Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 0937

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 0937: Cường thế khảo vấn (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


Một chuỗi máu tươi lập tức bắn ra, trên người cường giả cái thế kia lập tức xuất hiện một đạo vết kiếm khủng bố dài đến hơn nửa thước, thân thể của hắn lập tức bay ra sau, phù một tiếng nhổ ra một ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ.

Mặc dù Huyền Thiên không sử dụng kiếm trận, chiến lực ở trạng thái bình thường, cảnh giới Thiên giai ngũ trọng cũng không phải cường giả cái thế Thiên giai thất trọng có thể so sánh, vượt hai cảnh giới chiến cường giả cái thế Thiên giai cảnh hậu kỳ rất nhẹ nhàng.

Cường giả còn lại thấy thế đều thất kinh, bản năng phát ra công kích với Huyền Thiên, Huyền Thiên hai mắt lạnh lẽo, Sơ Lam Kiếm lập tức quét ngang mà ra.

XÍU... UU! --!

Kiếm Cương sáng chói kia như cung, lập tức bổ tới trươc, kịch liệt mở rộng, đánh cho công kích của chúng cường giả Thiên giai thành hai nửa, hóa thành hư vô, cũng có vài cường giả Thiên giai cảnh sơ kỳ né tránh không kịp, bị Kiếm Cương bổ trúng, lập tức máu tươi bắn lên trời.

Hướng Thiên Tiếu cũng ra tay, toàn thân tách ra lấy kim quang, một quyền đánh ra, quyền cương màu vàng kia như một liệt nhật vọt ra, quyền cương to như núi nhỏ vậy, nhiều cường giả Thiên giai bị đánh trúng, lập tức máu tươi cuồng phun, tu vị thấp chút thân thể càng bị đánh nổ tung.

Nhân số và thực lực song phương hoàn toàn kém xa!

Chúng cường giả gặp thấy chiến lực hai người này nghịch thiên như thế nào còn dám động thủ, lập tức nhao nhao lui về phía sau, nhìn hai người hoảng sợ không thôi.

Lúc này Âm Minh Đảo đã có càng nhiều cường giả Thiên giai đến, nhưng đều dừng lại ở phía xa, đối với chiến lực của Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu cảm thấy rất sợ hãi, không dám lên trước.

Thân ảnh Huyền Thiên như mũi tên, trực tiếp đuổi theo thân thể đang bắn ngược của cường giả cái thế kia.

Cường giả cái thế kia bị thương không nhẹ, lần nữa thi triển Âm Minh Quỷ Sách Thủ, nhưng bị Huyền Thiên đánh ra mấy kiếm, lập tức tận phá, rất nhanh Huyền Thiên liền bay đến trên không cường giả cái thế kia, trực tiếp dẫm một cước xuống.

Lôi hệ Cương Nguyên theo lòng bàn chân phi tốc tuôn ra, hóa thành một bàn chân lớn khổng lồ hơn mười trượng, mãnh liệt dẫm nát cường giả cái thế kia, trực tiếp dẫm hắn từ trên không xuống mặt đất.

Thân thể Huyền Thiên thuận thế hạ thấp, bàn chân khổng lồ do Cương Nguyên hóa thành tiêu tán, cường giả cái thế kia ngã xuống khiến mặt đất xuất hiện một hố to, Huyền Thiên đã rơi vào trước hố, bàn tay duỗi ra, Cương Nguyên hóa thành bàn tay lớn vươn vào bên trong lôi hắn ra.

Cường giả cái thế kia vốn đã bị thương không nhẹ, Huyền Thiên vừa rồi giẫm một cước kia rất nặng, hiện giờ hắn cũng còn chóng mặt vù vù, trong lúc nhất thời khó có thể phản ứng, mà bàn tay Huyền Thiên trảo xuống, Cương Nguyên đại thủ kia lại một tát đập hắn xuống mặt đất, mặt đất lại xuất hiện một ấn ký hình người, cường giả cái thế Thiên giai thất trọng trực tiếp bị đập lún vào mặt đất.

Huyền Thiên một cước về phía trước, đạp lên ngực hắn, nói:

- Lúc này ngươi đã có thể trả lời vấn đề của bàn thiếu gia chưa?

Cường giả cái thế kia trong miệng phun lấy máu tươi, liên tục gật đầu.

Cường giả Thiên giai còn lại của Âm Minh Đảo đuổi tới đây đã vượt qua trăm người, nhưng đều đứng rất xa, không dám đi lên.

Huyền Thiên nói:

- Một, truyền nhân của Âm Minh Vương là ai? Hai, Truyền Tống Trận ở trên đảo đi thông nơi nào? Ba, Âm Minh Vương đến tột cùng làm sao bảo trì tám ngàn năm hồn niệm bất diệt, hiện giờ hồn niệm của Âm Minh Vương ở nơi nào.

