← Ch.1129 | Ch.1131 → |
Đông Ma Thành, là thành lớn đệ nhất ở Đông Ma Vực, Đông Ma Thành ở vị trí chếch về phía Đông, rộng khoảng 100km, dài hơn hai trăm bảy mươi dặm.
Cùng với thành trì ở Nhân giới bất đồng, thành trì của Ma tộc, phòng ốc vô cùng to lớn, thấp nhất cũng cao khoảng ba bốn mươi thước, rất nhiều phòng, đều vượt qua một trăm năm mươi mét, giống như một ngọn núi, thậm chí, khoảng chừng 3- 400m.
Thế này cùng với thân ma khổng lồ của Ma tộc có quan hệ rất lớn, mà thân ma của Ma Vương ít đều cao khoảng một trăm mét, Ma tộc dùng thân ma cảm thấy rất là quang vinh, càng tự hào hơn, cho nên, thời điểm kiến tạo phòng ốc, tự nhiên muốn dựa theo chiều cao của thân ma mà xây, miễn cho đến khi tức giận, hóa thành thân ma, làm cho phòng ốc bị hư hỏng.
Huyền Thiên cùng Thần Cơ tiên sinh, đã rơi vào bên trong ngọn núi ở phía Nam cách Đông Ma Thành một trăm dặm, Thần Cơ tiên sinh đem Thiên Cơ Kính mô phỏng ra, rất nhanh, cổ kính phát sáng lên, bắn ra một bộ hình ảnh, đúng là ảnh thu nhỏ của Đông Ma Thành, nhìn một chút, giống như là bầu trời bao la cao kia, đem trọn tòa Đông Ma Thành thu vào trong mắt.
Hình ảnh dần dần được mở rộng, nhưng mà phạm vi tầm mắt thì càng ngày càng nhỏ, việc nhìn có chút giảm xuống, tập trung nhìn một tòa kiến trúc khổng lồ ở trong thành.
Đó là một toà cung điện khổng lồ cao tới 500m, chiều dài với chiều rộng đều vượt qua một ngàn mét, coi như Đông Ma Thành, khổng lồ nhất và cũng là kiến trúc hùng vĩ nhất.
Xem tòa cung điện đang di chuyển ở trên không trung phía trước, cánh cửa cực lớn cao tới hơn ba trăm mét, có chiều rộng khoảng một trăm mét, chiều dài 500m giống như một con thuyền đá cực lớn, phía trên có khắc hai chữ văn tự cổ xưa cực lớn chính là - - Thánh Điện.
Thánh Điện ở trong Đông Ma Thành, có một cái khe không gian, có khả năng thông với nhân giới, chính là địa phương mà hai người cần tìm kiếm.
Có Thần Cơ tiên sinh ở đây, không cần tự mình tiến thân vào nguy hiểm, dùng vật phẩm Thiên Cơ Kính chế phẩm xem xét, là có thể thăm dò được chuyện.
Ánh mắt hai người, nhìn cổ kính một chút, sau đó tiến vào bên trong Thánh Điện.
Đây là một tòa đại điện vô cùng trống trải, có không ít vương giả Ma tộc đang ở trong điện, bọn họ đều không có hóa thành hình người, mà vẫn bảo trì thân thể ma cực lớn, nhưng mà ở trong đại điện trống trải này, lại tuyệt không thấy có vẻ chật chội.
Không ít Ma Vương, đều nhìn về phía gian phòng nhỏ ở phía cuối đại điện, sắc mặt thành kính thăm viếng.
Trong đại điện ngoài trừ những Ma Vương này thì không có gì cả, cổ kính nhìn xung quanh đại điện mấy lần, chỉ còn lại có căn phòng nhỏ là chưa có quan sát.
Nếu có khe không gian, mà không có ở trong đại điện thì chỉ có thể là ở trong căn phòng nhỏ ở đằng kia mà thôi.
Nhưng mà, trong Thánh Điện cực lớn này, Ma Vương cao hơn một trăm mét, sắc mặt cũng cung kính thăm viếng một gian phòng nhỏ, làm cho Huyền Thiên có chút kỳ quái: không biết bọn họ đang thăm viếng cái gì?
Không biết Thần Cơ tiên sinh có nghi hoặc về chuyện này không, nhưng mà, cổ kính dưới sự khống chế của Thần Cơ tiên sinh, cũng hướng lại gần cái phòng nhỏ kia.
Ma Vương trong Thánh Điện, cũng không biết, bọn họ bị người khác nhìn trộm mà không có ai phát giác.
Rất nhanh, cổ kính kia dời đến trước cửa căn phòng nhỏ, rồi đột nhiên xông vào.
Căn phòng nhỏ này đối với Thánh Điện cực lớn này, kỳ thật cũng cao đến mười mét, đối với nhân loại mà nói thì cũng là một tòa cung điện rồi.
