← Ch.1259 | Ch.1261 → |
Quỷ Xa, cũng là Cửu Phượng.
Hình dạng như phượng hoàng, có thuyết nó có chín đuôi, lại có thuyết nó có chín đầu, tính cách âm lệ quỷ tà, ban đêm khi phi hành ở trời cao tiếng kêu như bánh xe nghiền áp mặt đất, do đó tên gọi Quỷ Xa.
Quỷ Xa nhất tộc, tự nhiên chính là thị tộc phụng Cửu Phượng làm tổ linh, truyền thừa Cửu Phượng chi lực. Chi bộ lạc nhân tộc này lịch sử dài lâu, xa ở trước Cùng Tang thị, Hữu Sào thị, thậm chí ở trước thiên hoàng Phục Hy thị đã quật khởi, trước giờ có thể xưng là một cái cường đại nhất trong số đông thị tộc của nhân tộc.
Vô số năm qua, Quỷ Xa nhất tộc từng nhiều lần tranh đoạt ngai báu Nhân Hoàng, ngại là Cửu Phượng chi lực chuyên sở trường vu pháp loại âm quỷ, toàn bộ vu tế Quỷ Xa nhất tộc đều bề ngoài âm khí u ám hình dạng như quỷ mỵ, các bộ tộc nhân tộc cũng không thích diện mạo bọn họ, cho nên Quỷ Xa nhất tộc tất nhiên mạnh mẽ, lại chưa bao giờ leo lên đại vị Nhân Hoàng.
Càng không chiếm được, càng quý giá, càng khiến người ta chảy nước miếng.
Ngai báu Nhân Hoàng đã thành chấp niệm lớn nhất của Quỷ Xa nhất tộc. Từ sau Thiếu Hạo, chỉ cần nhân tộc có chút gió thổi cỏ lay, Quỷ Xa nhất tộc tất nhiên sẽ thuận thế mà lên, rục rịch nhòm ngó cái ghế Nhân Hoàng kia.
"Quỷ Xa!" Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh đồng thời cảm khái một tiếng, ở trong bí điển của Vu Điện ghi lại rõ ràng, Quỷ Xa nhất tộc quanh năm suốt tháng giao tiếp với các loại yêu ma quỷ quái, tử linh âm quỷ, tính cách ai cũng cực đoan âm lệ, làm việc điên điên khùng khùng, làm người ta đau đầu nhất.
Bọn họ cũng xen vào, có việc vui để xem rồi.
Sắc mặt Cùng Tang Thánh, Hữu Sào Ngu thì trở nên cực kỳ khó coi, xem da mặt bọn hắn phát xanh, giống như thật sự nửa đêm đi đường đụng phải quỷ, hai người không ngừng nháy mắt lẫn nhau, cũng không biết bọn họ đang tính toán những gì.
"Ta là Quỷ Xa Liệt!" Thanh niên Quỷ Xa nhất tộc phất tay đánh ra tàn ảnh trường mâu màu trắng đầy trời lớn tiếng cười to: "Ngươi cũng có thể gọi ta, Mị Liệt!"
Loan đao ở tay phải Hắc Thủy Hào Hào nổi lên vô số luồng hàn quang nhỏ bé, hóa thành một quả cầu ánh sáng hình trứng đem hắn bảo vệ ở giữa. Vô số cốt mâu tàn ảnh trắng xoá gào thét rơi xuống, tàn ảnh chạm đao quang, lại chưa phát ra chút thanh âm nào.
Toàn bộ cốt mâu tàn ảnh tất cả đều là ảo tượng, không có một thanh cốt mâu tàn ảnh là tồn tại chân thật.
Cơ Hạo khẽ chíu mày, ngạc nhiên nói: "Ba thanh cốt mâu kia đâu? Tên Quỷ Xa Liệt này, hắn quả thực đã ném ra ba cây cốt mâu!"