Cường giả cái thế kia nói:

- Truyền nhân của Âm Minh Vương ta cũng không biết tên gọi là gì, là một thiên tài trẻ tuổi tuổi gần với các ngươi, hắn là theo Truyền Tống Trận đi vào Âm Minh Đảo, đã lấy được sự tán thành của Âm Minh Vương, nhận được toàn bộ chân truyền của Âm Minh Vương, đây là chuyện hai năm trước rồi. Truyền Tống Trận ở trên đảo không phải trực tiếp đi thông Thần Châu đại địa, mà là đi thông Hải Vực phía nam, Âm Minh Vương làm sao bảo trì hồn niệm bất diệt ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là hắn cần phải không ngừng hấp thu Cương Nguyên, kỳ thật chúng ta đều là hậu nhân của Âm Minh Vương, cũng là chất dinh dưỡng của Âm Minh Vương, khi hắn cần Cương Nguyên sẽ hấp thu từ trên người chúng ta, chỉ là không hấp thu sạch sẽ như người bên ngoài, mà để cho chúng ta bảo trì tu luyện, sinh ra Cương Nguyên, thế thế đại đại, cung cấp năng lượng cho hắn... Về phần hồn niệm của Âm Minh Vương ở nơi nào, chúng ta cũng không biết!

Hướng Thiên Tiếu nghe xong líu lưỡi nói:

- Âm Minh Vương này cũng thật ngoan độc đấy, vì mình có thể kéo dài thời gian dài sống sót, vậy mà nô dịch đời sau của mình tám ngàn năm, hơn nữa còn chưa tới cuối cùng, muốn tiếp tục nô dịch xuống dưới... !

Người bình thường muốn hậu đại của mình cường đại hơn, vì hậu đại, rất nhiều cường giả đến lúc già cam nguyện giao ra tánh mạng của mình, nhưng Âm Minh Vương đã đến lúc tuổi già, vì bảo trì hồn niệm bất diệt, vậy mà nuôi nhốt hậu thế của mình tám ngàn năm...

Cái này xác thực không phải hung ác bình thường!

Huyền Thiên nói:

- Vậy các ngươi tựu cam nguyện ở chỗ này trở thành chất dinh dưỡng một mực cung cấp cho hắn hấp thu sao? Không biết rời đi sao?

Lời vừa nói ra, trong lòng Huyền Thiên hơi có vẻ hối hận, để những người này rời khỏi Âm Minh Đảo, vậy Âm Minh đại pháp của bọn họ không phải sẽ làm hại thiên hạ sao. Hắn vừa rồi đã nói hậu nhân Âm Minh Vương chỉ có ở lại trên Âm Minh Đảo, không ra ngoài làm hại, mới không giết bọn hắn, nếu như đi ra, vậy đó chính là thiên hạ công địch, không thể không giết rồi.

Cường giả cái thế kia lắc đầu, nói:

- Âm Minh Vương để lại trong huyết mạch một loại độc, chúng ta cũng không thể ly khai Âm Minh Đảo, độc này thế thế đại đại truyền thừa trong huyết mạch của chúng ta, rời khỏi Âm Minh Đảo sẽ không sống được... !

- Trách không được tám ngàn năm qua, cũng chưa từng nghe nói qua có người thứ hai sử dụng Âm Minh đại pháp làm hại thế gian, nguyên lai các ngươi đều bị vây ở đây!

Hướng Thiên Tiếu nói.

Huyền Thiên đối với hậu nhân của Âm Minh Vương cũng không có cách nghĩ cứu vớt gì cả, dù sao, bọn hắn không thể rời khỏi Âm Minh Đảo, đối với thế giới bên ngoài là một chuyện rất tốt, hắn nói:

- Ngươi có nhớ rõ tướng mạo truyền nhân của Âm Minh Vương không?

Cường giả cái thế kia nhẹ gật đầu.

Huyền Thiên dời chân, nói:

- Vẽ ra đây!

Truyền nhân Âm Minh Vương đã lấy được chân truyền của Âm Minh Vương, nguy hại từ người này đối với Thần Châu đại địa cực lớn, nhất định phải tìm ra hắn.

Cường giả cái thế rất nhanh liền vẽ tướng mạo truyền nhân Âm Minh Vương lên một tờ giấy trắng, là một người trẻ tuổi làn da bạch tích, thân thể âm nhu, người này, Huyền Thiên và Hướng thiếu đều từng gặp qua một lần.

- Quả thật là Thận Hư Công Tử?

Hướng Thiên Tiếu kì quái nói!

Truyền nhân Âm Minh Vương, là là Đỉnh Công Tử Chu Đỉnh Hư, một trong thiên tài yêu nghiệt khắp thiên hạ.

Ở Đông vực Long gia, Hướng Thiên Tiếu từng giao thủ hai chiêu với Đỉnh Công Tử, lúc ấy đối với Cực Âm Cực Hàn Cương Nguyên của Đỉnh Công Tử có thể chống lại Đại Kim Cương Thần Lực Công đã có suy đoán có phải là Âm Minh đại pháp không, hiện giờ xem ra, quả nhiên không đoán sai!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1895)