← Ch.1855 | Ch.1857 → |
Bất quá, giờ phút này Huyền Thiên sát ý trùng thiên, đến lúc này cầu xin tha thứ, không khỏi đã quá muộn.
Huyền Thiên lạnh lùng nói:
- Cơ hội đã cho các ngươi, cho các ngươi đi, các ngươi không đi, lại một lòng muốn trợ Tần thị tới giết ta, hiện tại các ngươi rơi vào hiểm cảnh, mới bắt đầu cầu xin tha thứ. Các ngươi không biết là đã đã quá muộn sao, Huyền mỗ không tin nếu ta bị thua, các ngươi sẽ hảo tâm buông tha ta, vì thế, các ngươi tự làm tự chịu, toàn bộ đều cùng Tần thị xuống lỗ đi. Hãy chết hết cho ta!
Vèo --
Thân ảnh Huyền Thiên như gió táp, như tia chớp, nhanh như vô ảnh, truy hướng đám cường giả.
Kiếm quang màu vàng sáng chói tung hoành bốn phương tám hướng, không ai có thể tìm ra quỹ tích. Ai cũng không biết một đạo kiếm quang màu vàng, sẽ xuất hiện ở đâu từ phương hướng nào mà đến, làm cho người ta muốn phòng bị cũng không biết nên phòng bị như thế nào.
Trong lúc sững sờ...
Hưu Hưu Hưu Hưu...
Kiếm quang liên tiếp nổ bắn ra, Huyền Thiên đã giết tới phụ cận.
Kiếm quang màu vàng chém ra hơn trăm dặm phá vỡ trời xanh, phá vỡ đại địa, mặc kệ cung điện cao lớn ra sao, thậm chí một ít ngọn núi trong Hoàng thành đều bji kiếm quang màu vàng phá vỡ, chia năm xẻ bảy hoặc là thành nát bấy.
- Ah!
Kiếm quang màu vàng vẫn chưa chém trúng thân thể chúng cường giả liền có Cửu Tinh đế giả bị kiếm khí sắc bén áp bách la hoảng lên.
Lực lượng kinh khủng kia để cho bọn họ biết rõ, đám người sắp đối mặt với tử vong, tuy rằng kiếm quang tới rất nhanh, nhưng từ khi đám người biết rõ tử vong tiến đến cho dù là trong chốc lát cũng cảm thấy dài vô cùng.
Chờ đợi tử vong tuyệt không dễ chịu.
Phốc phốc phốc phốc phốc...
Máu tươi vẩy ra, lập tức toàn bộ Cửu Tinh đế giả đều bị kiếm quang màu vàng chia năm xẻ bảy, bị mất mạng.
Trên người ba vị Bán Thần phun ra máu tươi, căn bản không ngăn cản nổi kiếm thuật công kích của Huyền Thiên, nguyên một đám thân thụ thương nặng liều mạng lui về phía sau.
Tốc độ Bán Thần cực nhanh, dù là chịu trọng thương cũng trong nháy mắt bạo lui hơn ngàn dặm, trực tiếp lui đến hậu viện hoàng cung. Nơi này là địa phương đề phòng sâm nghiêm nhất của toàn bộ hoàng cung Đại Tần, có nhiều loại trận pháp khủng bố bao phủ.
Đáng tiếc, toàn bộ trận pháp đối với Huyền Thiên đều không có hiệu quả, thần niệm kiếm si quét qua, Đế cấp trận pháp đối với Huyền Thiên mà nói như là cái sân sau.
Hưu! Hưu! Hưu!
Huyền Thiên xuất thủ như tia chớp, không dừng lại chút nào chém giết sạch toàn bộ Cửu Tinh đế giả rồi nổ bắn ra ba đạo kim sắc kiếm quang đâm về phía ba vị Bán Thần.
Ở bên trong ánh mắt hoảng sợ của ba vị Bán Thần, kiếm quang màu vàng lập tức xỏ xuyên qua bộ ngực của bọn hắn, kiếm khí cường đại cùng lực lượng của tử vong cuồng bạo trong chốc lát dọc theo kinh mạch công kích mọi nơi trong cơ thể ba vị Bán Thần, rất nhanh diệt đi sinh cơ của bọn hắn.
Ánh mắt hai vị Bán Thần lập tức ảm đạm, khí thế cường đại lập tức sụp đổ, tiến vào tử vong.
Trong miệng Bán Thần Tần Chinh Nguyên cũng phun ra máu tươi, sinh cơ cấp tốc trôi qua, ánh mắt rất nhanh ảm đạm, thanh âm tràn đầy oán độc:
- Phụ thần sẽ giết chết ngươi, phụ thần sẽ giết chết ngươi... !
Ánh mắt Huyền Thiên lăng lệ ác liệt nhìn chằm chằm vào mắt Tần Chinh Nguyên, tựa hồ xuyên thấu tồn tại sau thân thể Tần Chinh Nguyên:
- Tần Bất Tử, ba con trai của ngươi đều chết ở trên tay của ta, hôm nay, ta xem còn có ai có thể ngăn ta diệt Tần Thị hoàng tộc ngươi, hủy cơ nghiệp phàm giới của ngươi.
