Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 1263

Kiếm Nghịch Thương Khung
Trọn bộ 1895 chương
Chương 1263: Đánh hắn ra khỏi Lâm gia (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1895)

Siêu sale Lazada


Huyền Thiên lại tu luyện lần thứ mười một vẫn không có sinh ra một tia hàn khí, hắn ngừng lại, nói:

- Xem ra công pháp này không thích hợp với ta!

Trong óc Huyền Thiên một mực có hai vì sao thần hư cùng xoay tròn, một tia thái dương chi lực cùng cực điện chi lực tẩy rửa thân thể hắn.

Mặc kệ Huyền Thiên hữu ý vô ý, bao giờ hắn cũng tu luyện Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết.

Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết là Đế cấp công pháp chí cao vô thượng, hơn nữa chẳng phân biệt được bất luận thuộc tính gì, ai cũng có thể tu luyện.

Thời điểm tu luyện Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết trừ phi là tu luyện thần công Thần cấp, nếu không công pháp thấp hơn Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết căn bản không có khả năng thay thế Cứu Cực Dẫn Tinh Quyết tu luyện.

Cho dù là Đế cấp công pháp bình thường hiện tại đưa cho Huyền Thiên tu luyện, Huyền Thiên đều không tu luyện được, càng không nói đến Cửu Hàn Sương Linh Công chỉ là Vương cấp công pháp.

Lâm Lạc Phù nói:

- Không có khả năng, ngươi luyện thêm luyện thử xem, mười lần không được, luyện 100 lượt, ta không tin ngươi luyện không ra hàn sương nội kình...

Trong lòng Lâm Lạc Phù đã coi Huyền Thiên trở thành người bất thường.

Nàng khi còn bé, trong lúc vô tình chứng kiến biểu lộ hai mặt của Lâm Thanh, trước mặt người khác dịu dàng thanh tao lịch sự, phong độ nhẹ nhàng, sau lưng người ta là một bộ lại âm trầm, ánh mắt sắc bén khiến cho nàng cảm giác Lâm Thanh là một người dối trá tâm cơ thâm trầm, hơn nữa giả vờ giả vịt.

Tuy rằng nàng đã từng nói với Lâm Hạo Thiên, Lâm Thanh là người hai mặt nhưng Lâm Hạo Thiên cũng không vì vậy mà cải biến cái nhìn đối với Lâm Thanh. Trong mắt Lâm Hạo Thiên, Lâm Thanh thủy chung là một hậu bối thiên tài có chí khí, tương lai tất thành châu báu, là nhân vật đáng giá bồi dưỡng.

Theo tu vi Lâm Thanh càng ngày càng cao, Lâm Hạo Thiên đối với Lâm Thanh thì càng ngày càng tín nhiệm.

- Ngươi có thể không thích ta, thậm chí là đáng ghét ta, nhưng mà - - - -! Ngươi tránh không được chuyện phải gả cho ta!

Nhớ tới những lời Lâm Thanh đã từng nói với nàng, Lâm Lạc Phù vẫn ảo tưởng, ông trời ban cho nàng một lang quân như ý đến đây cứu vớt nàng!

Lâm gia đệ tử chỉ thấy nàng thân là con gái gia chủ từ nhỏ địa vị cao quý, hơn nữa có được vương giả chi tư, được tất cả trưởng bối yêu thích, nhưng lại không ai có thể nhận thức sự bất đắc dĩ của nàng.

Nếu như không có người đến cứu vớt nàng, ngày sau nàng chắc chắn sẽ gả cho Lâm Thanh, bởi vì cho dù là trưởng bối Lâm gia đều có ý tứ này, nàng không phản kháng được.

Nhưng mà Huyền Thiên đến để cho Lâm Lạc Phù thấy được hy vọng!

- Chỉ cần Thiên Thần tu luyện Cửu Hàn Sương Linh Công thành công, ta liền cầu xin phụ thân đem Vương Giả Thiên truyền cho hắn, Thiên Thần là vương giả, ta chọn hắn làm lang quân, phụ thân cùng trưởng bối Lâm gia sẽ tôn trọng ý nguyện của ta!

Trong lòng Lâm Lạc Phù tràn đầy chờ mong.

- Hắc... ! Ngươi có nghe chưa, cái tên Thiên Thần đã mất đi ký ức, thậm chí tu luyện vài ngày ngay cả Cửu Hàn Sương Linh Công Võ Đạo nhập môn đều luyện không thành.

- Không thể nào, hắn là một vị vương giả ah! Hắn tu luyện công pháp phía dưới vương giả cảnh không phải càng dễ dàng sao?

- Hắc hắc... ! Việc này chắc chắn 100%, người này mất ký ức, tựa hồ biến thành một phế vật!

- Công pháp trước kia hắn nghĩ không ra, hiện tại ngay cả Võ Đạo nhập môn đều không luyện được. Trời đất, từ một vương giả thật sự biến thành phế vật!

