Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 0897

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 0897: Sát phá kỷ lục (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


Hiện tại tu vi từ Thiên cảnh tam trọng đột phá đến Thiên cảnh tứ trọng, từ Thiên Giai Cảnh sơ kỳ bước chân vào Thiên Giai Cảnh trung kỳ, chiến lực bành trướng, hắn muốn ở tu vi Thiên cảnh tứ trọng thử tư vị vượt cấp chém giết Thiên cảnh thất trọng cái thế cường giả.

Nếu là thành công thì cơ hồ là chém giết Thiên Giai Cảnh và chính thức trảm địch cách bốn cảnh giới không có gì khác nhau.

Ngay tại một sát na kia linh kiếm ly khai thân thể Huyền Thiên, khí thế cả người Hùng Sùng Hổ cũng lập tức biến đổi, đột nhiên bành trướng. Khí thế cường đại khiến chung quanh hắn nổi lên một cỗ gió lốc.

- Cho dù là sách cổ ghi lại, cũng không có Thiên giai cảnh tứ trọng thắng Thiên cảnh thất trọng. Huyền Thiên! Dám ở trước mặt Bổn tông chủ động thủ, ngươi chỉ có một con đường chết!

Hùng Sùng Hổ hét lớn một tiếng, đối mặt kiếm trận đánh úp lại, hắn không lùi mà tiến tới như là một đầu hung thú cuồng bạo vọt tới Huyền Thiên.

Trong lúc nói chuyện, trong tay Hùng Sùng Hổ đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương, trường thương đâm mạnh ra về phía Huyền Thiên.

Thương cương sáng chói đẹp mắt trong chốc lát nổ bắn ra.

Đối mặt một thương đâm tới của Hùng Sùng Hổ, Huyền Thiên không né tránh, sắc mặt gợn sóng không sợ hãi, hắn quát to một tiếng:

- Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận!

Trăm chuôi linh kiếm bắn về bốn phía của Hùng Sùng Hổ, trong chốc lát hóa thành Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận, một không gian càn khôn cự đại xuất hiện, Hùng Sùng Hổ lập tức bị nhốt vào trong.

Hùng Sùng Hổ biến mất, thương cương đâm ra cũng lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận, dùng một chữ to lớn để mà hình dung, lúc này là không gian càn khôn, đương nhiên càng to đến thần kỳ, tuy nói thương cương của Hùng Sùng Hổ trong nháy mắt đâm ra chừng hơn 2000m, nhưng mà đều bị không gian càn khôn nuốt vào.

Cảnh sắc chung quanh Hùng Sùng Hổ đột nhiên biến ảo, bỗng xuất hiện trong không gian tối tăm mờ mịt làm cho thần sắc hắn khẽ giật mình.

Bất quá, Hùng Sùng Hổ lại không chút kinh hoảng, hắn hét lớn một tiếng:

- Cho dù là kiếm trận sư, cũng không cách nào vượt qua chênh lệch giữa Thiên cảnh tứ trọng cùng Thiên cảnh thất trọng. Xem Bổn tông chủ phá trận!

Cường giả Yêu Linh Tông đều nhìn không thấy thân ảnh của Hùng Sùng Hổ nhưng mà thanh âm hắn rống to như thế, tất cả cường giả đều nghe được.

- Tông chủ uy vũ! Tông chủ tất thắng!

..

Chúng cường giả Yêu Linh Tông quát to lên, hơn mười vị cường giả sử dụng cương nguyên, chân nguyên hô to, thanh âm rung trời động địa.

Huyền Thiên thân là chủ nhân kiếm trận tự nhiên xem được cảnh tượng bên trong không gian, môi hắn nhếch lên, mỉm cười. Tay tùy ý động giao nhau trong hư không quát khẽ:

- Giết --!

Huyền Thiên vừa động thủ thế, kiếm trận trong không gian đột nhiên bổ ra hai đạo kiếm cương dài vô hạn làm cho người ta sợ hãi.

Dù Hùng Sùng Hổ là cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng khó cũng tránh khỏi cả kinh!

- Ảo giác. Là ảo, không cần e ngại!

Bất quá tâm niệm Hùng Sùng Hổ kiên định cũng không hoảng loạn, trường thương bảo khí trong tay hắn cương mang đại thịnh trong chốc lát đâm ra hai phát đóng đầu hai đạo kiếm cương dài vô hạn đó.

Dùng lực phá trận, đây là phương pháp trực tiếp nhất hữu hiệu nhất, chỉ là cần phải có thực lực cường đại. Lực công kích cường giả trong trận vượt qua lực công kích của kiếm trận thì có thể trong nháy mắt đem kiếm trận đánh tan.

Hai tiếng nổ vang đinh tai nhức óc vang lên, hai đạo kiếm cương dài vô hạn bị Hùng Sùng Hổ đánh nát bấy. Có hai thanh linh kiếm hóa thành hai đạo quang mang lóe lên, liền biến mất không thấy gì nữa.