Hiên Viên kiếm gãy quét qua, một đạo kim sắc kiếm quang lập tức chém ba cái đầu lâu xuống, thanh âm nguyền rủa của Tần Chinh Nguyên biến mất.
Bốn vị Bán Thần, mười một vị Cửu Tinh đế giả, trước sau hơn mười nhịp thở bỏ mạng toàn bộ dưới kiếm của Huyền Thiên.
Trong hoàng cung Đại Tần, toàn bộ vũ giả đều bị làm cho sợ đến hồn lìa khỏi xác, một số ít còn sợ nhũn cả người phủ phục trên mặt đất không nhúc nhích.
- Kiếm si, ngươi dùng thần niệm hảo hảo điều tra xem mảnh vỡ Hiên Viên Kiếm dấu ở nơi nào?
Huyền Thiên truyền âm với kiếm si một câu, ánh mắt rơi vào cung điện cao lớn nhất trong đó, khẳng định là chủ điện hoàng cung Đế Quốc, địa phương hoàng đế ngày thường làm việc, biểu tượng Đại Tần Đế Quốc lưu lại rất nhiều đồ của Tần Bất Tử.
Hưu --
Một đạo kiếm quang kim sắc chém ra, chém ra trăm dặm giống như trường hà từ trên trời giáng xuống chủ điện hoàng cung.
Đây là biểu tượng của Đại Tần Đế Quốc vậy Huyền Thiên hủy biểu tượng này, hủy tất cả những gì Tần Bất Tử lưu lại.
Phanh --
Chủ điện hoàng cung bị kiếm quang màu vàng hạ xuống lập tức vỡ ra nát bấy, nó tiếp tục chém xuống mặt đất tạo nên khe rãnh sâu mấy trăm trượng, như một cái hạp cốc cực lớn.
Hủy chủ điện của hoàng cung Đại Tần Đế Quốc, Huyền Thiên đem Hiên Viên kiếm gãy thu hồi, hắn đã chém giết tuyệt đại đa số cao tầng của Đại Tần Đế Quốc cùng vũ giả có chiến lực đạt trình độ cao nhất, địa vị hoàng tộc Tần thị tại phàm xuống ngàn trượng rồi.
Tuy rằng Huyền Thiên luôn miệng nói muốn tiêu diệt Tần thị nhưng trong lòng của hắn cũng không phải ý tứ chém tận giết tuyệt, hơn nữa là chỉ hủy diệt Đại Tần Đế Quốc, hủy diệt cơ nghiệp Tần Bất Tử lưu lại.
Hôm nay Tần thị nhất tộc, nhân số không có 10. 000 vạn cũng có mấy ngàn vạn, phân bố các nơi Kiếm Giới, không nói Huyền Thiên đối với đồ sát bình thường không có hào hứng, cũng sẽ không đem thời gian lãng phí ở khắp nơi tìm kiếm vũ giả Tần thị để giết sạch.
Chờ kiếm si tìm ra vị trí cụ thể của mảnh vỡ Hiên Viên Kiếm, Huyền Thiên đã hủy toàn bộ hoàng cung Đại Tần. Khi đó Tần thị đã không có căn cơ, không có cường giả tuyệt đỉnh, luân lạc trở thành Đế phẩm thế lực bình thường, Đại Tần Đế Quốc hoàn toàn không tồn tại nữa.
- Cẩn thận!
Đột nhiên kiếm si một mực dùng thần niệm càn quét, tìm kiếm mảnh vỡ của Hiên Viên Kiếm rống to một tiếng.
Hô --
Thanh âm kiếm si vừa ra, một cỗ khí tức cổ kinh khủng lập tức lóe lên trước mặt, ánh sáng màu xanh chói mắt ùa tới.
Có người tập kích.
Tốc độ tập kích thật nhanh, dùng nhãn lực của Huyền Thiên cũng không có thể thấy rõ, chỉ cảm thấy phía trước lóe lên ánh sáng màu xanh.
Trong tốc độ ánh sáng, cổ đỉnh ba chân tản ra hỗn độn chi quang lập tức bao phủ Huyền Thiên.
Giờ phút này trong lòng Huyền Thiên khiếp sợ, thực lực của hắn có thể nói là vô địch phàm giới lại bị người bức đến phải dùng thánh đỉnh để phòng ngự.
Tuy rằng lực phòng ngự bất diệt kim thân của hắn đặc biệt cường đại nhưng không bao trùm phần đầu, ánh sáng màu xanh là từ phế tích chủ điện hoàng cung đột nhiên xông ra, tới quá nhanh khiến Huyền Thiên có một loại nguy cơ rất trí mạng. Vì thế không dám chỉ dựa vào phòng ngự bất diệt kim thân, mà là vận dụng thánh đỉnh.
Ánh sáng màu xanh oanh phía trên Hỗn Độn Thánh Đỉnh thì bàn tay màu xanh cực lớn phịch một tiếng nổ mạnh, Hỗn Độn Thánh Đỉnh lập tức như là một phát đạn pháo bạo xuất ở ngoài ngàn dặm.
← Ch. 1855 | Ch. 1857 → |