, để ý niệm có thể truyền từ trong khổ hải tới thế giới tinh thần và ngược lại.

Vô luận là tiên giới Cổ Hoang hay là vũ trụ phàm gian, vạn vật thiên địa tại các thế giới khác nhau, nhưng thế giới tinh thần lại chỉ có một, đó chính là khổ hải vô biên vô hạn, chỉ cần tìm được phương pháp truyền qua lại giữa thế giới tinh thần và khổ hải, cho dù nhục thân và nguyên thần ở hai giới khác nhau cũng có thể liên hệ chặt chẽ.

Vu Thần chính là bằng vào một bộ phương pháp truyền tải ý niệm qua lại này, chân thân ở trong vũ trụ phàm gian, ý niệm tại tiên giới Cổ Hoang vẫn có thể phủ xuống vũ trụ phàm gian.

Tuy rằng Vu Thần không có phương pháp, hướng đi vượt qua khổ hải, nhưng thành tựu trên lĩnh vực tinh thần đã tới trình độ rất cao, thân thể và nguyên thần có thể liên hệ với nhau và tách nhau qua hai thế giới vũ trụ phàm gian và tiên giới Cổ Hoang, đây hầu như là hành động vĩ đại chưa từng có người nào khác làm được.

Đương nhiên, Vu Thần không phải hoàn toàn bằng vào lực lượng của chính mình câu thông âm dương, quán thông thiên địa, mà là dựa vào lực lượng tín ngưỡng, trong Khổ Hải Kinh có phương pháp mượn lực lượng tín ngưỡng truyền lại ý niệm trong khổ hải.

Tại Khổ Hải Kinh, Vu Thần có ghi chép một ý niệm khiến Cổ Thần phải chấn động kinh hãi.

Vu Thần cho rằng, ý niệm của con người trong khổ hải là tồn tại vĩnh hằng bất diệt, tu sĩ Kim Đan kỳ trở lên sau khi tử vong, linh hồn đủ cường đại, sẽ xúc động tới pháp tắc thế giới, trực tiếp trở về âm giới, mà tu sĩ dưới Kim Đan kỳ, hoặc là phàm nhân, sau khi tử vong, ý niệm sẽ trầm luân tới khổ hải, tuy rằng không có sinh mệnh, nhưng vẫn tồn tại chân thực.

Vì vậy, Vu Thần dùng lực lượng tín ngưỡng thu thập ý niệm chúng sinh trong khổ hải, chỉ cần là phàm nhân tín ngưỡng hắn, hoặc là tu sĩ, sau khi tử vong, ý niệm bất diệt, bị Vu Thần lấy lực lượng tín ngưỡng thu thập, trong khổ hải hình thành một cỗ lực lượng cường đại, không bị trôi dạt khắp nơi trong khổ hải, có thể đưa ý niệm của hắn tự do truyền qua lại.

Vì vậy ý niệm của Vu Thần có thể quán thông giữa tiên giới Cổ Hoang và vũ trụ phàm gian.

- Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt vời!

Đọc tới chỗ tinh diệu, Cổ Thần không nhịn được vỗ tay tán thưởng, tuy rằng hắn chưa hoàn toàn tìm được phương pháp cứu vớt chúng sinh, thế nhưng rốt cuộc cũng tìm được một con đường.

Tuy rằng Cổ Thần lĩnh ngộ Bàn chi đại đạo, nhưng Bàn chi đại đạo chỉ là một khái niệm không rõ ràng, đến tột cùng phải Bàn như thế nào? Điều này là một vấn đề!

Bàn! Thuyền đi trên biển, nếu thủy là thiên địa, vậy con thuyền kia đi trên thiên địa, ý vị siêu thoát.

Bàn chi đại đạo cũng là siêu thoát chi đạo, vĩnh sinh bất diệt chi đạo.

Siêu thoát, vĩnh sinh bất diệt! Hiện tại mới chỉ là phương hướng Cổ Thần truy cầu, phương pháp cụ thể ra sao, còn phải nghiên cứu cẩn thận.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1025)