Mọi người đều nhíu mày nhìn về phía cốt mâu tàn ảnh trên trời không ngừng hạ xuống, bọn họ đều thấy được Quỷ Xa Liệt ra tay, quả thực có ba mũi cốt mâu bị Quỷ Xa Liệt ném ra. Nhưng hiện tại tàn ảnh hạ xuống thế mà tất cả đều là ảo tượng, không có một thanh cốt mâu thật sự!
Ba thanh cốt mâu kia đâu? Không lẽ ở đây nhiều cao thủ như vậy mắt đều không tốt?
'Xẹt xẹt' vài tiếng vang, trong quả cầu ánh sáng đao quang của Hắc Thủy Hào Hào tạo thành, ba vầng quỷ hỏa trắng bệch to bằng đầu người đột nhiên sáng lên. Trong quỷ hỏa mơ hồ có thể thấy được một đôi con ngươi màu xanh lục như ẩn như hiện, theo tiếng rít thê lương, quỷ hỏa trắng bệch bành trướng thành ba cái bóng người ảm đạm, bọn họ dang đôi tay, hung hăng vồ về phía Hắc Thủy Hào Hào.
Hắc Thủy Hào Hào chỉ lo ngăn cản ba thanh bạch cốt tiêu thương hắn nhìn thấy công kích, hắn nằm mơ cũng không ngờ, ba thanh mâu xương trắng Quỷ Xa Liệt ném ra lại có thể hóa thành ba con lệ quỷ hung ác dị thường quỷ bí dị thường đến bên người mình.
Hắc Thủy Hào Hào không kịp trở tay chưa thể làm ra bất cứ phản ứng nào, ba quỷ ảnh đồng thời xuyên vào thân thể hắn. Đao quang hộ thân của Hắc Thủy Hào Hào chợt tiêu tán, toàn thân hắn cứng ngắc lơ lửng ở giữa không trung, mặc cho gương mặt hắn cấp tốc run rẩy, lại như thế nào cũng không thể nhúc nhích.
"Bắt được ngươi rồi, hồn phách của ngươi, là của ta!" Một thanh âm bén nhọn từ trong mồm Hắc Thủy Hào Hào truyền đến.
"Không, không, là của ta, hồn phách hắn là của ta, của ta! Ta đến trước một miếng, ta đến trước một miếng! Các ngươi đi cắn nuốt tinh huyết của hắn, huyết khí hắn rất dư thừa!" Lại một thanh âm khàn khàn từ phụ cận yết hầu Hắc Thủy Hào Hào vang lên.
"Hai đứa các ngươi cút ngay, không được tranh với ta, hồn phách của hắn... hắc, nhất hồn nhất phách này ta nuốt trước. Kẻ xuống tay trước có kẻ xuống tay sau không còn, các ngươi hai tên ngu xuẩn này!" Một thanh âm cực kỳ băng lạnh, mang theo một tia cay nghiệt vô tình truyền đến.
Hắc Thủy Hào Hào lơ lửng trên không không thể động đậy, trong thất khiếu của hắn chậm rãi có nước bẩn sền sệt màu xanh lục không ngừng chảy ra. Thân thể cường tráng cao lớn của hắn nhanh chóng khô quắt héo rũ, như có vô số con sâu nhỏ đang điên cuồng cắn nuốt máu thịt hắn.
Âm hồn lệ quỷ..., đối với Vu Vương và Vu Đế nhân tộc huyết khí mãnh liệt, thuần dương cương mãnh mà nói là câu chuyện cười, lệ quỷ lợi hại nữa cũng không dám tới gần Vu Vương cùng Vu Đế nhân tộc mảy may, nếu không huyết khí mãnh liệt ập tới có thể đem bọn chúng quấy hồn phi phách tán.
Nhưng Hắc Thủy Hào Hào là xà tinh, yêu khí toàn thân hắn âm tà quỷ bí, đối với âm hồn lệ quỷ mà nói, yêu khí chí âm chí hàn, âm tà dị thường là thuốc bổ mà không phải khắc tinh. Trừ phi Hắc Thủy Hào Hào tu luyện yêu pháp nào đó chuyên môn khắc chế lệ quỷ, nếu không hắn đối với bọn lệ quỷ này không có chút biện pháp nào.
