← Ch.1458 | Ch.1460 → |
- Không biết chủ nhân Đế phủ này so với Kiếm Giới Chí Tôn Thiên Thần ở Trung Châu thì thế nào. Trong Đan Nguyên Đế Phủ có thể có truyền thừa của Thượng Cổ Kiếm Đế, dù sao vào được đây cũng là cơ duyên của ta, không bằng đi tìm một chút.
- Bất quá, nghe Thanh Bằng, Phúc Hải nói, một đời Yêu Đế ba ngàn năm trước xông qua cấm chế bên ngoài, nhưng lại suýt nữa đã bị chết trong Đan Nguyên Đế Phủ, xem ra trong này vẫn có nguy hiểm lớn hơn nữa, không biết dựa vào Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh có thể xông qua được không?
- Vô luận như thế nào, nếu thực lực ta lớn hơn một phần, vậy hi vọng khẳng định càng lớn thêm một phần, linh khí nơi này nồng đậm như thế, khẳng định có linh thảo sinh trưởng, trước đó Yêu Đế ba ngàn năm trước đi vào một lần, giờ đã cách ba ngàn năm, nếu có linh thảo sinh trưởng, vậy trong này sẽ có bao nhiêu Dược Vương? Thậm chí, là Linh thảo tuyệt thế 2000 3000 năm?
- Tu vi của ta đạt đến Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, tu vị ý niệm xa xa vượt lên đầu, thiếu hụt chính là tu luyện Linh Khu, cần đại lượng năng lượng tích lũy, tu vị ý niệm cần dựa vào chính mình lĩnh ngộ, nhưng tích lũy năng lượng lại có thể dựa vào một ít linh thảo tuyệt thế đã lâu năm để đền bù... !
- Linh Khu tam giai đỉnh phong, muốn đột phá, chỉ sợ cần không ít linh thảo ngoài ngàn năm a... !
Huyền Thiên ánh mắt quét mắt toàn bộ đảo nhỏ, trong nội tâm không ngừng nghĩ lại.
- Con mắt thứ ba, mở ra!
Huyền Thiên nhẹ giọng quát.
Mi tâm của hắn lập tức mở ra một con mắt dọc.
Hào quan màu vàng đất quét ra, Huyền Thiên liếc qua, liền nhìn ra ngoài vạn mét.
Chỗ Hoàng Đạo Thiên Nhãn đến, dù là cách xa nhau vạn mét cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, hơn nữa còn không bị vật gì che chắn.
Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên giống như một cái máy quét chính xác vậy, tìm kiếm linh thảo trong vòng sáu mươi dặm.
Ở trên đảo linh khí nồng đậm, nhưng vẫn có vài chỗ, linh khí còn nồng đậm hơn, Huyền Thiên cảm giác được nơi nguyên một đám linh khí đặc biệt nồng đậm, Hoàng Đạo Thiên Nhãn liền nhìn tới.
Quả nhiên, những vị trí kia, đều có linh thảo sinh trưởng.
- Trời đất ơi, thật nhiều linh thảo, Dược Vương đã ngoài ngàn năm không dưới ngàn gốc, linh thảo ngoài hai ngàn năm trên trăm gốc, linh thảo tuyệt thế ngoài ba ngàn năm vậy mà cũng không dưới mười gốc, nhiều lắm, linh thảo ở đây mang ra bên ngoài, có thể nói vật báu vô giá, tuyệt đối vô giá... !
Huyền Thiên sợ hãi than, thần sắc rung động.
Linh thảo vượt quá ngàn năm thì gọi là Dược Vương, loại này cực kỳ hiếm thấy.
Linh thảo vượt quá 2000 năm vậy thì càng hiếm có, ngay cả Kiếm Đế cũng chỉ có thể sống hơn một ngàn năm, linh thảo 2000 năm, đó là tuổi thọ của hai vị Kiếm Đế rồi, tuổi thọ linh thảo rất dài, nhưng 2000 năm cũng đã quá dài rồi, có rất ít linh thảo có thể sống quá 2000 năm, đây quả thực chính là lão ngoan đồng trong linh thảo rồi.
Linh thảo năm vượt qua ba ngàn lại càng thưa thớt, không có một hoàn cảnh nào phù hợp, không phải bản thân linh thảo đẳng cấp rất cao thì căn bản không thể sinh trưởng được ba ngàn năm, tuổi thọ gấp ba lần Kiếm Đế, cái này hoàn toàn là thành tinh rồi, cơ hồ chính là Dược Tinh.
Vượt qua ba ngàn năm Dược Tinh, như có cơ duyên, cơ hồ có thể sinh ra linh trí.
Một khi linh thảo mở linh trí, vậy thì không chỉ là linh thảo nữa, mà là một tu luyện giả, Dược Tinh ba ngàn năm một khi mở linh trí, dược lực ba ngàn năm tích lũy chuyển hóa thành Cương Nguyên, cảm ngộ tích lũy chuyển hóa thành áo nghĩa, cơ hồ lập tức liền có thể thành Hoàng.