- Hắn hiện tại ngoại trừ là thân thể là Linh thân, phi thường chắc chắn, còn lại đều không đáng giá nhắc tới rồi, trong cơ thể có cương nguyên hùng hậu nhưng không hiểu vận dụng, ha ha, một vị Thiên Giai Cảnh võ giả cầm Vương cấp bảo khí cũng có thể đánh bại hắn.

- Thiên hạ vương giả rất ít, võ giả thiên giai rất nhiều. Nếu thân là vương giả ngay cả thiên giai võ giả đánh không lại thì đúng là phế vật.

Huyền Thiên tu luyện Võ Đạo nhập môn Cửu Hàn Sương Linh Công mấy ngày, đều không có sinh ra hàn sương nội kình rất nhanh truyền trong nội bộ Lâm gia.

Từ lúc Lâm Lạc Phù mang Huyền Thiên về Lâm gia, Huyền Thiên đã bị Lâm gia đệ tử chú ý.

Về sau tuy rằng một mực hôn mê bất tỉnh dần dần bị quên lãng, nhưng mà từ khi hắn tỉnh lại, lúc chú ý của mọi người đều đặt lên người hắn.

Một vị vương giả đối với Lâm gia đệ tử mà nói đó là tồn tại cao cao tại thượng.

Nghe nói vương giả này đã mất đi ký ức, thậm chí ngay cả Võ Đạo nhập môn Cửu Hàn Sương Linh Công đều luyện không được để cho tất cả Lâm gia đệ tử lắp bắp kinh hãi.

Trong lòng không ít đệ tử Thiên Giai Cảnh có chút hả hê!

Một vị vương giả quên hết công pháp kỹ, có Linh thân cường đại, có cương nguyên nồng hậu dày đặc cũng không hiểu vận dụng, một ít Thiên Giai Cảnh đệ tử cho rằng, chỉ cần đám người có Vương cấp bảo khí, Huyền Thiên là vương giả cũng không phải là đối thủ của bọn hắn.

Đại viện của Lâm Thanh, đình đài bên hồ, Tiêu Khoát lại đang báo cáo tình huống Huyền Thiên những ngày này.

- Đại sư huynh! Hơn mười ngày rồi, Thiên Thần cũng không có luyện thành Cửu Hàn Sương Linh Công Võ Đạo nhập môn, hắc hắc... Nghe nói Lạc Phù sư muội còn dạy hắn công pháp tu luyện của nàng, kết quả Thiên Thần vẫn không làm được.

Tiêu Khoát hưng phấn nói:

- Xem ra Thiên Thần biến thành phế vật, không tạo thành được bất cứ uy hiếp gì địa vị của Đại sư huynh tại lâm gia.

Thần sắc Lâm Thanh vẫn bình tĩnh nghe xong, hắn ngược lại trầm tư một hồi, nói:

- Thân là vương giả, lại tu luyện không được công pháp cấp thấp, thật là quái dị.

Dừng một chút khóe miệng Lâm Thanh hơi vểnh lên hỏi:

- Lạc Phù bây giờ đối với hắn như thế nào?

Thần sắc hưng phấn của Tiêu Khoát bình tĩnh một chút nói:

- Lạc Phù biểu muội vẫn ôm hi vọng với hắn, hiện tại đã không dạy hắn công pháp, mà là cùng hắn đối chiến, muốn kích phát ký ức võ học của hắn.

- Hiệu quả được chứ?

Lâm Thanh hỏi.

Tiêu Khoát nói:

- Vài ngày qua thì phản ứng Thiên Thần tựa hồ là mạnh không ít, nhưng còn không có nhớ lại võ học trước kia, Lạc Phù biểu muội có thể nhẹ nhõm thắng hắn!

Ánh mắt Lâm Thanh trở nên thâm thúy nói:

- Mười ngày nửa tháng hắn không nhớ nổi ra, chưa hẳn mấy tháng, một hai năm hắn còn không nhớ, chỉ cần Lạc Phù vẫn đối với hắn ôm lòng tin, một mực cùng hắn bồi luyện phản ứng của hắn càng ngày càng mạnh, nói không chừng ngày nào đó hắn sẽ nhớ lại!

- Đại sư huynh, vậy làm sao bây giờ?

Tiêu Khoát hỏi.

Lâm Thanh nói:

- Mấu chốt của vấn đề là Lạc Phù đối với hắn vẫn ôm lòng tin, hãy để cho hy vọng của nàng tan vỡ đi. Nàng không phải muốn thông qua đối chiến kích phát ký ức của Thiên Thần sao, chúng ta có thể giúp hắn một chút, thông tri Lâm Viêm, Tiêu Cạnh, Lộ Phi... Khiêu chiến Thiên Thần, làm mất tôn nghiêm của hắn, đánh vỡ hi vọng của nàng, đánh hắn ra khỏi Lâm gia không còn mặt mũi trở về.

Lâm Thanh thân là vương giả duy nhất trong hàng đệ tử Lâm gia, Lâm gia không người nào không nghe.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1895)