Rất hiển nhiên, Hắc Thủy Hào Hào đi là con đường cận thân chém giết, hắn không am hiểu các loại yêu pháp thần thông.
Ba con lệ quỷ không biết được Quỷ Xa Liệt tế luyện bao nhiêu năm xâm nhập thân thể, Hắc Thủy Hào Hào đối với điều này bó tay không có biện pháp, chỉ có thể mặc cho yêu hồn của mình bị cắn nuốt, tinh huyết mình bị chia sẻ.
Trong mấy hơi thở ngắn ngủn, Hắc Thủy Hào Hào đã bị hút cạn cốt tủy, chợt nghe một tiếng rú thảm ảm đạm truyền đến, Hắc Thủy Hào Hào khôi phục bản thể khổng lồ của Hắc Thủy Huyền Xà, thân rắn cường tráng lớn tới mấy chục dặm khô quắt bẹp dí, một chút máu thịt không chưa còn lại, chỉ có một bộ da rắn khô quắt cùng một bộ xương rắn màu đen không chút hào quang từ trên cao rơi xuống.
Ba vầng quỷ hỏa màu trắng rõ ràng đã mãnh liệt hơn rất nhiều từ trong cơ thể Hắc Thủy Hào Hào bay ra, mang một đường cong bay trở về trong cơ thể Quỷ Xa Liệt.
Đứng ở trên đầu lâu quỷ hỏa cực lớn, thân thể Quỷ Xa Liệthơi run lên, trên khuôn mặt trắng bệch của hắn đột nhiên hiện lên một tầng màu máu nồng đậm, hốc mắt màu xanh lục cũng trở nên trắng hơn rất nhiều, đôi mắt vô thần chợt phun ra hai đạo thần quang loá mắt.
Rất hiển nhiên, ba con lệ quỷ đem tinh huyết cùng linh hồn bổn nguyên khổng lồ bọn nó từ trong cơ thể Hắc Thủy Hào Hào đoạt lấy chia cho Quỷ Xa Liệt một bộ phận, khí tức của Quỷ Xa Liệtmột đường tăng mạnh, rất nhanh thực lực của hắn đã cường đại thêm một mảng lớn.
Dùng lệ quỷ đoạt lấy tinh huyết cùng linh hồn sinh linh nâng cao thực lực... Vu thuật bí pháp của Quỷ Xa nhất tộc hung ác biến hoá kỳ lạ như thế, khó trách nhiều năm qua như vậy bọn họ vô số lần tranh đoạt Nhân Hoàng chi vị lại chưa bao giờ thành công, thị tộc nào của nhân tộc dám để tộc nhân xuất thân Quỷ Xa nhất tộc ngồi lên vị trí đó?
"Có chút ý tứ!" Cơ Hạo nhìn Quỷ Xa Liệtcười 'Ha ha'.
"Ta là Quỷ Xa Liệt, các ngươi cũng có thể gọi ta Mị Liệt!" Quỷ Xa Liệt còng lưng đứng ở trên quỷ hỏa khô lâu, khống chế quỷ hỏa khô lâu lớn mười mấy trượng chậm rãi hướng Quỳ Môn tới gần: "Các ngươi bọn yêu loại không biết chết sống này, dám nhấc lên nước lũ hại nhân tộc ta... Hôm nay mặc kệ các ngươi tránh đường hay không, các ngươi đều phải chết ở chỗ này!"
Cười 'hắc hắc' một tiếng, Quỷ Xa Liệt hung hăng dậm chân, quỷ hỏa khô lâu dưới chân hắn đột nhiên há mồm, trong cái mồm lớn mấy trượng truyền đến một tiếng trầm nặng, một vầng quỷ hỏa dinh dính đường kính mấy trượng kéo ngọn lửa thật dài, gào thét hướng Quỳ Môn đánh tới.
← Ch. 1259 | Ch. 1261 → |