Vay nóng Tima

Truyện:Vu Thần Kỷ - Chương 0749

Vu Thần Kỷ
Trọn bộ 1903 chương
Chương 0749: Cứu tinh từ trên trời rơi xuống
0.00
(0 votes)


Chương (1-1903)

Siêu sale Shopee


Kéo ra bức rèm thật dày, Cơ Hạo xuyên qua cửa sổ sát đất nhìn về phía quảng trường ngoài ngôi lầu nhỏ.

Xi Chiến đứng ở bên hắn, nheo mắt nhìn hướng ra ngoài, không khỏi cười lên 'Hắc hắc': "Úc, Cách Lỗ một thằng nhãi không nên thân, hắn tiêu một trăm vạn ngọc tệ, muốn dẫn đi Đế Vũ cháu gái Đế Lạc Lãng cưng nhất."

Cơ Hạo nắm thật chặt áo choàng bọc trên người, khẽ hừ một tiếng.

Trên quảng trường, một thiếu nữ mỹ mạo mặc váy dài mỏng manh màu trắng, tóc xoã tung đang khàn cả giọng thét chói tai.

Hai người phụ nữ Ám tộc cao to khỏe mạnh một trái một phải kiềm chế đôi tay thiếu nữ, hầu như là xách nàng rời mặt đất mà đi, bước nhanh về phía đi cửa chính của ngục giam. Cáp Môn Đức mập mạp mang theo nụ cười quái dị, đã đợi cạnh cửa.

Cách Lỗ thân hình mập mạp, khuôn mặt bình thường vênh váo tự đắc đi ở phía sau hai người phụ nữ Ám tộc khỏe mạnh, nhìn chằm chằm eo mông thiếu nữ không dời mắt. Bởi vì kịch liệt giãy dụa, váy dài của thiếu nữ ở phía sau lưng rách ra một vết thật dài cái, lộ ra cả mảng lớn da thịt nhẵn nhụi trắng trẻo.

Tròng mắt Cách Lỗ hầu như có thể phun ra lửa. Hắn nhìn chằm chằm da thịt bại lộ của thiếu nữ, khóe miệng mơ hồ có một dòng nước dãi chảy ra.

Trên một tòa tháp cao phía sau, cách mặt đất ba mươi mấy trượng, trong cửa sổ thông khí rộng bằng bàn tay, Đế Lạc Lãng lộ ra nửa khuôn mặt, gian nan thò cánh tay hung tợn chỉ về phía Cách Lỗ: "Cách Lỗ! Ta nguyền rủa ngươi! Tiểu tử ti tiện! Tạp – chủng chết tiệt! Ta thề, ta phải cho ngươi cùng tộc nhân của ngươi nhận hết tra tấn mà chết, các ngươi một người cũng chạy không thoát đâu, kẻ nào cũng phải chết!"

Cách Lỗ đắc ý xoay người, rất tao nhã hướng Đế Lạc Lãng cúi đầu hành một lễ.

Hắn ngẩng đầu lên, rất hào sảng cười nói: "Gia gia tôn kính, ngài an tâm nán lại ở đây đi, ta đặc biệt tiêu tiền, đặt trước cho ngài một bình rượu ngon rồi. Nói xem ngài đã bao lâu chưa được nếm một giọt rượu mỹ vị rồi?"

Cười to 'khà khà' một trận, Cách Lỗ đột nhiên nhảy dựng lên chỉ về phía Đế Lạc Lãng mắng: "Lão tạp – chủng chết tiệt, muốn trả thù ta? Không có cơ hội đâu, ngươi vĩnh viễn không có cơ hội! Đế thị nhất tộc nhất định diệt vong, tất cả các ngươi đều sẽ là người chết."