Thực lực của Hùng Sùng Hổ lực quả nhiên cường đại, ngay cả công kích bên trong Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận đều bị hắn phá huỷ trong tích tắc.

Nhưng mà tình huống Hùng Sùng Hổ cũng không tốt cho lắm, thương cương đồng dạng lập tức bạo toái, đồng thời trường thương bảo khí trong tay hắn cũng run rẩy liên hồi khiến hai tay của hắn run lên. Điều này đủ để chứng minh, vừa rồi lực công kích của hai đạo kiếm cương kinh khủng tới bực nào.

Giờ khắc này, tự tin trong lòng Hùng Sùng Hổ lập tức tiêu giảm không ít. Hắn cũng không thể dùng một kích phá trận, ngược lại bị kiếm cương chấn cho hai tay rung lên, đây không phải điềm tốt.

Mà Huyền Thiên thì đứng nên ngoài mỉm cười.

Cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng quả nhiên thực lực cường đại, ở trong Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận, bất thế cường giả Thiên giai cảnh lục trọng vừa tiến vào, lập tức bị chém thành mảnh vỡ, mà Hùng Sùng Hổ lập tức đánh tan kiếm trận kiếm cương.

Bất quá như thế thì có sao, lực công kích của Hùng Sùng Hổ không thể mạnh tới mức phá được kiếm trận, như vậy thì bại cục của hắn cũng đã định rồi.

Tu vi Huyền Thiên từ Thiên cảnh tam trọng bước vào Thiên cảnh tứ trọng, cương nguyên hùng hậu rất nhiều, khiến cho kiếm trận càng thêm vững chắc. Nếu là ở tu vi Thiên cảnh tam trọng sử dụng Bách Kiếm Đại Kiền Khôn Kiếm Trận đối phó Hùng Sùng Hổ, vừa rồi một kích kia, nói không chừng kiếm trận cũng đã phá được, dù cho một lần phá không nổi, cũng đỡ không thêm được mấy lần công kích của Hùng Sùng Hổ.

- Giết --!

Huyền Thiên ý cười đầy mặt mà quơ cánh tay màu vàng, trong nháy mắt liên tục giao nhau hoạch xuất hơn mười đạo công kích.

XIU.... XÍU... XIU.... XÍU... Hưu...

Trong kiếm trận, liên tục có hơn mười đạo kiếm cương từ từng cái góc độ bổ tới Hùng Sùng Hổ.

Hùng Sùng Hổ hét lớn một tiếng:

-Xem bổn tông chủ phá vỡ cái điểu trận này của ngươi đây.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt...

Trường thương bảo khí trong nháy mắt đâm ra hơn mười đạo thương cương nghiền nát không gian, cường giả Yêu Linh Tông ngoài trận đều có thể chứng kiến hư không bị nghiền nát truyền ra đạo đạo hào quang thương cương cùng với thân ảnh của Hùng Sùng Hổ.

Tựa hồ, Hùng Sùng Hổ sẽ từ trong kiếm trận lao ra!

Kiếm trận sư cường đại là kiếm trận, nếu là Hùng Sùng Hổ có thể phá vỡ kiếm trận thì đã tương đương với phá vỡ thủ đoạn cường đại nhất của Huyền Thiên, chém giết Huyền Thiên dễ như trở bàn tay. Vì thế cường giả Yêu Linh Tông thấy Hùng Sùng Hổ dũng mãnh phi thường trong kiếm trận như thế, tất cả đều hoan hô cổ vũ.

Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch bành...

Liên tục hơn mười tiếng nổ vang vang lên, tựa hồ trong hư không bình tĩnh vang lên những tiếng sấm sét, thanh âm rung trời động địa có thể chứng minh chiến đấu trình độ kịch liệt như thế nào.

Có khi hư không nghiền nát bay ra một đạo quang mang bắn ra ngoài ngàn mét xuyên thấu hư không.

Nhưng mà làm cho cường giả Yêu Linh Tông thất vọng chính là tuy rằng thấy được bộ phận thân ảnh của Hùng Sùng Hổ nhưng mà Hùng Sùng Hổ thủy chung không có thể triệt để phá vỡ trận pháp. Sau khi những tiếng vang qua đi, trong kiếm trận lại hóa thành một mảnh bình tĩnh, không gian nguyên vẹn, rốt cuộc không còn nhìn thấy thân ảnh của Hùng Sùng Hổ nữa.

Hùng Sùng Hổ đứng ở tâm trận, hai tay run rẩy kịch liệt, vừa rồi liên tục liều mạng xuất ra hơn mười đạo kiếm cương, hoàn toàn sử xuất thực lực đỉnh phong nhất nhưng vẫn không thể nào phá trận, trong lòng của hắn lập tức xuất hiện sự lo lắng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1895)