← Ch.1456 | Ch.1458 → |
Rất nhanh, màn đêm buông xuống, sắc trời biến thành đen, nhưng Huyền Thiên, Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng vẫn không giảm tốc độ.
- Thanh Bằng lão hữu, tiểu tử này một đường hướng Đông, đi về phía Thanh Bằng đại lục của ngươi đấy.
Phúc Hải Yêu Hoàng đạo.
- Đúng vậy, dùng tốc độ của hắn, đại khái buổi sáng ngày mai sẽ tới được Thanh Bằng đại lục, hừ, khi đó hắn có lẽ sẽ tiêu hao không sai biệt lắm, cứ chém giết hắn ở ngay tại Thanh Bằng đại lục đi.
Thanh Bằng Yêu Hoàng âm thanh lạnh lùng nói.
Vèo - vèo - vèo - một lần lại một lần thuấn di liên tục, thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Phía dưới, các hòn đảo lần lượt xuất hiện, thậm chí, trên đường còn xuất hiện một mảnh đại lục phạm vi gần hai trăm vạn dặm.
Huyền Thiên một mực thuấn di về hướng đông, hai người Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng đuổi theo không bỏ.
Huyền Thiên ăn hết Vương Linh Đan thượng phẩm, thể lực tiêu hao một mực khôi phục lại rất nhanh, một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Thời gian gần sáng sớm, Huyền Thiên ăn viên Vương Linh Đan thượng phẩm thứ hắn, hắn bảo trì thể lực ở trạng thái đỉnh phong nhất, cứ như vậy một mực thuấn di xuống dưới, bay trên mấy ngày mấy đêm, đợi đến khi thể lực hai người kia hao hết sẽ lại đến hồi mã thương.
Cũng không lâu lắm, phía Đông sáng chói, trời đã bắt đầu sáng lên.
- Hắc hắc hắc hắc... ! Bay hơn nửa ngay, lại đã bay cả đêm, thể lực tiểu từ này chắc đã tiêu hao không sai biệt lắm a!
Phúc Hải Yêu Hoàng cười hắc hắc nói.
Với tư cách Yêu Hoàng tam cấp, liên tục thuấn di một hai ngày, chiến lực cũng không giảm bớt chút nào cả.
- Đại khái còn tầm trăm dặm nữa là sẽ đến Thanh Bằng đại lục, Thanh Bằng đại lục đông tây dài bốn trăm vạn dặm, hắc hắc... Hắn bay không qua được Thanh Bằng đại lục rồi, nơi đó chính là điểm cuối nhân sinh của hắn.
Thanh Bằng Yêu Hoàng cũng cười hắc hắc nói, thuấn di cả ngày, tinh thần mặc dù có chút mệt nhọc, nhưng tâm tình của hắn lại rất hưng phấn.
Rất nhanh, sắc trời sáng rõ.
Huyền Thiên chứng kiến, phía trước hơn ba ngàn hơn...dặm, lại có một hòn đảo xuất hiện.
Đó là một hòn đảo rất nhỏ, đại khái chỉ có phạm vi hơn hai trăm dặm, nhưng đảo nhỏ này lại rất tròn, giống như do người vẽ nên vây, nhìn đến vô luận là Đông Nam Tây Bắc, khoảng cách đều như nhau cả
Đối với Huyền Thiên thuấn di một cái đã là bốn năm trăm dặm mà nói, ba nghìn dặm chỉ trong hai lần hô hấp mà thôi.
Ngay khi Huyền Thiên chứng kiến hòa đảo này thì Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng phía sau hắn cũng nhìn thấy.
- Cái gì -?
- Đan Nguyên Đế Phủ -?
Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng lập tức kinh hô lên.
Trong lúc kinh hô, thân thể hai đại Yêu Hoàng lập tức ngừng lại.
- Tiểu tử, dừng lại -!
Hai đại Yêu Hoàng đồng thời quát lên.
- Ngừng cái đầu cha ngươi à... !
Thanh âm Huyền Thiên từ phía trước truyền đến, tốc độ không giảm chút nào.
- Phía trước là cấm địa -!
- Ngươi đây là muốn chết -!
Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng đồng thời quát.
- Cấm chế cấm bay?
Đợi hai người nói xong, đã muộn, phía trước truyền đến tiếng kinh hô của Huyền Thiên.
Huyền Thiên phi hành trên bầu trời ngàn mét, giờ phút này cách hòn đảo phía trước còn chừng ba trăm dặm thì bỗng nhiên hư không trở nên chắc chắn như sắt, không cách nào thuấn di.
Hơn nữa, hắn ngay cả phi hành cũng không được, liền rơi dần xuống dưới.
- Tiểu tử này chết chắc rồi, nơi này ngay cả Chuẩn Đế xông vào cũng toi đời a!