Cổ kính đột nhiên xông vào bên trong căn phòng nhỏ, khung cảnh lập tức biến ảo, bên trong không phải một gian phòng đoan chính mà là một cái sơn động đen sẫm.
Phốc - -!
Chỉ trong một nháy mắt, Thần Cơ tiên sinh đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, dường như là nhìn thấy được cái gì mà không nên nhìn, nhận lấy một lực lượng công kích khó hiểu, hình ảnh trong cổ kính kia lập tức tiêu tán, hóa thành hư không.
Nhưng mà, trong lòng Huyền Thiên, vừa nhìn thấy hình ảnh xuất ở hiện ở trong cổ kính vừa rồi, hình ảnh vừa dừng lại, hai mắt lập tức mở to, vừa mừng vừa sợ.
Trong sơn động tối đen, Huyền Thiên vô cùng quen thuộc, đúng là - - địa ngục ma động.
Vừa rồi trong một nháy mắt cổ kính vừa đi vào, Huyền Thiên liền thấy dược một pho tượng trong địa ngục ma động đen kịt, tuy rằng vô cùng mơ hồ, nhưng Huyền Thiên vẫn nhìn ra được một cái, đó chính là pho tượng của Minh Đế Địa Tàng.
Hơn nữa, ở bên cạnh tường còn khắc không ít chữ viết.
Chỉ là, cổ kính vừa mới tiến vào bên trong địa ngục ma động, Thần Cơ tiên sinh liền bị công kích dẫn đến bị thương, hình ảnh tiêu tán, Huyền Thiên chỉ nhìn thấy rõ ràng được một chữ lớn nhất chính là: Bất Diệt Kim Thân đệ tam trọng - - Song Thối Bất Diệt.
Trong Thánh Điện của Đông Ma Thành, thậm chí có Bất Diệt Kim Thân đệ tam trọng sao?
Đều này thật sự khiến cho Huyền Thiên vừa mừng vừa sợ.
Đạp phá mòn cả giày tìm không thấy, tình cờ lại được nhìn thấy ở trước... Giờ phút này đó chính là tâm tình hiện giờ của Huyền Thiên.
Bất Diệt Kim Thân, Huyền Thiên không có bất kỳ manh mối nào, lại không tìm ra được chỗ nào, nếu muốn đạt được Bất Diệt Kim Thân, phải dựa vào toàn bộ vận khí, nhưng lại không nghĩ tới rằng, lần này tiến vào Ma giới, lại thấy được Bất Diệt Kim Thân đệ tam trọng.
- Bất Diệt Kim Thân ở trong Thánh điện, chẳng lẽ cường giả ở Ma tộc cũng có thể tu luyện được Bất Diệt Kim Thân thành công sao?
Huyền Thiên thầm nghĩ, nhưng mà hắn lập tức lắc đầu:
- Tu luyện Bất Diệt Kim Thân cần cơ duyên, không có cơ duyên, thì mặc dù nó ở trước cũng không thể nhìn thấy được, cho dù ở có Bất Diệt Kim Thân ở bên trong Thánh Điện tại Đông Ma Thành, nhưng nếu xem không hiểu thì Ma tộc cũng luyện không thành công.
Đại địa Thần Châu, chỉ có Huyền Thiên cùng Đệ nhất công tử tu luyện được Bất Diệt Kim Thân cùng vơi Bất Tử Chi Thân, mà những người khác thì lại xem không hiểu, vậy có thể thấy được rằng, cho dù Ma tộc cũng có người tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng mà số lượng cũng không nhiều, hoặc là không có, nếu có chỉ sợ cũng chỉ có được một người mà thôi.
- Tiên sinh, làm sao ngươi bị thành cái dạng này? Có gì đáng ngại hay không?
Huyền Thiên khôi phục một chút vui mừng, nhìn về phía Thần Cơ tiên sinh.
Đương nhiên trong phòng nhỏ này chính là địa ngục ma động, có pho tượng của Minh Đế Địa Tàng, trách không được lúc Thần Cơ tiên sinh đến xem xét, liền phun ra một ngụm máu tươi, Minh Đế Địa Tàng là chí cao vô thượng, hắn để lại một ít ý niệm kiếp trước trước khi chết, thứ hai là về thủ trọng, không nói có đạt đến cùng một cấp bậc ở đại đạo quy tắc hay không, nói chung cũng không có xê xích gì nhiều.
Sắc mặt của Thần Cơ tiên sinh có vẻ hơi tái nhợt, nuốt hai viên thánh dược chữa thương, nói:
- Không có gì đáng ngại, hiện giờ ta sẽ điều tức hai canh giờ, tối nay còn phải đi vào bên trong Thánh Điện của Ma tộc để tìm hiểu.
Nói xong, Thần Cơ tiên sinh liền nhắm hai mắt lại, toàn tâm toàn ý điều tức chữa thương cho bản thân.
← Ch. 1129 | Ch. 1131 → |