← Ch.0426 | Ch.0428 → |
Hô Duyên Báo cả kinh nói:
- Nhanh như vậy? Thần giáo muốn xâm lấn Ngạo Châu?
Ngô tiên sinh lại cười âm trầm, nói:
- Hắc hắc! Năm ngày sau công tử thần giáo tự mình giá lâm Ngạo Châu, từ phía nam đánh vào, trước diệt Cổ La môn, lại thẳng vào trung tâm Ngạo Châu, một lần hành động tiêu diệt Ngạo Kiếm Sơn Trang, chỉ cần Ngạo Châu luân hãm, Nhạc Châu cũng lâm vào giáp công của thần giáo, sắp tới có thể phá, thần giáo muốn thống nhất chiến tuyến phía bắc Thần Châu sẽ từ bắt đánh vào nam, quét ngang tất cả thế lực kháng cự, xây dựng sự nghiệp to lớn, nhất thống Thần Châu.
Không nói Địch Liệt Viêm cùng Hô Duyên Báo, ngay cả người ở bên ngoài như Huyền Thiên nghe cũng thất kinh, tất cả mọi người phòng bị Luyện Huyết Tà Giáo từ Thú Hoang Sơn Mạch mượn đường đánh vào, từ phương bắc đánh vào Ngạo Châu, Luyện Huyết Tà Giáo lại làm theo phương pháp ngược lại, từ phương nam đánh vào.
Hơn nữa còn do Luyện Huyết công tử tự thân xuất mã, trận chiến đầu tiên muốn tiêu diệt Cổ La tông của Ngạo Châu, cơ hồ là thế như lôi đình.
Huyền Thiên thầm kêu nguy hiểm thật, nếu không có sứ giả Thiên Tinh các La Khiếu Dã ở trong cảnh nội Ngạo Châu, có khả năng Ngạo Châu đúng là rơi vào luân hãm của Luyện Huyết Tà Giáo.
Đệ Nhất công tử đi đông bắc bộ Thần Châu, tuyên bố muốn bắt Luyện Huyết công tử tế kiếm, ai có thể nghĩ đến Luyện Huyết công tử lại vụng trộm tới Ngạo Châu.
Nhưng mặc dù La Khiếu Dã trong cảnh nội Ngạo Châu, nhưng Luyện Huyết công tử dẫn người tập kích Cổ La vương triều, trước khi cứu viện tới cũng đủ để Cổ La vương triều tiêu diệt, khi đó khẳng định các địa phương khác như vương triều Liên Nhạc sẽ sinh ra náo động, cả Ngạo Châu rối loạn.
Huyền Thiên cũng không biết La Khiếu Dã rốt cuộc có tu vi gì, Luyện Huyết công tử lại là người giết siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh tứ trọng của Thiên Tinh các, nếu như La Khiếu Dã cũng ngăn không được Luyện Huyết công tử, chẳng phải Ngạo Kiếm Sơn Trang cũng nguy hiểm?
Huyền Thiên lập tức rời khỏi lầu các hắn phải đem tin tức này mau chóng truyền về Ngạo Kiếm Sơn Trang, báo cáo La Khiếu Dã.
Lúc rời đi nghe được trong phòng truyền ra tiếng kinh hô Luyện Huyết công tử, xem ra trừ Địch Liệt Viêm cùng Hô Duyên Báo ra thì bên trong còn có người của Cự Linh Môn.
Huyền Thiên cũng chưa từng nghe qua âm thanh của người thứ ba, nhưng có thể cùng thái thượng trưởng lão, môn chủ cùng một chỗ hội kiến giáo đồ Luyện Huyết Tà Giáo, địa vị khẳng định không thấp, nói không chừng là một trong hai thái thượng trưởng lão Cự Linh Môn còn lại.
Rời xa lầu các này, Huyền Thiên dừng lại trong một chỗ tối, từ trong không gian giới chỉ lấy một con Ky Giới Điểu, đây là khôi lỗi điểu, Ngạo Kiếm Sơn Trang phân phối cho mỗi thành viên liên hệ tin tức quay về.
Huyền Thiên đem tin tức vừa rồi đều ghi vào trong tờ giấy, nhét vào trong bụng Ky Giới Điểu, sau đó mở chốt mở, Ky Giới Điểu sẽ tự động bay trở về - - Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Tốc độ của khôi lỗi điểu rất nhanh, không kém gì cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ, bọn người Huyền Thiên phải mất ba ngày từ Ngạo Kiếm Sơn Trang đi vào vương triều Liên Nhạc, khôi lỗi điểu chỉ cần hai ngày là đủ, đầy đủ đem tin tức truyền về cho Ngạo Kiếm Sơn Trang.
Đã biết được cứ điểm của Luyện Huyết Tà Giáo nằm ở Kiền Long Sơn, hơn nữa còn đạt được tin tức Luyện Huyết công tử năm ngày sau tập kích Ngạo Châu, đây là chuyện vô cùng quan trọng, tính ra thì Ngô tiên sinh cũng nhanh bàn xong rồi.