- Con mẹ nó, Đan Nguyên Đế Phủ cứ như vậy phạm vi vài trăm dặm, hắn kiểu gì cũng không thể sống nổi, hắn chết chắc rồi, nhưng Thánh Đỉnh rơi vào trong Đan Nguyên Đế Phủ, thiên hạ có ai có thể vào lấy chứ?
- Không ai có thể lấy, đây là động phủ của Đan Nguyên Kiếm Đế thời đại Thượng Cổ, Đan Nguyên Kiếm Đế là một vị Kiếm Đế phi thường lợi hại, ba ngàn năm trước Yêu Đế đã từng muốn đi vào nhưng không thành công?
- Cái gì -! Thánh Đỉnh chặn lấy sự giảo sát của trận pháp?
Hai người đang cảm thán thì đột nhiên đồng thời thét một tiếng kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy Huyền Thiên rơi xuống phíaduowis, hắn lập tức đã nhận ra nguy hiểm, Lôi Chi Thánh Đỉnh trong chốc lát vây quanh lấy hắn.
Rất nhanh, Lôi Chi Thánh Đỉnh liền rơi xuống mặt biển.
Ngay một khắc này, nước biển kia chấn động, bỗng nhiên bắn ra vô số đạo thủy nhận, từ bốn phương tám hướng chém tới.
Trong hư không càng truyền đến thanh âm nghiền nát, có sát chiêu vô hình bổ đến.
Sát chiêu ở đây có thể lập tức giây giết một vị Chuẩn Đế.
Trong chốc lát.
Tất cả thủy nhận, sát chiêu vô hình đều chém lên Lôi Chi Thánh Đỉnh, nhưng lại không thể khiến Lôi Chi Thánh Đỉnh có chút tổn thương.
Hơn nữa, công kích ở bốn phương tám hướng đồng loạt bổ đến, lực lượng tựa hồ triệt tiêu lẫn nhau, Huyền Thiên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh bên trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, cũng không cảm giác được chấn động quá lớn.
Không phải là lực công kích không đủ mạnh.
Mà là Lôi Chi Thánh Đỉnh quá chắc chắn.
Đan Nguyên Đế Phủ này chính là động phủ của một vị Kiếm Đế thời đại Thượng Cổ, ở Vân Châu cũng không phải bí mật gì.
Trên vạn năm qua, có vô số cường giả, từng muốn tiến vào trong Đan Nguyên Đế Phủ để tìm tòi.
Đáng tiếc, cho dù là mạnh như Chuẩn Đế, cũng không thể xuyên qua trận pháp cấm chế bên ngoài Đan Nguyên Đế Phủ, công kích vừa rồi Huyền Thiên gặp phải cũng đủ để lập tức xoắn Chuẩn Đế thành mảnh vỡ rồi.
Nhất là ba ngàn năm trước, Yêu tộc có một vị Chuẩn Đế đột phá thành công, trở thành Yêu Đế, đã từng đến Đan Nguyên Đế Phủ tìm tòi.
Kết quả lại khiến thế nhân rung động, ngay cả một đời Yêu Đế cũng không thể tiến vào trong đó, chỉ xông qua cấm chế bên ngoài, ở trên đảo mang ra một ít linh thảo hãn thế mà thôi.
Thanh Bằng Yêu Hoàng, Phúc Hải Yêu Hoàng thấy Huyền Thiên xâm nhập vào phạm vi cấm chế của Đan Nguyên Đế Phủ, cho rằng Huyền Thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đáng tiếc, kết quả lại vượt quá dự liệu của bọn hắn.
Huyền Thiên đang ở bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lại đang ở trong Lôi Chi Thánh Đỉnh, tương đương bày ra hai tầng phòng hộ, mỗi một tầng, không thể phá vỡ.
Cho dù là cấm chế Đan Nguyên Kiếm Đế thời đại Thượng Cổ lưu lại, cũng không thể tạo thành bất luận phá hư gì đối với Thánh Đỉnh.
- Tiểu tử, Đan Nguyên Đế Phủ chính là cấm địa trong cấm địa, Chuẩn Đế tiến vào cũng phải tử vong, ngươi nhanh chóng đi ra, giao ra Thánh Đỉnh thì còn cơ hội sống sót.
- Cấm chế trên mặt biển này chỉ là cấm chế bên ngoài, vào trong đảo rồi thì sẽ còn có trận pháp đáng sợ hơn. Ba ngàn năm trước một đời Yêu Đế suýt nữa chết, Huyền Thiên, ngươi tiến vào trong chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta chỉ cần Thánh Đỉnh, giao ra Thánh Đỉnh, ngươi có thể tiếp tục sống sót, bổn hoàng còn có thể cho ngươi mượn đường Truyền Tống Trận của Thanh Bằng đại lục, trực tiếp cho ngươi tiến đến phía đông Vân Châu!
Phúc Hải Yêu Hoàng, Thanh Bằng Yêu Hoàng quát lớn.
← Ch. 1456 | Ch. 1458 → |