Thở hổn hển mấy hơi, Cách Lỗ dang đôi tay, hướng tòa tháp cao nọ chỗ Đế Lạc Lãng cất tiếng khiêu khích: "Đế Lạc Lãng trưởng lão, còn có các vị đại nhân Đế thị nhất tộc tôn quý, nhìn đi, ta sắp mang đi đóa hoa tươi mềm mại nhất của Đế thị nhất tộc các ngươi, ta cùng các bằng hữu của ta sẽ che chở nàng thật tốt! Huyết mạch của nàng tôn quý như thế, cho nên ta sẽ để nàng sinh con cho ta cùng các bằng hữu của ta!"

"Tạp – chủng chết tiệt!" Phía sau mấy chục cái cửa sổ thông hơi, trưởng lão cùng đại nhân vật trung tâm khác của Đế thị nhất tộc ùn ùn lộ mặt, bọn họ hổn hển rít gào, dùng lời nói ác độc nhất ân cần thăm hỏi Cách Lỗ.

Bọn họ từng cao cao tại thượng, Cách Lỗ tiểu nhân vật tầng dưới chót ở Ngu tộc như vậy, một câu của bọn họ có thể giết chết ngàn vạn tên.

Nhưng Đế Thích Sát chết tiệt đã gây họa lớn, hắn hại toàn bộ gia tộc, hắn dùng thủ đoạn vô sỉ nhất, làm cả gia tộc lâm vào tuyệt cảnh. Con kiến từng không đáng nhắc tới, thế mà cũng dám làm càn ở trước mặt bọn họ!

Càng khiến người ta không thể chịu đựng được là, Cách Lỗ tiểu nhân vật chết tiệt này, thế mà muốn nhúng chàm một đóa hoa tươi mềm mại nhất, kiều diễm nhất của Đế thị nhất tộc!

"Cách Lỗ, điều ngươi hôm nay làm, sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho ngươi cùng gia tộc ngươi." Một thanh âm uy nghiêm từ trong một phòng giam nơi cao nhất của tháp cao truyền đến: "Ta, Đế Duyên Đà, lấy thân phận tộc trưởng đại diện Đế thị nhất tộc cam đoan với ngươi, ngươi, còn có đám bằng hữu ti tiện kia của ngươi, còn có gia tộc phía sau các ngươi, nhất định hủy diệt."

Khuôn mặt béo của Cách Lỗ run rẩy một cái. Hắn kinh hoảng nhìn trái nhìn phải, tựa như là tường vây cao ngất của ngục giam, ngục tốt cùng giám thị rậm rạp trên tường vây mang đến dũng khí cho hắn. Hắn khiêu khích ngẩng đầu, hướng tháp cao làm một cái động tác tay cực kỳ hạ lưu thô lỗ.

"Đế Duyên Đà? Tộc trưởng tạm quyền Đế thị nhất tộc? Ồ. Đại nhân vật huy hoàng cỡ nào! Nhưng Cách Lỗ ta không sợ ngươi!" Cách Lỗ ngẩng đầu, ngoài mạnh trong yếu hét lớn: "Các ngươi đã xong đời rồi, sẽ không có ai tới cứu các ngươi, các ngươi đã hủy diệt toàn bộ Lương Chử thành, các ngươi đã hủy diệt thông đạo vượt giới, thậm chí sinh tử đổ chiến lần trước, đều là bởi vì gia tộc các ngươi chúng ta mới thất bại."

Cách Lỗ lớn tiếng quát: "Mọi đại gia tộc đều chờ đợi các ngươi chết! Cho nên các ngươi phải chết! Các ngươi, có thể làm gì được ta?"

Rống lớn một tiếng, hai người phụ nữ Ám tộc to khỏe cứng rắn túm Đế Vũ trở về bên người Cách Lỗ. Cách Lỗ ở trước mắt bao người, dùng bàn tay to ngắn của hắn bóp khuôn mặt nhỏ nhắn non mịn của Đế Vũ, sau đó dùng sức vặn chín mươi độ.

Đế Vũ đau đến mức khàn giọng thét lên, nước mắt 'Ào ào' chảy xuống.

Đế Lạc Lãng khàn cả giọng thét lên: "Đế Vũ, bảo bối tâm can của ta!"