Vì ngăn ngừa bị Ngô tiên sinh đi ra, gặp được chính mình, Huyền Thiên không có tiếp tục nghe lén, mà rời khỏi nơi này, rất nhanh trở lại gian phòng, mang theo Tiểu Hổ lần nữa ra khỏi cửa sổ, trực tiếp kín đáo đi ra ngoài sơn môn Cự Linh Môn.
Ý định của Huyền Thiên là chặn giết Ngô tiên sinh, sau đó khảo vấn hắn, cho dù là người ngu cũng biết tin tức trọng yếu có như lời Ngô tiên sinh nói hay không.
Huyền Thiên rời khỏi Cự Linh Môn ước mười dặm, dừng lại, đây là khu vực Tầm Huyết Châu trong không gian giới chỉ có thể cảm ứng được Tầm Huyết Châu khác ở cự ly xa nhất.
Qua thêm nửa khắc, hào quang của Tầm Huyết Châu dần dần sáng lên, Ngô tiên sinh đã rời khỏi Cự Linh Môn, hướng tới chỗ Huyền Thiên đang tới.
Khóe miệng Huyền Thiên nhếch lên, nụ cười dưới trắng rất anh tuấn, ngồi ở trên lưng Tiểu Hổ, đi tới dãy núi phía đông Nhạc Châu.
Liên tiếp đi hơn mười dặm, Tầm Huyết Châu một vẫn tỏa ra hào quang, hiển nhiên Ngô tiên sinh cũng đang đi về hướng đông.
Tuy Huyền Thiên không biết Kiền Long Sơn ở địa phương nào, nhưng nghe Ngô tiên sinh nói ở giữa Ngạo Châu cùng Nhạc Châu, nhất định là ở hướng đông, quả nhiên nhất trí với phương hướng của Ngô tiên sinh.
Tốc độ phi hành của Tiểu Hổ rất nhanh, không kém gì cường giả Địa giai cảnh nhị trọng chút nào, một mực chạy ở phía trước Ngô tiên sinh, Ngô tiên sinh căn bản không biết cách hắn bảy tám dặm Huyền Thiên đang theo dõi hắn.
Trên đường có hai lần không biết là sai lệch phương hướng hay không, hay là tốc độ của Tiểu Hổ quá nhanh, Tầm Huyết Châu trong không gian giới chỉ mất đi hào quang, nhưng Huyền Thiên rất nhanh lại điều chỉnh phương hướng và vị trí, chuẩn xác tìm được hướng đi của Ngô tiên sinh, vẫn vượt lên trước hắn, .
Rời khỏi Cự Linh Môn hơn ba trăm dặm, Huyền Thiên không hề đi về phía trước, mà là bảo Tiểu Hổ chui vào trong đám mây trên bầu trời, chờ Ngô tiên sinh tới.
Cũng không lâu lắm một đạo bóng đen phá không bay tới, sau lưng bóng đen có cặp cánh màu đen do chân nguyên ngưng tụ thành, dùng để phi hành.
Hiển nhiên Ngô tiên sinh không ngờ sẽ có người mai phục mình trong đám mây, đang chờ đánh lén mình.
Thời điểm Ngô tiên sinh bay qua gần đám mây thì Tiểu Hổ lúc này đập tới, tốc độ của Tiểu Hổ trên không trung còn nhanh hơn ở mặt đất, trong nháy mắt đã tới trước mặt Ngô tiên sinh, móng vuốt sắc bén hàn quang thoáng hiện, chụp thẳng vào ngực của Ngô tiên sinh.
Ngô tiên sinh là cường giả Địa giai cảnh nhị trọng đỉnh phong, một thân tà công không phải chuyện đùa, hào quang trong hai tay sáng ngời, trong chốc lát kích lên móng vuốt của Tiểu Hổ, âm thanh cực lớn vang lên, Ngô tiên sinh ngăn trở móng vuốt của Tiểu Hổ công kích, nhưng mà thân thể theo thế công của Tiểu Hổ từ trên bầu trời bị đánh rơi xuống đất.
Tiểu Hổ hạ xuống cách Ngô tiên sinh mấy chục thước, ngăn cản Ngô tiên sinh tiến lên.
Huyền Thiên thì đứng phía sau cách Ngô tiên sinh mấy chục thước, Ngô tiên sinh cả kinh, lập tức quay người lại, nhìn qua Huyền Thiên, hai người đối mặt.
Dưới ánh trăng có thể nhìn rõ Ngô tiên sinh, đây là trung niên nhân chừng ba mươi bảy tuổi.
Huyền Thiên nhìn qua Ngô tiên sinh mỉm cười, nói:
- Ngô tiên sinh, ta chờ ngươi đã lâu!
Sắc mặt Ngô tiên sinh cả kinh, âm thanh trầm thấp quát:
- Ngươi là ai?
Nói xong câu này Ngô tiên sinh mới chú ý tới tu vị Huyền Thiên, chỉ mới có Tiên Thiên cảnh cửu trọng, nhớ tới Hô Duyên Báo nhắc nhở, thần sắc đại biến, cả kinh nói:
- Ngươi là Hoàng Thiên?
Huyền Thiên cười nói:
- Ngô tiên sinh chỉ nghe tên của ta từ chỗ Hô Duyên Báo, không ngờ vừa nhìn là nhận ra ta, trí nhớ thật tốt.
← Ch. 0426 | Ch. 0428 → |