Trong Đan Đế Dược Viên ở Trung Châu, Huyền Thiên ở trung tâm Cấm khu từng đụng phải qua một Dược Hoàng, đó chính là linh thảo sống quá ba ngàn năm mở ra linh trí, đã trở thành Hoàng giả.
Vẻn vẹn chỉ là khu vực mà Hoàng Đạo Thiên Nhãn của Huyền Thiên nhìn thấy thì Dược Tinh năm vượt qua ba ngàn năm đã có mười một gốc, mà toàn bộ đảo nhỏ phạm vi chừng hai trăm dặm, thật sự phải có bao nhiêu Dược Tinh đây?
Chỉ sợ không có 100, cũng có vài chục a!
Đây là bởi vì ba ngàn năm trước, Yêu Đế Yêu tộc đã từng tiến vào đây, có lẽ hái đi không ít linh thảo lâu năm, nếu không phải trên vạn năm cũng có vài người đến đây thì chẳng phải là linh thảo 4000, 5000 năm... Thậm chí lâu hơn nữa cũng đều có sao?
- Ở đây Dược Tinh năm vượt qua ba ngàn năm lại nhiều như vậy, sẽ không phải đã mở ra linh trí, đã trở thành tồn tại Dược Hoàng đấy chứ?
Huyền Thiên trong nội tâm cảm thán nói.
Trong nội tâm tuy rằng cảm thán, nhưng giờ đã không còn như xưa nữa.
Lúc đến Đan Nguyên Đế Phủ ở Trung châu thì Huyền Thiên mới chỉ là Bán Bộ Vương Giả, còn chưa thành Vương.
Hôm nay, Huyền Thiên đã là Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong, Hoàng giả bình thường cũng không thể lọt vào mắt hắn, cho dù có Linh Dược Thành Hoàng, chỉ cần không phải là Hoàng giả ngoài tứ cấp thì hắn cũng không sợ.
- Hái hết Dược Vương, Dược Tinh đã ngoài ngàn năm mới được, những thứ này đều có chỗ trọng dụng, nhất là Dược Tinh ngoài ba ngàn năm, ta về sau thành Hoàng cũng có thể dựa vào nó để nhanh chóng tích lũy năng lượng, sâu sắc tăng lên thời gian tu luyện. Vẻn vẹn chỉ riêng linh thảo trên đảo này thôi đã là một bảo khố vô giá rồi, lần này đánh bậy đánh bạ tiến vào Đan Nguyên Đế Phủ, đáng giá!
Huyền Thiên mừng rỡ trong lòng, rất nhanh bay về phía Linh thảo.
Hắn có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, nhìn ra vị trí của linh thảo, bay tới bay lui, hái gốc nào chuẩn gốc nấy.
Một ít linh thảo bình thường hắn đều không để ý đến, đời sau nếu có người có thể tiến đến, cũng lưu lại một ít lợi ích thực tế.
Suốt hai canh giờ sau, Huyền Thiên mới hái hết toàn bộ Linh thảo đã ngoài ngàn năm trên hòn đảo nhỏ này.
Trước đó ở Đan Đế Dược Viên, Huyền Thiên đã lấy được một ít Hoàng Linh Thảo, Vương Linh Thảo đã ngoài ngàn năm cũng có hơn mười gốc, Vương Linh Thảo ngàn năm trở xuống cả vạn gốc, lần đó đã là khó lường rồi, tính ra là một khoản không hề nhỏ.
Nhưng so với thu hoạch lần nà, quả thực quá nhỏ bé.
Đan Đế Dược Viên cách mỗi 300 năm mở một lần, mỗi một lần trung tâm Cấm khu chung quy vẫn có một ít người vào, mà một ít nơi đặc biệt nguy hiểm, lại căn bản không đi được, cho nên, linh thảo bên trong tuy nhiều, nhưng có thể hái đến tay hoàn toàn không thể so với ở đây được.
Đảo nhỏ này đã ba ngàn năm không có người đến, hơn nữa, không có khu vực gì nguy hiểm không thể đi, chỉ cần là linh thảo trông thấy được liền có thể hái xuống.
Lúc này Dược Tinh ngoài 3000 năm Huyền Thiên thu hoạch được có đến 73 gốc, Dược Cổ Đống ngoài 2000 năm suốt 691 gốc, Dược Vương ngoài ngàn năm suốt 6777 gốc.
Một cây Dược Vương, đều là cự bảo giá trên trời, thậm chí có thể nói là vô giá, là tồn tại có thể ngộ nhưng không thể cầu, trọn vẹn 6777 gốc Dược Vương, giá trị thực không cách nào tính toán.
Về phần 691 gốc Dược Cổ Đống, 73 gốc Dược Tinh, vậy lại càng không thể đo lường.
Linh thảo khai mở Khải Linh trí, xác suất cực thấp, trong vạn không có một.
← Ch. 1458 | Ch. 1460 → |