Đế Duyên Đà giận dữ rít gào: "Xi Chiến chết tiệt, nếu ngươi không muốn trở thành tử địch với Đế thị nhất tộc ta, thì xử lý kẻ đáng chết kia!"

Đám đông trưởng lão cùng đại nhân vật khác của Đế thị nhất tộc đều rít gào rống giận, nhưng ngục tốt cùng giám thị trên tường xung quanh thì đều vỗ tay kêu gào, càng có một số chiến sĩ tinh quái địa vị ti tiện hưng phấn hoa tay múa chân.

Bọn ngục tốt cũng vậy, giám thị cũng thế, thậm chí đám chiến sĩ tinh quái kia, bọn hắn ở trong kết cấu giai tầng của Ngu tộc nằm ở tầng dưới chót, đại nhân vật Đế thị nhất tộc trước kia có thể đồ sát bọn hắn như giết heo chó.

Nhưng hiện tại các đại nhân vật tôn quý gặp rủi ro, bọn họ có thể thưởng thức được một tiểu thư quý tộc vô cùng tôn quý ở trước mặt bọn họ bị người ta tùy ý vũ nhục cùng giày vò, đám ngục tốt, giám thị kia kích động thiếu chút nữa cao – trào, giống như đang khinh – nhờn Đế Vũ không phải Cách Lỗ, mà là chính bọn họ.

Xi Chiến càng cất tiếng cười to lên: "Ha ha ha, lời Đế Duyên Đà nói quả thật rất thú vị. Ta vì sao phải giúp bọn hắn chứ? Ừm?"

"Bởi vì ta cho ngươi rất nhiều tiền!" Cơ Hạo lạnh lùng vô tình chỉ chỉ Cách Lỗ: "Đế Vũ sao? Nữ nhân này rất đẹp, ta rất muốn hung hăng tiến hành gia tộc báo thù đối với nàng. Huyết thống của nàng rất cao quý? Vậy còn gì tốt hơn chứ. Con cháu do huyết thống cao quý sinh sản ra, sẽ có thiên phú càng cao hơn, mà thiên phú chính là lực lượng, đặc biệt đối với Nguyên Nguyệt nhất mạch chúng ta."

"Hả?" Xi Chiến mở to mắt nhìn nhìn về phía Cơ Hạo, hắn không quan tâm Cơ Hạo thao thao bất tuyệt, mà là rất mẫn cảm hỏi: "Rất nhiều tiền? Tiền đâu?"

Cơ Hạo cười 'hắc hắc' vài tiếng, chậm rãi lấy ra một đĩnh đồng màu vàng dài một thước hai tấc, rộng hai tấc, dày một tấc: "Đồng Thủ Dương sơn tinh luyện, một khối này thể tích tuy nhỏ, nhưng nặng một ngàn Ngu cân tiêu chuẩn, phối hợp tài liệu khác, cũng đủ rèn vài thanh binh khí cực phẩm."

Xi Chiến mở to mắt nhìn, hung tợn nhìn chằm chằm đĩnh đồng không tha.

Đồng Thủ Dương sơn, đây là tài nguyên chiến lược của nhân tộc, dị tộc từng tiêu phí vô số tâm tư, cũng chỉ thông qua bại hoại nhân tộc buôn lậu được cực ít.

Khối đồng Thủ Dương sơn này trong tay Cơ Hạo, ở trên chợ đen của Tu tộc có thể đủ đổi lấy hơn ngàn vạn ngọc tệ!

"Cách Lỗ, Hắc Sa bảo là nơi có quy củ!"

Xi Chiến rống lớn một tiếng, một quyền chấn vỡ cửa sổ sát đất trước mặt, sải bước nhảy xuống.

Hắn đáp ở bên người Cách Lỗ, sạch sẽ lưu loát rút ra một thanh đoản đao, ở trước khi Cách Lỗ lấy lại tinh thần, một đao chặt rớt đầu gã.

Máu tươi văng khắp nơi, Xi Chiến uy nghiêm ngẩng đầu lên: "Ở nơi này, ta chính là quy củ!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1903)